Thật ra cô không có làm cái gì cả, chỉ là ngồi trên đùi Daniel tránh lật thuyền, cái gì cũng đều không có làm. Những người ở trên bờ lại dùng loại ánh mắt này mà nhìn cô!
"Tiểu thư Cổ gia, cô nói cho tôi biết, hiện tại rốt cuộc là làm chút chuyện gì?!" Mộ Thanh Nhàn ở trên bờ dậm chân một cái, hận không thể lột da uống máu của cô, răng năng cắn răng rắc, "Cô khiến Mộ gia chúng tôi mất mặt! Lập tức lên bờ cho tôi! Đừng có ở đó mà làm mất mặt xấu hổ, Mộ gia tôi không chứa nổi người như vậy!"
"Đúng vậy, cô gái này chẳng biết xấu hổ......" Chung Lâm Na mặc váy đen ở bên cạnh cũng hùa theo.
Cổ Dư ở trên thuyền thấy mọi người đều đang mắng mình, liền quay đầu nhìn anh chàng ở dưới thân, bốn mắt nhìn nhau cùng đôi mắt sâu thẳm của hắn, sắc mặt ngày càng đen, "Anh cảm thấy khi nào thì chúng ta có thể tách ra?" Sẽ không tiếp tục ôm như vậy, khiến người ta rất khó xử!
"Giờ tôi sẽ để thuyền đi về hướng ngược lại." Lãnh Đông Húc cười nhẹ nhàng, ánh mắt băng hàn lóe ra tia tà ác nhè nhẹ, sau đó đột nhiên dùng cánh tay tráng kiện kia mà ôm cô ngày càng chặt, cố ý để người trên bờ hiểu lầm, "Chúng ta tiếp tục du ngoạn nơi này, tôi cảm giác phong cảnh cùng không khí ở đây rất được, thích hợp nghỉ ngơi."
Vì thế con thuyền nhỏ loạng choạng tựa như đi về hướng bờ, nhưng thực tế lại đi ở bên cạnh, chậm rãi quay đầu.
"Thì ra ngài Daniel còn muốn tiếp tục du ngoạn, vậy chúng ta đi tiếp!" Thị Na cùng Diệp Tuấn Sinh ở phía đối diện quả thực vui như nở hoa, mặc kệ những người trên bờ có nổi giận tận trời hay không, bọn họ chỉ cần kiếm tiền, kiếm tiền, lại kiếm tiền, "Ngài Daniel, vừa rồi chúng ta nói đến đâu nhỉ? A, đúng rồi, là núi Tuyết Nhạn, chỉ cần chui qua núi Tuyết Nhạn, chúng ta sẽ tiến vào một cái khe sâu...... A đúng rồi, ngài Daniel từ giờ trở đi phải thêm một phần phí du lịch, bởi vì vừa rồi đã hết giờ, lên thuyền đánh cá ngắm cảnh đã giới thiệu xong cho ngài, ngài cần trả thêm khoản phí, chúng tôi sẽ giảm giá cho ngài......"
"Công ty du lịch cũng thu phí như thế này sao?" Lãnh Đông Húc nói ra nghi ngờ của mình, mày kiếm nhíu lại nhìn Thị Na ở phía đối diện, "Các người không phải công ty du lịch chính quy?" Lần đầu tiên hắn nghe nói du lịch bên ngoài cần trả phí từng đợt.
"Là như vậy, ngài Daniel, vừa rồi bởi vì dự định vội vàng, nên chúng tôi cũng chưa báo cho ngài phí du lịch. Giờ tôi nhận phí theo từng đợt, tương đương với một số chi phí vụn vặt trong quá trình du lịch, ví dụ như nhiều công ty du lịch thu phí thủ tục, phí đưa đoàn, phí vất vả, những chi phí này đều không hợp pháp, nhưng bọn họ đều tính tổng một lần......" Thị Na bắt đầu đếm trên đầu ngón tay giải thích cho hắn, đôi mắt to tròn sáng láng, chuyển đến trên mặt Cổ Dư, "Hơn nữa hiện tại ngài ở trong này, còn được chị tôi lấy thân tiếp khách, phục vụ chưa đủ chu đáo sao? Bình thường chị tôi không tới gần đàn ông, nhưng lần này lại cùng ngài tiếp xúc không khoảng cách, mệt muốn chết ~"
Cổ Dư bên này ngồi trong lòng Daniel đã gần nửa giờ, đang cảm giác ảo não cùng giày vò, hiện tại đột nhiên bị Thị Na kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, cô lại bắt đầu nổi bão, đôi mắt trừng lớn, "Thị Na, câm miệng của cô lại! Đừng có ở đây mà nói hươu nói vượn! Còn nửa, coi lại lời nói của mình đi, đừng cố ý để người trên bờ hiểu lầm!"
Bởi vì hiện tại thuyền càng ngày càng xa bờ, Mộ Thanh Nhàn ở trên bờ càng lớn tiếng rống to, không khí ngày càng quỷ dị, thế nhưng Thị Na còn tâm tình đi chọc ghẹo cô, cho nên cô phải cảnh cáo đôi oan gia ở phía đối diện này, đừng đem cô ra làm trò cười!
Thì ra vừa rồi là giọng nói của cô mượn micro mà truyền đến trên bờ, hơn nữa cô bị đẩy ngồi lại trong lòng của Daniel, thế này mới khiến Mộ Thanh Nhàn cùng Mộ Dạ Triệt ở trên bờ hiểu nhầm, nghĩ lầm bọn họ đang thân thiết ở trên thuyền! Như vậy hiện tại, ngoài chuyện không được lộn xộn khiến thuyền bị lật, cô còn phải giải thích rõ ràng cho mọi người, để người trên bờ biết chuyện gì đã xảy ra, "Vì duy trì thuyền được cân bằng, tôi cùng ngài Daniel đây phải ngồi theo hai người, toàn bộ đều ngồi ở giữa thuyền. Giờ chỉ cần hai người tách ra, tôi cùng ngài Daniel cũng có thể tách ra ngồi xuống, không hề ngồi như tư thế này! Thị Na cô đừng để cho người ta hiểu lầm nữa, cái này không tốt gì cho tôi cả! Có nghe hay không?"
Thị Na vội vàng che lại micro, không cho âm thanh của Cổ Dư truyền đến trên bờ, trừng mắt nhìn cô mà nói: "Cổ tiểu thư, hiện tại là cơ hội tốt để chọc tức Mộ thiếu gia, cô ngốc quá, thế nhưng chính mình lại tự đi vạch trần! Dù sao vừa rồi ngài Daniel cũng cố ý để thuyền quay đầu, vì phối hợp cô chọc tức Mộ thiếu gia, cô không hiểu không quý trọng cơ hội này gì cả......"
Lãnh Đông Húc ở bên cạnh lẳng lặng nghe, kinh ngạc nhướng mày vì những lời nói này, nhìn Cổ Dư đang nổi giận, nhẹ nhàng cười: "Cổ tiểu thư, cô cùng Mộ thiếu gia có quan hệ gì? Vừa rồi hình như hai người đó đều biết cô?"
Hèn gì Mộ Dạ Triệt lại tức giận như vậy, thì ra là quen biết cùng cô gái này!
"Đương nhiên là vì biết nhau, mới có thể muốn đi chọc bọn họ! Bởi vì Mộ gia khinh người quá đáng!" Thị Na ở đối diện cướp lượt trả lời, thân mình đầy căm phẫn mà giật giật, lại làm cho thân thuyền bắt đầu lay động kịch liệt, "Tôi dám nói, bởi vì Mộ gia bọn họ quyền cao chức trọng, không đem giai cấp bình dân để vào mắt, không có một cái gì tốt đẹp, nhất là Mộ thiếu gia của chúng ta......"
"Thị Na cô đừng nghiêng qua lại nữa!" Cổ Dư lại một lần nữa ngã trái ngã phải trong lòng Lãnh Đông Húc, bị l*иg ngực cứng rắn của hắn đâm đến đau cả xương cốt, vội vàng nắm chặt lấy mép thuyền, nhăn mày rống to, "Tôi nói cô có thể câm miệng được không? Hôm nay tôi giới thiệu mối làm ăn cho hai người, hai người lại trả thù tôi như vậy! Hai người có nghĩ rằng náo loạn như vậy, tôi có thể ngẩng đầu ở Mộ gia sao! Sai rồi! Sau khi chuyện này xảy ra, bọn họ sẽ định tội tôi là lẳиɠ ɭơ dâʍ đãиɠ, sau đó một cước đá tôi ra ngoài! Đây là mục đích cuối cùng của hai người hả?!"
"A ~" Thế này Thị Na cùng Diệp Tuấn Sinh mới hoàn toàn ngậm miệng, lập tức lấy tay che miệng lại, giật giật đôi mắt to tròn khi bị dọa đến, "Nghiêm trọng như vậy sao? Thật ra hai chúng tôi chỉ muốn giúp cô chọc giận Mộ thiếu gia một chút thôi, làm sao lại khiến người của Mộ gia đá cô ra ngoài được? Chẳng lẽ Cổ tiểu thư cô dọn vào ở trong Mộ gia sao?"
"Đương nhiên sẽ một cước đá tôi ra ngoài! Bởi vì hiện tại tôi đang sống ở Mộ gia, hơn nữa tôi cùng Mộ Dạ Triệt đã......"
"Đã như thế nào?" Thị Na cùng Diệp Tuấn Sinh ở phía đối diện mở to hai mắt chờ câu tiếp theo của cô, Daniel dưới thân cũng hứng thú ngẩng cao đầu nhìn cô, đôi mắt u ám tràn ngập sự tò mò, cũng chờ mong câu nói tiếp theo của cô!
"Đã......" Cổ Dư xoay đầu, thế này mới phát hiện vừa rồi mình nhanh mồm nhanh miệng, thiếu chút nữa nói ra chuyện kết hôn, vội vàng sửa lại, "Đã muốn cãi nhau! Giờ tôi đến Mộ gia thăm bác Mộ, còn phải nhìn sắc mặt của anh ta! Tôi nói các người sao lại thế này, làm gì mà cảm thấy hứng thú với chuyện của tôi vậy, tôi gặp bất hạnh thì các người nhảy nhót vui mừng như vậy sao!" Dựa vào đâu!
"Ui, Cổ tiểu thư thật đáng thương! Một lần đó ở cục cảng sát quả thật Mộ thiếu gia hơi quá đáng!" Thị Na cũng uốn éo cái đầu, lại bắt đầu căm phẫn.
"Này, em nhẹ một chút, anh không muốn lật thuyền làm mồi cho cá đâu! Ngoan nào!" Diệp Tuấn Sinh dưới thân đang kêu rên, thật sự là không có biện pháp nào với cô nàng oan gia của mình, "Em không muốn để mọi người cùng rớt xuống hồ sâu làm mồi cho cá chứ? Nếu không muốn, em nói ít một hai câu đi. Bản thân Cổ tiểu thư không gấp, chúng ta gấp cái gì! Hoàng đế không vội mà thái giám gấp!"
Mà bờ hồ bên này, Mộ Dạ Triệt đang đợi Cổ Dư lên bờ quả thật bị một cảnh này chọc tức hộc máu, nhất là mắt thấy con thuyền ở trước mặt chuyển hướng một cái, lại lần nữa lướt đến trong hồ, micro lại truyền đến câu nói kia của Thị Na "chị tôi không tới gần đàn ông, nhưng lần này lại cùng ngài tiếp xúc không khoảng cách", hắn hoàn toàn bộc phát phẫn nộ!
"Để cho con thuyền kia quay vào bờ!" Mặt hắn âm trầm đi trở về, dùng một đôi mắt sắc bén tức giận trừng mắt ra lệnh cho nhân viên quản lý thuyền đánh cá, lại nheo mắt lại, quyết định dùng biện pháp cưỡng chế để kéo chiếc thuyền kia về, cùng đối chất với hai người này, "Nghe đây, lập tức để bọn họ quay về! Một phút đồng hồ!" Đông Húc chết tiệt, thế nhưng lại đẩy hắn vào góc tường, bắt cóc người phụ nữ của hắn!
Mộ Thanh Nhàn ở bên cạnh lần đầu tiên thấy em trai giận dữ như vậy, cũng hoảng sợ theo, vội vàng lặng lẽ lui về phía sau hai bước, vỗ vỗ ngực mà nói: "Dạ Triệt, em đừng xúc động, nếu sự việc làm lớn lên, Cổ Dư cùng Đông Húc đều bị người đời chế giễu, mà Mộ gia chúng ta, từ nay về sau rốt cuộc không ngẩng đầu nổi."
"Chị cũng không biết bọn họ sẽ như vậy, nếu sớm biết, chị không đánh chết nó thì không được......" Mộ Thanh Nhàn ở một bên bị tức nghẹn ngào, lấy khăn tay bụm mặt khóc, "Đông Húc vẫn luôn đối nghịch cùng chị, cũng không biết vì sao. Chẳng lẽ chị giúp nó chọn vợ là sai? Nhìn từng cô bạn gái mà nó hẹn hò, không có ai là tiểu thư khuê các, toàn là gái lầu xanh......"
Lần trước bà khen con mình thật tinh mắt, mỗi cô gái hẹn hò đều tuyệt vời hơn so với vợ của Mộ Dạ Triệt, lúc này rốt cuộc bị con chỉnh đến á khẩu không trả lời được, trên mặt không còn quan hệ chút nào với bữa tối hôm qua. Bởi vì lần này Đông Húc biết bà muốn đến bắt gian, cố ý tìm loại phụ nữ như Chung Lâm Na đến khách sạn để chọc tức bà! Cái này gọi là tự mình lấy đá ném vào chân mình!
Chung Lâm Na thấy Mộ Thanh Nhàn đang mắng mình, nghiêm mặt, lập tức xoay người rời đi. Bà già chết tiệt, không đồng ý cô hẹn hò cùng Húc thì thôi, mắng cô làm gì, xem ra chính mình cũng không phải thứ tốt đẹp! Bà đây không chơi nữa! Lãng phí nước mắt!
Bên này, con thuyền của Cổ Dư đã bị nhân viên du lịch chậm rãi kéo vào bờ, khi con thuyền cập bến an toàn, Cổ Dư ngồi trên đùi Đông Húc quả thức thở ra một hơi lớn, muốn lập tức đứng lên, "Ngại quá" Cô không quên xin lỗi Daniel dưới thân, cảm tạ hắn làm cái ghế thịt cho cô ngồi lâu như vậy, hơn nữa còn không ngại bị cô sỗ sàng.
Nhưng đứng dậy, cô phát hiện hai chân mình tê rần, đi một nữa đột nhiên lảo đảo ngã lại vào trong lòng Lãnh Đông Húc, thiếu chút nữa môi chạm môi cùng Lãnh Đông Húc, chỉ còn thiếu 2cm nữa.
Lãnh Đông Húc thì thoải mái đỡ cô, nheo lại đôi mắt sâu thẳm mà hỏi cô một vấn đề: "Cô là người vợ mới cưới của Mộ Dạ Triệt?" Đương nhiên, đây chính là hắn đoán, còn chưa xác định.
"A......" Cổ Dư trừng lớn hai mắt nhìn hắn, không biết trả lời như thế nào, phát hiện anh chàng này quá thông minh! Thị Na cùng A Sinh ở bên cạnh thì thở hốc vì kinh ngạc, thực sự khϊếp sợ vì tin tức này! Cổ tiểu thư kết hôn cùng Mộ thiếu gia? Chuyện này khi nào vậy, sao bọn họ không biết!
"Các người ôm đủ chưa?" Đang lúc bốn người lấy loại tư thế quỷ dị đem thuyền dừng bên bờ, toàn bộ bị vây kín trong trạng thái khϊếp sợ, cũng là lúc âm thanh tức giận của Mộ Dạ Triệt truyền tới từ trên bờ, bàn tay to của hắn với vào khoang thuyền, một tay túm lấy Cổ Dư đang tê mỏi chân đi ra, khiến cho cô đang mềm nhũn toàn thân ngã vào trong lòng hắn, ôm!
"Theo tôi đi về!" Giờ phút này hắn đang nổi giận bừng bừng, hai mắt đỏ đậm mày kiếm bay xéo, thầm nghĩ hung hăng xé nát cô gái thế mà đã sớm có tình nhân ở bên ngoài này, để cô không dám hẹn hò sau lưng hắn nữa, dám giấu tình nhân sau lưng hắn, nhưng hắn luyến tiếc thân thể cô bị thương, chỉ có thể hung hăng nhét cô vào trong xe, dùng lực mạnh đóng cửa lại, khóa xe.
"Vừa rồi vì sao thấy tôi còn chạy vào giữa hồ? Từ khi nào thì bắt đầu quen biết anh ta? Đáng chết!" Hắn phẫn nộ muốn vặn gãy cổ cô!
Cổ Dư bị dọa muốn nhảy dựng, vội vàng chui vào một góc xe, cầm lấy cái gối mà che trên người mình, "Anh......anh đừng có lại đây!" Có phải người đàn ông này điên rồi không, khuôn mặt hoàn mỹ như ngọc đang nổi lửa giận tận trời, gân xanh nổi lên, hai mắt tuấn lãnh lóe ra màu đỏ của lửa, thật sự tính nhào vào đây mà ăn cô, hoặc là xé xác cô! Nhưng cô phạm lỗi gì, cũng trở thành món đồ để hắn phát tiết mà hủy diệt, không phải là Daniel đỡ cô ngồi một chút thôi sao, "Nếu vừa rồi không ngồi kiểu đó, có khả năng thuyền sẽ bị lật...... Anh cũng biết thân hình của Daniel cao lớn mạnh mẽ như vậy, so với anh còn rắn chắc hơn, nếu anh ta ngồi bên mép thuyền, vậy chắc chắn thuyền sẽ bị lật...... Ha ha ha, được rồi, không nói với anh nữa, em ra ghế sau ngồi."
Ngồi ở ghế trước sẽ chết người, bởi vì cô hoàn toàn không biết người đàn ông lạnh lùng này đang phát hỏa cái gì, lúc thì lạnh lùng như băng, lúc thì lửa giận tận trời, không biết hắn đang làm cái gì, cho nên cô đi ra ghế sau ngồi chờ đợi hai chân khôi phục cảm giác, tạm thời trốn đi trước. Dù sao nơi này cũng là khu du lịch, chỗ giữ xe nhiều người lui tới, nếu để mọi người nhìn thấy bọn họ cãi nhau, sau này cô không có cách nào lăn lộn ở trong này!
"Ngồi đó cho tôi!" Đôi mắt Mộ Dạ Triệt càng thêm tối tăm, một phen giữ chặt chân của cô không cho đi ra ghế sau, trực tiếp kéo cô trở về, hai mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm vào cô, chiếc mũi cao thẳng phun ra hơi thở ồ ồ tức giận, không biết vì cái gì còn chưa chịu hạ hỏa, "Em có gan rất lớn, cũng thật không nghe lời!"
Lửa giận ở đáy lòng của hắn đang nổi lên bão táp, nhất là cô còn dường như không việc gì chui ra ghế sau ngồi, hoàn toàn không tiếp nhận việc cô hẹn hò cùng Đông Húc thì có vấn đề gì, không nhìn thấy lửa giận của hắn, điều này khiến cho đôi mắt xác xơ tiêu điều của hắn càng tức giận, đột nhiên nắm chặt chiếc cằm của cô, dùng thân thể cao to trực tiếp đè lên cô, "Em là cô gái chết tiệt!" Chính đôi môi nóng của hắn cũng hạ xuống dưới --
Cổ Dư - Dạ Triệt
"Làm sai còn không biết hối cải!"
Hắn dùng cánh tay giữ chặt cô, đôi môi hung hăng cũng hạ xuống quyệt giữ bờ môi mềm mại của cô, tràn ngập sự phẫn nộ cùng chiếm đoạt, mang theo khí thế hủy trời diệt đất, cuồng nhiệt đè ép bờ môi non mềm của cô, bắt buộc cô phải mở ra bờ môi hồng, "Mở ra!"
Đây là lần đầu tiên bọn họ hôi môi, cô thật sự cảm nhận được hương vị mê người cùng nhiệt tình của hắn, không ngừng ma sát với thân hình nam tính của hắn, châm lửa, du͙© vọиɠ càng không thể vãn hổi, nhưng Cổ Dư cảm thấy khϊếp sợ cùng sợ hãi, "Anh......có phải......điên rồi hay không......" Nếu thật sự thích cô, vì sao hai năm nay cũng không hôn cô, mà là giờ này phút này, như một con báo tràn ngập tính hoang dã, đè cô dưới phân ép cô phục tùng hắn, còn mắng cô không biết hối cải!
Cô không có sai, cô làm sao sai lầm được! Người sai mới chính là hắn! Hắn cùng Lâm Tiêm Tiêm ân ái có khi ngày đêm đã lăn đến trên giường, vậy nên đừng chạy tới đây mà đối xử với cô như vậy! Cô cũng không biết hiện tại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
"Anh......buông ra......" Cô càng giãy dụa, Mộ Dạ Triệt nhìn như tao nhã càng tăng thêm sức lực nhanh chóng bắt cô lại, ngón tay dài hung hăng giữ lấy chiếc cằm của cô, đôi môi nóng bá đạo hôn giữ lấy bờ môi mềm của cô, bức ép cô mở miệng ra, long lưỡi xông pha tiến vào khoang miệng của xữ nử chưa từng được ai khai phá, khiến cho cô cùng hắn lời lẽ giao triền, "Đáp lại tôi!" Mà thân hình khỏe mạnh của hắn cũng như một ngọn lửa nóng, gắt gao ngăn chặn cô.
Không......Không được! "Không......!" Cổ Dư phẫn nộ kêu rên, không muốn kí©ɧ ŧìиɧ hôn cùng hắn, hung tợn dùng sức cắn một cái, cũng bối rối, dùng móng tay lợi hại cào lên khuôn mặt tuấn tú của hắn, cổ, còn có áo sơ mi cùng cánh tay in đầy vết cào của cô -- "Tôi không phải con mồi của anh!" Cô không muốn phát sinh quan hệ với hắn trong tình huống này!
Ngay sau đó, môi dưới của hắn bị cắn nát, máu chậm rãi chảy ra......
"Cắn tôi?" Hắn nâng lên cặp mắt che kín tức giận cùng đồng tử đen tuyền, tà nịnh mà nguy hiểm nhìn chằm chằm cô, sau đó nâng tay chậm rãi lau đi chút máu trên môi, cười ma mị, đột nhiên lại bắt cô lại đây thêm lần nữa, "Em hiện tại, chính là con mồi của tôi! Ngoan ngoãn nằm xuống!"
Lúc này đây, hắn tiến công càng dũng mãnh, giống như một con Liệp Báo dũng mãnh đang lao nhanh về phía con mồi, bức ép Cổ Dư vừa đánh lại đá vào góc xe, toàn bộ lưng đã bị dán đến cửa xe, "Mộ Dạ Triệt, anh điên rồi! Buông tay!" Cổ Dư dùng hai tay nắm lấy áo sơ mi của hắn mà đánh, cùng lúc sử dụng cả tay chân, lớn tiếng kêu to, lần đầu tiên cảm giác mãnh liệt, thì ra mình cá tính cường hãn ở dưới thân Mộ Dạ Triệt lại yếu đuối như vậy, khi động tác của cô loạn xạ thì hắn ở phía trên chẳng có mảy may lay động gì.
Nhưng giờ phút này hắn mất đi khống chế đã trói hai tay của cô lại, đã bắt đầu ra tay cởi bỏ cúc áo của cô, cái đầu đã phủ phục trên bộ ngực của cô...... "Đừng nhúc nhích!" Độ ấm ở trong xe đã kéo lên từng đợt!
Mà ngoài xe, Mộ Thanh Nhàn cùng Thị Na mắt thấy xe lay động hết đợt này đến đợt khác, lập tức ngửi ra được tình trạng không bình thường ở trên xe, trên mặt xấu hổ, vội vàng xoay đầu, đi tìm Lãnh Đông Húc. Hiện tại rốt cuộc là tình huống gì? Đông Húc sắm vai nhân vật gì?
Thị Na cùng A Sinh thì bị chiếc xe Phantom đang lay động từng đợt mà sửng sốt, trước mắt hiện dấu chấm hỏi lớn, quả thật không biết rốt cuộc Mộ thiếu gia đang làm gì!
---
s1apihd.com 24/11/2020