Boss Trở Thành Chồng

Chương 292

Cô, còn trinh sao?

Câu hỏi này đơn giản là quá độc ác rồi.

Câu hỏi vừa đưa ra, không khí xung quanh thật lạnh, mọi người đều nhìn về phía Tô Tố, Tô Tố dựa vào vai Tiêu Lăng, đôi mắt rũ rượi dốc xuống và lông mày run rẩy. Khoé miệng có một nụ cười âm thầm lạnh nhạt.

Mạc Oanh Oanh nhìn Tô Tố, “Nói thật hay mạo hiểm, chắc chắn phải nói sự thật mới được, không nói thật cả nhà chết hết.”

Cô ta không tin rằng Tô Tố đẹp như vậy, chỉ có một người đàn ông là Tiêu Lăng. Nếu như cô ta lên giường với người khác ông khác, Tiêu Lăng còn tiếp tục yêu cô ta không? Là một người đàn ông đều không thể chịu nổi, Mạc Oanh Oanh nhìn cô ấy, “Sao rồi, tại sao không nói chuyện? Không dám trả lời sao?”

Tô Tố nhẹ nhàng nhếch miệng lên, ánh mặt lạnh lùng nhìn Mạc Oanh Oanh, “Lên giường rồi”

Một sự ngạc nhiên với An Tiểu Hy, cô ta nhìn Tiêu Lăng, nắm lấy tay Tô Tố, “Tô Tố cậu nói câu điên rồ gì thế, tớ với cậu quen biết lâu như vậy, chưa bao giờ thấy cậu tiếp xúc với bất kỳ người đàn ông nào, sao cậu có thể…..”

Tiểu Hỷ sợ rằng câu trả lời của Tô Tô sẽ khiến Tiêu Lăng tức giận, đến lúc đó Tô Tố lại bị tra tấn.

Tô Tố vỗ vai cô ta, “Đừng lo, không có chuyện gì đâu.”

Kiếp trước cô ấy đã lên giường với người khác, người đó chính là Mạc Tầm, nghĩ đến đây thôi thì toàn thân Tô Tố nổi da gà-----ghê tởm.

Mạc Oanh Oanh càng ngày càng được ý, cô biết rằng đem gia đình Tô Tố ra cá cược thì Tô Tố không thể nói dối, cô ta hào hứng nhìn qua Tiêu Lăng, để có thể nhìn thấy trong mắt của Tiêu Lăng khinh bỉ Tô tố, nhưng cô ấy phát hiện…..không thấy, hoàn toàn không thấy.

Không

Đây thật vô lý.

Rõ ràng không nên như thế, chẳng lẽ Tiêu Lăng yêu cô đến thậm chí cô ta có lên giường với người khác hay không thì cũng không ý kiến sao. Mạc Oanh Oanh không còn niềm tin.

Trong lòng Tiêu Lăng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

Trên thực tế, anh đã biết rằng từ khi Tô Tố hồi sinh thì đã biết tất cả những gì đã xảy ra giữa cô với Mạc Tầm, chỉ là anh ta bảo bản thân đừng bận tâm. Suy cho cùng thì tất cả mọi thứ đó đối với Tô Tố đều là chuyện ở kiếp trước, nhưng mà thời điểm này Mạc Oanh Oanh lại muốn cho sự thật này phơi bày trước mặt mọi người. Mắt anh ta lạnh lùng nhìn qua Mạc Tầm với Mạc Oanh Oanh, cầm lấy cánh tay Tô Tố càng ngày càng chặt.

“Có thể qua vòng tiếp theo không?” Tô Tố hỏi.

Mọi người thức tỉnh như trong một giấc mơ, Tiêu Khả lập tức rửa bài, “Đương nhiên rồi, bây giờ lập tức vào vòng tiếp theo.”

Ở phía sau mọi người có thể nhìn ra rằng, Tô Tố và Mạc Oanh Oanh đã nhắm vào nhau rồi, chỉ là giữa hai người họ đã rút được lá bài lớn nhất nhưng thật đáng tiếc là hướng của chai bia không quay về phía đối phương.

Ở giữa Bạch Linh hỏi Tô Tố một lần, “Người cô hận nhất là ai? Tại sao?”

Tô Tố nhíu mày, “Mạo hiểm là gì?”

“Với người khác giới, ngoại trừ Tiêu Lăng, lựa chọn hôn một người.”

Khác với sự kỳ vọng của mọi người, câu hỏi này đối với một người bình thường là một câu hỏi đơn giản. Nhưng để mọi người ngạc nhiên, Tô Tô đẩy mình vào mạo hiểm, Tô Tô thể hiện sự có lỗi với Tiêu Lăng, sau đó đi đến trước mặt Mộ Bạch, “Mộ Bạch, xin lỗi, phạm lỗi rồi.” Dưới ánh mắt ngạc nhiên của Mộ Bạch, cuối mặt chạm vào môi anh ấy, giống nhưng chuồn chuồn vừa chạm nước rồi đi, sau đó cô ta lại ngồi về bên cạnh Tiêu Lăng.

Tiêu Lăng kéo cô ta về bên cạnh, hành động kéo lấy eo cô ta mang theo một chút sức lực.

Tô Tố biết trong lòng Tiêu Lăng chắc chắn khó chịu, nhưng cô không thể nói với mọi người rằng người cô hận nhất là Mạc Tầm và Bạch Linh. Tại vì hai người họ đã gϊếŧ hại cô ta ở kiếp trước, và gϊếŧ đứa con của cô ấy?

“Tiểu yêu tinh cô đợi tôi đó.”

Tô Tố hạ giọng thì thầm vào tai anh, “Buổi em sẽ bồi thường cho anh.”

So với Tiêu Lăng, người tức giận hơn là Mạc Tầm.

Cô ta thà hôn Mộ Bạch cũng không thèm hôn anh ta.

Nếu như Tô Tố biết suy nghĩ trong lòng Mạc Tầm, muốn tát vào mặt anh ta cho anh ta chết. Thật thú vị, cô ta với Mạc Tầm quan hệ như thế nào, ngoại trừ Tiêu Lăng ra, ngay cả khi cô ta hôn qua một lần với những người đàn ông trong này, cô ta cũng không thể động vào Mạc Tầm.

Cô ta hét lên trò chơi tiếp tục, lần này người rút trúng số lớn nhất là cô ta, cô ta nhắm vào Mạc Tầm, Mạc Oanh Oanh và Bạch Linh, đặt mục tiêu hướng vào ba người họ, lần này thành công quay miệng chai trúng Mạc Oanh Oanh.

Rất tốt.

Cuối cùng cũng đến lượt cô ấy hỏi. Tô Tố nghĩ đến câu hỏi lúc nãy Mạc Oanh Oanh hỏi mình, miệng nhếch lên, cô ta giữ tay trên bàn, ngẩng cao đầu nhìn vào Mạc Oanh Oanh, câu hỏi được hỏi còn độc ác hơn cô ta, “Cô, còn lần đầu không.”

Wow

Những người có mặt ở đây đều ngửi thấy mùi khói lửa.

Tiểu Hy và Tiêu Khả vỗ tay cho câu hỏi của Tô Tố, Mạc Oanh Oanh không phải miệng nói rằng cô với Tiêu Lăng là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, từ nhỏ đã thích anh ta? Nếu như không phải lần đầu…..thì có nghĩa rằng trong lòng cô ta thích Tiêu Lăng, nhưng kết quả là làm mọi thứ với những người đàn ông khác, đây là cái kiểu thích chết tiệt ghê tởm. Nếu như cô ta là lần đầu….Tiêu Khả lắc đầu, theo như kinh nghiệm phong phú của ấy, thì khả năng này rất rất rất nhỏ.

Quả nhiên, dưới ánh nhìn chằm chằm của Tô Tố, nét mặt của Mạc Oanh Oanh bắt đầu không thoải mái.

“Tôi có phải lần đầu không thì liên quan gì đến cô, mạo hiểm, mạo hiểm là gì?”

“Mạo hiểm hả…..mạo hiểm rất đơn giản.” Tô Tố kêu tiếp viên hàng không, “Có rượu trong cabin không?”

“Vâng có, cô cần rượu gì.”

“Hai chai vodka với nồng độ cồn cao nhất.”

Trên máy bay không cho phép hành khách mang theo rượu, nhưng đây là máy bay tư nhân, do đó chuẩn bị mọi thứ rất chỉnh chu, vodka cũng có sẵn. Tiếp viên nhanh chóng đem hai chai vodka với 56 độ đến. Tô Tố lấy hai chai rượu nhìn vào mặt trắng bệt của Mạc Oanh Oanh, mỉm cười và đặt hai chai rượu trước mặt cô ta. “Mạo hiểm là uống hết hai chai rượu vodka này.”

Bạch Linh không nhịn được và nói, “Tô Tố, cô như vậy là quá đáng lắm, Oanh Oanh một cô bé như vậy sao có thể uống thứ rượu mạnh như vậy, thậm chí là hai cân rượu trắng….”

Tiểu Hy lập tức đứng dậy giúp đỡ, “Các người thật sự thú vị, lúc nãy không phải đề ra câu hỏi mạo hiểm không phải đều quá đáng giống nhau sau? Làm sao, không chơi nổi thì đừng chơi, các người cũng có thể lựa chọn lời nói thật mà, trả lời câu hỏi thì không cần uống rượu.” Tiểu Hy giữ lấy cánh tay Tô Tố, cười nheo mắt nhìn Bạch Linh và Mạc Oanh Oanh, đúng rồi, nhắc nhở các người trước, vừa nãy Mạc tiểu thư có nói rằng nói dối là cả nhà chết hết nha. Cho nên cô xem rồi tự giải quyết đi.

Tiêu Khả cũng nói chậm rãi, “Các quy tắc do là Mạc Oanh Oanh tự đề ra.”

Mạc Oanh Oanh nhìn mọi người trên bàn, không có ai giúp cô ấy cả, hận đến nghiến răng. Cô ta đứng dậy và đập bàn, “Được chỉ là trả lời thôi mà, tôi sợ rằng mọi người không tin, tôi không phải, không phải, không phải, được chưa.”

Tô Tố nhún vai, “Đương nhiên được rồi.”

Mạc Oanh Oanh hung hăng nhìn vào Tô tố, “Tiếp tục chơi”