Yêu Thầm Em Gái Bạn Thân

Chương 2

Cứ vậy, hai thằng vừa chạy tà tà vừa bàn luận chuyện bất ngờ quen được hai con bạn trên trời rơi xuống . Nào là con này nhìn hiền, con kia nhìn dễ thương, ông anh con C sao mà dữ quá, tuần sau tết tây hay lại lên chơi nữa nhĩ, lúc nãy tụi nó nói yahoo là gì? Mày còn nhớ không.v.v. và v.v..đủ thứ chuyện, có điều tuyệt nhiên là không thằng nào nhắc tới con bé Th nữa .

Tâm trạng phấn khích vì vừa được gái làm quen, hai thằng cứ thế huyên thuyên liên tục nên đường về ngắn đi bao nhiêu. Cuối cùng củng tới nhà, bỏ mình xuống trước ngỏ rồi thằng Tr củng tranh thủ phi về. Không biết nó sao chứ mình cứ lâng lâng cả đêm không ngủ được. Thời học sinh mà các bác, được gái làm quen là đã phê lắm rồi, lại còn bỗng đâu xuất hiện bé Th, người con gái cứ như trong mộng của mình nữa.

Ôi tự nhiên sao đau ngực quá, cảm giác gì thế này ?! Không biết giờ này em đã ngủ chưa hay còn đang làm gì? Hôm nay ngày lễ chắc nhà em phải thức khuya lắm, không biết lúc nãy trong mình thế nào, có được đẹp trai và quyến rủ như những lúc tắm xong chải đầu không, hay lại lôi thôi nhếch nhác như con hợm con hủi đây nữa. Mà sao em nhìn thấy tụi mình lại im re đi vô thế nhỉ? không chào hỏi lấy được một câu. Phải rồi, khuya như thế còn thấy dẫn chị nó đi chơi, chắc em lại nghĩ mình giống mấy thằng không ra gì rồi. Ấn tượng ban đầu mà như thế, sau này biết phải xoay sở làm sao đây, hic, sao mà khổ tâm quá.

Nằm loay hoay bứt rứt mãi đến khi gà gáy mới bắt đầu ngủ. Những ngày sau đó thật chẳng học hành gì nổi. Hết ngày nhớ lại đêm mong, mong cho tới cuối tuần lại lên chơi với hai bạn mới . Quên nói với các bác là bọn em đi học xa, phải ở trọ, chiều thứ 7 mới về nhà một lần, chủ nhật lại đi.

Quay quắc mãi rồi thì cái ngày mong đợi củng đã đến. Trước đó đã add yahoo của tụi nó rồi mà không hiểu sao pm quá trời không thấy ai trả lời. Chiều thứ 7, sau khi tắm rữa sạch sẽ thơm tho thì củng chọn được bộ cánh ưng ý nhất, nói hổng phải khoe chứ đó lại là bộ đồ đi học . Nhà nghèo, làm quái gì có đồ mới, tết mới sắm được 1,2 cái áo đón xuân thì ra giêng lại mặc tới mặc lui mún mục cả vãi, có đâu mà tới cuối năm.

Nhưng mà không sao, được cái em mặc đồ đi học nhìn rất bảnh bao và thư sinh các bác ạ, định trước trong bụng là sẽ nói học xong bọn này chạy luôn lên đây chơi chứ chưa về nhà, có ai lại đi nỡ trách bạn bè nhiệt tình quá mức bao giờ các bác nhỉ . Vì muốn cho tụi nó bất ngờ nên hai thằng đi luôn mà không gọi điện.Thật ra thì tụi nó củng chẳng có điện thoại, nhưng lúc ở nhà thờ thằng Tr đã xin sđt bàn nhà con H rồi. Cái thằng, coi vậy mà lẹ thiệt.

Không để phí thời gian, lần này không tà tà nữa mà 2 thằng đóng hết ga hết số . Chưa đầy 30p đã tới, Trần Phú đây rồi, không biết nhà con C nên đánh ghé nhà H trước vậy, mà chắc có biết thì em củng quyết phải ghé bằng được nhà con H à.

– H ơi, có nhà khôôôôông? – nhà không có chuông nên em mạnh dạn lên tiếng.

– Ai đấyyyyyy? – tiếng trong nhà vọng ra – kiếm H có việc gì không con? – một người phụ nữ trung niên bước ra mở cửa.

– Dạ tụi con là bạn của H, ở dưới Ông Đồn lên, có H ở nhà không cô? – vẫn là mình solo

– À, bạn H dưới Ông Đồn hả, vô nhà chơi con, H nó mới đi đâu đó với con C, tụi con vô nhà ngồi đợi, để cô kiu con Th nó đi kiếm – người phụ nữ nhã nhặn mời tụi mình vào nhà và quay ra gọi vọng xuống sâu nhà

– Th ơiiii??

– Daaaaaạ!!!!!!

– Lấy xe đi kiếm chị H coi nó đâu rồi, có hai bạn của H dưới Ông Đồn lên chơi nè.

– Dạ thôi củng được cô, tụi con ngồi đợi một lát xem sao, không có thì…lần sau tụi con ghé củng được – mình ngại hết sức, vội vã phân bua.

– Không sao, tụi con chứ ngồi chơi, chắc hai đứa nó đi uốn nước lòng vòng quanh đây ấy mà, để con Th đi kiếm – mẹ H mỉm cười trấn an lời mình. – Ah, nó mặc cái áo sơ mi màu càrốt ấy – sau đó nói vọng xuống với Th.

Sau một hồi lục đυ.c thì đây rồi, cuối cùng em củng xuất hiện. Anh tất tưởi lội gần 30 cây số từ chốn khỉ ho cò gáy chỉ để mong giây phút này đây, em ơi em có biết không hả em ? Sax, đang định mở miệng nói thì em ấy lầm lủi đi thẳng một hơi từ dưới nhà lên, không chào ai lấy một câu, lạnh lùng đi luôn ra cửa, dắt xe và…vọt mất. Người gì đâu mà…vội vã thế không biết .

Trong mấy giây dù ngắn ngủi nhưng mình củng kịp tia em ấy một phát, quần jean dài đen, áo thun trắng, khoát thêm cái áo màu xanh lá cây nhạt. Vừa đi vừa búi tóc, mắt nhìn xuống đất. Ôi, xinh quá đi mất, giờ mới được nhìn rõ khuôn mặt thiên thần ấy. Mình mãi bần thần mà quên mịa nó ra dắt xe hộ em . Thôi chuyến này như vậy coi như củng bỏ công rồi, gặp được hai người kia thì tốt, không thì…củng không sao .

Sau khi em đi thì 3 người ngồi trò chuyện, mẹ H rất dễ mến và luôn biết cách gợi chuyện. Thì ra là sau đêm hôm ấy về H có kể sơ chuyện quen tụi mình, nên khi nghe nói là dưới Ông Đồn lên cô ấy nhận ra ngay nên mới bắt Th đi kiếm H về cho bằng được vì dù sao đường xá xa xôi, cô không muốn hai thằng phải về không.

Ngồi tầm 30p thì em Th về, để máy chạy luôn vô cổng (từ cổng tới cửa nhà tầm 2met).

– H đâu? – mẹ H đứng dậy vừa ra vừa hỏi

– Con tìm hết rồi mà không thấy, chắc bả đi chơi đâu mất rồi – Th trả lời có vẻ chúng tôi đã cố gắng hết sức

– Có sang nhà C không?

– Con sang rồi mà củng không có.

– Dạ thôi được rồi cô, thôi để lần sau tụi con ghé củng được, không sao đâu! – mình lại đứng dậy lên tiếng, thằng Tr tưởng về củng lẹt đẹt đứng theo .

– Tiếc quá, tụi con đi xa lên đây mà không gặp, hay là ngồi đợi thêm tí nữa?

– Dạ được rồi chắc tụi con về luôn – tính ngồi chơi ngắm em tí nữa mà thằng Tr làm hố hàng cmn mất

– Lần sau nhớ gọi điện trước một tiếng cho chắc, đi thế này mắc công quá, thế đã có sđt nhà cô chưa?

– Dạ có rồi cô, thôi chào cô con về, anh về nha bé?

– Dạ anh về – sax, mãi mới nói được với mình một câu, người gì mà giọng ngọt ngào thế không biết.

– Uh, hai đứa đi đường cẩn thận đấy, thiệt khổ ghê, lên tận đây mà không gặp

– Dạ thưa cô con về – thằng Tr phọt một câu nặng nề, mặc áo khoát và bước lên xe .

Chán thật, mới 9h, đường thì xa bỏ mợ, mỗi lần đi là một lần khó, không gặp được tụi nó hai thằng cứ thấy hụt hẫng thế nào. Thằng Tr cứ rề rà, mà củng chẳng có gì phải vội. Vừa tà tà qua cổng bệnh viện thì gì thế kia, bổng nhiên mình phát hiện có hai đứa con gái cưởi xe đạp, con ngồi sau lại mặc đúng cái áo sơmi màu cà rốt

————–