Một Tiểu Yêu Nữ, Bốn Tên Sói Lớn

Chương 120: Quý trọng người trước mắt


Sau khi bị Cao Bát Đạt mạnh mẽ chiếm hữu, Mạc Thanh Nhã càng hận sâu Thu Tiểu Quân. Cô ta cảm thấy chính mình sở dĩ bị lâm vào tình trạng này đều là bởi vì Thu Tiểu Quân.

Bị Cao Bát Đạt chiếm hữu, bây giờ mình nên làm gì? Chẳng lẽ bỏ xuống, buông xuôi tất cả sao? Đã đi tới bước này, mình có thể xoay chuyển được tình thế sao?

Ngày nọ, cô ta đang ở quán bar mua say, bỗng nhiên nghĩ thông suốt mình nên làm như thế nào, đêm đó liền tìm tới Cao Bát Đạt.

Cao Bát Đạt thấy cô chủ động xuất hiện trước mặt mình thì rất cao hứng, một tay ôm chặt eo nhỏ, một tay nâng cằm cô lên, sắc mê cười hỏi: "Đồ đê tiện, ngày đó ở dưới thân ta nếm mùi vị rất vui sướиɠ phải không, muốn nếm thử lại sao?"

"Giúp tôi." Lúc này Mạc Thanh Nhã đã khác với ngày hôm ấy rất nhiều, thần sắc trấn định, "Nếu anh trợ giúp tôi tiêu diệt địch nhân, tôi chính là của anh, trên giường anh muốn chơi tôi thế nào đều được."

"A?" Cao Bác Đạt cười to, biểu tình rất hứng thú, "Giao dịch này nghe ra không tồi." Nói xong liền cuồng dã hôn lên môi cô ta.

Lúc này đây, Mạc Thanh Nhã không tránh không né, không những thế còn thập phần chủ động lên, mở miệng ra nghênh đón đầu lưỡi của hắn, hôn thật sâu, dần dần như cũng say mê bắt đầu điên cuồng quấn quanh cùng lưỡi của hắn.

Cô ta hỗ động với mình làm Cao Bát Đạt đặc biệt cao hứng cùng hưng phấn, ôm Mạc Thanh Nhã để lên bàn, vén váy cô ta lên mà đè dưới thân...

Không thể không nói, Cao Bác Đạt thân thể khoẻ mạnh, ở trên giường có thể làm phụ nữ được đến vui sướиɠ tột đỉnh. Hai người từ trên bàn làm rồi chuyển qua trên giường, sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi gắt gao ôm chặt lấy nhau.

"Nói đi, em phải đối phó với ai?" Cao Bác Đạt sờ sờ bả vai trần trụi của Mạc Thanh Nhã, vẻ mặt thỏa mãn nói.

"Cô ta tên Bạch Trục Nguyệt, là một con nữ quỷ." Mạc Thanh Nhã gằn từng chữ, hận thấu mà nói.

"Tên Bạch Trục Nguyệt? Là cô ta?" Cao Bát Đạt rất có ấn tượng với Thu Tiểu Quân, mày rậm thâm trầm nhíu lại, "Nguyên lai, chúng ta có cùng địch nhân."

"A, lời này của anh là có ý gì?" Mạc Thanh Nhã có chút khó hiểu, "Anh cùng cô ta từng có ân oán?"

"Đúng." Cao Bát Đạt gật đầu, "Trước kia cô ta làm ở quán Yến Vĩ Điệp, anh cùng cô ta có thù, không nghĩ tới, cô ta lại là một con nữ quỷ, anh tìm được Bạch Vân đạo sĩ đến thu thập, nào biết rằng có kẻ thần bí trợ giúp cô ta, rất nhiều lần vẫn chưa tiêu diệt được."

"A?" Nghe đến mấy lời này, Mạc Thanh Nhã như có cảm giác cùng chung chí hướng với hắn.

"Cô ta rất nhiều lần muốn lấy mạng của anh, nhờ Bạch Vân đạo trưởng hạ trấn bùa yêu đạo trên người anh, cô ta mới không thể đυ.ng tới anh."

Nói đến đây, hắn lấy tay Mạc Thanh Nhã đặt trên ngực mình, cẩn thận thấy được nơi đó xác thật có thể nhìn đến từng đạo bùa.

"Chính là những đạo bùa này bảo hộ anh, ngày mai, anh kêu Bạch Vân đạo trưởng cũng cho em những bùa này."

"Nhất định phải để ở trên ngực sao?" Mạc Thanh Nhã mặt hơi hơi đỏ.

"Ha ha ha, trên mông cũng được, trên bụng cũng được." Cao Bác Đạt cười nói, thấy mặt Mạc Thanh Nhã đỏ lên thập phần ngon miệng, nhịn không được lại đè cô ta xuống, hung hăng yêu thương một phen...

...

Nếu tâm cùng tâm ở bên nhau, như vậy ái tình nhất định cũng như bóng với hình.

Từ khi Thu Tiểu Quân công khai với em gái cùng Boer quan hệ của mình với bốn người Mạc Hoa Khôi, Âu Dương Kiện Vũ, Jack, Mạc Thiếu Đình, trong nhà Thu Tiểu Quân cơ hồ mỗi ngày đều thật náo nhiệt, bởi vì bốn người kia cơ hồ mỗi ngày đều ở trong nhà Thu Tiểu Quân tụ hội, có đôi khi mặt dạn mày dày cùng Thu Tiểu Quân ngủ cùng nhau trên giường, đương nhiên ngủ chung sẽ không tránh được dâng lên thú tính, đồng tâm hiệp lực đem Thu Tiểu Quân ăn sạch sẽ hết lần này đến lần khác.

Ban đầu Thu Tiểu Hi đối với quan hệ bọn họ thật bài xích, nhưng dần dần nhìn cũng không còn kinh ngạc, thói quen bọn họ quan hệ với nhau, cùng với hình thức kinh thế hãi tục ở chung, cũng xem như bình thường, thỉnh thoảng còn vui đùa với bọn họ.

Một buổi tối, bốn người lại đến nhà Thu Tiểu Quân, cô tự mình xuống bếp chiêu đãi bọn họ, sau khi ăn no uống say bọn họ lại ăn vạ không chịu đi, mỗi người đều giả vờ uống say, đem Thu Tiểu Quân vào phòng ngủ đóng cửa lại yêu thương mãnh liệt.

Boer là bạn trai Thu Tiểu Hi, có đôi khi cũng sẽ đi tới nhà cô, mỗi khi nhìn thấy loại tình huống này phát sinh, trong lòng thật hụt hẫng, nhưng mà trong lòng bất mãn như thế nào, không dễ chịu thế nào hắn cũng phải chịu đựng, vì để tránh tâm tình như vậy, thời gian sau đó hắn rất ít đi đến chỗ Thu Tiểu Quân và Thu Tiểu Hi.

"Tiểu Hi, trong khoảng thời gian này Boer sao lại không tới?" Một buổi sáng, Thu Tiểu Quân đi vào đại sảnh, nhìn thấy Thu Tiểu Hi cũng đã dậy sớm, thuận miệng quan tâm.

"Chị, anh ấy gần đây rất bận." Thu Tiểu Hi đi đến ban công, nhìn phong cảnh bên ngoài, nhàn nhạt cười.

Thu Tiểu Quân cũng đi qua, đứng ở bên cạnh Thu Tiểu Hi, cẩn thận hỏi: "Em gái, chị vẫn luôn không hỏi em, lúc em và Boer chưa ở bên nhau, chị dấu diếm quan hệ với Mạc Hoa Khôi, em có phải thật giận chị không?"

"Chị, chuyện này em không giận đâu." Thu Tiểu Hi khẳng định cười nói, "Người em thật sự yêu là Boer, lúc em biết quan hệ của chị và Mạc tổng, lòng em không khó chịu chút nào, ngược lại thật cảm thấy cao hứng cho hai người."

"Thật vậy chăng?" Thu Tiểu Quân cao hứng cười rộ lên, tay duỗi ra, ôm chặt lấy Thu Tiểu Hi, "Ha hả, Tiểu Hi, cảm ơn em, em thật là em gái tốt của chị."

"Ha hả, còn chị là chị thật tốt của em." Thu Tiểu Hi cười nói.

...

Hôm nay, Thu Tiểu Hi tới phim trường "Tình nhân màu phấn hồng" mới biết được Boer xin nghỉ bịnh không tới quay được, trong lòng lo lắng, lập tức gọi điện thoại cho hắn, nhưng gọi rất nhiều lần cũng không ai bắt máy.

Rốt cuộc là sao thế này? Boer, vì sao không gọi được cho anh? Anh bị bệnh thật nghiêm trọng sao?

Cô thật lo lắng, thật khẩn trương, sau đó nghĩ nghĩ rồi giả bộ khó chịu, hướng Trương đạo diễn xin nghỉ, sau khi đạo diễn cho phép, cô nhanh chóng rời đi phim trường, nhanh chóng đi đến nhà Boer.

"Boer, Boer, anh yêu, anh có ở nhà không?" Tới biệt thự hắn, cô ấn chuông cửa, vừa lớn tiếng gọi hắn, "Boer, em là Tiểu Hi, em tới đây, mau mở cửa."

Qua một hồi lâu, cửa tự động mở, cô sốt ruột nhanh chóng đi vào, thấy được Boer, mắt Tiểu Hi chợt ướt nhào vào trong lòng ngực hắn, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt hắn có chút tái nhợt, "Đoàn phim nói anh xin nghỉ bệnh, anh có chỗ nào không thoải mái?"

"Đầu thật nhức." Boer xoa xoa trán, hữu khí vô lực nói.

Thu Tiểu Hi nâng tay lên, nhẹ nhàng giúp hắn xoa, "Có uống thuốc chưa?"

"Không có."

"Vì sao còn chưa uống?"

"Không cần, nghỉ ngơi một ngày sẽ tốt lại." Boer bộ dạng không cho là đúng, dường như trước kia sinh bệnh, hắn cũng áp dụng phương thức này làm cho mình khỏe lại.

"Cái gì?" Thu Tiểu Hi không tán đồng, tràn ngập trách cứ, "Anh sao lại không yêu quý thân thể mình như thế? Anh ở đây chờ em, em đi mua thuốc." Nói xong, cô lập tức xoay người, chạy nhanh ra ngoài.

"Tiểu Hi......" Hắn nhìn thân hình nhỏ nhắn chạy đi, trong lòng đột nhiên có chút ê ẩm, kêu tên cô lại, tựa hồ không muốn phiền toái đến cô.

"Em sẽ thật mau quay trở lại, đi lên giường nằm một lúc đi." Thu Tiểu Hi quay đầu lại điềm mỹ cười với hắn, lớn tiếng nói rồi nhanh chóng chạy đi, chỉ như hy vọng giây kế tiếp là có thể đem thuốc quay trở về.

Cuối cùng, Boer nghe lời Thu Tiểu Hi nói, lúc cô đã rời đi, hắn ngồi một hồi trên sô pha, sau đó lên lầu nằm xuống giường.

Một lúc sau Thu Tiểu Hi quay trở lại, một tay lấy thuốc, một tay lấy nước đi vào phòng ngủ của hắn, ngồi ở mép giường, "Boer, đến đây, uống thuốc đi anh."

Boer ngồi dậy, tuy rằng đầu vẫn còn nặng nề không thoải mái, nhưng hắn không vội uống thuốc, chớp chớp mắt nhìn mặt Thu Tiểu Hi chằm chằm.

"Sao lại nhìn em như thế?" Thu Tiểu Hi cảm thấy có điểm kỳ quái, giương khóe miệng lên, nghi hoặc hỏi: "Nhìn em như vậy thì đầu hết nhức hay sao?"

Hắn cười cười, như dấu đi tia lệ quang, trăm mối cảm xúc ngổn ngang nói: "Em vì sao phải tốt với anh như vậy?"

Thu Tiểu Hi cảm thấy hắn hỏi cô một vấn đề thật buồn cười, cười nói: "Làm ơn, em là bạn gái của anh mà, anh là người em yêu nhất, em không đối tốt với anh thì tốt với ai?" Nói đến đây, cô đem từng viên thuốc trong tay đưa đến miệng hắn, sau đó lại nâng ly nước đưa cho hắn, "Uống thuốc xong đầu sẽ bớt nhức."

Từ nhỏ đến lớn, Boer chưa từng được hưởng thụ loại đãi ngộ như thế nào, trong lòng đột nhiên như dâng lên từng dòng nước ấm.

Uống thuốc xong, hắn cảm giác khá hơn nhiều, khuôn mặt tái nhợt hơi có sắc hồng lên một chút, ngồi thẳng lên trên giường, nhìn Thu Tiểu Hi rồi vỗ vỗ vị trí kế bên mình, ôn nhu nói: "Lên giường nằm với anh một lát đi."

Này một nam một nữ, nếu nằm chung giường sẽ có nhiều khả năng phát sinh việc gì đó đi?

Thu Tiểu Hi nghĩ đến tình huống nào đó, khuôn mặt nhỏ ẩn ẩn đỏ lên, phe phẩy đầu: "Không được, em nghĩ anh nhất định chưa ăn gì, em đi làm đồ ăn." Nói xong xoay người bỏ chạy.

"Ha hả......" Nhìn cô chạy trốn, Boer cười, hai mắt hơi ướt ướt, nhưng lại có sắc hạnh phúc... Tiểu Hi, có lẽ đời này quen biết được em, có em làm bạn gái mới là hạnh phúc nhất. Anh, sẽ nỗ lực quên đi chị của ánh mắt, toàn tâm toàn ý với em.

...

Mấy ngày nay Thu Tiểu Hi đều ngốc ở chỗ Boer, nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp, đúng giờ cho hắn uống thuốc, tỉ mỉ cẩn thận chiếu cố hắn.

Cô cẩn thận, tri kỷ, nhiệt tình chiếu cố hắn như vậy, người đã từng cho rằng mình là người không hạnh phúc nhất trên thế giới, Boer hiện tại đã cảm thấy được điều ngược lại.

Những ngày này hắn thật muốn gắt gao bắt lấy loại hạnh phúc này, hắn minh bạch, muốn hạnh phúc, chính mình phải biết quý trọng người trước mắt, tâm tình Boer đã thông suốt.

Ăn cơm chiều xong, lúc Thu Tiểu Hi đang ở phòng bếp rửa chén, hắn lặng lẽ đi đến phía sau, từ phía sau xuất kỳ bất ý ôm chặt lấy eo cô.

"Ách a ~" Đột nhiên như vậy, Thu Tiểu Hi bị hắn làm khϊếp sợ, "Ha ha, anh làm em sợ muốn chết."

"Nếu đem em hù chết, vậy anh liền tự vận." Boer cười cười, sau đó thật nghiêm túc nói nhỏ bên tai cô.

Nghe được lời này, tim Thu Tiểu Hi thật bất an nhảy lên một chút, xoay người, ôm lấy khuôn mặt tuấn tú của hắn, ôn nhu mang theo chút trách cứ: "Anh nói bậy gì đó? Về sau không cho anh nói những lời ngốc nghếch như vậy nữa, chúng ta hai người phải sống thật tốt, làm một đôi hạnh phúc nhất trên thế giới này."

"... Được." Boer ngơ ngác, sau đó thật hạnh phúc cười, gật đầu, "Tiểu Hi, bên người anh có em, thật tốt."

Thu Tiểu Hi thật cao hứng cười rộ lên, nhón chân hôn hôn môi của hắn, "Anh yêu, em cũng cảm thấy giống như vậy, bên người em có anh, em cũng cảm thấy thật tốt..."

"Tiểu Hi......" Nhìn khuôn mặt tươi cười của Thu Tiểu Hi, Boer trong lòng chứa đầy ngọt ngào cùng hạnh phúc, chậm rãi cúi đầu hôn lên môi cô, nụ hôn từ từ gia tăng, từ ôn nhu đến cuồng dã, hôn đến không thể hô hấp, cũng không nghĩ đến dừng lại...

"A ~ Boer......" Mặt Thu Tiểu Hi trở nên thật hồng, "A ~ dừng lại ~ em, em còn chưa rửa chén... Ách~ chờ, chờ em rửa chén rồi...... Lại hôn...... Có được không......"

"A ~ không được......" Tim Boer nhảy lên thật nhanh, hô hấp trở thành ướŧ áŧ dồn dập, thân thể như bốc lửa, bỗng nhiên ôm Thu Tiểu Hi lên, bước nhanh ra khỏi phòng bếp đi đến sô pha thật lớn, thật thoải mái...

Buổi tối hôm nay, hai người từ sô pha phòng khách ân ân ái ái tới phòng ngủ, hương khí da^ʍ mỹ khuếch tán trong không khí, kỳ diệu thay đã trở thành hương vị hạnh phúc.

"Tiểu Hi, đến ở cùng anh đi." Tình cảm mãnh liệt đã qua, Boer ôm chặt Thu Tiểu Hi, hôn lên vành tai mẫn cảm, tràn ngập thành ý nói.

"Anh rất muốn em và anh ở cùng một chỗ sao?" Thu Tiểu Hi xoa mũi hắn, nghịch ngợm cười hỏi.

"Phải, rất muốn, nghĩ đến muốn nổi điên." Hắn cười gật đầu.

"A, em đoán nha, anh rất muốn em và anh ở cùng một chỗ, nguyên nhân nhất định là bởi vì em có thể làm bảo mẫu miễn phí cho anh." Thu Tiểu Hi nói đùa.

"......" Boer như bị cô nói đến chỗ đau, thần sắc tối sầm lại, trầm mặc xuống.

"Anh yêu, sao anh không nói gì?" Hắn trầm mặc làm Thu Tiểu Hi khẩn trương, "Em vừa nói làm anh giận sao?"

"Không có." Hắn lắc đầu, "Anh sẽ không cưỡng cầu em ở một chỗ với anh." Nói xong, buông vòng tay đang ôm eo cô ra, xoay lưng lại phía cô mà ngủ.

Xong rồi, xem ra, hắn là thật sự tức giận.

Thu Tiểu Hi thầm kêu một tiếng không tốt, vội vàng ôm lấy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hắn, "Anh yêu, em vừa rồi chỉ là nói đùa thôi." Gấp giọng nói xong câu đó, cô có điểm không biết nên làm như thế nào, thân thể bỗng nhiên lật lên, ngồi lên người hắn, thành tâm thành ý nói: "Em yêu anh, em nguyện ý ở cùng chỗ với anh."

Boer nhấc mắt lên, thấy cô đang ngồi khóa trên bụng mình, tức giận trong lòng hoàn toàn biến mất, thần sắc mê ly hỏi: "Em đây là làm tư thế gì?"

"Ách...... Thực xin lỗi, em vừa rồi nhất thời sốt ruột, cho nên ngồi lên." Thu Tiểu Hi cúi đầu nhìn nhìn mới thấy mình đang ngồi trên người hắn, trong nháy mắt ửng hồng, "Anh đừng nóng, em, em lập tức đi xuống."

"Đừng đi xuống." Boer nghẹn cười, buột miệng chặnlại nói, "Cứ ngồi như vậy đi, anh nhớ rõ, chúng ta còn chưa làm tư thế này đâu."

"Uy, anh, anh nghĩ đến đâu?" Thu Tiểu Hi khuôn mặt đỏ ửng.

"Em nói đi?" Boer cười hỏi lại, phần eo vừa động, dùng hành động nói cho cô biết suy nghĩ hắn đang chạy đến đâu...