Trụ sở Hoàn Cầu.
Phòng họp số một. Đường Khả Hinh mặc đồng phục bộ phận rượu màu đen, đeo bảng tên màu vàng ròng trước ngực áo, đang ngồi trên ghế chủ tọa của cuộc họp, mở tài liệu, thảo luận vấn đề lượng rượu đỏ nhập khẩu dự tính trong quý này, cô vừa lướt qua các khách sạn, vừa nhìn thấy trang trại rượu cherry của Bác Dịch, gần đây được các quán bar ở Á Châu rất chào đón... Tay cô cầm bút máy, gõ gõ mặt bàn, đề xuất ý kiến cử trợ lý bàn luận với Bác Dịch, đưa rượu của anh ra thị trường, lại đưa một lượng lớn đến khách sạn...
Tiếng gõ cửa có chút gấp gáp vang lên.
Đường Khả Hinh vừa nhìn tài liệu vừa đáp: "Vào đi."
Trợ lý Tiểu Thanh nhanh chóng đẩy cửa bước vào phòng họp, sắc mặt gấp gáp có chút trắng bệch đi tới phía sau Đường Khả Hinh, khom lưng ghé tai cô nhanh chóng nói: "Tổng giám đốc Tưởng nói bên khách sạn có việc gấp, yêu cầu cô lập tức đến phòng họp số mười ba, ngay lập tức!"
Đường Khả Hinh khó hiểu quay đầu, nhìn Tiểu Thanh, nói: "Có chuyện gì mà gấp như vậy?"
"Tôi cũng không rõ, thế nhưng phòng thư ký bên kia gọi điện tới, mời cô lập tức qua đó! Đã cử xe khách sạn qua đây đón cô rồi." Tiểu Thanh lại sốt ruột nói.
Sắc mặt Đường Khả Hinh có chút ngưng đọng, đôi mắt lưu chuyển, liền gật đầu, đứng lên nhìn các đồng nghiệp mỉm cười nói: "Xin lỗi, các vị, bởi vì tạm thời có việc, nên cuộc họp hôm nay đến đây là kết thúc. Lúc nào mở lại, sẽ thông báo sau."
Mọi người trong bộ phận rượu đều khó hiểu nhìn cô.
Đường Khả Hinh không nói gì nữa, chỉ trầm mặc đứng lên, nhanh chóng đi ra ngoài.
Quản lý bộ rượu ngồi một bên, nhìn nét mặt Đường Khả Hinh, hơi nhíu mày, búng ngón tay, gọi thư ký phía sau đến nói: "Cô đi tìm hiểu xem, bên kia đã xảy ra chuyện gì?"
"Vâng!" Thư ký lập tức bước nhanh ra ngoài.
Trước cao ốc Hoàn Cầu.
Đường Khả Hinh vừa sốt ruột đi ra đại sảnh, vừa nhìn Tiểu Thanh hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vội vã kêu tôi qua như vậy, là vì chuyện lớn của bộ phận rượu? Hay là vấn đề của bản thân tôi đây?"
Lúc này Tiểu Thanh mới có chút ẩn nhẫn nhìn về phía Đường Khả Hinh, khẩn trương nói: "Nghe nói... Hình như có liên quan tới cá nhân cô."
"Cái gì?" Đường Khả Hinh đứng bên cạnh ghế lái, có chút khẩn trương nghĩ gần đây mình có làm chuyện gì sai hay không?
"Lên xe trước đi!" Tiểu Thanh nhìn Đường Khả Hinh thúc giục nói: "Tranh thủ thời gian qua đó xem, đoán chừng sẽ biết thôi."
Đường Khả Hinh gật đầu, lập tức ngồi lên xe khách sạn.
***
Trước đại sảnh khách sạn Á Châu! !
Năm chiếc xe con màu đen, lấp lánh sáng bóng, từ từ chạy tới, cuối cùng dừng trước thảm đỏ.
Quản lý bộ phận lễ tân thấy thế, lập tức cử hai nhân viên lễ tân ra đón, khom người hạ lễ, tôn kính nói: "Quý khách, hoan nghênh đến với khách sạn Á Châu."
Chiếc xe con màu đen dẫn đầu, từ từ mở ra.
Trong xe bước ra một phụ nữ đồng phục đen, tóc búi cao tao nhã, khuôn mặt cô bộc lộ sự nhã nhặn lịch sự tươi cười, duy trì thái độ ổn định, nhìn về phía người tới, cũng không hỏi thăm thân phận người kia, trực tiếp mỉm cười nói: "Chào các vị, tôi là thư ký tổng giám đốc Hàn của tập đoàn Hàn thị, Anna, hôm nay nghe nói em gái của Tổng thống Pháp – Jenny tiểu thư, ở lại khách sạn, hiện tại đang dùng cơm tại phòng ăn cảnh biển, xin dẫn đường."
Không có một lời dư thừa nào.
Từ Trạch Minh nghe ra giọng điệu này có chút không ổn, cũng nghe nói chuyện Đường Khả Hinh chuyện, anh lập tức mỉm cười nói: "Được. Mời đi theo tôi."
"Cảm ơn." Anna mỉm cười, dẫn vệ sĩ , trợ lý, thư ký theo sau cùng nhau đi về phía trước.
Một chiếc xe con màu đen khác, cũng vào lúc này, nhanh chóng đến.
Đường Khả Hinh vừa bước ra khỏi xe, liền nhìn thấy phía trước có một đám người vây lấy một phụ nữ thân phận cao quý đi về phía trước, bầu không khí có chút không ổn, cô chợt sửng sốt.
"Đi thôi." Tiểu Thanh lại hối thúc cô.
Đường Khả Hinh nghe, không nói gì thêm, chỉ nhanh chóng đi về phía trước, đi về phía lầu của phòng họp số mười ba.
****
Trước phòng họp số mười ba.
Nhân viên cấp cao Hoàn Cầu, quản lý bộ phận rượu, còn có bốn phó tổng cấp dưới của Tưởng Thiên Lỗi - Tiêu Nại, Trần Tuấn Nam, Tống Lạc Trạch, Thẩm Quân Dụ, còn có những người liên quan sắc mặt ngưng đọng đứng bên ngoài phòng họp, bàn tán xôn xao chuyện này, đúng lúc này Tưởng Thiên Lỗi cũng nhanh chóng từ phòng nghỉ tổng giám đốc bước ra, hỏi Đông Anh ở phía sau: "Tổng giám đốc Trang đâu?"
Đông Anh lập tức đáp lại: "Vì chuyện mua đất, đi tìm Thủ tướng rồi. Đang muốn xin chỉ thị của anh, ngài ấy hiện đang trong thời khắc quan trọng như vậy, cũng cần phải báo cho ngài ấy sao?"
Tưởng Thiên Lỗi do dự một lúc, nhìn thấy Đường Khả Hinh và Tiêu Đồng, mấy người Lâm Sở Nhai cùng đi ra khỏi thang máy, đôi mắt anh cứng lại, lập tức sốt ruột tức giận gọi: "Đường Khả Hinh!"
Đường Khả Hinh đang bị đông đủ những nhân viên cấp cao tụ tập trước mắt làm cho sợ ngây người, nghe thấy Tưởng Thiên Lỗi gọi mình, cô lập tức ngẩng đầu, nhìn anh, tim đập thình thịch vội đáp lại: "Vâng!"
"Em và anh cùng vào!" Tưởng Thiên Lỗi nói xong, lại nhanh chóng căn dặn mọi người nói: "Những người còn lại, trước tiên vào phòng họp, tổng giám đốc Trang xử lý chuyện quan trọng, không được quấy rầy cậu ta."
"Vâng!" Mọi người lên tiếng trả lời, lập tức vào phòng họp trước.
"Vào đi!" Tưởng Thiên Lỗi dẫn Đường Khả Hinh đi vào phòng nghỉ ngơi, phịch một tiếng cửa đóng lại, chắc chắn đã cách âm, mới sốt ruột hỏi: "Anh hỏi em! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, em muốn trở mặt với em gái tổng thống sao?"
Đường Khả Hinh nghe lời này, trợn tròn mắt, nhìn Tưởng Thiên Lỗi, nói: "Hả? Em... Em... Em sao lại trở mặt với em gái tổng thống được chứ?"
Tưởng Thiên Lỗi nặng nề thở dốc, mới nới lỏng nút âu phục, đi tới trước mặt cô, nóng mắt nhìn cô nói:"Nếu quả thật là như vậy, sao người ta lại đến tận cửa, nói em nói năng lỗ mãng với cô ấy, sau đó còn nói em khiêu chiến trí tuệ cô ấy, rồi còn tiến hành sỉ nhục nữa?"
Đường Khả Hinh nghe lời này, trong lòng phát lạnh, lập tức khẩn trương nói: "Rốt cuộc vị em gái tổng thống Pháp này là ai chứ? Em cũng không biết cô ấy."
Tưởng Thiên Lỗi bất đắc dĩ nhìn cô một cái, nhanh chóng từ phía trước bàn trà, cầm lấy một tấm hình tuyên truyền, hiện lên trong đó hình một phụ nữ, hỏi: "Em có nhận ra cô ấy không?"
Đường Khả Hinh tiến lên phía trước vừa nhìn thấy giữa tấm hình tuyên truyền của các quốc gia nào đó có liên quan, có một người phụ nữ, tóc dài gợi cảm, mặc váy Chanel vàng nhạt, ảnh chụp khi đang tham dự một cuộc họp chính phủ nào đó, tên Jenny, cô nhìn người phụ nữ quen thuộc trong hình, khẽ kêu lên: "Là cô ấy sao?"
"Nhận ra sao?" Tưởng Thiên Lỗi lại nghiêm túc hỏi cô.
Đường Khả Hinh đứng một bên, có chút hoang mang gật đầu, đáp lại: "Nhận ra, cô ấy là người chuyển đến cạnh biệt thự của thầy mới được hai ngày, em cùng với cô ấy... Có gặp mặt được hai lần... Thế nhưng đối với thân phận của cô ấy, em hoàn toàn không biết gì cả... Chỉ là sáng nay, em cùng cô ấy có tán gẫu vài ba câu..."
"Em cùng cô ấy tán gẫu chuyện gì?" Tưởng Thiên Lỗi vừa nghe lời này, liền biết có chút không ổn, nhanh chóng hỏi.
Đôi mắt Đường Khả Hinh nhanh chóng lưu chuyển, tự mình cũng có chút nghi ngờ nói: "Không có tán gẫu gì? Chỉ là..."
Cô đột nhiên sửng sốt, nhớ lại lúc Jenny dò hỏi tên họ Trang Hạo Nhiên, chính mình lại nói tên Tưởng Thiên Lỗi...
Tim bỗng nhiên phát lạnh.
Cô kìm lòng không được vươn tay, cắn ngón trỏ, có chút khẩn trương nói: "Hẳn sẽ không..."
Tưởng Thiên Lỗi lập tức nhìn Đường Khả Hinh, nhanh chóng hỏi: "Nói cho anh biết! ! Có phải em nói sai với cô ấy, chuyện tên họ của người lãnh đạo Hoàn Cầu? Còn có tình huống gì khác không? Nhớ lại một chút, có cái gì không ôn, đắc tội với người ta không?"
"... ... ..." Đường Khả Hinh há hốc mồm nhìn Tưởng Thiên Lỗi, lại nhớ tới sáng nay mình cùng Jenny trò chuyện, do dự một lúc, liền lập tức xin lỗi nói: "Tổng giám đốc, em thực sự rất xin lỗi. Sáng sớm hôm nay, tổng giám đốc Trang... Vào nhà thăm thầy, vị Jenny tiểu thư kia không biết vì sao, liền tới hỏi thăm tên tổng giám đốc Trang... Khi đó, em cũng không suy nghĩ nhiều, liền nhất thời đùa giỡn quá trớn, nói tên của anh... Nhưng em thực sự không phải cố ý, em vốn nghĩ thân phận anh tôn quý, cũng không phải cô ấy muốn gặp là có thể gặp ... Cho nên em..."
"Cái gì?" Tưởng Thiên Lỗi nheo mắt, nghe lời này, không thể tin nổi nói: "Ý của em là... Jenny tiều thư này, có ý định muốn tìm hiểu tổng giám đốc Trang của các người, em liền cùng người ta đùa giỡn, nói tên của anh sao?"
"... ..." Mặt Đường Khả Hinh nhanh chóng đỏ bừng, vội vã cúi đầu, mới nói: "Em thực sự... Thực sự rất xin lỗi..."
Tưởng Thiên Lỗi bất đắc dĩ liếc mắt nhìn cô một cái.
Đường Khả Hinh khẩn trương ngẩng đầu, nhìn Tưởng Thiên Lỗi hỏi: "Chuyện này, có thể ầm ĩ lớn như vậy sao? Chỉ bởi vì em nói sai tên một người sao?"
Tưởng Thiên Lỗi suy nghĩ một chút cũng cảm thấy không thể tin nổi, nhìn cô khẩn trương hỏi: "Trừ chuyện đó, còn có nói cái gì khác nữa không? Nhớ thật kỹ xem!"
"Không có!" Đường Khả Hinh thẳng thắn nhìn Tưởng Thiên Lỗi, lại nhanh chóng nói: "Vốn dĩ lúc đi làm em rất vội vàng, sao có thể cùng cô ấy nói chuyện phiếm nhiều được chứ."
Tưởng Thiên Lỗi lại do dự vài phần, mới nhanh chóng đi ngoài phòng nghỉ ngơi, nhìn về phía Đông Anh, nói: "Lập tức thông báo tổng giám đốc Trang, để cậu ta lập tức trở về. "
"Vâng!" Đông Anh nhanh chóng xoay người rời khỏi.
"Vào đi!" Tưởng Thiên Lỗi lập tức dẫn Đường Khả Hinh đi vào phòng họp, anh cũng không nhìn nét mặt các vị nhân viên cấp cao mà nói thẳng: "Chuyện này có thể hiểu sơ sơ, quả thực là Khả Hinh và Jenny tiểu thư đùa giỡn. Nói nhầm tên tôi và tổng giám đốc Trang, dẫn tới hiểu lầm không cần thiết."
Lúc này, Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ đi tới, nghe lời này, sắc mặt cứng lại hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Đường Khả Hinh đứng trước phòng họp, nặng nề cắn môi dưới, không dám nói gì.
Vitas cùng Laurence ngồi dưới, cũng khó hiểu nhìn Đường Khả Hinh, đang suy nghĩ cô sao có thể trêu chọc một nhân vật như vậy?
Tiếng gõ cửa nhanh chóng vang lên.
"Tổng giám đốc!" Thư ký đi tới, nhìn Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng nói: "Thư ký trưởng của tổng giám đốc Hàn tập đoàn Hàn thị, Anna tiểu thư, đã tới trước phòng ăn cảnh biển, nghe nói Jenny tiểu thư ở khách sạn chúng ta chịu uất ức, cố ý qua đây tìm hiểu tình hình."
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu nhìn thư ký bên kia, tập đoàn Hàn thị cô đương nhiên biết, công ty bất động sản đứng đầu trong nước, những tòa nhà bọn họ xây dựng, trải rộng ra toàn thế giới, nắm trùm trong giới bất động sản.
Tiêu Nại, vừa công tác nước ngoài trở về, nghe thấy thư ký nói vậy, lập tức nhíu mày nói: "Chuyện này thật khó hiểu. Vị Jenny tiểu thư này cũng thật là bá đạo, chỉ là nhân viên nói sai tên tổng giám đốc, không cần phải làm lớn chuyện như vậy chứ? Có phải cô ấy có ý đồ khác hay không?"
"Có ý đồ khác, cũng sẽ không làm to chuyện." Tưởng Vĩ Quốc lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn Đường Khả Hinh từng chữ từng chữ nói: "Cô thực sự rất biết gây sự, chỉ toàn trêu chọc những người không thể trêu chọc."
Đường Khả Hinh không dám nói chuyện.
"Khả Hinh..." Trang Tĩnh Vũ lập tức yêu thương khẩn trương nhìn Đường Khả Hinh, hỏi: "Chuyện này đã xảy ra rồi, chúng ta không cần căng thẳng, nghĩ cách sửa chữa là được rồi. Cháu mau nhớ lại một chút, ngoại trừ việc nói sai tên, còn có chuyện gì khác, trêu chọc vị tiểu thư này không? Việc này không phải chuyện đùa, trước tiên chưa nói đến thân phận cô ấy, đối với khách sạn chúng ta cũng có ảnh hưởng rất lớn, chỉ riêng nhà họ Hàn, chúng ta cũng không dễ đối phó rồi."
Tưởng Vĩ Quốc từ trước đến nay vẫn luôn độc tài, chỉ thấy khuôn mặt ông cứng lại, chậm rãi nói: "Nếu là xung đột thương mại bình thường, chỉ cần cuộc chiến qua đi, liền có thể biến chiến tranh thành tơ lụa! Nhưng chỉ bởi vì nói sai tên người lãnh đạo Hoàn Cầu chúng ta, cứ như vậy mà làm lớn chuyện, rồi uy hϊếp, thật là quá không để Hoàn Cầu chúng ta lọt vào mắt rồi ! Từ trước đến nay Hòa Cầu chúng ta vẫn luôn ứng xử khiêm tốn, có thể giải quyết được bất cứ vẫn đề gì. Cô ấy chính là cố ý nhằm vào rồi."
Đúng lúc này, Lâm Sở Nhai lại đưa ra quan điểm bất đồng nói: "Cơ nghiệp của Hoàn Cầu chúng ta có từ trăm năm, cũng không phải vì sợ người nào, nhưng cách xử sự của tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị, thủ đoạn khá mạnh mẽ, cứng rắn, nổi danh trong giới bất động sản, tôi đã từng một lần gặp mặt anh ta, tính tình vô cùng sắn bén và khó nắm bắt. Trong tình huống chúng ta không biết vị Jenny tiểu thư này có sức ảnh hưởng lớn thế nào, mà liều lĩnh gây ra xung đột, chuyện này... Không hay lắm."
Tưởng Thiên Lỗi ngồi trên ghế chủ tọa, hai mắt lưu chuyển, cũng gật gật đầu.
"Hiện tại cô ấy vừa bước vào cửa! Đã trực tiếp lấy danh dự khách sạn chúng ta ra uy hϊếp, nếu như lúc này, chúng ta lùi một bước, có thể lại để người khác giành được một phần giang sơn hay không?" Tưởng Vĩ Quốc tính toán suy nghĩ chuyện xa xôi.
"Tôi nghĩ sẽ không như vậy." Trang Tĩnh Vũ lúc này, nét mặt thâm trầm cũng mở miệng nói:"Dù sao vị Jenny tiểu thư này cũng chỉ là em gái tổng thống, quan hệ với nhà họ Hàn cũng cách một khoảng lớn, nếu quả thật muốn bắt đầu xung đột, cũng không cần tốn sức như thế để đạt được mục đích. Mấy năm gần đây, hai tập đoàn chúng ta cùng hợp tác thương mại, sao có thể bất chấp mà gây ra xung đột?"
"Nếu không thì sao?" Ánh mắt Tưởng Vĩ Quốc cứng lại, nhìn Trang Tĩnh Vũ, nói: "Chẳng lẽ, đem cái người này giao ra sao? Cô ấy có khả năng làm bình ổn chuyện này sao?"
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía Tưởng Vĩ Quốc, bôi mắt nhanh chóng chớp lóe.
Vitas nhíu chặt mày, không lên tiếng.
Tưởng Thiên Lỗi không cần suy nghĩ nói thẳng: "Không được! Hôm nay tôi cùng cô ấy nói chuyện, cảm nhận được thái độ cực kỳ phẫn nộ của cô ấy đối với Khả Hinh, dù cho Hoàn Cầu chúng ta giao Khả Hinh ra, cũng chưa chắc có thể giải quyết vấn đề. Việc cấp bách trước mắt, chính là chúng ta cần làm rõ, tại sao cô ấy nhất định đòi gặp Hạo Nhiên. Mặt khác, Tiêu Nại cậu lập tức cử người đến tập đoàn Hàn thị, nói rõ thái độ giải quyết và thành ý của chúng ta đối với sự việc lần này, tôi không muốn hai tập đoàn chuyển lời thông qua bên thứ ba, để tránh tạo thành hiểu lầm không đáng có! Vị Jenny tiểu thư này miệng lưỡi có chút sắc bén! !"
"Được." Tiêu Nại lập tức gật đầu.
"Con như vậy là đang trị phần ngọc mà không phải phần gốc!" Tưởng Vĩ Quốc nhìn về phía con trai, nói.
Nhân viên cấp cao phòng hợp, cũng không tán thành nói: "Gần đây ba khách sạn của Á Châu chúng ta, vẫn đang được đưa ra thị trường, nếu như lúc này, xung đột với nhà họ Hàn, có lẽ sẽ đưa tới những tin đồn không tốt, cổ đông và những người có cổ phần lại không vui."
"Chuyện này tôi tự mình xử lý, từng bước giải quyết! Trước khi cùng các nhân viên cấp cao qua đây, tôi đã có thiện ý cùng cô ấy đàm phán, Hoàn Cầu chúng ta cũng có thái độ của mình, sao có thể tùy tiện theo lời cô ấy nói muốn giao ra một người là có thể giao được? Cho dù muốn giao ra, cũng không thể dùng phương thức này gặp mặt xin lỗi, quá mất danh dự! Có đôi khi, thái độ quan trọng hơn tất cả!" Tưởng Thiên Lỗi cứ như vậy quyết định!
Các nhân viên cấp cao, vẫn có chút kín đáo, thậm chí có người cảm thấy, nên giao Đường Khả Hinh ra, bên bộ phận rượu vốn có người không phục cô, lúc này còn xảy ra chuyện này, lại nhỏ giọng nói: "Chẳng lẽ, Hoàn Cầu chúng ta chỉ vì bảo vệ một mình cô ấy, mà khiến cho toàn bộ đều hỗn loạn sao?"
Tưởng Thiên Lỗi nghe thấy lời này những vẫn cố ý làm...
"Chờ một chút..." Đúng lúc này Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu, cả người tỉnh táo lại, nhìn Tưởng Thiên Lỗi nói: "Tổng giám đốc Tưởng, ta có thể nói một câu không?"
Mọi người cùng nhau ngẩng đầu nhìn cô.
Đường Khả Hinh vừa rồi đứng trong phòng họp, nghe mọi người phân tích hậu quả nghiêm trọng của chuyện này, sắc mặt cô bỗng bình tĩnh, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Tưởng Thiên Lỗi, thái độ nghiêm túc, nói: "Chuyện này do tôi gây nên, sẽ không có nguyên tắc nếu như những người khác hoặc tổng giám đốc anh gánh vác tội cho tôi! Tôi chỉ là nhân viên nhỏ, nhưng cũng biết, nhận lương của Hoàn Cầu, lẽ ra nên vì Hoàn Cầu cúc cung tận tụy. Nếu như, tôi làm sai, một việc nhỏ này cũng không gánh nổi, tương lai, sao tôi có thể đảm nhận chức vụ phó quản lý bộ rượu đây?"
Vitas trầm mặc ngẩng đầu, nhìn học trò.
Mấy người Lâm Sở Nhai và Tiêu Đồng cũng khẩn trương nhìn cô, thực sự không nghĩ cô nên ra mặt vào lúc này.
Lúc này, Tưởng Thiên Lỗi cũng không yên lòng nhìn Đường Khả Hinh nói: "Khả Hinh! Chuyện này không phải chuyện đùa! Không phải thua, là có thể phủi bụi đất trên người về nhà đi ngủ! Chuyện này liên quan đến lợi ích hai tập đoàn! Thư ký người ta cũng đã đến cửa khách sạn chúng ta rồi."
"Em biết!" Đường Khả Hinh ngửa mặt nhìn Tưởng Thiên Lỗi, thái độ càng kiên quyết nói: "Cho nên tôi càng muốn ra! Hôm nay lúc tôi cùng cô ấy nói chuyện, chính là dùng thời gian cá nhân! ! Cũng là nói chuyện cá nhân! Nếu như cô ấy lấy việc công để mưu cầu lợi riêng, em có chỗ không hiểu, ở trước mặt mọi người, muốn hỏi cô ấy một câu! Tôi làm sai chỗ nào? Cần gì phải dùng lợi ích của một tập đoàn, đến áp chế một phó quản lý bộ rượu nhỏ nhoi như em! Nếu như lời cô ấy nói có lý! Tôi sẽ tự động xin từ chức!"
"... ..." Đôi mắt Tưởng Thiên Lỗi chợt lóe, nhìn cô.
Những lời này, đúng với ý muốn của Tưởng Vĩ Quốc, ông không khỏi ngẩng đầu, hài lòng nhìn cô bé này.
Trang Tĩnh Vũ ngẩng đầu nhìn Đường Khả Hinh, hỏi: "Khả Hinh! Cháu có chắc chắn thành công không?"
Đường Khả Hinh lúc này, cười rộ lên nói: "Không có "
Mọi người ồ lên nhìn cô, lại một trận xôn xao.
Tưởng Thiên Lỗi nghi ngờ nhìn cô.
Đường Khả Hinh mỉm cười nói: "Trên thế giới này, chuyện thú vị nhất, chính là thách thức những chuyện không nắm chắc phần thắng! ! Coi như tôi thua, Hoàn Cầu cũng không sẽ không là người hèn nhát! ! Chính tôi khi tiếp nhận quản lý bộ rượu, tôi cũng hi vọng lúc cấp dưới làm sai, sẽ đứng ra gánh chịu! ! Hôm nay tôi trốn tránh, không phải tôi đã làm thất vọng những khổ tâm đào tạo của Hoàn Cầu đối với tôi rồi sao? Không phải sẽ làm thất vọng tổng giám đốc, với thầy của tôi sao?"
Vitas nghe lời này, trên mặt bộc lộ tươi cười, kiêu ngạo tự hào nhìn học trò.
Tưởng Thiên Lỗi cũng xúc động an ủi nhìn Đường Khả Hinh.
"Tốt!" Trang Tĩnh Vũ nặng nề thở gấp có phần tán thưởng, cũng nhìn về phía Đường Khả Hinh mỉm cười gật đầu, nói: "Không hổ thẹn là học trò giỏi của Vitas. Làm việc dám làm dám chịu! Hơn nữa đối với mọi chuyện, đêu xử lý rành mạch, rõ ràng, nhìn thẳng vào khuyết điểm của mình, điều này cần dũng khí rất lớn. Đi đi. Chú sẽ làm lá chắn cho cháu."
"Cảm ơn chủ tịch!" Đường Khả Hinh lập tức kích động nhìn ông gật đầu.
"Khả Hinh này..." Tiêu Đồng có chút khẩn trương nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Cô... Có muốn chờ tổng giám đốc trở về, rồi hãy quyết định hay không?"
Đôi mắt Đường Khả Hinh chớp nháy, cười nói: "Không cần! Chuyện của tôi, tự tôi sẽ gánh chịu!"
***
Đại sảnh khách sạn! !
Chiếc Pikes Peak thắng gấp trước thảm đỏ khách sạn! Trang Hạo Nhiên nhanh chóng vọt ra khỏi ghế lái, hướng về phía Tiêu Đồng trước mặt, hỏi: "Đường Khả Hinh đâu?"
"Hiện tại cô ấy ở lầu mười ba, đang muốn đi về phía phòng ăn cảnh biển!" Tiêu Đồng sốt ruột nhìn anh nói: "Ôi trời, ông bà ơi, cuối cùng anh đã trở về! Gấp chết người ! Nếu như lần này cô ấy làm hỏng chuyện, sau này ở Hoàn Cầu khó mà lưu lại được!"
"Lập tức gọi cô ấy lại ngay!" Hai mắt Trang Hạo Nhiên nóng lên, sắc mặt cứng lại nới lỏng nút áo âu phục, nhanh chóng đi về phía trước, đúng lúc thấy có người muốn vào thang máy, anh lập tức chạy như bay tới, nắm chặt cổ tay người kia, cũng không quan tâm lịch sự lễ độ gì nữa liền đem người kia kéo ra, mình và Tiêu Đồng nhanh chóng đi vào!
"Này!" Vị khách kia nhìn cửa thang máy đóng lại, sốt ruột nói: "Sao lại có nguwoif như vậy chứ?"
Hai thang máy cùng nhanh chóng đi lên lầu của phòng ăn cảnh biển! ! Cuối cùng, đồng thời mở ra! !
Đường Khả Hinh vừa mới bước khỏi thang máy, liền bị một bóng người màu xanh chắn trước mặt, cô chậm rãi ngẩng đầu, cư nhiên nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đang thở hổn hển đứng trước mặt mình, cô lạnh lùng nói: "Tránh ra!"
Trang Hạo Nhiên nặng nề ấn cái trán đầy mồ hôi một cái, mới nắm chặt cánh tay cô, nói: "Đừng làm loạn! Chuyện này không phải chuyện đùa! Để anh giải quyết! ! Em không cần lo!"
Đường Khả Hinh nghe lời này, đột nhiên khẽ nhếch miệng bộc lộ ý cười, nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: "Tổng giám đốc Trang, anh hiểu lầm rồi, chuyện này anh xử lý không được. Đây là chuyện giữa em và cô ấy."
"Khả Hinh!" Trang Hạo Nhiên lại nghiêm mặt nhìn cô.
Đường Khả Hinh hơi ngửa mặt, nhớ lại tấm hình đám cưới kia, mỉm cười nói: "Em biết rõ ý đồ của cô ấy, cô ấy thích anh, cho nên mới hỏi em tên họ của anh! Nhưng em không muốn giao ra, mới có chuyện như hôm nay. Nhưng em thật không hiểu, rốt cuộc em làm sai chỗ nào? Cô ấy hỏi em tên họ của một người đàn ông, sao em phải nói cho cô ấy chứ?"
"... ..." Trang Hạo Nhiên vẻ mặt khác lạ nhìn cô, lập tức nói không nên lời.
Đường Khả Hinh thản nhiên nhìn Trang Hạo Nhiên, đôi mắt to mơ mộng, hơi bộc lộ vài phần cố chấp, ngửa mặt kiên quyết nói: "Cho nên, đây là chuyện giữa em và cô ấy! Hôm nay cô ấy hành động như vậy, đơn giản chính là muốn em giao tên họ của anh ra thôi! Nhưng em chính là không giao! !"