Cháp 13: Phòng tắm
Bước vào bên trong.. Nàng vội vàng rửa lấy cái mặt dính đầy “tinh” của hắn, trong lưỡi vẫn còn một ít vô tình trong lúc rửa nàng quên mất nuốt nó luôn, cái cảm giác đặc đặc.. Với cái mùi đặc trưng.. Nàng khẽ rùng mình.. Với cảm giác ấy.. Nhưng rồi hương vị nó lại có thêm một chút béo.. Ngầy ngậy như nước sốt đậm đặc.. Tự dưng nàng lại muốn thử chúng thêm một lần nữa… Nhưng rồi nàng lắc đầu xem mình đã đi quá xa với cái giới hạn cho phép, rồi lại nhìn hắn… Nàng khẽ lẩm bẩm chửi hắn: “Biếи ŧɦái, da^ʍ tặc, bỉ ổi…xấu xa… đáng ghét”
Ào ào ào….
“Này đi tắm kìa…” – Rửa mặt xong nàng kéo hắn lại gần cái vòi sen, mở van… 1 dòng nước lạnh ngắt (3 hay 4 độ C) xả thẳng vào mặt hắn… như 1 hành động trừng trị với những chuyện mà hắn gây ra
“…huh?… Ah.. ” – Hắn vẫn không tỉnh dậy, tay chỉ quơ quơ trước mặt cản lại dòng nước, rồi xụi đơ ra đấy mặc cho nước như suối xối thẳng vào mặt…
“Ey.…tên đáng ghét.. cho nằm ở đây lun” – Ngọc cố gọi hắn dậy nhưng không được..nàng giận dỗi bỏ cái vòi sen qua một bên, bước ra khỏi phòng tắm quơ mạnh cánh cửa…
Ét….. (khách sạn hạng sang mà cánh cửa kêu ghộ nhỉ haha)…
Nhưng rồi một luồng trí nhớ bay xoẹt qua… Nó khiến nàng nhanh tay chụp lại cánh cửa trước khi bị đóng hoàn toàn… Thật ra nàng vừa kịp nhớ lại cánh cửa có dạng chốt an toàn thông minh, khi đóng.. nó sẽ tự động khoá theo kiểu mặc định chỉ người bên trong mở được.. Mặc khác nó vẫn có thể mở bên ngoài nhưng cách đóng cửa lại là 1 quy trình khác… Bây giờ nếu nàng không kịp giữ lại cánh cửa thì xem như hắn chết bờ chết bụi trong đó khi nào tỉnh mới được ra… Mà tắm nước lạnh kiểu này chắc hắn đâm ra mê sản luôn quá…
“Guhm…” – Nàng bực bội mở lại cánh cửa nhìn hắn bên trong đang nằm một cục với cái vòi sen đang mở… rồi nàng bắt gặp cánh tay của hắn khẽ rung.. Nó ôm lại với nhau.. Co người lại.. Để chống cơn lạnh đang dần xâm chiếm.. Nàng thấy đau xót cho hắn.. Không muốn hắn bị như vậy nữa… Bất giác nàng thở phào thì thầm tự an ủi bản thân… “Đã giúp thì giúp cho trót vậy…”
Cạch…
Tiếng cửa đóng vang lên.. Một bóng người bước lại gần một chàng trai.. Thướt tha…
Cầm lại cái vòi nàng đều chỉnh nhiệt độ cho nó ấm lên (không biết bao nhiêu là ấm thôi cho nó khoảng 28 độ đi)… Nàng nhất cao để nó cố định trên tường cho nó tự động xối vào người… Nước rơi xuống.. Nhẹ nhàng… Chạm lên mái tóc nàng.. Len lõi trược dài xuống lưng theo đường cong tuyệt mỹ.. Nước cũng rơi vào mặt nàng.. Khẽ ngước lên để đón nhận nhiều hơn.. Rồi cũng men theo nó, nước trải dài xuống cổ.. Bầu ngực.. Bụng nàng.. Rồi nàng đưa hai tay nắm trọn bầu ngực từ nãy giờ nàng quên mất là mặc lại chiếc áo ngủ.. Để giờ đây nàng đang trần lụi trước người con trai mà nàng có cảm giác lạ.. “yêu”
… Khẽ động nàng cảm thấy lâng lâng khó tả.. Bắt đầu nàng nắn nót đôi gò đào thân yêu của mình… Mặc cho hắn đang nằm đấy nàng ưỡn mình nâng niu chúng… Xoa bóp một cách nhẹ nhàng… Không biết vì sao mà nàng dâʍ đãиɠ thế hay có chăng chỉ trước một người con trai duy nhất… Nhẹ nhàng
“Huh.. Uh.. Ah.” – Rên rĩ.. Từng cơn khoái lạc trong đầu.. Nó như một con ma cứ xâm lấng từng chút một.. Chiếm lấy toàn bộ thể xác nàng… Điều khiển nàng.. Một cánh tay rời khỏi bầu vυ'.. Nàng khẽ trược dài xuống nơi có một đám rừng nguyên thuỷ..một dòng suối trong lành… Nàng dần bắt đầu xoa nhẹ… mép âʍ ɦộ giờ đã đầy chất dịch.. Từ nãy tới giờ cứ liên tục rĩ ra.. Nước nhờn khiến nàng thấy sướиɠ hơn bao giờ hết.. Lần rồi nàng nhanh tay hơn.. Tay nàng tìm đến âʍ đa͙σ.. Nơi ngự trị cảm giác sướиɠ nhất.. Nước nhờn cứ thế trào ra mãnh liệt.. Nàng bậm môi.. Nấc lên từng tiếng.. Tay nàng khẽ rung.. Người nàng khẽ giật.. Và rồi nàng ra ngay trước người con trai nàng “yêu”…. Cơn sướиɠ đó giường như không bao giờ là hết cả.. Nàng khẽ gục xuống.. Ngồi đối diện với hắn.. Bằng đôi mắt triều mến.. Đôi môi hồng yêu thương.. Nhưng nàng chỉ dám làm thế.. Bởi nàng biết có thứ gì đó ngăn cách hai người có chăng chỉ là không biết cái “tình” của nhau…
Thời gian khẽ trôi.. Nàng dần trở về với thực tại… Nàng vẫn nhìn hắn.. Thấy hắn ngủ một cách thoải mái.. Trên môi vẫn còn hiện rõ một nụ cười điều đó khiến nàng dân lên niềm hạnh phúc.. Rồi nàng bật dậy.. Hít sâu một hơi rồi nàng bắt đầu cởi trói cho hắn… Bởi nàng biết không cởi trói sao cởi đồ, không cởi đồ thì sao tắm.. Tắm rồi sao mặc đồ.. Từng dây thừng được mở ra… đôi tay được thả lỏng rơi nhẹ xuống nền.. Nàng nhìn thấy hắn như được thoải mái thêm phần nào.. Trên đôi tay còn hiện rõ dấu in của dây.. Nàng cảm thấy đau như hối hận rằng lúc đầu đã buộc hắn quá chặt…
Từng sợi dây.. Tháo ra.. Đến khi tháo bỏ hoàn toàn nàng cũng chỉ thở phào sau đó lại bắt đầu cởϊ áσ hắn ra… Từng nút.. Từng nút chiếc áo trắng đi học buổi sáng tới giờ mới được tháo .. Để lộ cơ thể trần trụi từng vết hằng sâu của những vết sẹo, bầm tím vẫn còn đấy.. Hay đã mờ thấp thoáng qua từng thời gian.. Nàng lại càng đau lòng hơn khi cảm nhận được nỗi đau này mà hắn từng chịu không phải 1 ngày 2 tháng mà là 5 năm 10 năm kể từ khi còn là trẻ con trong gia đình Huỳnh Gia tàn bạo… Như lộ rõ hận thù trong mắt nàng.. Nàng muốn thay hắn bắt Huỳnh Gia trả lại những thứ mà hắn từng chịu trong thời gian qua…
Kéo hắn đứng dậy dựa sát vào tường.. Thằng bé vẫn còn phía ngoài nằm một cách ngông nghênh.. Nhìn nó nàng tự dưng đưa đôi tay nghịch cậu bé đang mềm mèo nằm vất vưỡn.. Nhưng ai ngờ đâu nàng lại làm một đều sai trái… Cậu bé tỉnh giất vương cơ thể mạnh mẽ của mình… Trở thành một thanh đại đao.. Hùng bá thiên hạ… Bá chủ sơn lâm.. Rồi nàng hoảng hốt.. Đưa tay để che miệng… Đôi mắt hoang mang.. Tự hối hận khi mình nghịch dại như thế.. Và rồi chủ nhân của cậu bé cũng tỉnh dậy…
“Huhmmm..” – Hắn dần dần mở mắt.. Đôi tay vươn ra.. Khẽ lắc cái đầu.. Thoải mái rồi giật mình đưa đôi tay ra trước mặt, không bị trói… Rồi càng bất ngờ hơn khi thấy Ngọc đang đứng đối diện với mình.. Cùng với làn nước ấm… Nó càng tô điểm thêm phần xinh đẹo của nàng.. Đặc biệt lại là nàng chưa mặc áo.. Để lộ đôi vυ' đã cương cứng mà hắn không biết lí do…
“Huh?” – hắn cảm thấy hơi sướиɠ phần dưới khẻ nhìn xuống thì lại là nhận ra tay Ngọc đang chạm vào cậu bé của mình…
Như kẻ trộm bị bắt quả tang.. Nàng rút tay lại.. Đầu hơi quay đi… che đi khuông mặt ửng hồng… Nhưng đều đó lại làm hắn thêm mê mẫn nét đẹp của nàng…
“Nó lại cứng nữa rồi kìa.. Ngọc giúp Không nữa nhé..” – không biết hắn đã nghĩ gì.. Có lẽ vì cơn sướиɠ hồi nãy.. Hắn lại muốn một lần nữa.. Và hắn mỉm cười nhìn nàng..
“Hông” – Ngọc nghe vậy lại lúng túng một phần vì nàng muốn nó, một phần vì nàng ngại không dám làm một lần nào nữa.. Liếc hắn, phồng má lên.. Rồi quay đi..
“Sao vậy? Ngọc giúp tôi một lần nữa đi mà… Với lại không biết vì sao nó lại dựng lên nữa” – hắn bắt đầu mặt dày năn nĩ nàng… Không biết vì sao hắn lại có vẻ thân thiết và tự nhiên với nàng.. Nói chuyện cũng không còn khiêm tốn nữa..
“Da^ʍ tặc..” – Ngọc lại lần nữa mắng hắn.. Liếc hắn nhưng không phải là đôi mắt của kẻ thù nhìn nhau mà là ánh mắt thân yêu… Nàng ra vẻ thở dài rồi nói: “Lần này nữa thôi đấy…Biếи ŧɦái”
“Hì hì” – hắn mỉm cười, rồi đứng đấy chờ đợi.. Rồi nàng quay mặt lại hắn còn hơi ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.. Đưa tay nắm lấy cậu bé đang cương cứng mà sốc nhẹ…
Rồi cảm giác nơi cậu bé lúc Ngọc chạm tay vào như một nguồn điện sướиɠ chạy lan khắp cơ thể rồi truyền lên đầu hắn… Tự dưng trong cái đầu ấy một góc nào đó, dòng điện khi nãy dần biến thành một thứ gì đó như một sợi dây thần kinh.. Nối từ điểm này sang một điểm khác.. Rồi từ từ liền lại với nhau… một điểm sáng bé như bóng đèn xe nhìn từ trên cao chạy qua hai điểm ấy… Rồi đi sang khắp dây thần kinh khác…
Sau sự biến động trong cơ thể, hắn bất giác xuất hiện một nguồn thông tin kì lạ.. Rồi phản ứng với nguồn thông tin đó.. Hai thứ hoà hợp.. Rồi hắn nhìn nàng bằng ánh mắt triều mến..
“Ah..” – Nàng đang cằm lấy dươиɠ ѵậŧ hắn.. Sốc nhẹ.. Thì tự dưng nàng bị hắn đẩy ngã về phía sau dựa lưng vào tường.. Khuôn mặt hắn gần sát về phía nàng.. Thật gần.. Đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.. Nhịp tim đang mạnh dần của nhau.. Bị tấn công bất ngờ nàng cố vùng vẫy trong khi tay kia vẫn nắm lấy cậu bé của hắn…
“Không làm gì vậy? Ngọc đau..” – Ngọc bất lực hoặc là không muốn vùng vẫy.. Tìm cách hỏi Không..bất giác nàng tưởng tượng ra cảnh Không cưỡиɠ ɧϊếp nàng… ngay trong phòng tắm.. Đều đó không làm Ngọc sợ, lo lắng mà tự dưng trong tâm trí nàng lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ.. Nàng phản ứng với cái tưởng tượng đó.. Ở dưới kia.. Cô bé của nàng.. Đã bắt đầu ướŧ áŧ…
“Không không biết mình làm gì.. Ngọc thật sự rất đẹp.. Không muốn ích kỉ giữ nó cho riêng mình.. Thật ra. .haizz. . Rốt cuộc cũng không biết Không sẽ làm gì..” – hắn nói hết tất cả ngay trong đầu hắn.. Một thói quen đã đẩy nàng vào trong.. Mà thật ra hắn cũng không biết.. Lí do của nó..
“Ngọc rất đẹp sao?” – nàng nhận thấy giọng nói của Không kì lạ…cách nói tuy không phải nhẹ nhàng lãng mạn nhưng nó chứa đựng tình cảm của hắn rất nhiều.. Nàng không vùng vẫy nữa.. Nhìn vào sâu tận trong con mắt hắn..như để thâm dò thật kĩ hắn…
“Đúng..rất đẹp..” – từ trước kể từ khi chạm đến trái đất cho tới bây giờ hắn có vẻ chưa một lần nào nói dối cả…hắn trả lời ngay lập tức mà không cần suy nghĩ nhiều..
“Vậy ư.. Thế Không có thích Ngọc không?” – nàng lại hỏi một lần nữa..
“Có..” – hắn lại trả lời ngay… một lúc sau hắn hỏi lại: “Thế Ngọc có muốn trở thành bạn gái….của.. của anh không?”
Nàng nhắm mắt lại.. Thở phào như vừa phá bỏ bức tường rào ngăn cách.. Thế là nàng đã có thể ở bên cạnh Không.. Khẽ gật đầu.. Mỉm cười hạnh phúc.. Ánh mắt nhu tình trao cho nhau: “Em đồng ý..”
Hơi thở như được hoà huyện.. Hương thơm trao cho nhau… Nhịp tim bắt đầu đập chung một nhịp… Cuống lấy nhau.. Đầu nàng khẽ nhấc lên.. Đầu chàng khẽ cuối xuống.. Đôi tay không còn giữ chặt theo kiểu không chế mà là ôm về phía nhau… Nụ hôn đầu nhẹ nhàng nhưng lãng mạn… Đâu đó có một chút mãnh liệt của tuổi trẻ.. Hai chiếc lưỡi như hai con rắn cứ liên tục quấn lấy nhau.. Nước hoà tan thành một thể.. Ngọt lịm..mộng mị..mềm mại..của đôi môi hồng gợi cảm… Khẽ rời nhau ra.. Chiếc lưỡi luyến tiếc níu lại.. Họ nhìn nhau.. Và mỉm cười… Nàng bậm môi giây lác rồi nàng há miệng ra như chờ đón.. Hắn hiểu ý kế môi.. rồi cả hai lại tiến đến với nhau một nụ hôn nồng cháy.. Hai chiếc lưỡi lại kề vai với nhau… Lại ôm nhau như đã bao ngày xa cách…
Đôi tay hắn bắt đầu cử động.. Như một thói quen.. Hắn ôm cơ thể mềm mại của nàng… Tấm lưng trần gợi cảm.. Khẽ nhích xuống bờ mông to tròn căn mịn sau lớp vải quần mỏng đã ướt nhẹp từ lâu… hắn nắn uốn éo đủ kiểu.. Nàng khẽ rên.. Mặc cho hắn tung hoành trên mông của nàng.. Còn nàng.. Nàng nhẹ cầm cậu bé to con lực lưỡng sục nhẹ, áp vào bụng nàng mà uốn éo đủ kiểu, cảm giác có thứ gì đó nóng ấm, cứng rắn, liên tục chà xát trên bụng nàng khiến nàng có cảm giác sướиɠ khoái không thể tả.. Nhột Nhột mà thích thích… Tay còn lại thì ôm lấy tấm lưng của hắn, cứng rắn.. Như một bức tường thành sẽ bảo vệ nàng…. Nụ hôn vẫn diễn ra triền miên như không dứt… Nó muốn kéo mãi.. Thật lâu…
Ào ào ào…
Tiếng nước vẫn cứ chảy….
Chụt… HuHuh.. Ah.. Chụt chút.. Ah..
Hai con người vẫn quấn lấy nhau…
Thời gian vẫn cứ trôi…
Đôi tay họ liên tục áp đảo đối phương…
Khẽ rời nhau ra… Ngọc nhìn hắn bằng ánh mắt nhu tình… Miệng hồng chúm chím.. Nàng đưa tay ra trước ngực nắm lấy lại buôn ra.. Ngại ngùng..nàng khẽ thì thầm bên tai hắn: “Ở trong đây lâu rồi.. Bệnh đó.. Hay là.. Mình ra giường ik..”
“Ukm” – Hắn tưởng chuyện gì quan trọng.. Bật cười.. Rồi ôm nàng.. Nhất bổng lên.. Nàng theo thế hai tay quàng cổ ôm lấy hắn.. Thành một nhịp điệu đã tập từ trước.. Nhanh và gọn gàng không một động tác thừa thải.. Cứ thế ẳm lấy nàng bước ra ngoài….
Bịch…
“Ah.. – Thả Ngọc nằm xuống.. Hắn liền đè lên người nàng.. Khiến nàng không tự chủ khẽ rên một tiếng.. Rồi cả hai nhìn nhau… Rồi lại tiếp tục trau nhau nụ hôn nồng cháy…
Không còn bị trói, hắn thoải mái sử dụng đôi tay của mình.. Bắt đầu.. Mò xuống lưng.. Di chuyển nhẹ nhàng xuống bờ mông to tròn… Tay còn lại cũng không thảnh thơi.. Phải làm việc liên tục trên gò đất mềm mại của nàng.. Xoa nắn.. Nhẹ nhàng.. Một chút lại xe lấy đầu ti.. Khiến nàng rên lên dữ dội…
“Anh đó.. Anh chính là tên biếи ŧɦái” – Rời khỏi đôi môi Ngọc nũng nịu trách mắn hắn, tay nàng khẽ đánh nhẹ vào ngực hắn..
“Biếи ŧɦái? Anh biết thái hồi nào” – hắn ngơ ngác hỏi lại.. Như một đứa trẻ bị oan.. Nhưng tay hắn lại làm hết công suất của mình… Rồi hắn cũng bắt đầu trường mình xuống… cái mặt hắn áp vào bầu ngực nàng.. Khẽ lắc.. Nàng nhột vừa cười vừa vùng vẫy khỉi cái đầu nghịch ngợm ấy…
“Ák.. Ah.. Ngọc nhột.. Buôn ra.. Nhột.. Ah.. Ha” – Ngọc chịu hết nỗi, càng vùng vẫy lại càng cảm thấy nhột hơn.. Nàng bất lực.. Vừa cười vừa năn nỉ hắn…
“Em nói đi anh biếи ŧɦái chỗ nào” – Hắn cũng tha cho nàng..khẽ nhìn lên.. Như tra tấn tội phạm rồi thì hắn lại cuối xuống không còn áp vào nữa mà là hắn há miệng to ra sau đó ngậm lấy một bên đầu ti của nàng mà mυ'ŧ lấy…
“Ah… uhm… uh.. Thì.. Uh.. Thì anh không là kẻ biếи ŧɦái.. ah.. chuyên lừa gạt con gái nhà lành sao anh có thể biết được mấy trò này ah.. Chứ?” – Ngọc há miệng to ra.. Nước miếng theo đó chảy ra khỏi miệng nàng.. Quá bất ngờ với hắn.. Từng cơn sướиɠ từ đầu ti đến cái mông tròn trịa khiến đầu nàng muốn vỡ ra đi mất.. Nàng là một cô gái lần đầu nên mọi thứ tất nhiên là rất nhạy cảm.. Mà nàng lại lãnh hết mọi cơn sướиɠ trên cơ thể nàng.. Nó khiến nàng quá tải không thể tiếp nhận hết được.. Đến khi nàng hỏi hắn cũng khó khăn…
Hắn vẫn như một đứa trẻ con còn thèm vυ' mẹ..một bên bị tay hắn uốn nắn đủ kiểu còn một bên thì hắn hôn hít.. Dùng lưỡi mình nghịch ngợm cuốn lấy cái đầu ti của nàng… Lâu hắn lại mυ'ŧ mạnh như cố tìm một chút sữa từ nàng nhưng đều đó lại làm nàng cắn răng.. Rên to.. Tay nàng khẽ bấu vào cái mền. Cả thân mình ưởn lên.. Rồi lại rới xuống.. Hơi thở dồn dập.. Khiến nàng dường như mất tự chủ hoàn toàn.. Nàng không còn sự ngại ngùng cơn du͙© vọиɠ khiến nàng rên rĩ liên tục trước sự chăm sóc của hắn…
“Anh cũng không biết nữa.. Mọi thứ anh đều tự dưng nghĩ ra.. Mà anh cũng không biết nó xuất phát từ đâu” – Rời khỏi bầu vυ', nàng thở dốc để cố nghĩ ngơi một chút nhưng rồi hắn cũng đâu chịu tha cho nàng.. Sau lời nói.. Tay hắn rời khỏi mông.. Di chuyển ra trước.. Nơi có một chiếc qυầи ɭóŧ màu hồng trùng màu với chiếc áo ngực quăn đi từ trước.. Và bên ngoài vẫn còn là một cái quần vải ngủ mỏng.. Hắn cởi ra…. Từ từ.. Đến chiếc qυầи ɭóŧ.. Nhẹ nhàng rồi dòng suối và một đám rừng nguyên thuỷ kia… từ từ lộ ra trước mắt hắn
“Ah.. Anh..” – nàng bất giác gọi tên hắn trong khi hắn chuẩn bị thám hiểm khu rừng kia…
Hắn nhìn thấy sự lo lắng của nàng.. Hắn tự dưng hiểu được.. Hắn cười nhẹ bỏ qua khu rừng ấy.. Hắn trường lên ôm lấy nàng.. Đặt cho nàng một nụ hôn thật chặt.. Hai chiếc lưỡi lại tìm đến với nhau…tay hắn không còn di chuyển nữa chỉ ôm lấy eo nàng.. Thật chặt..
5 phút sau…
Hai đôi môi rời nhau.. Nàng nhìn hắn thật sâu..tay nàng quang lên trên cổ hắn.. Mỉm cười như vừa quyết định xong một đều gì đó.. Nàng khẽ nói: “Anh thật ngốc.. Em đã cho anh bao nhiêu đây rồi còn gì.. Anh còn gì mà lo lắng cho em.. Đối với em, anh là tất cả.. Mọt thứ của em đều thuộc về anh đó…người em yêu”
Hắn hơi ngỡ ngàng trước những lời nói của Ngọc.. Rồi tự dưng hắn càng thấy yêu nàng hơn.. Hôn lên môi nàng một cái.. Rồi nói vào tai nàng: “Anh sẽ trân trọng nó.. Cũng như em, em chính là tất cả.. Anh sẽ bảo vệ em đến suốt cuộc đời”
Nàng hạnh phúc khẽ rơi dòng lệ.. Tay nàng siết mạnh hơn như thể không cho hắn rời xa dù là nữa bước : “Em chỉ chờ có vậy”
Hắn mỉm cười lấy tay lau đi khoé mắt của nàng… rồi cả hai lại ôm hôn nhau.. Và lần này khác là tay hắn khẽ nhích xuống.. Từng chút.. Bầu vυ'.. Bụng.. Và âʍ ɦộ nàng… Nàng lần này chủ động hơn.. Dạng hai cái chân ra để cho hắn dễ dàng xâm chiếm.. Nàng rên lên khi ngón tay của hắn chạm đến cô bé của nàng…ướŧ áŧ.. Mềm mại… Nhưng nàng đâu phải chỉ nằm đấy cho hắn mặc sức tấn công. Chiếc quần dài đã bị nàng tuột mất.. Đến chiếc quần đùi cũng không còn.. Bây giờ cả hai đã không cìn một mảnh vải nào cả.. Tay nàng nắm lấy cậu bé mà sốc nhẹ nhàng… tay nâng niu xoa đầu của nó….
“Anh.. Em muốn” – Ngọc không nhìn hắn chỉ nói buân hơ.. Gương mặt nàng chấm điểm màu hồng của sự gượng ngùng đôi lứa..
“Sao? Em nói gì?” – Hắn mặc dù nghe thấy nhưng giả bộ không nghe.. Hỏi lại nàng..
“E.. M em muốn” – Ngọc lại một lần nữa nói ra…
“Sao? Em muốn gì?” – hắn lại mặt dày hỏi lại
“Tên da^ʍ tặc.. Biếи ŧɦái.. Xấu xa” – Nàng giận cả lên.. Dù gì cũng đã chủ động hai lần rồi mà..
“Em muốn sao?” – hắn tự dưng trở nên nghiêm túc.. Nhìn nàng thắm thiết
“Uhkm” – nàng đỏ mặt khẽ gật đầu…chấp nhận
“Mà.. Em muốn gì” – tưởng sao hắn lại trở về cái lối mặt dày.. Hỏi nữa
“Đáng ghét.. Tên đáng ghét.. Tui đánh chết anh” – Ngọc vừa giận vừa ngại.. Miệng liên tục chửi hắn.. Đôi tay nàng đánh nhẹ nhàng lên ngực hắn..
“Anh yêu em” – hắn mỉm cười.. Chịu hết từng cú đánh như đuổi ruồi của nàng.. Rồi hắn đột ngột ôm thật chặt nàng vào lòng.. Thanh dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay vị trí.. Nàng bất ngờ rên nhẹ khi cảm nhận được cái thứ gì đó nóng đạng chạm lên mém âʍ ɦộ của nàng.. Khi nghe được 3 từ.. Cả người nàng mềm sũng cả ra… Nằm trên chiếc giường thở từng hơi thở dồn dập..
“Sẽ đau lắm đấy” – hắn lại lần nữa hỏi nàng.. Nàng lại khẽ gật đầu chấp nhận…
“Anh vào đây” – hắn nói xong.. Nhích từng chút một vào.. Cái mém l*и còn trinh nhỏ bé.. Giường như không đủ vừa cho thanh đại pháo.. Nhưng nhờ chất nhờ khẩu pháo cũng vào bên trong một cách êm ái.. Khẽ chạm.. Hắn cảm nhận được rõ ràng là có cái gì đó ngăn cách… Màиɠ ŧяiиɧ.. Lại một lần nữa nhìn nàng.. Nàng giờ đây nhắm mắt.. Tay ôm lấy hắn.. Chuẩn bị cho đợt phá trinh…
“Em sẽ là của anh mãi mãi” – hắn nói lớn.. Rồi rút ra một ít lấy đà nhấn mạnh vào bên trong…
“Ak.. Uhmm” – nàng mở mắt.. Môi bấm chặt.. Giọt lệ trào ra.. Nàng hối hận ư? Không phải mà là nàng hạnh phúc… Sau đợt phá trinh.. Trong cơn đau nhưng nàng vẫn mỉm cười.. Nàng không la thành tiếng chỉ cố gắng kiềm hãm nó đi..
“Em đau lắm không?” – nhìn nàng hắn hỏi khẽ.. Cơn sướиɠ trong dươиɠ ѵậŧ hắn liên tục tràn vào.. Nó thật nóng.. Hắn có cảm giác như có sức ép..liên tục.. Như muốn hút dươиɠ ѵậŧ hắn vào trong… Nhưng những cơn sướиɠ ấy vẫn không thể ngăn hỏi nàng…
“Dạ không” – Ngọc mỉm cười với hắn.. Nàng tuy đau nhưng bây giờ đã bớt hẳn, bây giờ nàng đã có lại cảm giác sướиɠ khoái khi có cảm giác thứ gì đó bên trong nàng.. Nóng, cứng.. Khiến nàng cũng không tự chủ rên lên 1 tiếng : “Huh.. Ah”
Thấy nàng đã bớt đi cơn đau.. Trong lòng cũng bớt đi sự lo lắng.. Hắn nhích nhẹ mông.. Cho cái dươиɠ ѵậŧ từ từ rút ra.. Rồi lại đâm vào.. Cho cô bé của nàng thích ứng được cậu nhóc to lớn của hắn “Anh di chuyển nhẹ nhàng nhé”
“Ah.. Ha.. Ah.. Uh…uhm” – tiếng rên rĩ vang lên lần xâm chiếm toàn bộ gian phòng.. Cơn đau đã không còn nữa.. Bây giờ chỉ là những cơn sướиɠ khoái bởi cục thịt to lớn từ hắn.. Nó khiến nàng mất đi bản thân.. Đắm chìm vào cơn da^ʍ đυ.c..
“Anh nhanh lên nhé” – thấy nàng bắt đầu hoà nhập với thằng bé của hắn.. Hắn bắt đầu đẩy dươиɠ ѵậŧ nhanh lên… Dồn dập.. Mạnh mẽ hơn..
“Ah.. A.. ah uh. A. Uhm..” – nàng bắt đầu cũng rên lớn hơn.. Đôi vυ' của nàng lắc lên xuống theo từng nhịp nắc của hắn.. Tay nàng không phương hướng quơ qua lại rồi nắm vào vai hắn làm điểm tựa cho mõi lần nắc mạnh bạo hơn… Mắt nàng nhắm nghiềm tận hưởng từng cơn.. Sướиɠ dân trào trong nàng… nàng vô thức nói ra những từ dâʍ đãиɠ: “Nhanh lên.. Ah.. Nhanh nữa lên. Uh.. anh ơi.. Uhm. Ah. Em sướиɠ quá anh ơ.. Uh.. Ơi”
Mười mấy phút sau…
Từng nhịp nắc.. Hắn càng ngày càng thô bạo hơn.. Mỗi lần hắn đẩy vào là sâu tới tận tử ©υиɠ của nàng.. Khiến nàng ưỡn người rên rĩ..quặn quẹo.. Hông nàng cũng bắt đầu hoà chung một bản nhạc sôi động.. Cả hai đang tới dần của đỉnh điểm…
“Ah..anh ơi.. Ah.. Em.. A..em sắl ra rồi” – Ngọc níu lấy vai của hắn, chịu đựng từng cú thúc tới tận sâu trong tử ©υиɠ…
“Anh.. Ah.. Anh cũng vậy..” – hắn cũng sướиɠ lắm rồi.. Hắn cũng muốn ra rồi nhưng hắn còn phải đợi.. Đúng.. Hắn phải đợi nàng ra chung với mình…
“Ah.. Anh ơi em ra… Ahhhh” – Ngọc cố chịu từng nhịp nắc cuối cùng
“Anh.. Cũng ra đây..” – hắn thúc vài cái cuối cùng.. Rồi hắn rút hẳn ra ngoài rồi lại đâm thật sâu vào tận trong tử ©υиɠ nàng.. Từng đợt từng đợt.. Phóng thích ra… Cùng lúc đó cả các hướng trong cô bé của nàng.. Co thắt dữ dội vài áp thật chặt vào nhau rồi trào ra những dòng dịch hoà chung với cái tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.. Đến trào ra cả bên ngoài…
Hai người gục xuống.. Họ ôm nhau thở ra từng hơi mệt nhọc… Nhưng trong hơi thở ấy lại là nụ cười hạnh phúc của cả hai người.. Họ quay sang về phía nhau, giường như là cùng một lúc.. Hai làn hơn thở phả vào nhau.. Nụ cười vẫn trên môi của họ…
“Em hạnh phúc chứ?”
“Vâng.. Uh..uhm”
Cứ thế hai người lại ôm hôn nhau nữa… vẫn mãnh liệt và bùng cháy…
Một lúc sau..
“Anh.. Em.. Ah.. Em muốn nữa” – Ngọc với cơ thể trần trụi.. Quay sang hắn, nơi hắn đang ngắm nàng.. Tay nàng lại một lần nữa mò xuống tìm lấy nơi cậu bé…
“Em vẫn muốn nữa sao?” – hắn hơi bất ngờ về nàng.. Nhưng cũng nhanh chóng nhập cuộc cậu bé nhờ đôi tay mềm mại của nàng mà bắt đầu hùng dũng trở lại…
Thế rồi cả hai lại quấn lấy nhau.. Cho đến mệt lữ.. Bấy giờ là 1 gờ sáng…
Hết cháp 13…
P/s: haha. Công nhận tả mấy cái này khó thiệt.. Suy nghĩ viết từ buổi sáng cho tới giờ.. Không biết nó hay không.. Và đúng hợp lí hay không.. Haha.. Hãy like nếu hay để giúp em có thêm động lực cho những cuộc làʍ t̠ìиɦ tiếp theo..