Chương 2: Người thừa kế
Long Vân Thấm trong lòng chấn động, Long Hạo Thiên ngồi phía trên quả thật đang tức giận không nhỏ, nàng có thể cảm nhận được cỗ khí thế kia. Nhưng là nàng cũng nghe ra một cái ý tứ trong đó.
Phụ hoàng của nàng hẳn là không đồng ý nàng tiếp cận Nhϊếp Chính vương, hắn đã cảnh cáo nàng lặp lại nhiều lần, thậm chí cũng biết nàng đôi với Nhϊếp Chính vương kia có tâm tư. Bất quá lần này không thể tưởng tượng được nữ nhi mình có thể làm ra cái hành động nhìn trộm người tắm, nên phát khí không nhẹ.
“Nhi thần biết sai!” Long Vân Thấm chỉ có thể nuốt xuống quả đắng này, nhưng nội tâm nàng bất bình, rõ ràng là nàng cái gì cũng không có nhìn đến, lại vô duyên gánh tội danh này lên đầu, oan uổng a!
“Nhận sai nhanh như vậy, mọi lần không phải ngươi cũng đều nhận sai sao, vừa quay đầu lại chứng nào tật nấy lại là cái gì! Trẫm cùng Hoàng hậu cũng chỉ có duy nhất một mình ngươi, mẫu hậu ngươi đi sớm , trẫm nhất thời sơ sẩy, ngươi liền…. Hiện tại trong ngoài thành đều đã biết tin công chúa Nam Hoàng quốc si mê Nhϊếp Chính vương, bị hắn đánh một chưởng hôn mê bất tỉnh! Hoàng nhi, ngươi chính mình ngẫm lại, ngươi là đang làm chuyện gì!”
Long Hạo Thiên trong lòng bi thống , khi Hoàng hậu qua đời cũng là lúc loạn trong giặc ngoài hoành hành, hắn không thể nào chiếu cố đứa nhỏ duy nhất của hai người, không nghĩ tới khi hắn lại quay lại quan tâm nàng, nàng sớm đã không giống trước kia muốn kề cận hắn, thậm chí trở thành một cái người yếu đuối vô năng!
Hiện tại thế nhưng nàng gan thật lớn, dám đôi với Nhϊếp Chính vương bất kính.
Long Hạo Thiên liên tục thở dài không thôi, hắn nhìn thấy Long Vân Thấm chính là cúi đầu không một câu phản bác, cũng không có biện pháp nào, hắn chỉ thấy quan hệ giữa mình cùng nữ nhi ngày càng xa cách. Nhất thời không biết nói cái gì cho phải, cuối cùng cũng chỉ lặp lại lời nhắc nhở : “Hoàng nhi, trẫm mặc trong lòng ngươi đang nghĩ như thế nào, tóm lại Nhϊếp Chính vương không phải là người ngươi có thể mơ tưởng. Thân phận bối phận đều không đúng,tuổi tác hai người cũng không đúng, ngươi nay cũng sắp cập kê, trẫm đến lúc đó sẽ vì ngươi chiêu mộ phò mã.”
Giải quyết dứt khoát như vậy, Long Hạo Hiên vẫy vẫy tay không nói thêm gì nữa. Long Vân Thấm thấy thế, lập tức hành lễ cáo lui, nàng ngay cả một câu cũng không nói. Nhìn người vội vàng rời đi, Long Hạo Thiên tiếp tục thở dài : “Trẫm làm có phải hay không còn chưa đủ, hoàng nhi thế nhưng cùng trẫm không bao giờ thân cận nữa, mấy năm nay…”
“Hoàng thượng, công chúa hiện tại đã trưởng thành, nữ nhân so với trước kia đương nhiên có nhiều bất đồng, nhưng trong lòng công chúa sẽ vẫn nhớ kĩ hoàng thượng, Hoàng thượng là Phụ hoàng của công chúa!” Tào công công nhẹ giọng an ủi.
….
Long Vân Thấm ra khỏi Ngọc Quỳnh điện, liền vội vàng trở về Trọng Hoa cung, đợi đến bản thân đã vào trong nội điện, nàng lập tức đuổi hết đám cung nữ ra ngoài, một mình nàng ngồi trên nhuyễn tháp, lâm vào trầm tư.
Long Hạo Thiên, phụ thân của khối thân thể này,nhưng cũng chính à đế vương của cả Nam Hoàng quốc. Bởi vì Hoàng hậu cách thể , hắn chỉ có mình Long Vân Thấm cho nên đối với nàng mọi cách sủng ái. Mà từ nhỏ nàng đã mất đi mẫu thân, lại không chiếm được tình thương của phụ thân, nên đã tạo nên nàng một tính cách quái gở như vậy, nàng mê luyến Nhϊếp Chính vương Lăng Triệt không thể vãn hồi, sự tình quái dị này từ đó đến giờ vẫn thường xuyên xảy ra.
Nghe khẩu khí của Long Hạo Thiên, sau khi nàng cập kê, hắn sẽ kén phò mã cho nàng.
Long Vân Thấm đi đến trước gương đồng, bên trong gương đồng phản chiếu một dáng người nhỏ bé xinh đẹp, mi như trăng khuyết, môi đỏ như son cùng cới da thịt trắng như băng tuyết…bộ dáng tuyệt đối xuất chúng. Nhưng là , Long Vân Thấm mới mười bốn tuổi! Mười bốn tuổi a, căn bản chưa có phát triển, làm sao có thể kén phò mã! Nàng cũng không có cái loại ham muốn kia a.
Thân mình run lẩy bẩy một cái, Long Vân Thấm rất nhanh ổn định lại tinh thần, nàng hiện tại là công chúa, là nữ nhi được hoàng đế sủng ái, vậy nàng liền có cơ hôi vì bản thân tranh thủ. Chỉ cần tại thời điểm nàng cập kê làm mất ý niệm kén phò mã của phụ hoàng.
Bất quá trước mắt, nàng còn cần tìm hiểu rõ một số sự tình, nơi này rốt cục là một thế giới như thế nào. Nam Hoàng quốc, nàng chưa từng nghe nói qua quốc gia như thế này, hẳn là phải tìm hiểu ở đâu đó, hết thảy mọi thứ nàng phải nhận thức lại từ đâu, miễn cho ngày sau làm ra lỗi lầm đáng tiếc.
Lệnh cho cung nữ đem đến các loại thi thư về lịch sử địa vực, Long Vân Thấm ngồi ở trong nội cung nghiêm cẩn nghiên cứu.
Thẳng đến khi màn đêm buông xuống , bên ngoài cung đã lên đèn , nàng mới xoa xoa mi tâm buông xuống tập sách, trong lòng nàng hiện tại đã hiểu được đại khái.
Nơi này là Long Đằng đại lục, Nam Hoàng quốc bất quá chính là một quốc gia trên đại lục này, cùng thực lực với Nam Hoàng quốc có hai quốc gia , đó là Bắc Tề và Xích Viêm, trung gian ba nước chỉ có một vài cái tiểu quốc, phía Bắc Nam Hoàng quốc là Bắc Tề quốc, cách nhau bằng một cái sơn mạch.Phía đông Long Đẳng đại lục này chính là đại dương mờ mịt.
Mà làm cho nàng ngoài ý muốn chính là Nam Hoàng quốc cư nhiên có thể làm cho Hoàng nữ kế vị đăng cơ làm nữ đế, trong lịch sử Nam Hoàng quốc chính là có một vị như vậy, cho nên nơi này Hoàng nữ cùng Hoàng tử đều giống nhau, Cái đáng nói chính là thân phận đặc biệt của nàng. Nàng chính là nhi nữ duy nhất của Hoàng thượng cùng Hoàng hậu, nói cách khác nàng chính là huyết mạch duy nhất của Chính cung Hoàng hậu Nam Hoàng quốc.
Nhưng nói như vậy, ngoài nàng ra Hoàng thất hiện tại nàng có rất nhiều huynh đệ tỉ muội, tương đối xuất sắc có nhị hoàng tử Long Hách Tường, tam hoàng tử Long Thanh Dương,nhũ công chúa Long Mộ Hi, đều là tứ phi sở sinh, thân phận rất gần với nàng.
Hảo hảo sáp xếp lại thông tin, Long Vân Thấm trong lòng rơi lộp bộp, Long Hạo Thiên còn chưa có lập Thái tử.
Nàng có hay không bị những người kia tính kế mưu hại.
Nghĩ đến cũng rất có khả năng, nàng nhưng là nữ nhi được Hoàng đế sủng ái nhất, lại là con của chính cung Hoàng hậu, vài lần đã đắc tội Nhϊếp Chính vương nàng đều được Hoàng thượng bao che, có thể tưởng tượng đượ sự sủng ái như vậy là một thanh lợi kiếm như thế nào, nó là nguyên nhân cho người ghen tị, không cách nào muốn nàng sống tốt.
Càng nghĩ nàng càng cảm thấy từng trận mồ hôi lạnh, tiền đồ xa vời a!
Mình đắc tội Nhϊếp Chính vương, lại một nhóm người thừa kế như hổ rình mồi. Lần xuyên không này có phải là đã sai ở đâu không.
“Công chúa điện hạ, cần phải lên đèn a?” Cung nữ đứng ở ngoài điện, hướng Long Vân Thấm hành lễ trưng cầu ý kiến.
“Ân, truyền lệnh đi.”
Nhìn theo hai cung nữ theo bên ngoài tiến vào, Long Vân Thấm nhân ra được các nàng, sáng nay hai nàng chính là tại trong này, đặc biệt là nha đầu nàng nhìn thấy biểu cảm quá mức sinh động kia.
“Công chúa điện hạ , dùng thiện người có tính sẽ đi đâu sao? Có phải hay không đi nơi kia a? Đêm nay bóng đêm dày đặc, ngài có hay không muốn đi?”
“Hạ Vũ ngươi nói bậy gì?” Xuân Lan trừng mắt nhìn người mặc quần áo vàng nhạt phía trước, lại quay đầu nhìn Long Vân Thấm, “Công chúa, Hạ Vũ tuổi nhỏ không hiểu chuyện, người đừng để ý!”
Trong lòng Xuân Lan không yên, bốn người thân cận công chúa nàng là lớn tuổi nhất, đương nhiên nhận thức được đạo lí đối nhân xử thế ở trong cung. Từ sáng sớm công chúa tỉnh lại liền làm cho người ta cảm giác rất khác biệt, cả người phát ra khí thế sắc bén hơn rất nhiều, nguyên bản tính cách nàng quái gở lại chưa từng làm khó các nàng, Xuân Lan hiện tại không thể nào nắm được tính khí công chúa.
Hạ Vũ tuổi nhỏ nhất, nói ra còn chưa có suy nghĩ đến, nếu chọc giận công chúa…Xuân Lan không giám nghĩ đi xuống.
“Xuân Lan tỷ tỷ, ngươi tại sao sắc mặt rất nghiêm trọng, công chúa sẽ không….sẽ không…” Thanh âm cuối cùng của Hạ Vũ vô thức nuốt xuống, nàng một mặt cứng ngắc đứng trước mắt công chúa, biểu cảm của công chúa rất nghiêm túc, hơn nửa nửa điểm ôn hòa cũng không nhìn thấy. Ban đầu công chúa không thích các nàng ríu rít nói chuyện nhưng đều đối với các nàng vô cùng tốt, khi nào sẽ dùng ánh mắt như vậy nhìn các nàng. Nhất thời trong lòng Hạ Vũ sợ hãi, phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất, “Công chúa…”