Convert: Utichcoc.
Edit: Ramsessivy.
Sau khi nhận được điện thoại của Hà Tình, Đông Húc lập tức chuyển máy bay từ Los Angeles đến Singapore, sau đó lên thuyền, trở lại đảo Tướng Rời.
Mà phía sau hòn đảo nhỏ, trong không khí tràn ngập một hơi thở không hề tầm thường, vốn có một khách sạn đang chuẩn bị khai trương, cửa khách sạn cũng thông báo dời lịch khai trương lại, Hà Tình Hà chủ tịch không thấy đâu.
Thì ra vì bảo vệ khách sạn của mình, Hà Tình đang sứt đầu mẻ trán, mỗi ngày đều hẹn gặp các đại nhân vật, muốn có được chút quyền lợi từ bọn họ, bảo vệ sự nghiệp của mình.
Trên thực tế từ lúc rất nhiều năm trước, bà ta chợt nghe nói hòn đảo này đã bị người ta mua trọn, sớm đã đổi chủ, nhưng vài năm qua đi, cũng không thấy đại nhân vật thần bí này có động tĩnh gì trên hòn đảo, bởi vậy Hà Tình nhìn trúng tiềm lực phát triển nơi này, tìm một ít tiền, tu sửa khách sạn xa hoa nơi đây.
Theo bà nhìn thấy, đại nhân vật sở hữu hòn đảo này chỉ là giả dối, đúng là vì muốn làm cho những con hổ rình mồi đầu tư như bà muốn chùn bước, nên mới dựng lên nhân vật thần bí này! Nhưng mà ngàn vạn lần không thể tin được, đại nhân vật thần bí này quả nhiên là tồn tại, quả thực khiến cho sự đầu tư của bà gặp nguy cơ, thất bại trong gang tấc!
Đối phương yêu cầu bà lập tức dừng việc đầu tư thu hút khách du lịch, hơn nữa chấm dứt việc tu sửa nhà máy hóa chất ở nơi này, chủ động trả đất lại!
Đối phương biết là bà không có chết tâm, năm đó vì lợi nhuận huy động vốn, bà vẫn hoàn thành việc đầu tư trên hòn đảo này. Tuy rằng biết ô nhiễm rất lớn, hơn nữa lại là ô nhiễm kim loại nặng, sẽ khiến đại dương không thể tinh lọc, nhưng ở thương trường, nơi này chính là một hòn đảo thưa thớt người, xây dựng một nhà máy ô nhiễm ở nơi này thì không còn gì tốt hơn, có thể xả thải xuống đại dương!
"Chủ tịch, bí thư phản hồi, trong khoảng thời gian này không có thời gian về nước, hẹn ngài vào dịp khác." Giờ phút này, thư ký của Hà Tình gọi nội tuyến, truyền tin tức thất bại lần thứ n.
Trong khoảng thời gian này, Hà Tình hẹn gặp rất nhiều người, muốn mời bọn họ ăn cơm vượt qua sóng dữ, bảo vệ sự nghiệp của mình trên hòn đảo này, nhưng lần này mọi người nghe nói chuyện lần này có liên quan đến người của Chính phủ, các thương nhân đều không dám nhúng tay, chỉ có thể uyển chuyển từ chối, yên lặng xem diễn biến.
Vì thế, Hà Tình chỉ có thể tìm tới Lãnh Đông Húc, hy vọng bạn cũ của chồng đồng ý giúp đỡ, trì hoãn thêm chút thời gian.
"Như vậy, cô lập tức đến cục thông tin tuyên bố tin tức, để bọn họ chuẩn bị nghi lễ khai trương, cứ làm theo lẽ thường." Giờ phút này, Hà Tình lấy tay đỡ trán, dùng khuỷu tay chống lên bàn, đôi mắt mệt mỏi, "Dù cho xảy ra cái gì, khách sạn chúng ta cứ khai trương theo lẽ thường, hiểu chưa?"
"Chủ tịch, tôi hiểu rồi." Thư ký lập tức buông điện thoại, đi đến cục thông tin, tuyên bố thông báo của chủ tịch.
Gần đây lịch khai trương của bọn họ cứ bị kéo dài, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ bất lợi, không còn làm ăn gì được!
Hơn nữa những lời đồn gần đây gây bất lợi cho khách sạn của bọn họ, bị mọi người hiểu lầm, chỉ sợ thanh danh của Hà chủ tịch bị tổn hại, không thể sống yên ổn trên hòn đảo này.
Giờ phút này thư kí đang đi trên hành lang, bỗng nhiên phía đối diện xuất hiện một cô gái váy trắng, tóc dài thướt tha, sắc mặt vui mừng, nói với thư ký: "Mẹ tôi có trong văn phòng không?"
Cô gái này đúng là đại tiểu thư Hà Mộ Nhu của bọn họ, mới từ Cẩm thành trở về.
"Đại tiểu thư, chủ tịch đang ở trong văn phòng."
"Được rồi, cô chờ một chút." Hà Mộ Nhu nghe vậy cười nhẹ nhàng, đúng là có chút vui sướиɠ, đến gần thư kí nói: "Mẹ tôi vừa chỉ đạo cô đi làm gì vậy? Cô để chuyện này sang một bên đi, tôi có một chuyện cần nhờ cô làm giùm."
Mặc kệ hiện tại mẹ đang muốn làm gì, cô có một tin tốt muốn báo cho bà biết!
"Đại tiểu thư?" Nữ thư ký khó xử nhìn qua một bên, thật sự là không nghĩ rằng bị đại tiểu thư sai khiến. Hiện tại khách sạn sắp khai trương, vị đại tiểu thư được nuông chiều từ bé này lại muốn làm loạn chuyện gì?! Cô không có rảnh chơi đùa cùng!
Đột nhiên mất tích một thời gian, nhưng lại khiến bọn họ sứt đầu mẻ trán!
"Cô chuyển lời cho mẹ tôi, tôi có một đề xuất rất tốt có thể hóa giải nguy cơ của khách sạn chúng ta." Hà Mộ Nhu đưa tay nói nhỏ bên tai thư ký, nhẹ nhàng cười cười, "Cô nghĩ xem, nếu tôi cùng Mộ Dạ Triệt trở thành người một nhà, có phải khách sạn này chẳng phân biệt của anh ấy hay của chúng ta sao? Cô nói cho mẹ tôi biết, giờ tôi phải đi gặp Mộ Dạ Triệt, tôi tin rằng hiện tại anh ấy không phải là Dạ Triệt trước đây, nhất định có thể yêu tôi!"
"Đại tiểu thư, cô chờ một chút!" Nữ thư ký nghe vậy lại quá sợ hãi, đỡ gọng kính trên mắt, vội vội vàng vàng giữ chặt Hà Mộ Nhu, "Đại tiểu thư, cô đừng quên hiện tại đang bị chủ tịch cấm túc, không cho cô ra khỏi phòng nửa bước? Nếu giờ cô ra ngoài một mình, chủ tịch sẽ giận dữ......"
"Bởi vậy tôi mới nói cô đi chuyển lời cho mẹ tôi." Hà Mộ Nhu nhẹ nhàng giãy tay cô ấy ra, cười khẽ trừng mắt, "Giờ tôi lén chuồn ra khỏi phòng, cô nhất định phải giữ bí mật giúp tôi! Bởi vì tôi không có ra khỏi khách sạn, Dạ Triệt sẽ ở lại phòng tổng thống, tôi chỉ đi gặp anh ấy, sẽ quay lại ngay."
Dứt lời, cô đã giãy khỏi tay thư kí mà đi về phía trước, vào thang máy, nghịch ngợm vẫy tay với bên này.
Tuy rằng cô biết mẹ không tán thành cô cùng Dạ Triệt một chỗ, nhưng, nếu mẹ vẫn nhốt cô trong phòng khách sạn, như vậy chi bằng cô đi gặp Dạ Triệt!
Cô biết Dạ Triệt ở tầng cao nhất của khách sạn, lấy thân phận khách quý, gặp mặt cùng tổng thống Tân Thêm Phá ở phòng họp, đang bàn chuyện hợp tác!
Mà người cố ý muốn thu hồi khách sạn cùng khu du lịch cũng là Dạ Triệt, hắn thay đổi thân phận, đem khối tài sản khổng lồ của mình dần nổi lên mặt nước, nổi tiếng xa gần, trở thành phú hào ẩn hình!
Hắn có được thân phận kinh tế của chính mình, cũng có địa vị xã hội trên chính đôi chân của mình, trở thành vị phú hào bí ẩn!
Tuy rằng cô biết mẹ cùng hắn là kẻ thù, sắp bị hắn thu hồi hòn đảo, thất bại trong gang tấc, nhưng nay Mộ Dạ Triệt là tuyệt vọng rời khỏi Cẩm thành, bỏ qua mọi thị phi ở Cẩm thành, tới nơi này bắt đầu lại từ đầu! Tâm hắn là hư không, là giống Hàn Triệt năm đó, cũng không có quen biết cô gái họ Cổ kia, không có bất kì người phụ nữ nào bên cạnh!
Hắn, vẫn như cũ là người mà Hà Mộ Nhu cô nhớ mong, không có gì thay đổi, cũng không có khả năng trở lại nơi Cẩm thành thị phi kia lần nữa, hắn là người đàn ông của cô, điều này chưa bao giờ thay đổi!
Hà Mộ Nhu mang theo bao khao khát tốt đẹp này đến tầng cao nhất của khách sạn, đầu tiên là đi bên ngoài cửa phòng họp, nhìn xem bên trong có ai đang hội họp hay không, hoặc là có phóng viên không, sau đó đi tới trước phòng Mộ Dạ Triệt, gõ gõ cửa, cười nhẹ nhàng, "Xin chào, phục vụ phòng đây."
Rõ ràng đang từng bước thu hồi khách sạn Hà gia, thu hồi khu du lịch của Hà gia, lại ngay từ đầu ở trong khách sạn này, mỗi ngày đều chạm mặt với mẹ cô, họp hành cùng các đại nhân vật, quả nhiên là Hàn Triệt mà cô biết! Tuấn mỹ, ôn nhuận như ngọc, đối xử với kẻ thù chưa từng có chút nương tay, tác phong mạnh mẽ vang dội, măt không lưu tình!
Mà trong phòng, Mộ Dạ Triệt quả thật đang nói chuyện điện thoại, thân hình cao cao, cổ áo sơ mi cởi rộng, để lộ xương quai canh cùng vòm ngực rắn chắc. Ngoại hình hắn cao thẳng, ngọc thụ lâm phong, cơ thể cường tráng không hề rối rắm,
Ánh mắt hắn sắc bén, mắt nhìn tầng mây ngoài cửa sổ, dường như có một tầng băng lạnh dọa người trong ánh mắt.
Rõ ràng hắn cảm thấy tức giận khi Hà Mộ Nhu đến phòng, quay đầu nhìn nhìn cửa, nhíu mày, nói với quốc vụ Khang lão gia trong điện thoại: "Vậy đi, lần sau chúng ta hẹn gặp mặt."
Từ khi Hà Mộ Nhu theo hắn bay trở về từ Cẩm thành, cuộc sống của hắn không hề bình yên.
Cứ cách mỗi ngày, cửa phòng của hắn sẽ vang lên tiếng gõ cửa này, ngay sau đó, Hà Mộ Nhu sẽ bưng điểm tâm tự mình làm đến, nhất định phải làm cho hắn mở miệng nếm thử.
Giờ phút này hắn tắt máy, xoay người, mở cửa nhìn Hà Mộ Nhu ở cửa, "Hiện tại tôi cần ra ngoài một chuyến, có một người khách rất quan trọng."
Cho tới nay, hắn thật sự tôn kính Hà Mộ Nhu, vẫn như nhiều năm trước, hắn vẫn xem Hà Mộ Nhu là một cô gái tốt đẹp, thích nhìn cánh tay của cô khi đánh đàn dương cầm, tốt đẹp khiến người ta không đành lòng tức giận.
Nhưng mà hiện tại, khoảng thời gian hắn bay tới bay lui hòn đảo này, người mà hắn nhớ nhung nhất là một người khác. Thực tế hiện nay, hắn đối với bất kì cô gái cũng không có cảm giác quá mạnh mẽ mãnh liệt, tâm hắn mệt mỏi, mệt mỏi, không thể lại thương tổn một cô gái khác, hắn không trao được cảm tình như các cô mong muốn, chỉ có đạm mạc.
Bởi vậy, trước mắt chuyện hắn muốn làm nhất, chính là lấy một thân phận khác bắt đầu một khởi đầu mới, sau đó một ngày nào đó trong tương lai, trở về gặp Cổ Dư cùng con của hắn.
Tuy rằng trước mắt hắn đưa đơn từ chức, nhưng thực tế vị trí vẫn giữ lại cho hắn, tạm thời địa vị thân phận của hắn ở Cẩm thành vẫn không có gì thay đổi, hắn chính là tạm thời rời đi, như kiểu nghỉ phép năm, một ngày nào đó sẽ trở về.
Hắn sẽ trở về nhìn xem, xem thái độ của Mộ bí thư và Mộ thái thái có thay đổi gì không?
"Dạ Triệt, em với anh cùng đi đi." Hà Mộ Nhu chủ động đẩy cửa ra đi đến bên hắn, đầu tiên là thẹn thùng nhìn áo sơ mi cởi nút gợi cảm của hắn, sau đó nhẹ nhàng cắn cắn môi, gương mặt đượm hồng, dời cặp mắt, chủ động đi đến bên chiếc giường lớn, "Dạ Triệt, em nói cho anh một tin tốt, Đông Húc cũng đến đây, sáng nay mới tới khách sạn."
Đầu tiên cô nhìn chiếc giường lớn, sau đó ngồi lên, cởi giày, ngửa đầu nhìn Mộ Dạ Triệt bên này, "Triệt, anh có nhớ trước kia em đã ngủ trên giường của anh không? Lúc ấy làm bài tập mệt mỏi, liền nằm lên giường ngủ, cảm giác thật thoải mái.
Mộ Dạ Triệt hơi hơi nheo lại mắt thế này mới có một tia dao dộng, thân hình cao lớn chậm rãi đi tới bên này, đôi mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm Hà Mộ Nhu trên giường.
---
s1apihd.com 17/6/2023.
(Edit: s1apihd.com chỉ cho phép đăng 200 chương truyện, phần tiếp theo mình sẽ đăng tiếp ở Phần khác, các bạn độc giả quan tâm thì hãy vào avatar của mình để đọc chương mới nhất, hoặc follow mình để nhận được thông báo chương mới nhé. Thân ái!).