Chiến Trường Hậu Cung

Chương 13: Lý An Nhiên nổi giận

Trường Lạc cung hôm nay quả nhiên tràn đầy sinh khí, chúng cung phi còn cố tình đến sớm ngồi đầy trong hậu điện, người người tặng lễ miệng toàn nói lời tốt đẹp nhưng ánh mắt nhìn Lý An Nhiên lại che dấu một tia ghen ghét khó nói, Lý An Nhiên dù nhìn thấy nhưng vẫn xem như không, trong mắt nhiều người nàng là trúng phải vận may hưởng vinh quang của Tĩnh Huệ quý phi, Lý An Nhiên cũng vui vẻ để bọn họ nghĩ vậy. Nữ nhân là loài sinh vật rất kỳ lại, thích nhất là hơn thua được mất, bọn họ sẽ ghen tức khi thấy người ta may mắn đạt được thứ tốt, nhưng sự ghen ghét sẽ biến thành cừu hận khi đối phương dựa vào bản thân vẫn đoạt đi thứ mà bản thân muốn, ví dụ như ân sủng của hoàng thượng, chính vì thế nàng thà rằng để bọn họ ghen ghét còn hơn là bị đám nữ nhân lòng dạ như rắn độc cừu hận.

Lý An Nhiên ôm tam hoàng tử mỉm cười tự nhiên giao hắn qua tay của hoàng hậu, tiểu tử này mới một tháng tuổi nhưng bộ dạng vô cùng đáng yêu, ánh mắt trong veo nhìn ngó lung tung, đột nhiên bị Lý An Nhiên trao vào lòng một người mặt cung trang màu đỏ thẫm bắt mắt, hắn vô cùng hứng thú giơ cánh tay mập mạp bắt lấy vạt áo của hoàng hậu, hoàng hậu không khỏi nở nụ cười khen tam hoàng tử linh lợi, ít ra lúc này nụ cười của hoàng hậu rất sạch sẽ, không có biểu hiện nào không đúng, nhưng ngay lúc này Triệu quý phi đột nhiên nhướn mày cười nói

"Xem đi, tam hoàng tử thật là thông minh khỏe mạnh, so với nhị hoàng tử khi xưa còn lớn hơn một vòng đấy"

Hoàng hậu đang mỉm cười vừa nghe khóe môi lập tức cứng lại, Đức phi ngồi một bên liền lên tiếng

"nhị hoàng tử năm xưa sinh không đủ tháng, đương nhiên bộ dạng hơi nhỏ một chút, Tĩnh Huệ quý phi mang thai đến hơn mười tháng, tam hoàng tử khỏe mạnh cứng cáp là chuyện thường"

Được Đức phi giải vây, sắc mặt hoàng hậu mới dễ nhìn hơn một chút, nhưng nụ cười trên mặt đã phai nhạt xuống, không khí trong điện vì vậy ngưng trệ, nụ cười ra vẻ trên mặt của mọi người cũng phai nhạt đi, lộ ra vẻ gượng gạo, lúc này Lâm sung dung đột nhiên cười nói

"còn không phải sao, nếu tam hoàng tử không lớn như vậy, Tĩnh Huệ quý phi không chừng đã không...."

Bốp!

Lâm sung dung chưa nói hết câu thì một tiếng vang thanh thúy đột nhiên phát ra cắt ngang câu nói của nàng, mọi người đều quay đầu nhìn về Lý An Nhiên, chỉ thấy nàng vừa đặt ly trà lên bàn phát ra một tiếng vang không nhỏ, gặp mọi người nhìn mình, Lý An Nhiên nhếch miệng cười cười như không có gì nói

"À, thần thϊếp thất lễ rồi, lỡ tay làm rơi ly trà, xin hoàng hậu nương nương thứ lỗi"

"chỉ là bất cẩn một chút mà thôi, có lỗi gì đâu"

Hoàng hậu cười cười nói, sau đó trao tam hoàng tử vào tay bà vυ' đứng sau lưng Lý An Nhiên, Lý An Nhiên lại đưa mắt nhìn Lâm sung dung nói

"Lâm sung dung vừa nói đến đâu rồi nhỉ, bổn cung lúc nãy không nghe rõ"

Lâm sung dung trong lòng có chút giật mình, nhìn ánh mắt ngoài cười nhưng trong không cười của Lý An Nhiên, lúc này mới nhớ ra, người này đã không còn là Thuần tiếp dư nho nhỏ nữa rồi, hiện tại đối phương đã là Thuần chiêu dung nương nương, tuy cùng là cửu tần như Lý An Nhiên có phong hào lại còn là chiêu dung lớn hơn mình một chút, trong lòng Lâm sung dung cảm thấy có chút chua chát, nhưng cố gắng không lộ ra sắc mặt cười nói

"À, lúc nãy ta là nói tam hoàng tử..."

"Lớn sao?! không nha."

Lý An Nhiên không để Lâm sung dung nói xong đã cười cười như là vô tình cắt ngang lời nàng

"Hoàng thượng nói đứa nhỏ bình thường sinh ra cũng đều lớn cỡ như vậy, thậm chí có đứa nhỏ còn nặng hơn, tam hoàng tử chỉ là trường hợp bình thường mà thôi, hoàng hậu nương nương có kinh nghiệm sinh sản qua, không biết có đúng như vậy không?"

Hoàng hậu nghe Lý An Nhiên hỏi, sao có thể nói không đúng, vừa rồi Lý An Nhiên chỉ rõ là do hoàng thượng nói, chẳng lẽ nàng có thể nói hoàng thượng là sai sao? Quan trọng nữa là nàng không thể khiến cho hoàng thượng nghi ngờ nàng có địch ý với tam hoàng tử, chính vì thế hoàng hậu chỉ có thể miễn cưỡng cười nói.

"Quả đúng là như vậy, đứa nhỏ sinh ra nặng gần tám cân chỉ là bình thường."

Nghe vậy Lý An Nhiên hài lòng nở nụ cười, quay đầu nhìn Lâm sung dung, nhưng lại không nói gì, Lâm sung dung từ khi nghe Lý An Nhiên nhắc đến hoàng thượng sắc mặt đã biến đổi mấy lần, lúc này bị ánh mắt bình tĩnh nhưng áp lực trong đó cũng không thể bỏ qua nhìn thẳng vào mình, lập tức tức trở miệng giải thích nói.

"Thì ra là vậy, thần thϊếp chưa từng sinh con nên không biết, khiến các vị tỷ tỷ chê cười rồi."

"Không sao, muội chỉ là không biết mà thôi, nhưng sau này phải cẩn thận hơn."

Hoàng hậu cười làm như không có gì nói, Lý An Nhiên cũng không nói lời nào nữa tiếp tục nâng ly trà uống một ngụm, Lâm sung dung gượng cười hai tiếng đứng lên hành lễ nói.

"Thần thϊếp đa tạ hoàng hậu nương nương dạy bảo, sau này nhất định cẩn trọng lời ăn tiếng nói."

"Biết là tốt rồi, mau đứng lên đi."

Không khí không được tự nhiên không vì Lâm sung dung đã nhận sai mà tốt hơn, mọi người đều không ai mở miệng, Triệu quý phi đưa mắt đánh giá Lý An Nhiên, ánh mắt che dấu một tia âm u. Không chỉ Triệu quý phi mà tất cả mọi người đều chính thức hiểu được, vị này từ sớm đã không còn là một cái quý nhân nho nhỏ thường hay nhỏ giọng cúi đầu nữa, hiện tại người ta đã gần như đứng đầu cửu tần, là chủ nhân của Trường Lạc cung rồi, chỉ với tia uy nghiêm ẩn ẩn lộ ra lúc nãy đã chứng minh rõ ràng.

"bẩm hoàng hậu nương nương, các vị vương phi đã đến."

Ngay lúc này tiếng cung nữ bẩm báo đúng lúc cứu vãn không khí trầm trọng, hoàng hậu lập tức thuận thế nói.

"À, các vương phi cùng mệnh phụ đã đến, Thuần muội muội, chúng ta ra ngoài thôi."

"Vâng, mời hoàng hậu nương nương và các vị tỷ tỷ ra trước, thần thϊếp chuẩn bị một chút sẽ cùng tam hoàng tử ra đến."

"Được."

Nói rồi hoàng hậu dẫn chúng phi tần ra khỏi hậu thất, nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, sắc mặt Lý An Nhiên lập tức trầm xuống, quay đầu ôm lấy tam hoàng tử từ tay bà vυ', ánh mắt lúc này mới dịu lại, mấy người Lục Ly Xuân Ý lập tức lộ ra vẻ mặt tức giận, Xuân Ý cắn chặt răng căm hận nói.

"Lâm sung dung kia thật là quá độc ác, nếu lời kia nói hết truyền ra ngoài không phải sẽ sinh ra lời đồn tam hoàng tử hại chết mẹ ruột sao?"

"Đúng vậy, tam hoàng tử mới bao nhiêu tuổi chứ? Sao nàng ta có thể nói những lời như vậy?!"

Lục Ly nghẹn khuất đến mặt đỏ lên, Lý An Nhiên thở dài, sờ sờ gương mặt nhỏ nhắn của Tiêu Bình, nhẹ giọng nói.

"Bất kể như thế nào, ta cũng không để cho bọn họ hại đến Bình Nhi."

Xuân Ý nhìn Lý An Nhiên, trong mắt lộ ra thần sắc cảm động, nếu lúc nãy Thuần chiêu dung nương nương không ngăn lại kịp thời thì tam hoàng tử còn nhỏ đã bị tiếng xấu rồi, đột nhiên Xuân Ý vén váy quỳ xuống làm mọi người giật mình.

"Xuân Ý thay mặt tiền chủ tử đa tạ ân đức của Thuần chiêu dung nương nương, từ hôm nay nguyện tôn nương nương làm chủ, sống là người của nương nương, chết cũng là ma nghe nương nương sai sử."

"Mau đứng lên đi, ta đã hứa Hạ tỷ tỷ sẽ chiếu cố ngươi, sao có thể sai sử ngươi như nô tài chứ!"

"Không, nương nương, Xuân Ý là cam tâm tình nguyện, Xuân Ý từ nhỏ đã hầu hạ bên cạnh Tĩnh Huệ quý phi nương nương, sống chỉ biết có chủ tử, hiện tại tiền chủ tử bảo nô tỳ tận tâm hầu hạ nương nương, nô tỳ lòng đã quyết, xin nương nương thành toàn."

Lý An Nhiên thở dài, gật đầu nói:

"Được rồi, có ngươi ở bên cạnh chiếu cố, ta cũng yên tâm hơn, mau đứng lên, hôm nay là đầy tháng của tam hoàng tử, không nên khóc."

Xuân Ý vui mừng mỉm cười, được Lục Ly đỡ dậy, hai người bị Lý An Nhiên phân phó lui xuống làm việc, lúc này Thanh Y bên cạnh mới nhỏ giọng nói

"Nương nương, người thật sự sẽ dùng Xuân Ý?"

"Tạm thời xem trọng một chút, chờ xem tương lai đã."

Lý An Nhiên chậm rãi nói một câu, sau đó gọi bà vυ' đến đưa tam hoàng tử qua.

"Khách nhân chờ đã lâu, phải ra ngoài thôi."

......

Chúng mệnh phụ nhìn thấy một nữ tử mười sáu mười bảy tuổi xinh đẹp dịu dàng, một thân cung trang màu xanh ngọt ngào xuất hiện, trong lòng cảm thán không thôi, xinh đẹp động lòng người như vậy, có thể xếp vào nhóm đầu hậu cung chả trách sao lại được sủng ái, nhập cung chưa được một năm đã leo lên đến vị trí chiêu dung.

Lại nhìn tam hoàng tử trắng trẻo đáng yêu được bà vυ' ôm theo ở phía sau, bọn họ trong lòng liền suy tính, hoàng tử khỏe mạnh đầu tiên của hoàng đế, lại còn có một dưỡng mẫu được sủng ái, cho dù trong cung và trong triều có hai đại thế lực Tô gia và Triệu gia nhưng cũng không thể bỏ qua vị tam hoàng tử này được.

Tiệc đầy tháng của Tiêu Bình xem như diễn ra thuận lợi thế nhưng không ngờ chúng phi tần cũng các mệnh phụ tôn thất vừa ra về không được bao lâu, hậu cung lại loan ra một tin tức kinh động.

Kim lương nghi từ Trường Lạc cung trở về không biết làm gì đó đắc tội Triệu quý phi, bị phạt quỳ hai canh giờ, không ngờ mới quỳ nửa canh giờ đã ngất xỉu, đưa về Phù Dung Trai cho gọi thái y thì phát hiện ra Kim lương nghi đã mang thai hơn hai tháng. Nửa tháng sau thông tin về Kim lương nghi bị người ta đào ra rõ ràng, Kim lương nghi cũng nhập cung cùng lúc với mấy người Lý An Nhiên nhưng phẩm cấp thấp, dung mạo cũng không thật sự nổi bật, hơn hai tháng trước mới được hoàng thượng truyền đi thị tẩm, nhưng khiến người ta hâm mộ ghen ghét chính là chỉ một lần duy nhất như vậy cư nhiên may mắn có mang rồi, thật sự là tốt số đến làm cho người ta ganh tỵ không thôi.

Sau khi thái y bẩm báo lên trên, hoàng hậu, hai vị thái hậu đều lập tức ban thưởng nồng hậu, hoàng thượng cũng phái Lưu Toàn Phúc đến xem rồi cũng ban thưởng xuống, bản thân hắn thì lại không đến.

Lý An Nhiên đối với tin tức Kim Lương nghi mang thai không mấy quan tâm, nàng hiện tại đã là chủ một cung lại có thêm một đứa nhỏ phải chăm sóc, còn có phụ thân cùng đại ca của đứa nhỏ lâu lâu lại nhắc đến món sữa chua kia, thật sự là bận rộn đâu, Lý An Nhiên không nhận ra càng ngày nàng càng siêng năng hơn trước, nguyên nhân vì có nhiều người nàng phải quan tâm mỗi ngày, tuy rằng tính lười biếng đã ăn sâu đến tận xương tủy không thể nào trị hết được nhưng so với lúc xưa đã xem như tiến bộ rất lớn.

.......

"Nương nương, không hay, tam hoàng tử phát sốt."

Giọng của Lục Ly phát ra bên ngoài màn trướng khiến Lý An Nhiên giật mình tỉnh giấc, ngay lập tức xốc chăn bật dậy.

"Ngươi nói cái gì?"

Lý An Nhiên vừa hỏi Lục Ly vừa nhảy xuống giường, bận rộn cho Lục Ly mặc áo choàng cho mình, vừa hỏi rõ sự tình, sau đó Lý An Nhiên lập tức chạy đến tây viện, vừa vào phòng liền nghe được tiếng khóc lớn của Tiêu Bình, vội vàng tiến qua ôm lấy hắn từ tay của vυ' nương, sau đó đuổi mọi người ra ngoài hết, chỉ chừa lại Lý ma ma, Lục Ly, Thanh Y và Xuân Ý.

Thanh Y vội vàng tiến lên bắt mạch cho đứa nhỏ, mày hơi nhíu sau đó sắc mặt giãn ra nói:

"Nương nương yên tâm, tam hoàng tử tuổi nhỏ bị nhiễm lạnh nhưng cũng may có Lý ma ma phát hiện kịp thời, không có gì đáng ngại, để nô tỳ kê ít dược, qua mấy ngày sẽ bình phục."

"Như vậy thì tốt, ngươi mau đi sắc thuốc đi, nhớ phải do chính tay ngươi sắc, không được để bất kỳ người nào khác chạm vào."

"Nương nương yên tâm."

Nói xong Thanh Y liền rời đi, Xuân Ý ở một bên lo lắng hỏi:

"Nương nương, không cần truyền thái y sao?"

"Truyền thái y chỉ gây thêm rắc rối, bệnh tình Bình Nhi cũng không quá nghiêm trọng, hơn nữa thái y viện kia ta cũng không biết ai đã bị người thu mua rồi, để đám người kia chạm vào Bình Nhi ta không yên tâm, vả lại y thuật của Thanh Y rất tốt, dược liệu chúng ta cũng có rất nhiều, ngươi không cần lo lắng."

Nghe Lý An Nhiên nói vậy Xuân Ý mới xem như chấp nhận gật đầu, Lục Ly lại hỏi:

"Vậy còn hoàng thượng, có cần báo với hoàng thượng không?"

"Hôm nay là mùng một, hoàng thượng phải đến chỗ hoàng hậu, chúng ta không nên gây thêm chuyện, Trường Lạc cung dạo gần đây đã đủ nổi bật rồi."

"Nương nương nói phải, sau chuyện của tam hoàng tử, thái độ của Tô thái hậu đối với nương nương có chút khúc mắc, tam hoàng tử tuổi nhỏ, nên tập trung chú ý nhiều, trong một thời gian Trường Lạc nên điệu thấp mới được."

"Lý ma ma nói đúng."

Lúc này Lý An Nhiên đã dỗ được Bình Nhi, tiểu gia hỏa hiện tại đã gần hai tháng tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn vì bị sốt mà hơi hồng hồng trông vô cùng đáng thương, được nàng dỗ một hồi cũng đã ngủ, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn rõ ràng không được thoải mái, Lý An Nhiên thở dài một hơi, quay sang Lý ma ma cười nói:

"Lần này phải đa tạ ma ma, nếu không tam hoàng tử bị đông lạnh một đêm không biết tình trạng còn hung hiểm bao nhiêu nữa!"

"Nương nương quá lời rồi, đây chỉ là chức trách của ta."

Lại nói vị Lý ma ma này chính là người do hoàng thượng đưa đến phụ giúp nàng chăm sóc cho Bình Nhi, trùng hợp vị này cũng chính là ma ma đã hiểu lầm nàng dùng hương liệu trong kỳ tuyển tú kia, phải nói nàng cùng Lý ma ma thật là có duyên.

Lát sau Thanh Y mang thuốc trở lại, vì là cho đứa nhỏ uống nên nàng đã cố tình phối dược có vị ngọt nhưng tiểu gia hỏa kia cũng phải náo loạn một hồi mới uống xong thuốc, khiến cho mọi người đều phải cùng hắn bận rộn cả buổi, đợi khi Bình Nhi uống thuốc sau đó ổn định lại, Lý An Nhiên mới để Thanh Y, Lý ma ma và Xuân Ý trông chừng, bản thân mang Lục Ly trở lại chủ điện, sắc mặt nàng lúc này nhìn như bình tĩnh nhưng trong mắt là một mảnh lạnh lùng.