Lỗ Ái (Bắt Yêu)

Chương 361: Ngoại truyện 129: Đưa cô rời khỏi hắn

Convert: Utichcoc.

Edit: Ramsessivy.

Tới biệt phủ của An Đề, Khang lão gia đã phái người đến đón bọn họ, xem Mộ Dạ Triệt như khách quý.

Nhưng bản thân An Đề lại không quá nhiệt tình với Cổ Dư, chính là để người hầu tiếp đón bọn họ ngồi xuống ghế, chính mình lại tránh mặt không gặp.

Đối với điều này, Cổ Dư cũng biết một ít nguyên nhân, ngắm nghía đánh giá biệt phủ vài lần, ngồi xuống.

Xem ra, An Đề biết thân phận giả của Lâm Tiêm Tiêm đã bị bại lộ, là do Cổ Dư cô gây nên. Hơn nữa có một việc giữa cô cùng Mộ Dạ Triệt, khiến An Đề cảm thấy là Jasmine đã hoành đao đoạt ái, cướp đi hạnh phúc của Lâm Tiêm Tiêm.

An Đề là người tốt, tính để Lâm Tiêm Tiêm sau khi trở thành Từ Thanh Huyên, một lần nữa bắt đầu cuộc sống tốt đẹp của mình.

Nhưng An Đề không biết, mẹ con Lâm gia từng âm mưu dàn dựng một vụ tai nạn, sớm đã có dã tâm gϊếŧ người!

Nghĩ lại, bản thân An Đề thật ra cũng không hiểu biết mẹ con Lâm gia, nhất là bị Lâm Tiêm Tiêm cắt câu lấy nghĩa, ký ức vẫn dừng lại tại thời điểm Lâm Tiêm Tiêm hơn mười mấy tuổi, cho rằng bản tính Lâm Tiêm Tiêm lương thiện.

Trên thực tế, con người thật của Lâm Tiêm Tiêm cũng không thuần khiết như trong tưởng tượng của An Đề.

"Mộ thiếu gia, mời bên này, có chút lời cần nói." Nại Sâm lâu ngày không gặp đầu tiên là gật đầu mỉm cười cùng Cổ Dư, tiện đà mời Mộ Dạ Triệt qua một bên, hạ giọng nói nghiêm túc: "Mộ thiếu, nếu hiện tại nhất định phải làm cho An Đề tin tưởng Jasmine, vậy phải để bản thân Lâm Tiêm Tiêm lại đây giải thích, chủ động thừa nhận hành vi phạm tội của mình. Trong sự việc này, An Đề hiển nhiên là đứng về phía con gái của Lâm Ngọc Nhi, không tin lời người ngoài nói. Mong thông cảm cho bà già rồi nhất thời hồ đồ."

Mộ Dạ Triệt cũng bình tĩnh nhìn chăm chú Nại Sâm, "Hãy để tôi nói chuyện riêng mấy câu với An Đề."

"Được, mời qua bên này." Nại Sâm mời hắn đi về phía sảnh sau, lại hơi hất cằm với Cổ Dư, ý bảo tạm thời không tiếp khách được.

Cổ Dư cũng cười đáp lại, ngồi ở phòng khách cùng Khang lão gia nói chuyện phiếm, tiếng cười lanh lảnh. Đông Húc cũng ngồi bên cạnh cô, cùng cười nói cùng Khang lão gia kiến thức đầy mình, trò chuyện thật vui.

Một lát sau, Khang lão gia nói đến công việc của Jasmine, đề cập KS lúc này ở Singapore bị tụt dốc không phanh, sự việc thật sự là quỷ dị!

"Đương nhiên, thị trường chứng khoán quả thật hay thay đổi, không thể đoán trước, thất bại tạm thời cũng là bình thường, tiểu thư Jasmine đừng quá lo lắng." Lão tiên sinh lại an ủi cô, "Nếu tiểu thư jasmine không chê, bác tính mời gặp mặt mấy ông bạn cũ trong giới tài chính, để bọn họ giúp tiểu thư Jasmine phân tích tình hình trước mắt này. Loại tình hình trước mắt này quả thật có chút quỷ dị, có lẽ sau khi gặp mặt cùng bọn họ, sẽ giúp ích ít nhiều cho tiểu thư Jasmine."

Xem ra Khang lão gia không biết chuyện này, còn chẳng hay biết gì.

Mà Cổ Dư cũng không có chứng cứ xác thực chứng mình do một tay An Đề gây nên, chỉ có thể đoán, lại đây gặp mặt cùng An Đề.

Giờ phút này, Cổ Dư cùng Đông Húc ngồi cạnh liền nhìn nhau, lại mỉm cùng Khang lão gia, "Để bác phải tốn nhiều tâm sức rồi."

"Nào, ngồi xuống đi, cơm đã dọn lên rồi, chút đồ ăn trong nhà, mong Cổ tiểu thư cùng Đông Húc đừng chê." Khang lão gia lại vô cùng chu đáo với bọn họ, tiếng nói lanh lảnh, tiếng cười hùng hậu, khí chất trầm ổn, "Nại Sâm vẫn thường nhắc đến Cổ tiểu thư, thế này bác mới biết trong nước xảy ra chuyện lớn như vậy. Chuyện trước kia để nó qua đi, sau này sẽ ổn thôi, ác giả tất có ác báo."

"Cám ơn bác." Cổ Dư mỉm cười, cùng ngồi xuống đối diện Đông Húc, ngồi chung bàn cùng một nhà mấy chục người, quả nhiên là được tiếp đón như khách quý.

Phô trương như vậy, cô cũng không có cách nào đem chuyện riêng của mình lên bàn cơm, chỉ có thể cảm kích Khang lão gia quan tâm, cam chịu chính mình là Cổ Dư của nửa năm trước.

Xem ra Khang lão gia biết chuyện xảy ra trong nước, luôn luôn không quá thích mẹ con Lâm gia, cũng không nhúng tay vào chuyện của mẹ con Lâm gia.

Mà bên này, Nại Sâm cùng Mộ Dạ Triệt đi gặp An Đề, Nại Sâm gõ cửa phòng bà nội, đưa Dạ Triệt đến trước mặt An Đề đang ngồi lễ Phật, hô một tiếng bà nội, "Bà nội, Mộ thiếu gia đến đây."

An Đề đầu bạc trắng thế này mới chậm rãi mở to mắt, ý bảo Mộ Dạ Triệt ngồi xuống, nói chậm rãi: "Cậu không nên phản bội Lâm Tiêm Tiêm, như vậy thật không công bằng với cô ấy. Cậu phải biết rằng thân phận Từ Thanh Huyên là ta cho cô ấy, ta cũng không cho rằng điều này có gì sai, lúc trước là ta cứu lấy một mạng của cô ấy, chính là hi vọng cô ấy đừng tự sát vì cậu nữa, phải sống một lần thật tốt cho bản thân mình. Vậy mà Mộ thiếu gia cậu thì trái lại, sau khi lựa chọn cô ấy, lại bắt tay cùng bên thứ ba bức điên cô ấy, gian lận cuộc thi có thể trở thành cái cớ để cậu tổn thương cô ấy sao?"

"Lần trước cô ấy lén bay qua Singapore, ngoài việc nói cho ngài điều này, cũng không nhắc chuyện khác sao?" Mộ Dạ Triệt mặt mày lạnh băng trầm tĩnh, lẳng lặng nhìn An Đề trước mặt, lại đi vài bước phía trước An Đề, ánh mắt sắc bén nhìn phía trước, "Cô ấy cố ý ngã cầu thang, cùng với chuyện sắp đặt vụ tai nạn xe cộ để đánh tráo đứa nhỏ thì sao? Nếu cô ấy không phạm sai lầm, Lâm Ngọc Nhi vì cái gì lại muốn bao che cho cô ấy?"

"Cậu nói Lâm Ngọc Nhi đã trở lại?" An Đề nhất thời có chút kinh ngạc, "Cô ta làm nhiều chuyện gièm pha như vậy, còn có thể diện gì mà trở về! Tiêm Tiêm cùng Nho Nhỏ, là con gái ruột của cô ta, không phải là lợi thế để cô ta thấy người sang bắt quàng làm họ!"

Mộ Dạ Triệt thì xoay lại nhìn chằm chằm bà, cười lạnh, "Ngài hình như còn không biết Lâm Ngọc Nhi đã bị bắt? Ngài vận dụng mối quan hệ với chính phủ để chèn ép sự nghiệp của Jasmine tại Singapore, sẽ chỉ khiến ngài mất nhiều hơn được! Ngài cũng giống tôi, đều sẽ hối hận lúc trước từng giúp Lâm Tiêm Tiêm!"

Lúc này, An Đề trực tiếp đứng lên từ ghế ngồi, nghiêm túc nhìn chàng trai tuấn mỹ, "Ta vẫn luôn xem Tiêm Tiêm là cháu ruột của mình, mà nó lại bị Lâm Ngọc Nhi lợi dụng! Nhưng cậu cũng phải biết rằng, Tiêm Tiêm là một cô gái tốt, ta mới để cho cô ấy dùng cái tên Từ Thanh Huyên này, mắt nhắm mắt mở đối với chuyện cô ấy lén trở về nước! Ta vốn nghĩ rằng, chỉ cần Mộ Dạ Triệt cậu có thể cho cô ấy hạnh phúc, An Đề ta vì cái gì lại ngăn cản đôi bên?! Nhưng hiện tại cậu nói cho ta biết, Tiêm Tiêm phạm phải sai lầm không thể tha thứ, cậu không thể chấp nhận cô ấy! Như vậy cậu nói rõ cho ta, rốt cuộc cô ấy đã làm sai điều gì, lại có thể khiến cậu công khai đưa kẻ thứ ba bay qua Singapore gặp ta?!"

Mộ Dạ Triệt im lặng nhìn chằm chằm bà, môi mân thẳng không nói gì, không muốn giải thích cho bà hiểu.

Hắn chính là muốn nói cho bà biết, bà cùng hắn đều giống nhau, đều dung túng Lâm Tiêm Tiêm! Bọn họ càng dung túng cho cô, cô sẽ càng làm tổn thương nhiều người, cô mất đi lương tri cần được An Đề làm tỉnh lại, để cho cô chủ động nhận sai trước mặt An Đề, sau đó xin lỗi Cổ Dư!

Nếu cô không biết mình sai, làm sao có thể hối cải?

"Bà nội!" Thấy An Đề có cảm xúc phản ứng kịch liệt, Nại Sâm bên cạnh chậm rãi đi tới bên người bà, dìu bà ngồi xuống, cúi người nói: "Bà nội luôn tin tưởng Mộ thiếu gia, nếu lần này Mộ thiếu gia tự mình bay qua Singapore gặp bà nội để làm rõ chuyện này, như vậy chuyện này nhất định cần bà nội cân nhắc. Hiện tại chúng ta không ngại gặp thêm một người, nghe người đó nói như thế nào."

"Gặp ai?" An Đề quay đầu nhìn cháu, nhíu đôi lông mày hoa râm, "Nại Sâm, chẳng lẽ cháu cũng cho rằng An Đề này sai lầm?"

---

Màn hình chiếu đến một người khác, đây là một người lâu lắm không có xuất hiện, lại là người quan trọng nhất.

Người ấy chính là Lâm Nho Nhỏ, chị ruột của Lâm Tiêm Tiêm, một người phụ nữ say mê hạnh phúc trong mộng phú quý.

Có một anh chàng nhà giàu theo đuổi cô vài tháng, đau lòng cô sủng nịnh cô, mua Patek Philippe cho cô, mua túi xách Louis Vuitton, nước hoa Dior, lái Phantom, ăn sơn hào hải vị...... Làm cho cô đi theo hắn hưởng hết xa hoa phú quý nhân gian.

Tương tự, anh chàng cao lớn khôi ngô tuấn tú này cũng có thể hàng đêm thỏa mãn cô ở trên giường, khiến cô xương cốt mềm nhũn, dục tiên dục tử muốn chết, làn da đều trở nên vô cùng mịn màng, nhận hết tất cả mưa móc dễ chịu.

Sau mấy tháng hẹn hò, cô đồng ý lời cầu hôn của anh chàng này, hoặc là nói, cô đã mê hoặc thành công khiến người đàn ông này mắc câu, để anh ta không thể rời bỏ cô, sắp cho cô trở thành nữ chủ nhân của hơn mười căn biệt thự cao cấp.

Trên thực tế cô cùng vị hôn phu của mình quen biết trong một quán bar, lúc ấy cô vừa gặp đã yêu ngay anh chàng lái xe Phantom này, lập tức có hứng thú ngay.

Nhưng ngại lúc ấy anh chàng này đang ở cùng với bạn, cô không có cơ hội đến gần, chỉ có thể cố ý đi qua trước mặt, không nghĩ là đυ.ng phải nhau, rượu bị tạt lên quần áo hiệu của anh chàng này, sau đó lại đánh mắt đưa tình với anh chàng này.

Vài ngày sau, cô gặp lại anh chàng này ở cùng một quán bar, mới biết được người đàn ông này cũng có hứng thú với mình, vì thế hai người như củi khô gặp lửa nóng, kí©ɧ ŧìиɧ càng không thể cứu vãn, đêm đó liền lăn chung giường.

Sau đó cô lại bắt đầu lạnh lùng cùng anh chàng này, cố ý không ngừng từ chối, thử thách anh ta......

Đương nhiên, thiếu gia con nhà giàu cũng có rất nhiều cô gái khác theo đuổi, đối phó không nổi.

Bởi vậy thời gian mấy tháng sau, cô mới có thể chiếm được người đàn ông này coi như cũng không dễ dàng gì, mỗi ngày đều tranh đấu cùng các cô gái khác, ngăn cản sự đào hoa của anh ta, khiến anh ta trung trinh cùng mình.

Mà hôm nay, bọn họ đang nghĩ dưỡng trên chiếc du thuyền tư nhân, đón gió biển uống rượu, hưởng thụ cuộc sống.

Hơn nữa chàng trai này cũng nói, lần này nghỉ dưỡng xong, sẽ hai tay dâng du thuyền này cho cô, chỉ cần cô thích. Chàng trai này chính là dứt khoát như vậy, khiến cô không thương không được.

""Abel, cha mẹ anh định cư ở Singapore sao?" Giờ phút này du thuyền cập bờ, Lâm Nho Nhỏ một thân hàng hiệu nhìn qua căn nhà cao tầng ở Singapore, thân mật khoác tay người tình, không cho cô gái khác đến gần, "Thật ra em cũng lớn lên ở Singapore."

"Chúng ta đi đến một nơi rất tốt." Abel cúi đầu hôn hôn cô, ôm cô đi xuống du thuyền.

"Vâng."

Nhưng mà một khoảng thời gian sau, khi Abel đưa cô đến nơi gọi là rất tốt này, cô bị căn biệt phủ trước mắt dọa sợ đến ngây người!

Đó là biệt phủ của An Đề, Abel đưa cô đến gặp An Đề!

Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Cô chưa bao giờ nghe nói Abel biết An Đề! Abel là công tử nhà giàu, cha mẹ là doanh nhân tỉ phú, để lại cho anh ta một khối tài sản kếch xù mặc anh ta tiêu xài......

"Bước xuống." Sau khi xuống xe Abel lập tức thay đổi sắc mặt, một giây trước còn nhu tình mật ý, ngay sau đó lại lạnh lùng vô tình, nhìn chằm chằm cô, "Chúng ta đi vào bàn chuyện, anh biết đây là nơi em sống lúc nhỏ."

"Em không đi." Lâm Nho Nhỏ nhảy xuống xe liền chạy thẳng về phía trước!

Mẹ ruột Lâm Ngọc Nhi sớm đã cảnh cáo cô, trăm ngàn lần đừng tiếp xúc với những người này, nếu không chuyện tai nạn xe cộ lúc trước nhất định sẽ bị bại lộ!

Nhưng làm sao cô không nhận ra được Abel là người do An Đề phái đến? Hay là cô bị ma quỷ ám ảnh, một lòng nghĩ rằng cưới được người chồng giàu có sẽ thoát khỏi cuộc sống đào vong bên ngoài?! Cô rất cần một người đàn ông yêu mình!

Giờ phút này cô chạy bán sống bán chết về phía trước, nhưng Abel không có đuổi theo cô, mà là lui qua một bên, mời chủ nhân bước xuống từ một chiếc xe khác.

Thì ra, có một chiếc Koshino khí phách đang chậm rãi lái qua đây, một đôi giày đen bước xuống xe, sau đó là thân hình anh tuấn uy vũ của Cổ Ngạo xuất hiện.

Cổ Ngạo xuống xe, bảo Abel lui qua một bên, chính mình thì nhìn xem phương hướng Lâm Nho Nhỏ chạy đi, khóe môi lộ ra chút cười lạnh.

Nếu đã muốn khống chế được người phụ nữ này, anh làm sao cho phép cô ta chạy trốn được?

---

Lúc này đến Singapore, anh cùng Mộ Dạ Triệt có chung một mục đích, đó là phải khiến chính miệng Lâm Nho Nhỏ  phải ra chân tướng vụ tai nạn xe cộ lúc trước, tiện đà mời Lâm Tiêm Tiêm đến Singapore, để ba mẹ con Lâm gia được lần nữa 'Đoàn tụ' ở Singapore!

Giờ phút này, anh cùng Abel và cấp dưới khác của mình, bước vào biệt phủ của Khang lão gia, một đường thông suốt, đi vào phòng An Đề.

Nại Sâm thì hô chào một tiếng Cổ Ngạo, bước nhanh đón anh vào cửa, lại nói với An Đề: "An Đề, người mà con nói đã xuất hiện. Chính miệng cô ta sẽ nói cho bà nội biết tất cả những gì mà ba mẹ con bọn họ đã làm, để bà nội biết được những lời vừa nãy của Mộ thiếu gia có đáng tin hay không."

An Đề nhìn Cổ Ngạo xuất hiện đột ngột, lại nhìn Mộ Dạ Triệt bên cạnh, cứ cảm thấy, chính mình có một số việc, tựa như thật sự làm sai!

Nếu Cổ Dư thực sự làm chuyện có lỗi với Tiêm Tiêm, khiến Tiêm Tiêm hai bàn tay trắng, như vậy vì cái gì cả Mộ Dạ Triệt và Cổ Ngạo đều xuất hiện ở trong này?

Một người là thị trưởng tuổi trẻ vang danh lừng lẫy, một người là công tố viên, còn một người khác là Lãnh Đông Húc năng lực trác tuyệt, cùng với cháu nội Nại Sâm của mình, bọn họ đều vì chuyện của Tiêm Tiêm và Cổ Dư, xuất hiện tại nơi này!

Bọn họ đều cho rằng Tiêm Tiêm tội không thể tha, chỉ có An Đề bà mới vì Tiêm Tiêm, vận dụng mối quan hệ của mình chèn ép Cổ Dư!

Chẳng lẽ, Cổ Dư cũng không có lợi dùng quyền thế ưu thế Cổ gia của mình, khi dễ làm nhục Tiêm Tiêm không nơi nương tựa?

Mà Cổ Ngạo vừa mới vào phòng, liền liếc mắt nhìn nhau cùng Mộ Dạ Triệt, trong ánh mắt lóe ra sự mỉa mai, khóe môi nhếch lên, cũng không nhìn hắn.

Cổ gia cùng Mộ gia sớm đã đoạn tuyệt quan hệ lui tới, cả đời này cũng không có khả năng hòa giải! Cổ Ngạo tuyệt đối không cho phép Mộ Dạ Triệt một lần nữa theo đuổi em gái mình, họ Mộ đừng nằm mơ, nên sớm chết tâm đi!

Lúc này Cổ Dư một mình về nước, cùng Mộ Dạ Triệt phát triển đến mức đính hôn giả, anh cho phép Cổ Dư làm việc này để cởi bỏ khúc mắc, chấm một dấu tròn kết thúc chuyện trong nước.

Tiếp theo, Cổ Dư sẽ mang theo con đính hôn cùng Đông Húc, hoặc là, tìm kiếm một hạnh phúc khác của mình......

Mộ Dạ Triệt thấy được ánh mắt mỉa mai của Cổ Ngạo, bởi vậy đối mặt với Cổ Ngạo đã lâu không gặp, hắn không thể lấy một câu thật xin lỗi đơn giản, đem tất cả mọi chuyện lau sạch.

Hắn chỉ có thể thâm trầm, áy náy nhìn Cổ Ngạo, chờ đợi tất cả chân tướng được rõ ràng.

Mà một lát sau, Lâm Nho Nhỏ chạy trốn đã bị bắt trở lại, thời điểm bắt được cô, vẫn còn đang la to, âm thanh vẫn kêu vang 'Không biết'!

Cho đến khi ném cô tới trước mặt An Đề, cùng trước mặt mọi người, thế này cô mới sợ hãi quỳ trên mặt đất, ngậm nhanh miệng nhìn mọi người, nhìn quanh bốn phía.

Giờ phút này, Khang lão gia cùng con cháu nghe tiếng lại đây, kinh ngạc nhìn Lâm Nho Nhỏ dưới đất, lại nhìn An Đề.

Đây là đã xảy ra chuyện gì? Thế nhưng, tất cả mọi người đều đến đây!

An Đề thì nắm chặt chuỗi Phật châu trong tay, nhìn Nho Nhỏ bên dưới, gằn tiếng giận: "Nho Nhỏ, An Đề đối đãi với mẹ con Lâm gia các người không tệ, hôm nay thế nhưng vì chuyện của mẹ con các người, khiến mọi người đều chê cười An Đề!"

Lâm Nho Nhỏ run run một trận, quỳ trên mặt đất không dám cử động, đầu tiên là nhìn Abel phía sau Cổ Ngạo để cầu cứu, nhưng thấy Cổ Ngạo, Mộ Dạ Triệt, Nại Sâm đều dùng ánh mắt sắc bén lạnh lùng nhìn chằm chằm mình, còn có ánh mắt chán ghét của Khang lão gia nhìn mình, giống như thấy được người bị chán ghét là Lâm Ngọc Nhi kia, cô sợ tới mức tròng mắt không dám lộn xộn, quỳ gối nức nở trước mặt An Đề:

"An Đề, con không rõ ngài đang nói cái gì! Con cái gì cũng không có làm hết, vì sao mọi người lại dùng ánh mắt này nhìn con? Abel, anh phải làm chứng cho em, mấy tháng nay em ở cùng một chỗ với anh, nơi đâu cũng không có đi!"

Cô ngược lại đi về hướng Abel, ôm lấy đôi chân dài của anh ta, "Anh đã nói muốn kết hôn cùng em! Anh cứu em với! Em là vị hôn thê của anh!"

Abel vâng mệnh Cổ Ngạo thì liếc mắt nhìn chủ nhân một cái, hung hăng hất cô ra, mặt không chút thay đổi mà nói: "Mỗi một lời nói của cô chủ nhân đều ghi âm lại, bao gồm vu oan hãm hại, cùng với chân tướng vụ tai nạn xe cộ! Nếu hiện tại cô có thể chính miệng nói ra sự thật vụ tai nạn, chủ nhân sẽ thả cho cô một con đường sống, chấp thuận cho cô kết hôn cùng tôi."

"Ghi âm cái gì?" Lâm Nho Nhỏ xấu hổ và giận dữ kêu to, thế này mới phát hiện cô đã câu nhầm một tên công tử nhà giàu giả mạo, "Thì ra mỗi lần anh chuốc tôi say, là vì muốn moi lời nói của tôi ở trên giường! Hơn nữa còn lắp camera cùng máy ghi âm ở trong phòng, quay lại mọi hình ảnh chúng ta ân ái! Abel, anh nói cho tôi biết, rốt cuộc tôi nói cái gì giống như anh nói, nói cái gì?!"

Nhưng cho dù cô kéo xả thể nào, kêu gào thế nào, Abel cũng không để ý cô, chính là chán ghét nhìn chằm chằm cô.

Vì thế khi cô gọi lần cuối cùng, rốt cuộc cũng khàn khàn giọng, trong ánh mắt sắc bén của mọi người mà buông Abel ra, ngược lại nước mắt như mưa nói với Cổ Ngạo: "Vừa rồi anh nói, chỉ cần chính miệng tôi khai ra chân tướng vụ tai nạn xxe, tôi có thể Abel cao chạy xa bay sao? Anh nói phải giữ lời!"

Cổ Ngạo lạnh lùng bễ nghễ nhìn cô, nhếch môi: "Cho dù cô có nói hay không, ghi âm đều có tất cả chứng cứ đắc tội của cô. Nhưng nếu cô sám hối trước mặt An Đề, có lẽ An Đề còn có thể tha thứ cho cô."

"Tôi nói, tôi nói!" Lâm Nho Nhỏ tuyệt vọng lau mắt, xoay người, nói với An Đề: "Nửa năm trước con vô tình phát hiện Cổ Dư mang thai, liền đem chuyện này nói cho mẹ con nghe. Đúng lúc ấy Tiêm Tiêm thay tên đổi họ về nước, hẹn hò cùng Mộ thiếu gia. Vì thế mẹ con liền để Tiêm Tiêm giả mang thai, để con đẩy ngã Tiêm Tiêm ở tiệc cầu hôn của Mộ thiếu gia, nhân cơ hội khiến cái thai giả của Tiêm Tiêm bị sảy, giá họa cho Cổ Dư!"

Quả nhiên, sắc mặt An Đề rõ ràng thay đổi, ánh mắt lập tức chuyển qua trên mặt Mộ Dạ Triệt, dùng ánh mắt để hỏi hắn, việc này là thật sao?

Khuôn mặt của Mộ Dạ Triệt tối sầm, híp mắt lại, lặng lẽ nhìn An Đề.

Lâm Nho Nhỏ quỳ trên mặt đất tiếp tục cung khai, khóc sướt mướt, "Lúc ấy mẹ con đã chuẩn bị tốt một âm mưu trộm long tráo phụng, đúng lúc lợi dụng cơ hội Cổ Dư dọn ra khỏi Mộ gia, một mình sống ở ngoài giấu diếm chuyện mang thai, cố ý dàn dựng vụ tai nạn xe của Cổ Dư! Lúc ấy bọn họ kéo Cổ Dư bị thương ra khỏi xe, mổ bắt con ở khu ngoại ô hoang vắng, sau đó ôm đứa nhỏ cho Tiêm Tiêm để giả mạo là cốt nhục của Tiêm Tiêm cùng Mộ thiếu gia......"

Cuộc nói chuyện này, đã khiến toàn bộ mọi người có mặt lặng im, nhất là Mộ Dạ Triệt cùng An Đề, bình tĩnh nhìn chăm chú Lâm Nho Nho dưới dất, ánh mắt chứa đầy sự hối hận chuyện cũ!

"Còn có một câu cô cố ý nói thêm." Ánh mắt Cổ Ngạo lạnh lùng, nhịn xuống cảm xúc muốn gϊếŧ người, lạnh giọng nhắc nhở Lâm Nho Nhỏ, "Ngoài việc mổ bắt con sau khi Cổ Dư bị tai nạn, các người còn cố ý để con bé phơi thây nơi hoang vắng. Nếu lúc ấy Cổ Dư không bò dậy được, có lẽ hiện tại con bé phải mang tiếng chạy án cả đời, vĩnh viễn biến mất trước mặt các người! Mà em gái Lâm Tiêm Tiêm của cô, ôm con của người khác, dẫm lên Cổ Dư bị hãm hại, ở Mộ gia làm thiếu nãi nãi hạnh phúc nhất! Chẳng lẽ trong lòng mẹ con các người, gϊếŧ người không có một tia áy náy nào, ngược lại còn tự đắc như thế là bình yên?!"

"Cổ thiếu gia, tha cho tôi đi! Tôi chỉ là bị mẹ xui khiến, không phải tôi bày ra!" Lâm Nho Nhỏ đã khóc lớn ghé vào mặt anh, sợ tới mức bắt đầu run rẩy, khóc không thành tiếng, "Cái đó......cái đó, là mẹ tôi cùng Tiêm Tiêm làm. Tiêm Tiêm vì muốn diệt trừ tất cả chướng ngại vật trên con đường hạnh phúc của mình, mới để mẹ tôi gϊếŧ người vì nó...... Các người cũng thấy được người hạnh phúc nhất là nó, tôi cùng mẹ thì đào vong ở bên ngoài, không liên quan đến chuyện của tôi...... Cổ thiếu gia, giờ cái gì tôi cũng đã nói rồi, anh để Abel ở cùng một chỗ với tôi đi......"

Cổ Ngạo thì không để ý đến cô, mà là chậm rãi xoay người, nhìn Mộ Dạ Triệt bên cạnh, phát ra một tiếng cười lạnh: "Còn có Mộ Dạ Triệt, lúc Cổ Dư bị hãm hại, anh đang làm cái gì? Hiện tại anh có tư cách gì tuyên bố Cổ Dư trở lại bên cạnh mình?! Thời điểm Cổ Dư chịu khổ, anh cùng Lâm Tiêm Tiêm trải qua cuộc sống hạnh phúc, căn bản không có nghĩ tới Cổ Dư bị người phụ nữ của mình hãm hại, thiếu chút nữa một thây hai mạng! Đồ súc sinh!"

Anh bỗng nhiên tung một quyền, đấm lên khuôn mặt của Mộ Dạ Triệt, đánh cho môi Mộ Dạ Triệt rớm máu, "Bởi vậy đừng có nói anh yêu Cổ Dư! Cổ Dư từng yêu anh, là sự sỉ nhục của nó!"

Anh nheo mắt liếc nhìn mọi người một cái, ánh mắt âm lãnh dừng lại trên mặt Mộ Dạ Triệt, sau đó mang theo người của mình, tất cả đi ra khỏi phòng này!

Hiện tại mọi chân tướng sự việc đã rõ ràng, để Mộ gia cùng An Đề truy cứu trách nhiệm hình sự của mẹ con Lâm gia đi. Giờ anh phải đưa em gái rời khỏi nơi này, để cô vĩnh viễn không bao giờ gặp lại Mộ Dạ Triệt, thậm chí là bất kì ai của Mộ gia!

Mà ngoài cửa, Cổ Dư sớm đã đứng ở nơi đó, lặng im nghe được thú nhận kia của Lâm Nho Nhỏ, ánh mắt mát lạnh nhìn chăm chú vào trong phòng.

Đông Húc thì đứng bên cạnh người cô, khẽ khoác bờ vai của cô, híp mắt lại, cùng nhìn vào bên này.

"Đi thôi." Cổ Ngạo liếc mắt nhìn em gái một cái, mang theo cấp dưới đi qua trước mặt cô, lạnh lùng rời khởi nơi này.

Lúc này đây, anh tuyệt đối sẽ không có phép cô có bất kì liên lụy gì cùng người của Mộ gia, nhất là Mộ Dạ Triệt!

---

s1apihd.com 06/2/2022.