Một Tiểu Yêu Nữ, Bốn Tên Sói Lớn

Chương 121: Bảo bối quá thiện lương


Sau ngày đó, Thu Tiểu Hi dọn đến ở cùng với Boer.

Cảm tình bọn họ càng tốt, càng ổn định, nhìn hai người ngọt ngào hạnh phúc, làm chị như Thu Tiểu Quân tất nhiên là thập phần cao hứng vì bọn họ.

Đương nhiên cảm tình em gái phát triển thuận lợi, cô cùng 4 người đàn ông cảm tình cũng thật ổn định thuận lợi, cô không cần phải hâm mộ bất cứ ai, chỉ có người khác nên hâm mộ cô.

Một ngày nọ, trong nhà Thu Tiểu Quân khó có được thanh tịnh, chỉ có một mình Jack ở bên cạnh cô, ôm nhau ngồi ở sô pha phòng khách cùng xem phim kinh dị.

"Oa a, ở cống thoát nước cư nhiên tất cả đều là quỷ hút máu." Nhìn đến hình ảnh khủng bố trong phim, ngũ quan Thu Tiểu Quân nhăn đến một khối, bỗng nhiên cô quay đầu, vẻ mặt buồn bực nâng mặt Jack lên, "Jack, trong mấy phim điện ảnh này quỷ hút máu đều xấu như vậy, còn anh như thế nào lại soái như thế? Anh không phải là quỷ hút máu sao?"

Jack cười mê chết người, "Ha hả, bởi vì trời cao chiếu cố anh. Ông ấy an bài anh sẽ có một tình yêu không tầm thường với một nữ quỷ, cho nên ban tặng cho chúng ta tướng mạo phù hợp."

Nói xong hắn ôm sát thân mình mềm mại của Thu Tiểu Quân, triền miên hôn lên đôi môi lạnh băng, làm thân thể lạnh lẽo dần dần nóng lên, "Tiểu Quân, anh muốn..."

"A ~ muốn, muốn cái gì?" Cô bị hắn hôn đến ngây ngốc.

"Ha hả ~ cư nhiên biết rõ còn cố hỏi...... Đương nhiên là muốn em." Jack thần sắc mê ly nói xong câu đó, hai tay cũng cực kỳ xấu xa, ở điểm mẫn cảm của cô mà day đi day lại, làm cho Thu Tiểu Quân thật ngứa.

"A ~ chán ghét, thật ngứa...... Ha hả......" Lúc này, cơ thể Thu Tiểu Quân thật sự quá ngứa, cả người xoắn qua xoắn lại.

"Bảo bối, anh chính là muốn em ngứa." Jack làm trầm trọng thêm vào.

"Ha hả ~ a, Jack, không cần như vậy, a......" Cô liên tục xin tha, "Phim còn chưa xem xong mà, chờ xem phim xong, chúng ta sẽ làm cái kia."

Không biết từ khi nào, đôi mắt màu hổ phách của Jack đã chứa đầy sắc thái nóng thái, "Không, anh hiện tại liền phải làm em, anh không chờ được." Nói xong, hắn hung mãnh đè cô xuống dưới thân, không tưởng, liền ngay lúc này lại truyền đến thanh âm cửa bị phá.

'Phanh ~'

Thanh âm kia rất chói tai, lại đột ngột, hai người đều hơi kinh hách một chút, lập tức ngồi dậy nhìn về phía cửa, không ngờ lại thấy được đã lâu không gặp Bạch Vân đạo sĩ cùng Cao Bát Đạt, Mạc Thanh Nhã ba người.

"Các người đây là làm gì?" Thu Tiểu Quân biết, những người này nhất định không có ý tốt, cô đứng thẳng người, vẻ mặt đề phòng hỏi.

"Bảo bối, xem bộ dáng của họ, lần này có lẽ hạ quyết tâm muốn hủy diệt chúng ta." Jack cũng đứng lên, cúi đầu thấp xuống, bên tai cô nhỏ giọng nói, "Em sợ sao? Nếu sợ thì ôm chặt anh."

Thu Tiểu Quân suy nghĩ, dùng khuỷu tay đâm đâm vào ngực hắn, thấp giọng tự tin nói: "Em đâu còn như xưa, mới là không sợ đâu."

A, đến lúc này, bọn họ hai người còn có tâm tình nhỏ to tâm sự, ve vãn yêu đương? Nhìn đến cảnh này, Mạc Thanh Nhã tức giận đến sắc mặt biến đen, "Bạch Trục Nguyệt, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!"

"Mạc Thanh Nhã, cô làm gì mà cứ phải một hai đối địch với tôi?" Thu Tiểu Quân nhíu nhíu mày, có chút đau đầu hỏi Mạc Thanh Nhã, "Cô cho rằng tôi chết đi thì Thiếu Đình liền sẽ yêu cô sao? Tôi nói cho cô biết, sẽ không, cho dù tôi biến mất trên thế giới này, Thiếu Đình cũng sẽ không yêu cô."

"Ngươi nói bậy." Mạc Thanh Nhã nghiến răng nghiến lợi quát to, thân mình vừa chuyển, sốt ruột ôm lấy tay Cao Bác Đạt, "Bác Đạt, mau kêu Bạch lão đạo trưởng động thủ đi, nhanh lên giúp em đem con nữ tiện quỷ này thu thập cho nhanh."

"Yên tâm, em không nói, anh cũng sẽ làm." Cao Bát Đạt lạnh giọng nói, ngay sau đó phân phó cho Bạch Vân đạo sĩ, "Bạch đạo trưởng, ông nên vì dân trừ hại."

Thân xuyên đạo bào, Bạch Vân đạo sĩ sắc mặt nghiêm túc gật đầu, lập tức từ trong áo lấy ra một cái bàn bát quái lóng lánh kim quang, cùng với vô số đạo bùa dán lông gà.

Xem ra, trong khoảng thời gian này, ông ta ở chùa miếu chế tác ra không ít đồ vật đuổi quỷ.

Thu Tiểu Quân nhìn thấy mấy thứ này, lại thấy Bạch Vân đạo sĩ có tự tin như vậy, trong lòng không tránh được có chút sợ hãi, vội vàng nói: "Lão đạo trưởng, tôi tuy rằng là quỷ, nhưng tôi chưa bao giờ làm hại bất kỳ ai. Tôi..."

"Ngươi nói bậy, ngươi rõ ràng thương tổn ta." Mạc Thanh Nhã lúc này đứng dậy, nghiêm giọng ngắt lời.

Thu Tiểu Quân biết trong miệng cô ta thương tổn là chỉ cái gì, đành kiên nhẫn: "Mạc Thanh Nhã, chuyện cảm tình không thể miễn cưỡng, là do Thiếu Đình không thích cô thôi, không trách được tôi."

"Hừ, nếu không có ngươi xuất hiện, ta cùng Thiếu Đình nói không chừng đã đính hôn." Mạc Thanh Nhã đã hận thấu xương Thu Tiểu Quân, lời cô nói, cô ta nửa chữ cũng không nghe lọt, "Bạch Vân đạo trưởng, đừng nghe cô ta nhiều lời nữa, nhanh làm cô ta hồn phi phách tán đi."

Bạch Vân đạo trưởng lại lần nữa gật đầu, tay phải giơ lên, mấy đạo bùa có dán lông gà nhanh chóng bay đến hướng đầu Thu Tiểu Quân.

"Jack, anh chạy nhanh đi." Thu Tiểu Quân bay lên không, vừa tránh đạo phù truy kích, vừa ra lệnh cho Jack rời đi.

"Bảo bối, là đàn ông của em làm sao có thể rời em đi lúc này." Jack không hề sợ hãi, nhảy đến bên người cô, vừa nói vừa bắt lấy vài đạo bùa, "Anh phải ở lại cùng em đồng cam cộng khổ mới đúng."

"Bọn họ còn không biết anh là quỷ hút máu, cho nên mau rời khỏi đây, đừng để họ biết thân phận của anh, bằng không về sau sẽ quấy rầy em mà cũng sẽ quấy rầy anh." Thu Tiểu Quân tiến đến bên hắn, nhỏ giọng nói.

Jack nghe xong, gương mặt lộ ra vẻ đầy hạnh phúc, lớn tiếng nói: "Bảo bối, có em bên cạnh anh, anh một chút cũng không sợ ai quấy rầy." Nói xong cổ uốn éo, trong nháy mắt lộ ra bộ dáng quỷ hút máu của mình.

"Ách a, hắn, hắn cũng không phải người?" Nhìn đến Jack toát răng nanh ra, Mạc Thanh Nhã sợ tới mức toàn thân run rẩy lên, vội vàng trốn đến phía sau Cao Bát Đạt.

"Quỷ hút máu?" Vẻ mặt Bạch Vân đạo sĩ đầy kinh ngạc.

"Trời, là ông chủ quán bar Yến Vĩ Điệp, hắn cư nhiên là quỷ hút máu." Cao Bát Đạt kinh ngạc, lại sợ hãi, "Bạch lão đạo trưởng, ông, ông đối phó được với quỷ hút máu không?"

"Tôi không đối phó được với quỷ hút máu." Bạch Vân đạo sĩ lắc đầu, vẻ mặt ngưng trọng nói, "Xem ra, muốn thu thập bọn họ, chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn." Nói đến đây, ông ta niệm vài câu chú ngữ, số bùa trong không trung đang theo đuổi Thu Tiểu Quân nháy mắt trở lại trong tay, "Chúng ta đi." Thân vừa chuyển, mang theo Cao Bát Đạt cùng Mạc Thanh Nhã nhanh chóng rời đi.

"Hừ, muốn chạy hả, đâu dễ dàng như vậy." Khóe miệng Jack tà lãnh giương lên, lập tức như tia chớp ngăn trở bọn họ, "Ta nghe nói, người càng ác, máu trên người uống càng ngon, ta nghĩ máu của 3 người thật sự sẽ không tồi."

Cười một tia lạnh, vừa nói xong, miệng Jack mở ra, như muốn cắn đứt yếu hầu bọn họ, nếm thử xem máu của họ có hương vị gì.

"Jack, để bọn họ đi đi, đừng xằng bậy." Thu Tiểu Quân thấy thế, vội vàng tiến lên ngăn lại, đôi tay mở ra, che Jack ở phía sau mình.

"Bảo bối, chúng ta không thể để bọn họ đi, thả bọn họ rồi, về sau họ sẽ tìm chúng ta gây phiền toái." Jack nhíu mày.

"Tôi, chúng tôi sẽ không, chỉ cần các người thả chúng tôi đi, tôi, chúng tôi về sau tuyệt đối sẽ không tìm các người phiền toái." Lúc này Cao Bát Đạt run bần bật nói.

Thu Tiểu Quân oán hận nhìn Cao Bát Đạt một cái, sau đó nghiêm túc nói với ba người: "Bạch đạo trưởng, Mạc Thanh Nhã, Cao Bát Đạt, các người đừng sợ, chỉ cần các người nước sông không phạm nước giếng, chúng ta sẽ không thương tổn các người, cũng sẽ không thương tổn bất luận ai, các người đi đi!"

Lúc này, chạy trốn quan trọng, Mạc Thanh Nhã nói gì cũng không dám nói, sắc mặt trắng bệch, đi theo Bạch Vân đạo sĩ, Cao Bát Đạt cùng nhau bước nhanh đi đến thang máy.

"Cái người họ Cao kia, anh không tin chút nào." Chờ khi bọn họ đến thang máy, Jack không vui nói.

Thu Tiểu Quân nhìn biểu tình của hắn, cười chua xót: "Em cũng không tin, nhưng mà chúng ta không thể gϊếŧ ba người bọn họ."

"Về sau, em tính toán làm sao bây giờ?"

"Ai, bọn họ đã biết thân phận của chúng ta, về sau khẳng định sẽ liên thủ càng nhiều người đối phó chúng ta." Cô trầm giọng nói.

"Nếu em biết như vậy, sao vừa rồi còn giúp bọn họ, không cho anh cắn chết họ đi?" Jack có điểm không hiểu, "Em nha, chính là quá thiện lương, đây là khuyết điểm của em, về sau phải sửa."

Thu Tiểu Quân chỉ cười không nói, trầm mặc một hồi, hai tay ôm ngực cúi đầu, tràn ngập bất đắc dĩ cùng rối rắm: "Jack, kỳ thật em rất muốn đi một nơi không có người tìm ra được chúng ta để sống, nhưng mà, em luyến tiếc Kiện Vũ, Hoa Khôi và Thiếu Đình."

"Bảo bối, em suy nghĩ nhiều quá." Nhìn thấy cô đến dạng này, Jack thật đau lòng, hắn tiến lên một bước ôm chặt cô vào trong ngực, "Anh tin rằng chỉ cần em mở miệng, bọn họ ba người nhất định sẽ giống anh, đi theo em đến bất kỳ nơi nào."

"Các anh ấy sẽ vì em thật sự có thể từ bỏ sự nghiệp, thân nhân, hoàn cảnh cá nhân của mình hay sao?" Cô hoài nghi.

"Họ sẽ làm vậy, bởi vì em chính là toàn bộ thế giới của bọn anh." Jack hôn lên trán cô, khẳng định, "Em chính là nữ quỷ độc nhất vô nhị trên thế giới này nha, phải có tự tin với chính mình chứ."

Hắn nói thật sự êm tai, nhưng hiện tại Thu Tiểu Quân cười không nổi, cũng không cao hứng, cô lắc đầu: "Không, Jack, em không thể làm như vậy, nếu em làm như vậy thì thật quá ích kỷ, không xứng với tình yêu của các anh ấy."

"Tiểu Quân......" Cô suy xét quá nhiều đến cảm thụ của họ, trong khoảng thời gian ngắn, Jack cũng không biết nên khuyên cô như thế nào, chỉ "Ách ~" than nhẹ một tiếng, sau đó ôm cô thật chặt, thật hy vọng cô đôi khi có thể ích kỷ một chút, hư một chút, không đủ thiện lương một chút.