Chiến Trường Hậu Cung

Chương 102: Tăng quý nhân

Sau khi dạo chơi ở Ngự Hoa Viên một canh giờ, Lý An Nhiên trở lại Trường Lạc Cung, đầu tiên sai người ôm Tiêu An đến, thấy tiểu tử ba tháng tuổi trắng trẻo đáng yêu đang trợn mắt to nhìn xung quanh, miệng còn phun bong bóng, Lý An Nhiên liền dịu dàng nở nụ cười, Tiêu Diệp, Tiêu Bình cũng sấn tới, bắt đầu chơi đùa với tiểu đệ đệ, tuy nhiên Tiêu An sinh ra đã đặc biệt yên tĩnh, rất ít khóc nháo, thấy hai cái đầu của hai tên hoàng huynh hắn chen chúc trước mặt, hắn chỉ đưa mắt nhìn tới nhìn lui, không hề có phản ứng gì khác, Lý An Nhiên thấy vậy liền để ba tên tiểu tử ở trên ghế quý phi chơi đùa, bản thân quay người phân phó cung nhân đi chuẩn bị ngọ thiện, lát sau Thanh Y đưa lên canh giải nhiệt, Lý An Nhiên để Tiêu Diệp cùng Tiêu Bình ngồi một bên uống canh, nàng thì ôm Tiêu An dỗ hắn ngủ, ngay lúc này Tiểu Tam Tử tiến vào bẩm báo tin tức Vĩnh Xuân Cung truyền thái y, tứ hoàng tử lại không ổn, Lý An Nhiên nghe vậy không khỏi thở dài.

"Dạo gần đây không thấy Vĩnh Xuân Cung truyền thái y, cử tưởng thân thể Tứ hoàng tử đã tốt hơn rồi chứ."

Tiêu Diệp ngồi một bên cùng Tiêu Bình ăn canh, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lý An Nhiên.

"Mẫu phi, ta cảm thấy Tứ hoàng đệ không tốt lắm."

Lý An Nhiên đưa Tiêu An sắp ngủ cho Lý ma ma, quay đầu nâng ly trà uống một ngụm, ý hỏi Tiêu Diệp.

"Không tốt?"

Tiêu Diệp nhíu nhíu mày, bộ dạng nghiêm túc của hắn khiến Lý An Nhiên buồn cười nhưng cũng không biểu hiện ra, Tiêu Diệp giống như không dám chắc chắn nói:

"Ta cảm thấy Thục phi không thích Tứ hoàng đệ."

Lời của Tiêu Diệp khiến Lý An Nhiên bất ngờ, khó hiểu nói:

"Sao ngươi nghĩ vậy?"

"Tháng trước ta cùng phụ hoàng đến thăm tứ hoàng đệ, Thục phi nhìn giống như rất lo lắng, còn khóc bi thương, nhưng ta có cảm giác nàng không thích Tứ hoàng đệ chút nào."

Lý An Nhiên chớp mắt, cười nói:

"Tứ hoàng đệ là thân sinh của Thục phi, lý nào nàng lại không thương yêu chứ? Diệp Nhi, ngươi đừng ăn nói lung tung, nếu truyền ra ngoài, sẽ có người nói ngươi châm ngòi lý gián mẫu tử Thục phi."

Tiêu Diệp nghe lời hơi gật gật đầu, Lý An Nhiên yên tâm nở nụ cười, xoa đầu hắn nói:

"Biết là tốt rồi, mau ăn đi, lát nữa dọn ngọ thiện, sau đó ta cho người đưa ngươi về Thái Bảo Cung, nghe nói ngươi vẫn còn bài tập lão sư cho chưa hoàn thành phải không?"

"Ưʍ."

Tiêu Diệp cười đồng ý, sau đó cúi đầu ăn canh, Lý An Nhiên nàng biết rõ Tiêu Diệp từ nhỏ phải đối mặt với một Đức phi luôn chán ghét hắn, cộng thêm một đám cung nhân Ly Hoa Cung ngoài mặt cung kính sau lưng âm thầm giở trò với hắn, do đó đối với những người xung quanh, hắn đặc biệt mẫn cảm, nếu hắn đã nói Thục phi không thích Tứ hoàng tử , dù có chút khó tin nhưng không có nghĩa là không có khả năng, tuy nói trên thế gian người mẹ nào cũng yêu thương con mình, nhưng đối với người độc ác tàn nhẫn như Thục phi, Lý An Nhiên không thể suy nghĩ lại. Nghĩ một hồi, Lý An Nhiên đột nhiên lắc đầu nở nụ cười, Thục phi và Tứ hoàng tử có liên quan gì đến nàng chứ, nghĩ nhiều như vậy làm gì a, nàng còn có đến ba đứa nhỏ cộng thêm một cái nam nhân cần quan tâm hàng đầu, còn có mấy chục cái cung nhân phải kiểm soát, nàng không có tâm lực lo chuyện bao đồng như vậy, nghĩ xong Lý An Nhiên cười cười quay sang Thanh Y.

"Thanh Y, ngọ thiện đã chuẩn bị xong chưa? Dọn lên đi."

Trong lúc đó, ở Vĩnh Xuân Cung.

"Bẩm Tăng quý nhân, Thục phi nương nương nói Tứ hoàng tử ngã bệnh, không tiện tiếp đón ngài, mời trở về đi."

Thu Mi ngoài cười nhưng trong không cười nhìn chằm chằm Tăng Linh Nhi, ngược lại Tăng Linh Nhi làm như không nhận ra, vẻ mặt lo lắng nói:

"Ta đến cũng không phải để Thục phi nương nương tiếp đãi, chẳng qua ta nghe nói Tứ hoàng tử bị bệnh, trong lòng lo lắng, thế nên mới đến thăm hỏi."

Thu Mi ánh mắt loé loé, âm thầm khinh thường Tăng quý nhân này, còn nói đến thăm hỏi Tứ hoàng tử, chẳng qua là biết hoàng thượng sắp đến cho nên mượn cớ đến muốn câu dẫn hoàng thượng, ngay cả là chủ tử nàng cũng khó khăn lắm mới có cơ hội gặp hoàng thượng, sao có thể để tiện nhân này tranh thủ, Thu Mi thầm chửi rủa trong lòng, lại đưa mắt nhìn xung quanh, quả nhiên nhìn thấy có bóng dáng thấp thoáng phía xa xa, chỗ bọn họ đang đứng chính là trước cửa Vĩnh Xuân Cung, đám kia không thể nghi ngờ chính là tai mắt của cung khác đến thám thính, lại đưa mắt nhìn chủ tớ Tăng Linh Nhi, trong lòng Thu Mi càng thêm buồn bực, hậu cung truyền lưu Tăng quý nhân này cùng nương nương nhà nàng thân thiết, nếu lúc này quá cứng rắn đuổi đi sẽ vướng phải phiền phức, do đó nàng mới khách khí như vậy, Thu Mi cố gắng kiềm chế cảm giác khinh thường, cười cười nói:

"Đa tạ Tăng quý nhân quan tâm, chỉ là quý nhân không phải thái y, có vào cũng không có ý nghĩa gì, hơn nữa quý nhân vừa bị quý phi nương nương phạt quỳ, lại còn bị hoàng hậu nương nương phạt chép nữ tắc, ta xem quý nhân nên trở về thôi."

Tăng Linh Nhi nhìn Thu Mi vẻ mặt buồn bã, thở dài một hơi rồi nói:

"Ta hiểu rồi, nếu Thục phi nương nương không tiện tiếp đãi, vậy ta trở về trước."

Nói xong nàng ta dẫn cung nữ của mình rời đi, Thu Mi nhìn theo, thầm hừ lạnh một tiếng, sau đó quay đầu trở lại Vĩnh Xuân Cung, giao cửa lại cho hai tên thái giám canh gác, bên trong chính điện, Thục phi ăn mặc trang điểm cẩn thận đang ngồi trên ghế chờ đợi, thấy Thu Mi đi vào liền hỏi:

"Thế nào, nàng ta chịu đi chưa?"

"Đã đi rồi, nương nương, ta không hiểu Tăng quý nhân này có điểm nào mà người muón đề bạt nàng ta chứ?"

"Đề bạt? Ai nói ta muốn đề bạt thứ khiến người ta chán ghét như nàng ta chứ?"

"Vậy vì sao thời gian trước nương nương lại để cho nàng ta thường xuyên lui tới Vĩnh Xuân Cung chúng ta?"

"Hừ! Nàng ta là loại không ai thèm nhân, bổn cung chỉ tiện tay thu lấy, biết đâu sau này có thể giúp ích được cho bổn cung thì sao?! Hơn nữa bản cung muốn quăng nàng ta đi lúc nào là quyền của bổn cung, có điểm nào không tốt."

"Thì ra là thế, nương nương anh minh."

Thục phi cười cười, sau đó đột nhiên trầm sắc mặt nói:

"Tuy nhiên ta cũng không thể ngờ đến nàng ta là loại ngu xuẩn đến như thế, vừa nhập cung gần nửa tháng, nàng ta đắc tội không ít người, đúng là phí một phen tâm tư của bổn cung."

Nói đến đây, Thục phi cảm thấy thực buồn bực, vì Tăng Linh Nhi khác quá xa so với tưởng tượng của Thục phi, ngay ngày đầu tiên Tăng Linh Nhi đi thỉnh an hoàng hậu đã không chịu yên ổn, cố tình nhảy ra chặn kiệu của Lý An Nhiên, sau đó Lý An Nhiên còn chưa nói cái gì nàng ta đã làm như mình là người đáng thương nhất trên đời, khóc lóc cực kỳ thương tâm, khiến Lý An Nhiên vốn không để ý mấy cái tâm kế nhỏ bé cũng cảm thấy cực kỳ phản cảm, sau đó nàng ta càng lớn mật hơn, cư nhiên dám đυ.ng vào sau lưng quý phi lúc vừa từ Linh Phụng Cung đi ra, kết quat là nàng ta bị quý phi tức giận phạt quỳ trước cửa Linh Phụng Cung cả buồn sáng, một ngày khác nàng ta dám hái cả hoa mẫu đơn tượng trưng cho hoàng hậu, nàng ta làm vậy chính là phạm thượng, khi bị đưa đến trước mặt hoàng hậu hỏi tội, nàng ta lại giở trò cũ, ra vẻ đáng thương, cứ như một đứa nhỏ năm tuổi không hiểu chuyện, ánh mắt nhìn hoàng hậu còn như lên án, đại loại là nếu như ngươi trách phạt ta thì ngươi chính là kẻ không có lương tâm, hôm đó hoàng hậu thực sự tức giận đến tái mặt, cũng may có Thục phi ở một bên nói giúp đồng thời gây áp lực, còn có Tín ma ma nhắc nhở Tăng Linh Nhi có phụ thân là nhất phẩm thượng thư, hơn nữa nàng ta mới nhập cung, chưa thông thuộc cung quy, hoàng hậu nên dung tha để thể hiện khoan dung, cuối cùng hoàng hậu đành nghiến răng kiềm chế cơn giận, không có đem Tăng Linh Nhi tống vào lãnh cung luôn, chỉ hàng phân vị nàng ta từ tần xuống quý nhân, đồng thời phạt nàng ta chép không ít cung quy.

Sau hoàng hậu, Tăng Linh Nhi cảm thấy mình đυ.ng chạm hoàng hậu mà cũng không có vấn đề gì quá lớn, cùng lắm là hàng phân vị tần mà thôi, đợi khi hoàng thượng chú ý sẽ lại thăng lên rất nhanh, thế cho nên nàng ta không hề cố kỵ cái gì, hôm nay đυ.ng chạm người này, ngày nay va vào người khác, ngày nào cũng khóc lóc đáng thương, cứ cố ý tự mình tìm ăn đau khổ, thật sự khiến người ta phát ngấy.

Tuy nhiên Thục phi không biết, Tăng Linh Nhi làm vậy là có ý tưởng riêng, bản thân nàng ta mới nhập cung, vây cánh còn chưa hình thành, lại không có thế lực lớn chống lưng, bản thân Tăng Linh Nhi cũng biết Thục phi muốn lợi dụng mình, không thể tin tưởng, do đó nàng ta đặt hết tâm sức lên hoàng thượng, nàng ta không cầu vượt mặt mấy sủng phi bậc nhất, chỉ muốn làm hoàng thượng nhớ kỹ nàng một chút, tốt nhất là giúp nàng ta đứng vững trong hậu cung, đợi thời gian qua đi, nàng ta xây dựng thế lực cho mình xong, sau đó bắt đầu nhắm đến vị trí cao hơn, phải nói Tăng Linh Nhi này tính toán rất chu toàn.

Tuy nhiên điều Tăng Linh Nhi tính sai chính là hoàng thượng cũng khoing dễ lấy lòng như nàng nghĩ, ở nhà nàng quen đùa giỡn tâm kế, sau khi nhập cung đương nhiên vẫn là tính cách cũ, sở trường chính là làm kẻ bị hại, ngây thơ thuần khiết không hiểu chuyện, chính là một cái bạch liên hoa chờ đợi người khác đồng tình thương xót, nhưng hậu cung này không ai là ngu ngốc, bởi những kẻ thật sự ngu ngốc đều đã sớm bị đào thải, chiêu bài giả ngây thơ của nàng ta không gạt được mấy người lợi hại như hoàng hậu, quý phi, càng không thể gạt được hoàng thượng, ngược lại nàng càng làm như vậy càng khiến bọn họ khó chịu chán ghét.

Tăng Linh Nhi xuất thân trong thượng thư phủ, trong hậu viện đấu đá cũng khốc liệt vô cùng, nhưng cách thức cùng hậu cung không thể so sánh, nữ nhân hậu viện chủ yếu chỉ biết dùng võ mồm, chuyên nhắm vào tâm lý của đối thủ cùng nam nhân trong nhà, dùng đó làm vũ khí đấu đá lẫn nhau, nhiều lắm thì bỏ tiền thu mua hạ nhân trong phủ âm thầm ám hại lẫn nhau mà thôi, hậu cung lại không như vậy, võ mồm ít đi một chút, nhưng mưu kế thâm độc thì nhiều ra vô số, tranh đấu trạch viện chỉ là tranh giành tình cảm cùng lợi ích vật chất, tranh đấu hậu cung không chỉ là tranh giành tình cảm mà còn giành giật quyền lực, mà quyền lực ở đây là hoàng quyền, không hỉ giữa những phi tần với nhau, mà còn giữa thế lực sau lưng của những phi tần kia, bên nào thất bại trả giá không phải chỉ một chút lợi ít hay tình cảm mà chính là sinh mạng, không chỉ sinh mạng của một cung phi mà còn liên luỵ đến nhiều người khác nữa, dùng cách thức tranh đấu trạch viện nho nhỏ mà so sánh với hậu cung, Tăng Linh Nhi có điểm ngây thơ, phải nói Tăng Linh Nhi chính là thông minh bị thông minh hại.

Ngay lúc Thục phi đang buồn bực, đột nhiên có người đến thông báo.

"Nương nương, hoàng thượng đến."

Nghe tin này, Thục phi lập tức vui mừng đứng bật dậy, lập tức chạy ra ngoài cửa đón, nhưng vừa nhìn thấy bóng dáng hoàng thượng thì Thục phi bỗng nhiên trầm sắc mặt.

.........

Buổi tối, Trường Lạc Cung.

Lý An Nhiên mặc áo ngủ ngồi trên giường, Thanh Y đang giúp nàng ấn huyệt dưỡng sinh, đột nhiên Xuân Thảo nhanh chân bước vào, Lý An Nhiên đưa mắt nhìn liền khẽ cười nói:

"Nhìn ngươi như vậy, chắc chắn đã nghe được chuyện bát quái gì rồi."

Xuân Thảo xấu hổ cười cười, nhưng rất nhanh nàng đã bị tin tức ở trong đầu đánh bay xấu hổ đâu mất, cực kỳ hăng hái nói:

"Nương nương, vừa có tin thú vị."

Lý An Nhiên còn lạ gì tính tình của Xuân Thảo chứ, cười cười hỏi:

"Tin gì, bộ dạng chờ không nổi của ngươi kìa, mau nói đi."

Xuân Thảo vui vẻ tiến lên nói:

"Hôm nay ở Vĩnh Xuân Cung xảy ra chuyện rất là khôi hài, khi tin Tứ hoàng tử cần truyền thái y truyền ra, Tăng quý nhân liền nhanh chân chạy đến Vĩnh Xuân Cung, không nói cũng biết mục đích là gì, Thục phi mấy hôm trước còn xưng tỷ gọi muội với Tăng quý nhân hiện tại lại không chút khách khí sai Thu Mi đổi nàng ta đi, nhưng Tăng quý nhân này cũng thật là tính toán kỹ, nàng ta bị đổi đi nhưng không lập tức trở về, ngược lại vòng vo bên ngoài Vĩnh Xuân Cung, sau đó gặp được hoàng thượng, còn bẩm báo với hoàng thượng nàng là muốn đến thăm Tứ hoàng tử, sau đó hoàng thượng đương nhiên là dẫn theo nàng ta đến Vĩnh Xuân Cung, nương nương ngài đoán xem sắc mặt của Thục phi khi thấy Tăng quý nhân xuất hiện cùng hoàng thượng sẽ là như thế nào?"

Lý An Nhiên nghe Xuân Thảo kể lại rõ ràng cứ như chính mắt nàng nhìn thấy vậy, không khỏi bật cười, nghĩ đến hoàn cảnh ở Vĩnh Xuân Cung hôm nay, nàng cũng bất giác cảm thấy thú vị.

"Ừ! Vậy tiếp theo thế nào."

"Tiếp theo không biết thái y bẩm báo thân thể Tứ hoàng tử thế nào, hoàng thượng phát giận với Thục phi, sau đoa mang theo Tăng quý nhân rời đi, tuy nhiên hoàng thượng cũng không đến chỗ Tăng quý nhân, người trực tiếp đến Linh Phụng Cung của hoàng hậu rồi, tối nay sẽ ngủ lại cung của hoàng hậu."

Ban đầu Lý An Nhiên cứ tưởng hoàng thượng sẽ qua đêm ở chỗ Tăng quý nhân, trong lòng có chút khó chịu, tuy nhiên nghe hoàng thượng ở chỗ hoàng hậu, nàng lại cảm thấy thoải mái hơn nhiều, yêu thích hoàng thượng, đương nhiên nàng không vui vẻ gì khi hắn đến chỗ nữ nhân khác, nhưng nàng cũng tự biết bản thân vốn đã chiếm hữu rất nhiều thời gian của hắn rồi, vả lại sau thời gian rất dài quan sát, khi hắn đến chỗ những người khác, rất có thể cũng không có tiến hành bao nhiêu lần viên phòng, mà quan trọng nữa là, hoàng hậu mới là thê tử danh chính ngôn thuận của hoàng thượng, quý phi gần như là vợ hai, nàng một cái thϊếp đứng phía sau, vốn không có bao nhiêu tư cách ghen tức, do đó nàng cũng không hề cảm thấy ghen với hai người này, hơn nữa hoàng thượng ưu ái nàng đến mức mỗi lần đến chỗ nàng mười lần đến chín lần nhất định phải vận động kịch liệt trước khi ngủ, cộng thêm số lần hắn đến vào ban ngày, có thể tính là gần như cứ cách một ngày hoàng thượng nhất định sẽ đến thăm nàng và đám nhỏ một lần, cho dù chính vụ bận rộn, bản thân hắn không đến nhưng nhất định sẽ không quên hỏi han cuộc sống của nàng, còn quan tâm thường xuyên cho người ra ngoài mua du ký mới đem đến cho nàng giải sầu, quan tâm đến như vậy, nàng ohair cảm thấy may mắn mới đúng, cũng vì vậy mỗi lần trong lòng sinh ra oán hận đều rất nhanh bị hắn làm tan biến không còn.

Thấy sắc mặt Lý An Nhiên bình thản như thường, Thanh Ý yên tâm cười cười, thật ra khi Xuân Thảo nói đến chuyện này, Thanh Y cũng có chút lo lắng, bản thân nàng cũng có người trong lòng, mà người trong lòng của nàng nghe nói khuê tú kinh thành cũng có không ít người để ý đến hắn, do đó nàng cũng biết cảm giác khi nghe người trong lòng mình dính dáng đến nữ nhân khác là như thế nào."

"Được rồi, nương nương, người không cần suy nghĩ nhiều nữa, nên ngủ sớm, ngày mai còn có mẫu đơn yến."

Lý An Nhiên cười, gật đầu đồng ý.

—————————————————-

Hu hu -.- chap này dài dã man. Gấp đôi các chap trước. Vì vậy các nàng đừng kêu truyện ra chap chậm nhé. Tuy ra chap chậm nhưng chap nào cũng dài gấp đôi so với các chap trước. Ta chỉ ngồi đánh tay lại thôi mà mất cả buổi chiều. Thế mới biết tác giả VntHoaTinhKhoi vất vả thế nào!! Vì vậy các bạn nhớ vote cho ta nhé. Yêu các nàng ❤️