Edit: Kyler
Beta: Ami
"Không muốn..."
Giang Tiểu Âm kẹp chân, ý đồ ngăn cản bàn tay tiến công của Khúc Cẩn, lại vừa vặn kẹp nó ở giữa hai chân, thoạt nhìn giống như không hy vọng nó rời đi.
"Tôi sẽ không rời đi." Khúc Cẩn cố ý xuyên tạc ý tứ cô rồi chậm rãi hoạt động ngón giữa, vuốt ve ở trên môi âʍ ɦộ: "Thế cho nên không cần kẹp chặt như vậy."
Ý tứ của mình bị nghĩ thành vặn vẹo như vậy, Giang Tiểu Âm đỏ mặt, cô ngay lập tức tách chân ra, kết quả là người đàn ông liền thuận thế hướng lên trên, dán toàn bộ bàn tay ở trên miệng huyệt cô.
"Ân... Anh tên xấu xa này..."
"Đúng vậy, anh tên xấu xa này."
Tô Nghi Tu hùa theo Giang Tiểu Âm lên án Khúc Cẩn một cách công khai, trên tay lại một chút cũng đều không dừng lại mà xoa xoa đôi tiểu bạch thỏ của cô, còn thường thường nhéo nhéo núʍ ѵú, ấn nắn.
"Chị Tiểu Âm, vẫn là em tốt nhất có đúng hay không?"
"Em cũng là kẻ xấu xa..." Giang Tiểu Âm dùng tay đặt lên trên tay của Tô Nghi Tu, muốn kéo chúng nó ra: "Đừng nắm... A...."
Nhưng mỗi một điểm mẫn cảm đều bị tiến công thì phụ nữ sao có thể địch nổi sức lực của đàn ông. Cô túm hơn nửa ngày cũng không đẩy được tay Tô Nghi Tu ra, cuối cùng còn ngược lại thoạt nhìn như cô lôi kéo tay cậu ấn ở trên vυ', muốn cậu xoa xoa.
"Chị Tiểu Âm."
Tô Nghi Tu vừa xoa ngực, vừa ở phía sau hôn cần cổ Giang Tiểu Âm, tiếp đến là hôn bả vai trơn bóng, sau đó vươn đầu lưỡi một lần lại một lần mà liếʍ những chỗ cậu từng hôn qua.
"Thơm quá."
"Đừng làm giống như tên biếи ŧɦái a!"
Giang Tiểu Âm từ bỏ việc kéo tay Tô Nghi Tu ra, bụm mặt ý đồ vùi bản thân xuống.
"Cậu ta vốn dĩ chính là tên biếи ŧɦái."
Khúc Cẩn rốt cuộc cũng tìm thấy điểm có thể công kích Tô Nghi Tu. Anh dùng một bàn tay kéo đôi tay Giang Tiểu Âm đang che mặt ra, sau đó túm tiểu da^ʍ đậu, thừa lúc cô thoải mái đến hé miệng rêи ɾỉ, anh liền vói đầu lưỡi vào trong miệng cô.
"Em biếи ŧɦái cũng chỉ biếи ŧɦái với chị Tiểu Âm."
Tô Nghi Tu há miệng nhẹ nhàng cắn bả vai Giang Tiểu Âm, sau khi dùng lực độ làm người ngứa ngáy ma xát một lúc, cậu tiến đến bên tai Giang Tiểu Âm nhỏ giọng nói: "Em cảm thấy cái tên luật sư này lúc còn sống khẳng định có người phụ nữ khác, thế cho nên Tiểu Âm chị cứ coi anh ta như gậy mát xa hình người là được."
Đầu lưỡi bị đầu lưỡi Khúc Cẩn cuốn lấy mυ'ŧ vào, Giang Tiểu Âm nói không được nên chỉ có thể đỏ mặt nhắm mắt lại.
Cảm thấy thực khó chịu bởi vì Khúc Cẩn bá chiếm cái miệng nhỏ bên trên cùng với bên dưới của Giang Tiểu Âm, thế nên Tô Nghi Tu chỉ để lại một bàn tay xoa vυ', mà một cái tay khác mò theo eo bụng cô mà đi xuống, cũng tiến vào miệng huyệt nhỏ của cô.
"Ân ân....."
Cảm nhận được miệng huyệt đột nhiên lại nhiều thêm một bàn tay, Giang Tiểu Âm lắc lắc đầu duỗi tay muốn che lại âm thanh bên ngoài.
"Chị Tiểu Âm ——" Tô Nghi Tu có chút ủy khuất mà câu lấy ngón tay Giang Tiểu Âm, sau đó như có như không dẫn dắt ngón tay cô chọc vào âm đế: "Vì cái gì Khúc Cẩn có thể sờ tiểu tao huyệt của chị, còn em lại không thể?"
"Bởi vì côn th*t của tôi lớn hơn so với cậu."
Khúc Cẩn buông tha cho miệng Giang Tiểu Âm rồi thình lình nói một câu như vậy.
"A."
Tô Nghi Tu lười phân cao thấp với người đàn ông này, rõ ràng là anh ta ở những phương diện khác đều biểu hiện như không thèm quan tâm, nhưng cố tình ở phương diện này lại có thể rối rắm cả ngày.
"Tiểu Âm." Tô Nghi Tu nghĩ thế nào anh không để ý, vì dù sao Khúc Cẩn cũng chỉ muốn cho Giang Tiểu Âm biết: "Lần trước em đã đồng ý sẽ kêu tôi là ông xã có côn th*t lớn, ngoan, nói chuyện không giữ lời sẽ không tốt."
"Tôi không..."
Giang Tiểu Âm dù có chết cũng sẽ không kêu lên lối xưng hô cảm thấy thẹn như vậy, hơn nữa, chuyện đó rõ ràng là cô mơ thấy ở trong mộng, sao Khúc Cẩn lại biết được?
"Em buổi tối hôm đó nói mớ tôi đều nghe thấy được." Rõ ràng là Khúc Cẩn nói qua những lời này chỉ để trả đũa, anh dùng giọng điệu cấm dục nghiêm cẩn lại dễ dàng làm người tin phục nói: "Tối hôm đó em vẫn luôn nói muốn ông xã có côn th*t lớn làm chết em, nhất định phải khiến tôi đồng ý mới bằng lòng an an ổn ổn ngủ."
"Tôi mới... Không..." Có chút không quá xác định, Giang Tiểu Âm chỉ có thể dùng thanh âm mỏng manh mà chống cự lại: "Thật xấu hổ... Ân ân... Tôi sao có thể... Nói ra khỏi miệng..."
"Tiểu Âm, em cũng muốn nghe chị kêu ông xã có côn th*t lớn."
Nói xong, Tô Nghi Tu liền cùng Khúc Cẩn nhìn nhau một cái, hai người thực ăn ý mà cùng nhau cắm một ngón tay vào bên trong tiểu huyệt của Giang Tiểu Âm, sau đó bắt đầu hướng về hai phương hướng khác nhau moi đào.
"A a... Hai người không thể... Đi ra ngoài a... Thật kỳ quái..."
Tiểu huyệt bị bất thình lình xảy ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Giang Tiểu Âm kẹp chặt hai chân, bắt đầu vặn vẹo.
"Đừng..."
"Đừng cái gì?" Khúc Cẩn đặt ngón tay trái ở bên miệng Giang Tiểu Âm, cọ xát môi cô, giọng điệu thanh lãnh mà nói: "Nhất định phải nói rõ ràng mới được a, Tiểu Âm ——"
Trong ánh mắt xấu hổ đến độ tràn ra nước mắt, Giang Tiểu Âm lắc lắc đầu ấp a ấp úng rêи ɾỉ nói: "Đừng cùng nhau gảy tiểu huyệt... Thật kỳ quái..."
"Tiểu huyệt?"
"Đừng cùng gảy tao huyệt..." Cơ hồ là theo phản xạ có điều kiện, Giang Tiểu Âm liền sửa lại miệng: "Tao huyệt thật kỳ quái..."
"Kỳ quái sao?" Tô Nghi Tu nói theo: "Tao huyệt của chị Tiểu Âm đều sắp bị d*m thủy bao phủ, bên trong vừa ướt lại vừa mềm, sờ lên thật thoải mái, em còn không muốn lấy ngón tay ra đâu."
"Chỉ cần Tiểu Âm chịu mở miệng cầu ông xã có côn th*t lớn tha cho em, bọn anh liền sẽ lấy ngón tay ra."
Khúc Cẩn theo ký ức thực mau liền tìm thấy điểm G của Giang Tiểu Âm.
Anh dùng ngón tay ấn ở trên khối nhỏ mềm mại nhô lên kia, nhìn tiểu huyệt cô mãnh liệt co lại, cả người đều có ý đồ cuộn tròn, anh bắt đầu không ngừng biến hóa tiết tấu mà nhắm ngay điểm kia nghiền nát.
"Anh tìm được điểm G của chị Tiểu Âm?"
Tô Nghi Tu hỏi một câu, được nhận đáp án khẳng định đáp, cậu rút ngón tay ra, nắm âm đế của Giang Tiểu Âm mà xoa nắn.
"Đừng... Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ... Sẽ chết... Tiểu huyệt muốn hư rớt..." Giang Tiểu Âm kêu, mông nhỏ lại không chịu khống chế mà hướng phía trước đỉnh lên: "Nghi Tu... A a... Đừng niết âm đế..."
"Tiểu Âm, chị nhanh kêu ông xã có côn th*t lớn đi, bọn em liền tạm tha." Tô Nghi Tu ôn nhu mà hôn hôn vành tai Giang Tiểu Âm, nhưng một chút ý tứ dừng lại buông tha cô cũng đều không có.
"Quá thẹn thùng..."
"Sao lại cảm thấy thẹn? Đợi lát nữa cây côn th*t lớn này còn muốn cắm vào tao huyệt của chị Tiểu Âm rồi làm chị đấy."
Cảm giác khi điểm G bị dùng sức nghiền nát thật sự là quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hơn nữa, Tô Nghi Tu còn xoa nắn âm đế cô, Giang Tiểu Âm che lại đôi mắt, cô chỉ có thể nức nở rung rung thân thể kêu to: "Ân ân... Ông xã có côn th*t lớn buông tha cho em đi... Tao huyệt thật sự sắp hư rớt... Sẽ điên mất..."
"Bà xã thật ngoan."
Khúc Cẩn nói xong liền tăng thêm lực độ trên tay, sau đó Giang Tiểu Âm vốn sắp tới cao trào trực tiếp bị anh ấn một cái đưa lên triều cường.
"A a a a... Đến... Tao huyệt lại đến... Muốn chết... Thật sảng khoái..."
"Anh... Ân ân... Nói chuyện không giữ lời gì hết... Kẻ xấu xa..."
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đi nò: