Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Chương 66: Thích cô mà không tự biết

Chương 66: Thích cô mà không tự biết

Edit: Tiểu Y Y

Toàn bộ C thành, đều bị tin tức người cầm quyền Lục gia muốn kết hôn, spam.

Đối tượng còn là thiên kim của Lâm thị trưởng.

Các nhà truyền thông lớn, các V-bolg tin tức thay phiên nhau, không ngừng đưa tin, không phải kinh ngạc cảm thán với khả năng kinh doanh thiên tài của Lục đại tổng tài, thì chính là kinh ngạc cảm thán với dung mạo tuyệt sắc của thiên kim Lâm gia.

Hai người hiện tại giống như đại minh tinh được cư dân toàn thành phố theo đuổi.

Nửa tháng trước, Lục Ngân cùng Bạch Thiến Thiến hoặc là cả ngày ngọt ngấy trên giường, hoặc là đi ra ngoài du lịch ngắm phong cảnh, thuận tiện buổi tối quay cuồng ái muội.

Cuộc sống gia đình có thể nói là rất ngọt ngào.

Gương mặt than của Lục Ngân cũng thay đổi, số lần tươi cười mấy ngày, thậm chí so với hai mươi năm trước cộng lại còn nhiều hơn. Mỗi khi đôi mắt đen thâm trầm mắt ấy nhìn chăm chú vào cô, luôn mang theo tình yêu say đắm sâu nặng, mặc kệ là ở đâu, một khắc cũng không muốn chuyển tầm mắt ra khỏi người cô.

Bạch Thiến Thiến rất nhiều lần đều nằm bẹp dí trên giường oán trách, người đàn ông này chẳng lẽ muốn chết trên người cô sao?

Mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều hận không thể cùng cô hòa thành một thể, loại khát vọng mãnh liệt này giống như nửa đời người chưa thấy qua phụ nữ vậy.

Mặc kệ cô phản kháng như thế nào, mỗi lần đều bị anh cường thế làm đến ngất xỉu.

Ai không biết, Lục đại tổng tài thành phố C, chính là người đàn ông kim cương được phụ nữ cả nước tha thiết mơ ước!

Đóa hoa cao lãnh này chưa bao giờ nở nụ cười đối với bất luận sinh vật giống cái nào, chỉ đối xử đặc biệt với duy nhất một người tên Bạch Thiến Thiến.

Đừng nói những người phụ nữ khác, ngay cả giai cấp cao tầng ở công ty cũng rất ít khi nhìn thấy tổng tài cười.

Nhờ ké hào quang lần đính hôn này, ánh mắt của Boss tổng tài gần đây mới nhu hòa xuống một ít.

Bạch Thiến Thiến mỗi khi nghe thấy mấy câu chuyện nhàn thoại này, không thể không cười.

Ngay cả mẹ già của cô cũng bắt đầu trêu chọc con gái.

"Thiến Thiến a, mẹ đột nhiên cảm thấy Lục Ngân kỳ thật rất tuấn tú." Mẹ Bạch nhìn con gái bên cạnh đang cầm di động cúi đầu nhắn tin, ái muội chớp chớp mắt.

Bạch Thiến Thiến sửng sốt, ngẩng đầu, không hiểu ra sao: "Mẹ, sao mẹ lại thành fan của anh ấy rồi?"

Mẹ Bạch ghé sát vào cô, nhẹ giọng nói: "Trước kia mẹ cảm thấy, cậu thanh niên này trầm mặc ít lời, không biết dỗ người, tính tình cũng không phải cái loại khiến người khác thích, nhưng theo thời gian dài quan sát, phát hiện loại tính cách này của cậu ta cũng không tồi."

Bạch Thiến Thiến buồn cười nhướng mày: "Ví dụ như?"

Mẹ Bạch hứng thú bừng bừng nói: "Cậu ta có quyền thế, không thiếu tiền, không thiếu người, nhưng chưa bao giờ có tai tiếng với bất kì người phụ nữ nào, thậm chí ở trước mặt truyền thông hào phóng thừa nhận tình yêu của cậu ta với con. Phải biết rằng, chỉ duy nhất điểm này, đã có 99% đàn ông không làm được, bởi vì bọn họ đều xem sự nghiệp quan trọng hơn phụ nữ, kể cả đối với người phụ nữ mình cực kì yêu thích, đàn ông cũng rất khó thừa nhận với truyền thông, như vậy sẽ tổn hại đến cái bọn họ gọi là tôn nghiêm."

Nói đến này, bà thở dài, không thể không cảm khái: "Con gái a, mẹ đột nhiên thực hâm mộ con. Con có được người đàn ông đặc biệt nhất, đây là phúc khí mà rất ít người phụ nữ có được."

Mẹ Bạch nghĩ tới thời điểm tuổi trẻ, khi đó chuyện nữ nhi tình trường trong mắt Lâm thị trưởng, không quan trọng bằng sự nghiệp.

Bạch Thiến Thiến vỗ vỗ cánh tay mẹ già nhà mình, an ủi: "Hâm mộ con cái gì? Tương lai Lục Ngân thành con rể của mẹ, tùy tiện cho mẹ sai sử, đến lúc đó không biết sẽ có bao nhiêu người hâm mộ mẹ có một người con rể tốt a, có bao nhiêu người muốn nịnh bợ mẹ đâu."

Mẹ Bạch lúc này mới lên lại tinh thần, hai tròng mắt sáng ngời, cười nói: "Nói cũng đúng, đến lúc đó trong vòng này, mẹ có thể cùng những quý phụ khác thổi phồng chuyện này a."

Bạch Thiến Thiến cong môi cười khẽ: "Đó là tự nhiên, con rể của mẹ là tốt nhất."

Mẹ Bạch tức giận, trợn trắng mắt nhìn cô: "Đều nói con trai cưới vợ liền quên mẹ, mẹ thấy a, con gái còn chưa gả cho chồng đã quên mẹ đâu, lúc này mới bao lâu a, cậu nhóc Lục Ngân kia ở trong lòng con đã thành người có năng lực như vậy."

"Đương nhiên a, người đàn ông của con, như thế nào đều là tốt nhất."

"Ba hoa!"

Mẹ con hai người nháo nháo cười cười một trận.

"Đúng rồi, Thiến Thiến a, hai ngày nay, sao không thấy tiểu tử Lục Ngân kia đến trình diện? Có phải vì công việc mà xem nhẹ con?"

Mẹ vợ chính là mẹ vợ, không có lúc nào là không vì con gái suy nghĩ, sợ cô chịu vắng vẻ.

Bạch Thiến Thiến buồn cười: "Một khắc trước, không phải mẹ còn nói mình thích Lục Ngân sao? Hiện tại liền đổi ý? Ha ha, mẹ yên tâm đi, lúc trước Lục Ngân cố ý nói với con, nghi thức đính hôn lần này, anh ấy muốn đích thân xử lý. Nói phải cho con một nghi thức đính hôn khiến người toàn thành phố hâm mộ, dù sao còn có mấy ngày liền đính hôn, con còn không vội, mẹ gấp cái gì."

Mẹ Bạch tức giận chọc cái trán cô: "Con a, tiểu nha đầu không có lương tâm, mẹ còn không phải là vì tốt cho con a, thôi thôi, thời gian không còn sớm, con đi nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai mẹ đem áo cưới mang lại đây, con thử một chút xem."

Bạch Thiến Thiến làm một cái thủ thế cúi chào, nghịch ngợm chớp chớp mắt: "Tuân mệnh, mẫu thân đại nhân thân ái!"

Mẹ Bạch buồn cười lắc đầu: "Con đấy, nha đầu này."

......

......

Ban đêm, vạn vật yên tĩnh.

Bạch Thiến Thiến trong lúc ngủ mơ bị lạnh tỉnh, mở mắt ra nhìn lại, lại phát hiện cửa sổ mở, ban đêm, gió rất lạnh, trực tiếp thổi về đầu giường cô.

Cô cảm thấy kỳ quái, trước khi ngủ rõ ràng cô đã khóa kĩ cửa sổ, chẳng lẽ nhớ nhầm?

Còn đang nghi hoặc, cô ngồi dậy mở đèn, trực tiếp xuống đất, đi dép lê tới cửa sổ đóng lại.

Nhưng vừa quay người, đã bị một đôi tay hữu lực gắt gao kéo tới trên giường!

"Ai —— ngô!" Cô theo bản năng phát ra tiếng thét chói tai, lại bị đối phương gắt gao che lại, bên tai truyền đến giọng nói nam tính trầm thấp, người đó nghiến răng nghiến lợi nói: "Cố chủ đại nhân thân ái của tôi, cô hiện tại sống thật sự dễ chịu nhỉ? Lâu rồi không gặp, cô có nhớ tôi không, ân?"

Vừa nói, bàn tay to từ từ buông lỏng khỏi miệng cô.

Cả người Bạch Thiến Thiến tức khắc căng thẳng, ánh mắt cũng lạnh xuống, "Giang Ly, anh còn dám trở về?"

Giang Ly từ phía sau vòng qua, khóe miệng mang theo nụ cười yêu nghiệt quen thuộc, không chút lay động bởi ánh mắt lạnh băng của cô, ung dung ngồi vào mép giường: "Tôi cần phải trở về a, cô sắp đính hôn, tôi sao có thể vô lễ, không đến nói với cô một tiếng chúc mừng sao được."

Bạch Thiến Thiến nhìn kỹ đối phương một phen, từ trên giường ngồi dậy, lạnh lùng liếc anh, ánh mắt không một chút độ ấm: "Xem ở phần tình cảm trước kia, tôi sẽ không kêu người, anh lập tức rời khỏi nhà tôi, cả đời không cần xuất hiện trước mặt tôi, chúng ta từ đây nước giếng không phạm nước sông."

Tình cảm?

Tình cảm chó má gì ở đây!

Cô chỉ là bởi vì mấy ngày nữa mình phải đính hôn, nếu lúc này cô kêu người bắt Giang Ly, chiếu theo mức độ nổi tiếng hiện tại của cô với Lục Ngân, sự tình truyền ra, mọi chuyện trong quá khứ nói không chừng cũng sẽ bị đào ra.

Làm không tốt, sẽ khiến cho lễ đính hôn của cô với Lục Ngân vấp phải một ít ảnh hưởng mặt trái.

Bạch Thiến Thiến không phải người xúc động, nghĩ trước nghĩ sau, quyết định không muốn nháo lớn chuyện.

Bất quá, nếu Giang Ly mạnh mẽ bức bách cô, cô cũng có thể không màng tất cả cũng muốn đối phó anh ta.

Cô cũng biết rõ, Giang Ly là người thông minh, sao có thể không biết ý nghĩ của cô.

"Tôi sẽ rời khỏi nhanh thôi, nhưng mà trước đó, tôi muốn cô phải bồi thường." Giang Ly híp híp mắt, cười nghiền ngẫm.

Bạch Thiến Thiến bị chọc tức tới bật cười, ngẩng đầu, cắn răng: "Muốn bồi thường? Đầu óc có bệnh! Tôi là người bị hại, anh khinh dễ tôi, còn muốn tôi bồi thường? Giang Ly, anh cho rằng tôi là tượng đất không biết giận?"

"Đừng kích động." Giang Ly thấy cô phẫn nộ như vậy, cũng không sợ hãi, chỉ là không nhanh không chậm kể ra: "Chuyện Lục Ngân đánh tôi, cô biết đi?"

"Đó là anh gieo gió gặt bão." Bạch Thiến Thiến không chút nghĩ ngợi xuất khẩu châm chọc.

Giang Ly bị cô làm nghẹn họng, dừng một chút, tiếp tục mở miệng: "Cô khẳng định không biết, sau khi Lục Ngân đánh tôi, Kiều Vũ lại đem tôi đá xuống sông, thiếu chút nữa chết đuối đi."

Bạch Thiến Thiến sửng sốt, ngay sau đó kinh ngạc nhìn anh, vô cùng thất vọng thở dài một tiếng: "Đều đã làm đến như vậy anh cũng không chết? Mạng thật lớn."

"......" Giang Ly vô ngữ, còn có thể hảo hảo nói chuyện hay không? Xem ra, người phụ nữ có thành kiến rất sâu với anh a, chẳng lẽ là do chuyện lần trước, ra tay với cô quá độc ác?

Bởi vì chuyện lần đó, cô liền chán ghét anh?

Ý thức được điểm này, Giang Ly đột nhiên cảm thấy trong ngực rầu rĩ: "Cô hy vọng tôi chết?"

Bạch Thiến Thiến cười lạnh, không có nửa điểm do dự: "Bằng không thì sao? Chẳng lẽ anh cho rằng tôi hy vọng anh sống thật tốt để lại tới làm phiền tôi?"

"Cô......" Giang Ly bị cô chọc tức tới không nói ra lời, sắc mặt đổi lại đổi, trầm mặc trong chốc lát, khóe môi anh cong lên, toàn thân tản ra âm khí lạnh thấu xương: "Tôi sao có thể chết, tôi còn muốn lưu lại cái mạng này, dây dưa với cô cả đời đâu."

Bạch Thiến Thiến nghe xong lời này, tâm, triệt để chìm xuống đáy cốc!

Quả nhiên, người đàn ông này sẽ không dễ dàng buông tha cô.

"Anh muốn cá chết lưới rách với tôi?" Bạch Thiến Thiến gằn giọng, ngữ khí quyết đoán mang theo tia lạnh lẽo như băng, không màng tất cả.

"Không không không...... Sao có thể như vậy." Giang Ly thấy thần sắc cô không tốt, vội vàng phủ nhận: "Tôi chỉ cảm thấy, cô đυ.ng chạm tôi, tôi cũng không phản cảm, thậm chí có đôi khi cảm thấy rất kỳ quái, cho nên, tôi muốn tìm thử từ trên người cô xem, đến tột cùng là nơi nào xuất hiện vấn đề, vì sao tôi lại muốn ở bên cạnh cô tới già. Cô đừng tự luyến, không phải tôi thích cô a!"

Câu cuối cùng, ngữ khí không tự chủ mà cao lên.

"......" Lần này đổi lại Bạch Thiến Thiến hết chỗ nói, chẳng lẽ cái tên gay này thật sự thích cô?

Kỳ thật cô có nghĩ tới khả năng này, bất quá cũng không để trong lòng.

Nếu là trước đây, cô tất nhiên sẽ vui sướиɠ khi người gặp họa, không chừng còn nghĩ các loại biện pháp sửa chết cái tên gay này.

Nhưng hiện tại a, cô sắp đính hôn với Lục Ngân rồi, về sau cũng muốn có những ngày tháng yên ổn.

Mấu chốt là, nếu Giang Ly thật sự muốn dây dưa với cô, Bạch Thiến Thiến chỉ cảm thấy tâm phiền ý loạn.

-------------------

Đến đoạn này tự nhiên cảm thấy Giang Ly ngây thơ nhất >.