Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 714: Hợp tác

Hai bóng đen chợt lóe! !

Cặp song sinh trong nháy mắt từ trên cây quýt nhảy như bay xuống, trong tay dùng túi lưới nâng một tổ ong mật, quỳ gối trước mặt Đường Khả Hinh, Tiểu Vi càng nắm chặt cổ tay Đường Khả Hinh, nghe mạch đập của cô, sắc mặt nghiêm túc, lớn tiếng kêu lên: "Đại chuy, thiên đột, thiên trung, liệt thiếu, trung phủ! ! !"

Tiểu Hà vừa nghe, liền lập tức nhanh như tia chớp, vươn hai tay vào trong túi lưới, từ bên trong giữa đàn ong mật đang bay loạn, ngón tay kẹp giữa phần bụng một con ong mật nào đó, kim châm ngắn của ong mật trong tay lộ ra, lại nhanh nhẹn hướng huyệt đại chuy trên thân thể Đường Khả Hinh, chậm rãi đâm xuống, đôi mắt nóng lên, vươn tay giữ bụng ong mật, đâm thẳng vào huyệt thiên đột của cô...

Sắc mặt Tiểu Vi vẫn cứng ngắc bắt mạch! !.

Tiểu Vi lại nhanh chóng lấy con ong mật ra, lại thử trên các huyệt khác của Đường Khả Hinh, dùng phương pháp lấy độc trị độc, tạm thời vuốt ngực để thông hô hấp cho cô! ! !.

Tiểu Hà lại nhanh chóng nói ra vài cái huyệt vị! !.

Tiểu Vi không nói hai lời, phẫn nộ tăng nhanh tốc độ lấy ra ong mật đang bay tán loạn, tiếp tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ huyệt vị cho cô, giữa lúc này tay Tiểu Hà lại ấn chặt mạch tượng Đường Khả Hinh, nhíu mày nghe: "Tốt! !".

Tiểu Hà lại nhanh chóng vươn đôi tay nhỏ bé, hướng chỗ bầm tím trên cánh tay Đường Khả Hinh, dao nhỏ chậm rãi đâm xuống, lập tức cánh tay tuôn ra máu đen, nứt toạc ra, theo cánh tay tuyết trắng chảy xuống! !.

Tiểu Vi quan sát màu sắc huyết tương, nhanh chóng nói: "Độc tố đã khuếch tán, lập tức thông báo cho thiếu gia! !".

Tiểu Hà nhanh chóng băng bó cho Đường Khả Hinh, quan sát sắc mặt của cô mặc dù đang ngủ say nhưng đã có chút dịu lại, lấy điện thoại di động ra, ấn số của Tô Thụy Kỳ...

Một bàn tay chậm rãi mà vô lực nắm tay cô.

Tiểu Hà trong nháy mắt cúi đầu, lo lắng nhìn về phía Đường Khả Hinh...

Đường Khả Hinh đã tỉnh lại, sắc mặt tái nhợt, hai mắt rưng rưng yếu ớt nhìn Tiểu Hà, nặng nề thở phì phò, lắc lắc đầu nói: "Đừng gọi...".

"Thân thể của cô đã trúng độc, cô mới vừa từ trong hầm rượu ra, liền hôn mê bất tỉnh! ! Phải lập tức đi gặp bác sĩ, nếu không sẽ gặp nguy hiểm!" Tiểu Hà áy náy nói: "Đều do chúng tôi bảo vệ không chu toàn! Thậm chí ngay cả cô bị trúng độc lúc nào cũng không biết! Sau này chúng tôi không thể áp dụng phương pháp bảo vệ ẩn thân nữa, bên cạnh cô có người nguy hiểm!".

Đường Khả Hinh nuốt xuống cổ họngđang khát khô của mình, gật gật đầu, nhìn về phía các cô suy yếu vô lực nói: "Tôi biết... Tôi nghe các cô ... Thế nhưng giờ khắc này, các cô phải nghe tôi , bữa tiệc thử rượu là do tôi tốn rất nhiều tâm tư mới làm xong , hơn nữa hôm nay có rất nhiều tình huống thao tác, đều là chỉ có một mình tôi biết, tôi phải lập tức tham dự bữa tiệc thử rượu, cầu xin các cô đó ...".

Cô nói hết lời, sắc mặt tái nhợt nhìn các cô ấy, hai mắt phiếm hồng, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tái nhợt.

Cặp song sinh nhìn cô, trầm mặc không lên tiếng, họ đang do dự.

"Van cầu các cô... Tôi biết các cô có biện pháp giúp tôi...Không được nói cho Tô Thụy Kỳ..." Đường Khả Hinh rơi lệ nghẹn ngào nhìn các cô nói: "Nếu như nói cho anh ấy biết, anh ấy nhất định sẽ lập tức mang tôi đi... Thế nhưng ai cũng không có cách nào hiểu rõ, cảm giác lúc này của tôi, tôi nhất định phải tham dự bữa tiệc thử rượu, thực sự có rất nhiều người đang chờ tôi, tôi không thể để bọn họ thất vọng, tôi cũng không để bọn họ trả giá tất cả, thất bại trong gang tấc! ! Tôi nhất định phải tham dự! ! Van cầu các cô... Hãy giúp tôi...".

Tiểu Hà trầm mặc nhìn Đường Khả Hinh, bên cạnh ôm túi đựng ong mật, chúng vẫn như cũ kêu ong ong, muốn phá tan túi bay ra ngoài.

Tiểu Vi cũng nhìn vẻ mặt kiên trì thống khổ như vậy của Đường Khả Hinh, đột nhiên cô yếu ớt nói:"Chúng tôi cùng nhau bảo vệ tốt cho cô! Nhưng chúng tôi chỉ có thể kéo dài thời gian không lâu!".

Đường Khả Hinh lập tức rơi lệ cười gật đầu.

Tiểu Hà nghe lời của chị mình, lập tức nhanh chóng vươn tay kẹp bụng một con ong, tại các huyệt vị của Đường Khả Hinh, vì cô giải độc - châm cứu, đây là

phương thuốc dân gian bí truyền từ ngàn xưa của Trung Quốc, từng chữa khỏi cho vô số người! !.

Đường Khả Hinh thở nặng nề, tùy ý các cô dùng độc - châm, từ các huyệt vị trên thân thể của mình từng chút một đâm thẳng xuống, nhắm mắt lại, nuốt xuống đau đớn, nước mắt cùng mồ hôi thi nhau rơi xuống.

Đại sảnh khách sạn Á Châu! !.

Tất cả các vị khách mời đã đến, rất nhiều nhân viên công tác theo lời chỉ thị của Hoắc Minh, nhanh chóng mang hoa quả hoặc đồ uống qua lại khắp nơi giữa mọi người, nhân viên công tác đài truyền hình, còn có biên tập tạp chí thế giới, ngồi trên ghế đã uống 3 ly cà phê, vẫn không có động tĩnh gì, cũng đã 30 phút rồi, cho tới bây giờ mọi chuyện vẫn trong tầm kiểm soát! !.

Nhã Tuệ cùng Vitas còn có Hoắc Minh đứng trước cửa chính sảnh tiệc trên lầu hai, lo lắng chờ đợi! !.

"Thật là buồn cười! !" Hoắc Minh đứng ở một bên, cũng không nể mặt Vitas, tức giận nói: "Tôi làm việc ở khách sạn Á Châu nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp loại sự tình này! ! Cư nhiên cử một tiểu nha đầu hơn hai mươi tuổi đầu đến chủ trì bữa tiệc thử rượu quốc tế quan trọng như vậy, lúc đó tôi liền biết sẽ xảy ra chuyện mà! ! Nếu như tình huống lần này xảy ra, thực sự là đã làm mất mặt khách sạn Á Châu chúng ta!".

Nhã Tuệ không nói gì ngẩng đầu nhìn về phía tổng quản lý.

Khuôn mặt Vitas chợt ngưng, vẫn kiên định nhìn về phía lối vào đại sảnh dưới lầu.

Thang máy nhanh chóng mở ra.

Tưởng Thiên Lỗi dẫn theo thư ký Đông Anh, nhanh chóng đi ra, nhìn đại sảnh khách sạn Á Châu chưa từng náo nhiệt như thế, hơn nữa một số khách mời cũng đang xôn xao bàn tán, nghe nói ở trên lầu có mấy trăm nhân viên phục vụ cùng thành viên bộ phận tiệc rượu chuyển qua đây, đều sốt ruột chờ đợi, anh cũng hơi kinh ngạc hỏi: "Đang xảy ra chuyện gì vậy?".

Hoắc Minh bọn họ nghe thấy tiếng Tưởng Thiên Lỗi dưới lầu, liền lập tức nhanh chóng xuống lầu, nhìn về phía anh nói xin lỗi: "Tổng giám đốc, người phụ trách Khả Hinh còn chưa tới...".

Tưởng Thiên Lỗi nghe xong, sắc mặt lập tức cứng đờ, nhanh chóng nhìn về phía Nhã Tuệ, hỏi: " Người còn chưa tới sao? Xảy ra chuyện gì vậy chứ?".

Nhã Tuệ cũng đứng ở một bên, gấp đến độ vừa khóc vừa nói: "Tôi cũng không rõ lắm, chỉ là tối hôm qua còn rất tốt, thế nhưng sáng nay bỗng nhiên không thấy cô ấy nữa..."

"Không thấy! ?" Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng lấy thân phận tổng giám đốc, phẫn nộ nói: "Không thấy, đây không phải là lý do! ! Không thấy, hẳn là nên lập tức hành động, không phải bởi vì một mình cô ấy mà để nhiều tân khách ở đây chờ đợi như vậy, ra thể thống gì chứ? Lập tức thông báo bộ phận quản lý rượu qua đây chủ trì bữa tiệc thử rượu! ! Nhanh lên!".

Thang máy lại lần nữa nhanh chóng mở ra.

Trang Hạo Nhiên sốt ruột đi ra, cũng nhìn đại sảnh náo nhiệt mà kinh ngạc không ngớt, vừa vặn vào lúc này, nghe thấy Tưởng Thiên Lỗi cùng Nhã Tuệ nói chuyện, anh cũng bước nhanh đi qua, nhìn về phía Lưu Nhã Tuệ nói: "Không thấy Khả Hinh hả?".

"Tối hôm qua không phải cô ấy và tổng giám đốc ngài ở cùng một chỗ sao? Cô ấy nói trò chuyện một chút, sẽ trở lại..." Nhã Tuệ nhìn về phía Trang Hạo Nhiên lại khẩn trương hỏi.

Tưởng Thiên Lỗi gấp gáp nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nóng mắt nói: "Cậu đã làm cái gì rồi?".

"Ách..." Trang Hạo Nhiên lúc này, cũng thoáng cái không có biện pháp nhưng vẫn nhìn về phía Vitas, vừa muốn phân phó ông sai nhân viên trước giải quyết chuyện bữa tiệc thử rượu, lại nghe có người phía sau kinh hô: "Đường Khả Hinh tới!".

Mọi người lập tức xoay người, nhìn về phía lối vào của đại sảnh khách sạn.

Đường Khả Hinh mặc chế phục hầu rượu màu đen, mang theo thẻ màu vàng trước ngực, tóc buộc cao tao nhã, trang điểm nhẹ nhàng, đi theo phía sau là Tiểu Vi cùng Tiểu Hà, vẻ mặt tươi cười tiến vào...

Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt thở dốc nhìn cô, hai mắt cực nhanh lưu chuyển, tâm tình phức tạp.

Tưởng Thiên Lỗi cùng mọi người cũng nhanh chóng nhìn cô, Vitas như được an ủi tươi cười nhìn học trò của mình, lại nhìn cô đang đến gần, vẻ mặt tức giận hỏi: "Cô vừa rồi đã đi đâu vậy?".

"Xin lỗi thầy, tối hôm qua lười biếng một chút, sáng nay đến hầm rượu đem rượu trắng muốn trưng bày lên sân khấu" Đường Khả Hinh nói hết lời, liền hướng hai vị tổng giám đốc gật đầu, dịu giọng nói: "Xin lỗi, đã để hai vị tổng giám đốc lo lắng rồi, tôi trước đem sự tình xử lý tốt, sau đó mới hướng hai vị thỉnh tội".

Trang Hạo Nhiên trầm mặc nhìn cô.

Đường Khả Hinh nhìn ánh mắt Trang Hạo Nhiên, nhưng trong nháy mắt cầm lên bộ đàm, xoay người hướng đại sảnh căn dặn: "Mở cửa phòng tiệc số một, bữa tiệc thử rượu chính thức bắt đầu! !".

Trưởng phòng lễ nghi ở lầu hai vừa nghe nói thế, trong nháy mắt đè xuống bộ đàm, phân phó: "Mở cửa sảnh tiệc số một! !".

"Phịch! !" Hai cánh cửa mạ vàng cao ba mét trong nháy mắt bị sáu người mở ra, thảm đỏ đã được nhân viên công tác diễn thử vô số lần đêm qua, dọc theo cửa lớn phòng tiệc, thẳng lăn ra, dọc theo cầu thang trượt xuống, cho đến đại sảnh khách sạn thì dừng lại, ba mươi nhân viên công tác của bộ rượu, mặc chế phục màu đen của bộ rượu Hoàn Cầu, chậm rãi từ bên trong phòng tiệc đi ra, dọc theo cầu thang, cứ hai bậc lại đứng lại! !.

Đường Khả Hinh nhanh chóng lấy thêm bộ đàm, lại ra lệnh: "Tấu nhạc!".

Nhã Tuệ liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh, khẩn trương mà thoải mái cười, không nói chuyện nữa, tay cầm bộ đàm, vừa xoay người đi lên lầu, vừa căn dặn: "Tấu nhạc!".

Trưởng phòng lễ nghi nhận lệnh, lại xoay người, nhìn về phía dàn nhạc phía trước phòng tiệc, nói: "Tấu nhạc!".

Nhạc trưởng vừa nghe, lập tức nâng cây gậy bạc trong tay, chậm rãi hạ xuống, để cho người phụ trách đàn violon kéo đàn, khúc nhạc lãng mạn nổi tiếng của Pháp mở đầu cho bữa tiệc thử rượu hôm nay, tất cả đàn violin cũng rối rít bắt đầu kéo dây đàn, ngồi trước dương cầm thủy tinh duy nhất trong dàn nhạc là thiếu nữ mặc váy màu trắng, theo tiết tấu, đem hai tay thon dài đặt trên phím đàn, ngón tay lướt nhẹ như trên mặt nước, diễn tấu khúc nhạc lãng mạn này...

Cha từng nói, khách sạn vốn là một nơi, con đặt mình vào trong đó càng lâu thì trách nhiệm với nơi đó càng cao, bởi vì khi chúng ta cùng nhiều người tiến hành hợp tác, trí tuệ cùng mồ hôi của con toàn bộ thăng hoa trong chính bản thân con trên thế giới này, tư tưởng cùng trí tuệ của con cũng sẽ tự nhiên được nâng cao, cuối cùng hợp làm một thể, cùng nhau tiến lùi, cùng nhau tưởng thưởng! Đây là… hợp tác! !.

Đường Khả Hinh trong nháy mắt đứng ở gần ba trăm nhân viên mặc đồng phục màu đen, đứng xếp thành ba mươi hàng trước mặt, tay cầm bộ đàm, nhìn về phía các cô mỉm cười mà kích động nói: "Hoan nghênh mọi người đã tới bữa tiệc thử rượu! Nghe nói các bạn đều là những tuyển thủ ưu tú từ các bộ phận khác cử đến đây, tôi tin mỗi người các bạn đều có năng lực. Lần này khách sạn Á Châu chúng ta là lần thứ hai cử hành bữa tiệc thử rượu lớn tầm cỡ thế giới, trong lòng tôi kích động dâng trào, muốn cùng chung lý tưởng với tất cả đồng nghiệp ở đây cùng nhau hợp tác hoàn thành một việc. Trong quá trình này, tôi sẽ chứng kiến năng lực của mọi người, trí tuệ của các bạn, sự chăm chỉ của các bạn! Hôm nay cố gắng của các bạn, sẽ được ghi lại tại khoảnh khắc lịch sử này! Ở đây, tôi xin nhờ mọi người! Cảm ơn mọi người! ! Bữa tiệc thử rượu lần này, các vị cực khổ rồi!".

Cô nói xong, dẫn theo ba đồng nghiệp bộ rượu, đồng thời hướng ba trăm nhân viên khom lưng chào hỏi.

Ba trăm nhân viên đứng chung một chỗ, toàn bộ đều mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, Tiểu Nhu càng hài lòng cùng trưởng ca Văn Chi ở trong đó, cũng nhiệt liệt cười rộ lên.