Lỗ Ái (Bắt Yêu)

Chương 011: Diệp Tố Tố xuất hiện



Diệp Tố Tố

Trước khi gặp Xá Dật, Đại Lận đã ký hợp đồng làm việc ở văn phòng chi nhánh ngân hàng Trung Quốc, rồi sau đó mới bị mang lên xe. Vì thế sau khi Trâu bí thư mua điện thoại mới, ngân hàng lập tức gọi điện đến, thúc giục cô đi làm.

Cô ngắt điện thoại, không rõ đối phương làm sao biết được số điện thoại của mình.

Di động Xá Dật mua cho cô đã để quên ở khách sạn, chứng minh thư cũng bị hắn ta giữ, Trâu bí thư mua cho cô một chiếc điện thoại mới, trừ người nhà ở Trâu gia biết, còn lại không ai biết số điện thoại của cô, ngay cả đằng Duệ Triết cũng không. Nhưng hiện tại, Xá Dật đã biết.

"Đại Lận, cháu khoan ra ngoài vội, dì Lam có chuyện muốn hỏi cháu." Bí thư phu nhân chậm rãi từ trên lầu đi xuống, khí chất cao quý, tư thái nhàn nhã, trong ánh mắt mang đầy ý cười, nhưng lóe ra một loại cười giả tạo cùng một sự ghét bỏ khó phát hiện: "Nghe nói vị trí chồng dì để lại cho Tiểu Hàm, bà nội tự mình cố ý tặng cho cháu? Đại Lận à, không phải dì Lam muốn so đo với cháu, mà Tiểu Hàm của chúng ta cũng vừa tốt nghiệp, công việc có chút khó tìm. Lần này bác Trâu của cháu thật vất vả lắm mới kiếm được một cơ hội tốt, dự định cho Tiểu Hàm vào văn phòng chính phủ của ông ấy làm việc, không nghĩ tới bà nội lại hồ đồ, cố chấp muốn lấy đi tiền đồ của cháu gái mình!"

Đại Lận nghe được lòng không có chút cảm xúc, chân mang giày, chậm rãi đứng dậy nói: "Dì Lam, Đại Lận bằng cấp không đủ, cũng không tham gia thi tuyển công chức, nên không thể nhận vị trí này. Tiểu Hàm lại có bằng cấp khoa chính quy, vào làm việc ở văn phòng chính phủ không thành vấn đề, dì không cần quan tâm nhiều làm gì. Dì, bây giờ cháu đi đến nơi thông báo tuyển dụng, xin phép đi trước!"

Cô đi rất nhanh, nhẹ nhàng mở cánh cửa để ra ngoài, cúi đầu đi dưới hàng dương bên đường.

Ở nhà bác Trâu, vô luận trước kia cô được chiều quá hóa hư như thế nào, đánh nhau với Tiểu Hàm, Viên lão phu nhân đều một lòng yêu thương cô, trong mắt bà cô luôn là một đứa bé đáng yêu, nhưng trừ bà ra, trong nhà này tất cả mọi người đều ghét cô.

Viên lão phu nhân càng đau lòng cô, mẹ của Tiểu Hàm là dì Lam càng không vừa mắt, cho rằng cô đem những thứ gì thuộc về Trâu Tiểu Hàm mà chiếm đoạt.

Bởi vậy cuộc sống ăn nhờ ở đậu này, ngoài bị dì Trương đề phòng như kẻ trộm, còn phải chịu đựng đôi mắt sắc lạnh của dì Lam. Bác Trâu mua di động cho cô, cho cô phí sinh hoạt, dì Lam liền phàn nàn kín đáo. Tiểu Hàm không chịu đi làm ở văn phòng chính phủ, Viên lão phu nhân liền bảo Tô Đại Lận nhận lấy công việc đó, dì Lam bèn đến nói thẳng với Đại Lận, thể hiện thái độ của dì...Cô biết, cho dù bà nội có vì cô mà đau lòng bao nhiêu, nơi này cũng không chứa chấp cô.

Cô đi đến ngân hàng Trung Quốc, Xá Dật một thân tây trang thẳng tắp đem cửa ban công đóng lại, rồi đi một vòng quanh người cô: "Tôi không nghĩ cô quyết định nhanh như vậy, bây giờ cô có thể bắt đầu làm việc."

"Trả tôi chứng minh thư!" Cô trừng đôi mắt to xinh đẹp, lạnh lùng nhìn Xá Dật.

"Không trả!" Xá Dật nhoẻn miệng cười, ngọn lửa trong ánh mắt nhanh chóng di chuyển đến bộ ngực của cô xem xét, lại nhìn xuống phía dưới: "Người cô bây giờ đã sạch sẽ rồi chứ? Tôi chờ cô đến một tuần, chờ cô ở văn phòng của tôi mà cởϊ áσ tháo thắt lưng cho tôi. Đại Lận......"

Đang muốn nói câu tiếp theo, cửa ban công đột nhiên bị đá văng ra, Xá chủ tịch nổi giận đùng đùng bước vào, vừa vào cửa chính đã giáng xuống bạt tai hướng về phía Xá Dật: "Súc sinh, lập tức đem trả chứng minh thư cho Tô tiểu thư! Tao không dạy dỗ nên một thằng con như mày!"

Xá Dật bị đánh nổi trận lôi đình, nhìn về phía thư kí vô dụng không chặn được cửa.

Cô thư kí khúm núm, thật sự là không biết làm thế nào, nước mắt chực trào ra, bước về phía sau vài bước. Sau đó, một người đàn ông to lớn tiến vào.

Người đàn ông này mặc chiếc áo sơ mi màu lam thẳng thớm, đeo caravat, lông mày sắc lạnh, chiếc mũi cao chẳng khác gì nam thần, ngũ quan hoàn mỹ đến mức tận cùng. Dáng người cao một mét chín mấy, đôi chân dài miên man, l*иg ngực cường tráng, được chiếc áo sơ mi che đậy kĩ càng.

Hắn đi vào, đóng sầm cánh cửa, ngăn cản tầm mắt của những người bên ngoài đang đứng xem náo nhiệt.

"Dụ dỗ Tô Đại Lận ký tên vào hợp đồng không phù hợp với quy định lao động, ở khách sạn thực thi cường bạo, tự ý giữ chứng minh thư của Tô Đại Lận, cưỡng chế đối phương cùng phát sinh quan hệ" Hắn gằn từng tiếng vang vọng khắp căn phòng, tuấn nhan không thay đổi, hai mắt lạnh như băng: "Xá chủ tịch, khuyển tử đắc tội cũng thật không ít! Nếu vừa rồi chúng ta không tiện đường qua đây, có phải sẽ phát sinh thêm án cường bạo?"

(Khuyển tử: ý nói đứa con kém cỏi)

"Ba, ba đừng nghe người ngoài giảng đạo..." Mọi việc xảy đến bất ngờ khiến Xá Dật không kịp trở tay, căn bản nghĩ rằng sẽ thuận lợi giấu diếm vợ sắp cưới chuyện này, không ngờ tên họ Đằng kia lại không nể mặt hắn như vậy! Họ Đằng đây chẳng phải trước kia rất ghét Tô Đại Lận sao? Hiện tại mắc gì lại bắt chó đi cày xen vào chuyện người khác!

(Bắt chó đi cày: ý nói làm việc mà bản thân không thích)

Nhưng ba của Xá Dật lại tung thêm một cái bạt tai, tức giận đến toàn thân phát run: "Thừa dịp Nhã Thanh còn chưa biết việc này, hủy ngay hợp đồng cho tao, mau xin lỗi Tô tiểu thư! Bằng không cút khỏi công ty của tao ngay lập tức!"

Đằng Duệ Triết nhíu đôi mày nhọn lên cao hơn một chút.

Đại Lận nhìn cánh cửa khi nãy được hắn thuận tay đóng lại, biết hắn làm vậy là để cho người ngoài không hiểu lầm cô cùng Xá Dật cấu kết, nghe nhầm đồn bậy, dù sao loại tình huống này một khi người ngoài cuộc biết chuyện, Đại Lận sẽ trở thành tiểu tam câu dẫn Xá Dật, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.

Không thể tưởng tượng hắn rõ ràng chán ghét cô, nhưng lại không thể thấy cô chết mà không cứu.

Xá Dật lãnh trọn hai cái tát của ba, vuốt hai bên mặt lấy chứng minh thư của Tô Đại Lận ra, thống hận nhìn chằm chằm Đằng Duệ Triết: "Họ Đằng kia, không phải anh rất ghét cô ta sao? Bất kể là cô ta làm chuyện gì! Nếu năm đó không phải cô ta không biết xấu hổ bám dính anh, anh đối xử với cô ta còn lạnh lùng hơn so với gái phục vụ quán nhậu, tôi làm sao dám 'tiếp đãi' cô ta nhẹ nhàng như thế! Đều là đàn ông với nhau, so với tôi chắc anh còn rõ hơn, cô ta không biết xấu xổ đâu, ước mơ của cô ta chính là được nằm dưới thân đàn ông mà tận hưởng!"

Khuôn mặt tuấn tú của Đằng Duệ Triết quả nhiên lạnh ngắt.

Đại Lận cắn môi, câu nói này đâm thẳng vào cô không chút thương tiếc, đầu càng cúi càng thấp, cầm lấy chứng minh thư, lại cúi đầu vội vàng đi ra ngoài.

Bên ngoài nhân viên không biết trong văn phòng đã xảy ra chuyện gì, nghĩ cô đi đến tiếp nhận công việc nhưng lại bị Tổng giám đốc mắng, chỉ cười cười, thấy chuyện không thể bàn tán liền lập tức tản ra. Nhưng mà khi cô đi đến thang máy, suýt nữa va phải một mỹ nhân.

Cô gái này có một mái tóc dài, trên người mặc váy, một cơn gió nhẹ thoảng qua, mang theo trong không khí mùi thơm ngát xông thẳng vào mũi. Cô ta trông có vẻ rất vội vàng, trên mặt đeo một chiếc kính mát, cửa thang máy vừa mở ra, đυ.ng phải Đại Lận ngay trước cửa thang máy, tạp chí trong tay cô ta lạch bạch rơi xuống mặt đất.

Mặt bìa của tờ tạp chí là tin nổi bật có hình của Đằng tổng cùng một cô gái lạ đang book phòng tại một khách cao cấp, một cơn gió thổi qua, lật tung từng trang trong tờ tạp chí, toàn bộ đều là tin tức bên lề của Đằng tổng.

"Xin lỗi, là do tôi vội vàng." Cô gái tiếng nói nhẹ nhàng ôn nhu, giống như mùi hoa lài thơm ngát xâm nhập vào trái tim người khác, khiến cho người khác đang cảm thấy cái nóng bức của mùa hè trở nên mát lạnh, "Tôi đến đây tìm người...."

Sau khi nhìn thấy rõ mặt Đại Lận, cô gái đang nói bỗng dưng im bặt, có vẻ rất kinh ngạc.

Đại Lận cũng nhìn ngược lại, thấy cô ta nhẹ nhàng tháo mắt kính màu xanh xuống, lộ ra khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của Diệp Tố Tố. Chẳng qua là khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp này không phải là không tỳ vết, mà là có hơn một vài vết sẹo.

---