Một Tiểu Yêu Nữ, Bốn Tên Sói Lớn

Chương 110: Tân soái

Sau khi Thu Tiểu Hi tỉnh lại, đoàn người Thu Tiểu Quân ở Dương quốc nghỉ ngơi mấy ngày rồi cùng nhau về Vụ quốc, một lần nữa lại trở về nếp sinh hoạt xưa.

Thu Tiểu Hi về công ty giải trí của Mạc Hoa Khôi tiếp tục làm người mẫu, Thu Tiểu Quân vì muốn chiếu cố em cũng về đó, trở lại làm người mẫu.

Ngày nọ, hai chị em vừa nói vừa cười cùng nhau về nhà, Thu Tiểu Hi ngồi trên sô pha nhìn Thu Tiểu Quân tò mò hỏi: "Chị, làm sao chị lại rất thân với Mạc tổng như vậy? Hai người rốt cuộc làm sao quen nhau?"

"Chị về nước sau đó vào công ty, sau đó tự nhiên mà quen nhau." Thu Tiểu Quân ngồi bên cạnh, nghĩ nghĩ rồi đơn giản nói.

Thu Tiểu Hi cười cười, lại hỏi: "Chị, chị cảm thấy Mạc tổng như thế nào?"

"Anh ấy thật tốt, bất quá có đôi khi tính rất trẻ con." Thu Tiểu Quân không do dự nói, nhớ tới biểu tình Mạc Hoa Khôi đôi khi rất trẻ con, khóe miệng nhịn không được hơi cong cong lên.

"Ha hả a, phải không?" Trên mặt Thu Tiểu Hi tươi cười nhộn nhạo, trong ánh mắt chứa đầy cảm tình, "Nghe chị như vậy, em cảm thấy Mạc tổng tuấn mỹ vô địch của chúng ta thật đáng yêu."

"Ha hả......" Thu Tiểu Quân cũng cảm thấy như vậy, cô mỉm cười.

"Chị, em rất thích Mạc tổng, chị biết không, em âm thầm thích anh ấy đã lâu, em có nên thổ lộ với anh ấy không?" Trầm mặc một hồi, Thu Tiểu Hi nhìn mặt Thu Tiểu Quân, hỏi thật nghiêm túc.

Đột ngột nghe hỏi, tâm Thu Tiểu Quân lập tức bất an lộp bộp nhảy dựng, cô do dự vài giây mới hơi hơi mỉm cười: "Tiểu Hi, em cảm thấy Mạc tổng thích em sao?"

"Không biết." Thu Tiểu Hi không xác định, lắc đầu, "Bất quá em nghĩ, anh ấy hẳn là không chán ghét em."

"Tiểu Hi, nếu em thổ lộ mà anh ấy nói không thích em, cự tuyệt em, em... sẽ làm sao?"

Thu Tiểu Quân chú ý biểu tình của Thu Tiểu Hi, ẩn ẩn lo lắng hỏi.

Thu Tiểu Hi đô đô miệng, thanh âm hơi trầm xuống nói: "Ách, nếu là như vậy, em sẽ rời công ty đi đến nơi khác làm việc."

Nghe Thu Tiểu Hi như vậy, Thu Tiểu Quân yên tâm nhiều, nhưng cô không duy trì hỏi thêm Thu Tiểu Hi về việc thổ lộ với Mạc Hoa Khôi, bởi vì trong lòng cô rõ ràng người Mạc Hoa Khôi thích là mình, người hắn yêu cũng là mình, em gái thổ lộ với hắn, chắc chắn sẽ bị hắn cự tuyệt. Cô chính mình đã từng thổ lộ với người nào đó, lúc ấy bị cự tuyệt, sau đó tâm tình khó chịu đến bây giờ vẫn còn in đậm trong ký ức của cô, cô không muốn em mình cũng gặp phải tình cảnh như vậy.

"Tiểu Hi, lúc em chưa xác định được anh ấy có thích em hay không, em tốt nhất không cần hấp tấp đi thổ lộ, đợi đến thời cơ chín muồi thì nói cũng không muộn." Thu Tiểu Quân suy nghĩ một lúc rồi nói với em gái.

Thu Tiểu Hi nghĩ nghĩ, cười gật gật đầu, "Ha hả, được, em nghe chị."

"Tiểu Hi, thật là em gái ngoan, biết nghe lời chị." Thu Tiểu Quân cười rộ lên, nhẹ nhàng ôm lấy em gái.

...

Ngày thứ hai, Thu Tiểu Quân trong công ty thừa lúc em gái không chú ý, lặng lẽ đi đến văn phòng tổng tài Mạc Hoa Khôi.

Mạc Hoa Khôi nhìn thấy cô, trong lòng không đừng đề có bao nhiêu kích động, cỡ nào ngọt ngào, lập tức đứng lên đi đến trước mặt cô, giơ tay nâng cằm cô lên, mê mẩn nhìn, "Bảo bối yêu dấu, cư nhiên chủ động tới văn phòng tìm anh, là nhớ anh sao."

"Mới không có nhớ anh đâu!" Cô thưởng cho hắn một cái nhìn xem thường, không cao hứng nói, "Mau bỏ tay ra, nắm cằm em như vậy, thật giống một kẻ lưu manh."

Lưu manh?

"Ha hả ha hả ha hả a......" Nghe được hai chữ 'lưu manh', Mạc Hoa Khôi thật cao hứng nở nụ cười, không chỉ không lấy tay ra, ngược lại nắm càng chặt, "Tiểu yêu tinh, trước mặt em, anh chính là một kẻ lưu manh."

Khàn khàn nói xong, hắn cúi đầu xuống hôn lên môi cô, mới vừa tiếp xúc đến môi cô, đầu lưỡi liền khát vọng mà cạy hàm ra cô ra, trong miệng cô mà tùy ý công lược thành trì.

"Ngô ~ Khôi...... Ách ngô...... dừng lại... Em tới tìm anh... là, là có chính sự muốn nói..." Cô bị hắn hôn đến thân thể nóng lên, nói chuyện cũng không được nhanh nhẹn.

"Tiểu Quân, hiện tại chúng ta đang làm, cũng là chính sự......" Mạc Hoa Khôi cũng không dừng lại những động tác thân mật, đôi bàn tay nóng rực chậm rãi tuần tra tới lui trên người cô. "Chờ chúng ta làm xong chính sự này, chúng ta lại bàn đến chính sự của em cũng chưa muộn." Nói xong, hắn đột nhiên ôm chặn cô lên, hướng tới phòng nghỉ thông với văn phòng...

...

Chính sự của Mạc Hoa Khôi đã xong, Thu Tiểu Quân giống như con mèo con nằm trong lòng Mạc Hoa Khôi, chớp chớp mắt, mặt ủ mày chau suy tư.

"Làm sao vậy?" Mạc Hoa Khôi duỗi tay sờ sờ đôi mày liễu nhăn lại, có điểm lo lắng hỏi, "Em muốn nói chính sự gì với anh?"

"Hoa Khôi, em gái em thật thích anh." Trầm mặc một hồi, Thu Tiểu Quân nói, "Ngày hôm qua cô ấy hỏi em có nên thổ lộ với anh hay không."

Nghe đến, Mạc Hoa Khôi mày cũng nhíu lại, "Tiểu Quân, em vẫn nên thành thật nói cho cô ấy biết anh là bạn trai của em đi, dấu diếm như vậy, chúng ta đều mệt."

"Nếu em nói anh là bạn trai của em, em ấy khẳng định sẽ thật khổ sở." Cô đưa ra ý kiến, chợt nhổm người dậy, miệng hơi đô đô nhìn hắn, "Hoa Khôi, dù sao em cũng mặc kệ, chuyện em gái em thích anh, anh nhất định phải xử lý cho tốt, em chỉ có một mình em gái, ngày nào đó nếu em ấy thổ lộ với anh, anh cũng không thể làm cô ấy quá thương tâm."

"......" Mạc Hoa Khôi siêu cấp vô ngữ, chỉ phải âm thầm cảm thán, lớn lên quá soái cũng là một tội lỗi cùng trói buộc.

...

Vì cái gì mà cố tình em gái người mình yêu lại đi thích chính mình đây?

Mỗi khi nghĩ đến vấn đề này, đầu Mạc Hoa Khôi muốn nổ tung, buổi tối hôm nay hắn đem hết tâm tư nói ra cho Âu Dương Kiện Vũ, Mạc Thiếu Đình, Jack, cả nhóm hẹn nhau ở một phòng thuê xa hoa trong quán bar.

"Uy, làm sao bây giờ, em gái Thu Tiểu Quân lại thích tôi..." Hắn ngồi trên sô pha, uống cạn sạch ly rượu, vẻ mặt buồn rầu nói.

Jack cười nhún nhún vai, "Chúng ta chỉ có thể nói, chúc mừng đào hoa vận của cậu."

"Ha hả ha hả, Khôi, em gái Tiểu Quân lớn lên không tồi, cậu có đào hoa vận như vậy nên cao hứng mới đúng." Mạc Thiếu Đình gợi lên khóe môi, nói ngay sau đó.

"Uy uy uy, Jack, Mạc Thiếu Đình, đầu tôi đã muốn nổ ra rồi, các người có thể nói mát, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tôi ít lại được không." Nghe được hai người kia kẻ xướng người họa, mặt Mạc Hoa Khôi đen còn muốn hơn Bao Công.

"Đệ, theo anh thấy, cậu vẫn nên trực tiếp nói cho Thu Tiểu Hi, người cậu thích chính là chị cô ấy, làm cô ấy hết hy vọng đối với cậu." Âu Dương Kiện Vũ trầm mặc một hồi, nói.

"Ai, ca, tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng mà Thu Tiểu Quân sợ tôi làm vậy sẽ làm em gái mình thương tâm, cô ấy phản đối tôi nói ra quan hệ của tôi với cô ấy." Mạc Hoa Khôi đau đầu nói.

"Ha hả ha hả, vậy không có cách nào." Mạc Thiếu Đình có điểm vui sướиɠ khi người gặp họa cười cười, "Nếu muốn Thu Tiểu Hi không thương tâm, đối với cậu hết hy vọng, trừ phi làm cô ấy chuyển hướng chú ý trên người cậu đi, thích người khác."

"Hắc, đây là cái ý kiến hay." Nghe vậy, linh quang Mạc Hoa Khôi chợt lóe, trong óc lập tức có một biện pháp tốt, lấy ra di động, nhanh chóng gọi đi, nghiêm túc phân phó nói: "A Hổ, ngày mai lên văn phòng đem toàn bộ minh tinh nam trong công ty đến chỗ của tôi..."

...

Hôm sau, Mạc Hoa Khôi thần thái sáng láng tới công ty, nhìn xem A Hổ cùng A Báo đi theo phía sau, vừa tiến văn phòng vừa hỏi: "Việc tối hôm qua tôi phân phó đã làm xong chưa?"

"Mạc tổng, đã đem minh tinh nam trong công ty lên đây, bọn họ lúc này đang ở phòng nghỉ." A Hổ kính cẩn nói.

"Thật tốt, hiện tại đem tất cả đến văn phòng của tôi." Hắn ngồi vào ghế tổng tài, mỉm cười nói.

"Vâng."

Chỉ trong chốc lát, toàn bộ đã đến, thật chỉnh tề đứng trước bàn làm việc của Mạc Hoa Khôi.

Tổng cộng có năm người, mỗi người đều anh tuấn soái khí, hơn nữa thật đặc sắc. Trong số này có một người tóc vàng lóa mắt nhất, lỗ tai bên trái đeo một khuyên tai hồng bảo thạch, từ lúc hắn tiến vào văn phòng tới giờ không nở một nụ cười làm người có cảm giác kiệt ngạo khó thuần.

"Mạc tổng, người đã triệu tập đến đây, có chuyện gì rất quan trọng muốn tuyên bố sao?" Một vị thoạt nhìn lớn tuổi nhất đứng bên trái, vẻ mặt lấy lòng, cười hỏi.

"Đúng vậy." Mạc Hoa Khôi gật đầu, cầm lấy bút máy trên bàn làm việc, cố ý vô tình nhẹ nhàng gõ, "Tôi hỏi một vấn đề, mọi người nhất định phải trả lời thành thật, nếu không bị đóng băng thì chớ trách tôi Mạc tổng là vô tình."

"Được được được, Mạc tổng người hỏi, chúng tôi nhất định trăm phần trăm thành thật trả lời." Nam nhân kia lập tức gật đầu nói.

Vẻ mặt Mạc Hoa Khôi nghiêm túc đứng đắn hẳn lên, nhìn mặt bọn họ hỏi: "Giữa mọi người ở đây, ai đã kết hôn?"

"Mạc tổng, tôi đã kết hôn, là bí mật, trừ bỏ tôi cùng vợ tôi, không có người khác biết được, cha mẹ tôi cũng không biết." Bên phải một người có điểm thấp thỏm nói.

"À." Mạc Hoa Khôi lộ ra biểu tình đáng tiếc, "Nếu là như vậy, cậu hiện tại có thể rời văn phòng tôi."

"Được." Minh tinh đó gật gật đầu, lập tức xoay người rời đi.

Mạc Hoa Khôi tiếp tục hỏi: "Giữa các người có ai có bạn gái cố định?"

Nghe đến đây, trừ bỏ người đàn ông ngoại quốc tóc vàng, ba người còn lại đều giơ tay.

Nhìn đến tình huống như vậy, Mạc Hoa Khôi buồn bực, "Như thế nào mà cả ba vị đều có... Ách, thật là, vậy ba người đều đi ra ngoài đi."

Ba người kia gật đầu, sau đó đi ra khỏi văn phòng tổng tài.

Cuối cùng văn phòng to như vậy cũng chỉ còn lại vị minh tinh tóc vàng kia.

Mạc Hoa Khôi cẩn thận nhìn hắn, hỏi: "Cậu tên gì?"

"Boer." Nam tử không có gì biểu tình, nói.

"Cậu chưa kết hôn, cũng không có bạn gái?

"Phải."

"Cậu có đam mê gì không lành mạnh không?"

"Hút thuốc có tính không?"

Mạc Hoa Khôi cười một cái, "Ha hả, tôi cũng hút thuốc, cái này có thể không tính. Cậu...... Thân thể có khỏe mạnh không? Xu hướng giới tính bình thường hay không?"

Boer thực phản cảm nhíu mày, "Mạc tổng, anh hỏi cái này là có ý tứ gì?"

"Cậu đừng hỏi vấn đề này, trước thành thật trả lời tôi đi."

"Mạc tổng, anh đây là chơi tôi sao?" Boer mày nhăn đến càng sâu, "Mấy vấn đề này thật sự nhàm chán, thứ tôi không nghĩ sẽ trả lời." Lạnh lùng nói xong, Boer xoay người đi ngay, suy diễn thật nhuẫn nhuyễn đến từ "chơi lớn".

Mạc Hoa Khôi ngẩn người, Boer vừa đi được vài bước vội vàng nói: "Uy, cậu trở về đây, tôi muốn giới thiệu một người bạn gái cho cậu."

Cái gì? Thân là tổng tài công ty giải trí Hoa Hướng Dương giới thiệu bạn gái cho hắn? Ha ha, đây không phải thật quá buồn cười sao? Anh ta tổng tài công ty giải trí này, nhàm chán đến như vậy sao, thật nhàn tâm nhọc lòng đến chung thân đại sự cho nhân viên?

Boer nghe xong, thực sự có chút muốn cười, đình đình bước chân, xoay người nhìn về phía Mạc Hoa Khôi, xin lỗi nói: "Mạc tổng, tôi đối với loại sự tình này không dám hứng thú, người phụ nữ anh đang nói đến bạn gái tốt gì đó, anh vẫn là lưu lại cho mình đi." Nói xong hắn lại chuẩn bị xoay người muốn đi.

Boer nói chuyện thẳng ra như vậy, Mạc Hoa Khôi thật tức giận, sắc mặt xanh mét, "Tiểu tử kia, cậu đừng không biết tốt xấu, cậu dám đi tôi liền lập tức phân phó xuống, phong sát cậu ngay."

Boer vẻ mặt không sao cả, "Không vấn đề gì." Đôi tay cắm túi, đầu hắn khẽ nhếch lên lãnh ngạo đi ra.

"Loại người này cũng có thể sinh tồn ở giới giải trí hay sao?" Mạc Hoa Khôi tức giận tới thở hổn hển, khẽ cắn môi, ấn điện thoại trên bàn, "A Hổ A Báo, vào đây."

Thực mau, A Hổ A Báo bước nhanh đi đến.

"Mạc tổng, chuyện gì?" Hai người nhìn mặt hắn xanh mét, thập phần thật cẩn thận hỏi.

"Lập tức phong sát người tên Boer cho tôi, không để cậu ta tham gia vào giới giải trí nữa." Mạc Hoa Khôi rõ ràng đang rất giận.

"Vâng, Mạc tổng."