Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 295: Giữ ta lại sao? Các ngươi không làm được

"Cửu Mục Tà Thần!"

Khi thanh âm âm trầm quỷ dị của Diệt Thế Thần truyền ra, trực tiếp khiến cho một mảnh tĩnh mịch, tất cả mọi người đều mặt trắng bệch, toàn thân lạnh lẽo.

Diệt Thế Thần hiện tại chỉ là trạng thái ngũ mục, cũng đã kinh khủng tới mức này...nếu quả thật đúng như lời hắn nói, thời kỳ toàn thịnh của hẳn là 9 con mắt, vậy là là tồn tại cấp bậc nào?

Trong hư không, con ngươi của hỏa Thần và lực Thần cũng cấp tốc co rụt lại, vẻ mặt trở nên vô cùng âm lãnh, ánh mắt của bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm Diệt Thế Thần.

"Thế nào, các ngươi không tin phải không?"

Thấy ánh mắt ấy của hai người, Diệt Thế Thần mỉm cười, chợt thân thể hắn hơi chấn động một cái, y phục màu đen nửa thân trên hóa thành bụi bay xuống, lộ ra thân thể cường tráng, chỉ thấy phía trước ngực hắn, huyết nhục hơi ngọ nguậy.

Sau đó đông đảo tất cả mọi người trợn tròn mắt hoảng sợ nhìn thấy, nơi buồng tim trước ngực hắn, khi huyết ngục ngọ nguậy, một viên tà mục nhắm chặt chậm rãi xuất hiện. Phần bụng cũng xuất hiện một con mắt khác. Hai lòng bàn tay xuất hiện thêm hai con mắt.

Bốn viên tà mục mặc dù đang nhắm, nhưng mơ hồ tản ra dao động kinh khủng khi chúng lộ diện dưới Thiên địa, cũng khiến cả thế giới đều rung động.

Thiên địa bỗng lâm vào tĩnh lặng, im lặng tựa như bất cứ thứ gì xuất hiện trước chín con mắt đó đều bị hồi phi yên diệt, tĩnh lặng của sự chết chóc.

Một cỗ ma uy phô thiên cái địa không cách nào hình dung xuất hiện, chậm rãi từ trong cơ thể Diệt Thế Thần tản ra, như uyên như ngục, sâu không lường được.

"Chẳng lẽ Đại Hoang thế giới...thật sự tới ngày tận thế sao...". Đông đảo pháp sư phát ra thanh âm tuyệt vọng, đối mặt với trạng thái chín mắt của Diệt Thế thần, bọn họ thậm chí ngay cả dũng khí chống cự cũng không có.

Diệt Thế thần nhìn không khí tuyệt vọng tràn ngập Đại Hoang, sau đó hướng về hai người Hoả Thần và Lực Thần, cười nói:

"Nếu hai người các ngươi thông minh mà nói, có thể đầu nhập ta, ta đảm bảo sinh linh thế giới các ngươi toàn bộ bình an, thậm chí còn để các ngươi thống lĩnh vài thế giới lớn."

Khóe miệng Hoả Thần nở nụ cười mỉa mai, nói: "Ngươi có can đảm giữ lại hai người chúng ta? Ha..ha..ha chúng ta có thể rơi rung nơi này nhưng ngươi chắc chắn không sống sót. Bây giờ đang là thời kỳ vi diệu, các thần đang bận tay, nếu không dù ngươi mở thêm chín con mắt nữa cũng như không. Bây giờ chúng ta chỉ cần giữ chân ngươi, chắc chắn sẽ có Siêu Thoát Hạ Vị Thần đến."

Nụ cười của Diệt Thế thần ngừng lại, chợt nhẹ nhàng gật đầu, thở dài nói: "Đúng là hai người các ngươi có chút uy hϊếp...nếu có thể nhất định phải nhanh chóng diệt trừ là tốt nhất. Rồi ta sẽ rời đi nơi này."

Lực Thần nhìn chằm chằm Diệt Thế thần, ánh mắt chợt trở nên hung ác, lạnh lùng nói: "Ngươi hiện giờ, không mở ra được chín con mắt!"

Mặc dù bốn con mắt kia của Diệt Thế thần tản ra dao động kinh khủng, nhưng Lực Thần lại mơ hồ cảm giác được, lúc này Diệt Thế Thần dường như cũng không thể mở chúng ra. Nếu mở ra hoàn toàn thì hắn đã không còn ở cảnh giới Hạ Vị Thần

Nếu không, hắn cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy, lúc trước càng sẽ không bị hai bọn họ áp chế.

Diệt Thế Thần bốn mắt híp lại, chợt nở nụ cười, nói:

"Cảm giác của ngươi thật sự là nhạy bén...đúng là hiện giờ ta còn chưa thể mở ra hoàn toàn chín con mắt, dù sao ta vừa mới sống lại, khôi phục lại trạng thái chín mắt cần năng lượng cực kỳ khổng lồ, theo suy đoán của ta, sợ rằng phải mất chừng mười đến hai mươi năm mới có thể khôi phục lại chín mắt"

"Cho nên, các ngươi, hay đại thế giới có thời gian mười năm. Đến lúc mở ra chín mắt ta chắc chắn sẽ đột phá, đến lúc đó ta cũng không sợ chư Thần đã siêu thoát Hạ Vị Thần."

Thiên tà thần cười như không cười, chỉ là trong mắt cũng lóe lên vẻ tàn nhẫn lãnh khốc.

"Mà mười năm sau, khi ta một lần nữa hàng lâm Đại Hoang, vô số sinh linh đều sẽ bò lổm ngổm dưới chân của ta, tất cả đều bị hủy dị hoặc trở thành nô dịch."

Trong Đại Hoang, đông đảo pháp sư sắc mặt ảm đạm, mười năm, chẳng qua chỉ chớp mắt mà thôi. Lúc đó chư thần không có xuất hiện, ai cản được Diệt Thế Thần.

Cho nên, mười năm sau, Đại Hoang thế giới cũng sẽ không có bất cứ thay đổi nào, khi Diệt Thế Thần khôi phục chín mắt hàng lâm, cũng chính là ngày tận thế của Đại Hoang thế giới.

Hoả Thần cùng Lực Thần cau mày, một hồi lâu sau, chợt có vô tận sát ý từ trong mắt bọn họ bộc phát ra, họ nhìn chằm chằm Diệt Thế Thần, lạnh lẽo nói:

"Đã như vậy, hôm nay bỏ ra bất cứ cái giá nào cũng không thể để ngươi rời đi!"

Nếu Diệt Thế Thần cần mười đến 20 năm mới có thể khôi phục lại chín mắt, như vậy bây giờ bọn họ dù có liều mạng cũng phải liều mạng, đợi chư thần hàng lâm.

"Giữ ta lại sao? Các ngươi không làm được".

Diệt Thế Thần sắc mặt lãnh đạm, nếu hắn đã nói ra những điều này, tự nhiên cũng không để Hoả Thần và Lực Thần mạnh mẽ lưu lại hắn.

"Vậy 2 người chúng ta phải thử một chút xem!"

Trong mắt Hoả Thần và Lực Thần có hàn quang lưu chuyển, lạnh lùng nói.

ong!

Lực Thần xuất thủ trước tiên, chỉ thấy chín đạo phù văn cổ xưa ngưng tụ trong lòng bàn tay, cuối cùng dung hợp một chỗ, hẳn là biến thành một chiếc lưu ly bình cổ xưa, trên đó có lôi đình, hỏa viêm, hàn băng quanh co chảy xuôi.

"Lưu Ly Cổ Bình!"

Lực Thần quát nhẹ một tiếng, lưu ly bình phóng lên cao, hóa thành một cái l*иg to lớn, trực tiếp trùm xuống Diệt Thế Thần.