Chương 18
-À chị hôm qua là chị nào thế….xinh a nhở…..-Tội mày…đừng có lái máy bay….k mối miếc gì đâu nghe mày….
-hô hô…e đếu cần…e tự tay nhá….
-Tùy…..
Rồi mấy ngày sau e đã được đi làm lại….chưa cắt chỉ được đâu……mấy hôm nghe tk Nhân nói là…L gặng hỏi nó…mà nó k biết…chỉ biết mình báo tin qua máy đt thôi…..mừng là mấy hôm trước….L vừa nói chia tay dứt khoát với tk ml …hô hô…sao mình lại mừng thế lày nhở ….mà L gặng hỏi chỗ của mình mà tk N nó k nói….thế là thấy mấy hôm trước L cứ xách xe đi từ sáng đến tối….mà chã biết đi đâu…về lại ngồi trong phòng khóa cửa lại …..ﹾﹾﹾﹾ N nó cũng k nói giề……..thôi ngang đây đã nhá…e đi có việc gấp chào anh em
Hello e ve ry bo dy…..hóng thì cứ hóng chứ đừng quăng gạch tội….e còn phải làm trả nợ với nuôi vợ nuôi con nữa….đâu rãnh mà lên ngày nào cũng viết chappp….mấy bữa là do thời kì nghỉ phép thôi……thôi mình tiếp tục với câu chuyện nhá…………….
Ngang đoạn em đi làm lại …còn đau nên phải nhờ tk Nhân sáng qua chở mình rồi vác mình lên phòng làm việc……và vài hôm sau thì 1 chuyện động trời xảy ra…..buổi sáng hôm ấy đi làm bình thường….. sáng hôm nay e phải trình bày bản thuyết trình về nhu cầu tiêu dùng thị trường và đưa ra hướng giải quyết….cha giám đốc thì đang kì nghỉ phép nên k có mặt….
mà e lại thế này thì làm thaooo…..mà buổi sáng đi lên chỗ làm e có vẹc qua cái bàn thế là chỗ mổ nó lại nhức lên ….hình như rách con mẹ nó chỉ rồi á….ái đau quá…..thế là e ngồi 1 chỗ luôn…..kiểu cảm giác này giống cảm giác mà đau bụng buồn đi wc….mà nín là thốn phải biết….lúc đó mặt e thì xanh người thì lạnh, mồ hôi chảy ra đầm đìa…. tk Nhân nhìn thấy e thì nói (lúc này e được lên chức rồi nhé,….chơi ra chơi làm việc ra làm việc..):
-A sao mặt a xanh thế …..
-À k có gì đâu….mấy h họp thế?
-Dạ 9h sáng anh…..
-Ờ thôi đi chuẩn bị đi….
-Mặt a xanh thế liệu có họp được k …hay để e đọc qua bản lí thuyết của a rồi trình bày được
-Không được…hôm nay gặp đối tác nước ngoài…..a mới trình bày đc….m trình bày rồi họ k kí hợp đồng chú chửi t chứ chửi m à…..k sao đâu…đi chuẩn bị đi ….
-Vâng….
Thế là 8h45 e mới đứng dậy….cảm giác nó nhói nhói….đứng dây mở hé áo vest ra thì thấy ướt ướt ở trong rồi…e nghĩ là hở vết thương máu chảy rồi….hôm nay e mặc bộ vest cùng áo sơ mi trắng nhé….nhìn mình lịch lãm vồn……….lúc đó phải alo nhờ tk nhân xuống đỡ mình lên phòng họp …..và lúc mở cánh cửa của phòng họp ra thì……………………..Vâng đúng vậy… tôi lại gặp Linh……đúng hôm nay cô ấy mặc áo sơ mi màu xanh thẫm….trên mặt có 1 lớp trang điểm….cô ấy vẫn đẹp như ngày nào…lúc mở cửa vào…tôi đã rất ngạc nhiên…k những tôi mà tk Nhân và cô ấy cũng như vậy…..
-Anh….Vinh…
-Ủa chị?….
Lúc này tôi k nói gì hết…với đôi mắt lạnh lùng tôi ra hiệu cho tk Nhân quay lên bục….cuộc trò chuyện trong khi đi lên bục trình bày của anh em tôi:
-Sao Linh lại ở đây…theo trong bản hợp tác thì chỉ có bên công ty XXX thôi mà….?
-Em cũng k biết nữa ạ….cái này hình như 2 công ty ba em với công ty đó có chung cổ phần rồi mới tới hợp tác với công ty mình đó anh….
-Lần này tau chết chắc rồi…. sau vụ này nghỉ việc luôn….
-Điên à….thôi tùy cơ ứng biến trình bày tốt đi đã tính sau….
Lúc này mình đã đứng trên bục rồi….mình tránh nhìn vào ánh mắt của Linh….mình k thể để cô ấy coi thường mình được…giờ mình phải chứng minh là mình có khả năng…..rồi e bắt đầu phần thuyết trình….hạn chế đi qua đi về…e chỉ đứng ở bục nói thôi….sau gần 15p trình bày lúc này e cảm thấy chân mình run rồi…đau quá…lúc đó còn 1 đoạn nữa thôi mà mình lại gượng k nổi….rồi e ngã khuỵu xuống…..lúc đó tk Nhân mới chạy lên…..cùng mọi người trong công ty nữa chứ….và tất nhiên cũng có Linh…..cô ấy thì mếu máo cầm tay em :
-Anh ơi a bị sao thế….
Tk Nhân:
-Anh anh bị sao thế…?
-T thấy đau vùng hông quá….
Thế là nó kéo toạc cái áo vest ra luôn ….đờ cờ mờ…hấp diêm bà con ơi
….oimeoi….nguyên 1 vũng máu dính ở áo trắng…nó loang ra luôn…..
-Gọi xe cấp cứu nhanh (tk NHân nó rống lên…..)
Sau em mệt quá nên ngủ luôn……đến khi thức dậy thì thấy mình ở phòng bệnh rồi….và khi tỉnh dây…vâng …Linh nắm tay em….đang ngủ….mà thấy e cựa quậy nên cô ấy cũng thức luôn…..
-Ủa a dậy rồi à….
-Ừ a ngủ lâu chưa…..?
-A ngủ từ chiều đến giờ đó anh…bác sĩ nói vết thương bị rách….
-Thế à….mà ai thay áo quần cho anh thế này (e đang mặc bộ đồ bệnh nhân)
-Dạ em….
-Cái giề…?
Em nó đỏ mặt thôi…k nói gì hết…thế là e phũ luôn….
-Sao e k nói tk Nhân nó thay cho anh….e thay làm gì?
Lại im tiếp….
-Thôi phiền em rồi….thôi e về nghỉ đi….để a điện thoại chị tới cũng được…..
-Thôi để em ở đây với anh cũng được…..e về ai lo cho anh…
-Khỏi cần emm…phiền e rồi…e về đi..
-Nhưng….
THế là e k nói gì nữa bắt máy gọi cho chị…. lại cái giọng chãnh chọe bên đầu dây kia….
-Alo cái gì đây nữa tk kia…đừng có hành t nữa nha…..
-Chị ơi…em đang ở bệnh viện…
-Mày ở đó làm gì …lại tia mấy em y tá à….
-Vết thương của e bị rách…đau lắm chị…chị vào đây ngủ với e tối nay đi (đừng nghĩ bậy nhé….mình với chị như chị em ruột)
-Cái tk này sao mày như con nít lên 3 thế hả…thôi chờ t tí…t qua giờ….
-Vâng…..
Thôi e về đi….khuya rồi đó….
Lúc này e nó cầm tay mình…..
-Anh à…em xin lỗi….
-Lỗi cai gì em….
-Hức hức….a tha thứ cho em nha anh…..
-Hở….thôi e về đi giờ a muốn nghỉ ngơi….
-Hức hức…a cho e 1 cơ hội nữa được không anh …em sai rồi….
Rồi cứ kéo qua kéo lại mấy câu đó..mình quay mặt ra ngoài cửa sổ chã muốn nói…được lúc sau thì chị tới…ô hô hô…vật cứu nguy tới rồi…..
-Aa chị…có mua chè cho em k thế ?
-Không có….đau thế mà ăn nỗi gì….à còn đây là Linh à…. (mình có kể vs chị rồi…)
-Vâng em chào chị…..
-Thôi em về nghỉ đi cho khỏe….có chị ở đây trông tk bệnh này rồi….
-Vâng thế thôi em về….e chào chị….em về a nhé…..
Em ờ cái cho qua chuyện….đến khi Linh đóng cửa phòng lại thì bả bắt đầu móc mình….
-Ôi có vợ tới thăm cơ đấy….sướng phết…thế còn alo t tới làm gì tk kia….
-Thôi đừng đá đểu em nữa à nha…..chị k mua gì tới cho em hết hả….
-Mua con khỉ….đau bụng đòi ăn linh tinh….
-Ơ…..
-À mà sao con bé đó lại ở đây….
-Tình cờ gặp ở công ty….nó là đối tác của công ty em đó chị……
-Mà sao tk em nó k biết chuyện nó gặp công ty mình được….hay là tk em nó dẫn đường cho con chị cũng nên……
-Ừ chị nói có lý để mai e hỏi nó thử….
-Thôi ngủ sớm mai cho t đi làm….
-Ơ còn sớm mà chị…
-Không nói nhiều…..
Rồi bà leo lên giường nằm phía tay phải em (giường rộng…)….e bị bên hông trái…đừng nghĩ bậy nhá…..
-Lo ngủ đi đừng có thó mó tay chân nha mày…
-Xí thèm đó…..
RỒi e cũng ngủ luôn….đã xong….đừng kêu són ngắn hay són dài….e chỉ nghỉ đến đc ngang đó…1 số chi tiết đã quên béng…thôi thân chào
Vâng xin “trào” các thím……..rất vui vì mấy ngày hôm qua k bị đòi nợ…..nên đúng như lịch trình thì hôm lay sẽ có chap cho m.n…..thôi thì mình tiếp tục……
Sau khi dậy thì chị đã đi rồi….oáp oáp…..vết thương vẫn còn nhức lắm………đậu móa….thường thường dậy là e chưa đi vô wc phải ngồi tí cho tỉnh ngủ đã…thế éo nào đc lúc sau…thì bé Linh mang đồ vào……wtf :
-Ủa sao e lại ở đây….k đi làm à….?
-E xin nghỉ vào chăm anh…..
-Cái giề cơ…..a đâu bị gì mà cần e chăm?
-A bị thương mà…..
-Bị nhẹ thôi…..thôi e đi làm đi…..k cần thế đâu…..
-A đừng nói nhiều…..vào vệ sinh rồi ra ăn cháo….e mua rồi đây này….mà đi đc k hay e đỡ anh đi….
-Thôi k cần đâu tự đi đc…..
Má hình như con này nó uy hiếp mình thì phải….còn dám nói mình nói nhiều nữa…mình đang là người vô tội cơ mà ….
Vệ sinh cá nhân ra thì thấy cháo bỏ vào tô rồi….mình cũng chã nói gì mà cảm giác đi nó thốn thốn sao ý…. ….làm mình phải vừa đi vừa ẹo qua 1 bên nhìn hài vờ lờ luôn …leo thẳng lên giường ngồi ăn…vừa ăn e vừa vớ cái đt….nói thật với các bạn….đến tận bây giờ mình mới biết iphone là cái gì luôn nhé…..
mặc dù nhà mình k nghèo hay là giàu nhưng mà từ nhỏ giờ chưa tiếp xúc với cái đt mà họ kêu là đắt với sang….tầm ngang đoạn này mới biết ip là c giề…..vừa ăn e vừa vớ cái đt …..lúc này e vẫn cầm 1280 mà…sau này mới đc tặng cái 5s …mở ra thì ôi thôi……1 loạt sms….đa số của mấy cô với mấy chị em phòng dưới….
toàn hám tiền với địa vị thôi…mà trong đó cũng có mấy ẽm múp máp….nhiều lần e định tính chăn làm rauu mà nghĩ lại tiền bạc để lo cho mấy con đó mà mệt……vl…thế là thôi……toàn sms nào là…..hỏi thăm kiểu như sao k đi làm ….bị đau gì à…..mà có con nt thốn vờ lờ mấy thím ạ….con này là con nc bựa nhất trong mấy ẽm…..:”Bị gì mà mấy bữa nay k đi làm..làm e thiếu…” vãi thặc……mình vừa rep tn vừa ngồi cười…thế là bé Linh cứ kéo tay áo mình mà nói:
-A nt với ai mà cười sướng thế….chắc với em nào chứ gì..?
-Đúng rồi…..a nhầm nhầm….với tk đồng nghiệp trên công sở ấy mà….
Lúc đó e đang ham nt nên nhỡ mồm …..
– Mặt Linh….
—————–