Tá Căn Hành Sự (Mượn Căn Làm Việc)

Chương 3: Dục hỏa tra tấn ban đêm

Chương 3: Dục hỏa tra tấn ban đêm: Khoan... Sờ thấy hai cây dươиɠ ѵậŧ?!

Cuối cùng lên lớp xong một tiết buổi chiều, các bạn học xung quanh hai bên đều đã đi về phía ký túc xá hoặc là đi nhà ăn , cũng không ít người đi xe đạp.

Sáng hôm nay xe đạp Cố Thừa Vọng bị hỏng xích, còn chưa kịp sửa, đành phải đi bộ đi học. Lúc trở về cũng hiếm khi được đi cùng hai bạn cùng phòng trở về.

Đột nhiên một chiếc xe dừng bên cạnh bọn họ, ấn còi xe, Cố Thừa Vọng và đồng bọn dừng lại bước chân, không cần nhìn cũng biết là ai.

Lái chiếc bốn bánh nhập khẩu RS7 tới trường học, còn mặt thản nhiên nói vì ở trường học không như vậy đυ.c lỗ, đây là nhà cậu tiện nghi một chiếc xe đầu tiên. Cố Thừa Vọng thật không còn lời gì để nói.

"Tiểu Ngôn chiếc Audi này ít nhất phải hơn một trăm vạn a." Bạn cùng phòng Dư Thả ở một bên cảm thán.

Cố Thừa Vọng không chút biểu tình, loại phú nhị đại dựa vào cha mẹ như Diệp Ngôn Tích này hắn trước nay đều không hâm mộ.

Ký túc xá có một người khác tên La Tống, đeo mắt kính, che đậy diện mạo có chút thanh tú , tính cách khá văn nhã, lúc này cũng chỉ là đứng ở một bên không nói gì.

Diệp Ngôn Tích từ trong xe thò đầu ra, "Đi, tôi mời ăn cơm."

Ngày đó ăn một bữa cơm của Cố Thừa Vọng, khiến Diệp Ngôn Tích càng nghĩ càng hối hận, tí nữa thì không chả lại cho hắn, cậu chưa bao giờ thích nợ người khác, đặc biệt là Cố Thừa Vọng người mà cậu khó chịu hai năm.

Kết quả làm cậu cảm thấy ngủ cũng ngủ không ngon, vẫn luôn muốn tìm cơ hội ăn một bữa cơm với hắn, cũng coi như là không còn thiếu nợ nhau, vừa vặn hôm nay có mọi người ký túc xá, liền dứt khoát mời đi ăn vớinhau, tránh cho hai người cậu với Cố Thừa Vọng ở chung xấu hổ.

Quả nhiên nghe được mời đi ăn cơm, Dư Thả không thèm khách khí đã lên xe, bình thường ở ký túc xá cũng chỉ có hắn quan hệ tương đối tốt với Diệp Ngôn Tích, sau khi hắn lên xe lúc sau La Tống cũng lên xe. Cố Thừa Vọng cũng không làm ra vẻ cái gì.

Diệp Ngôn Tích vậy mà không đặc biệt khoe của dẫn bọn hắn đi nhà hàng cao cấp gì, mà lại đến một quán lẩu bên ngoài trường học. Chỉ là ra ngoài cổng trường ăn một bữa cơm cậu lái xe làm cái gì, Cố Thừa Vọng ở trong lòng trợn mắt trắng.

Bốn người gọi đồ ăn chất đầy nồi, còn gọi một tá bia. Cứ như vậy ăn hết. Trong bữa tiệc chủ yếu toàn là Diệp Ngôn Tích nói chuyện với Dư Thả, Cố Thừa Vọng chỉ là chuyên tâm ăn đồ ăn, một bữa cơm cũng coi như sóng êm biển lặng.

Có thể là bởi vì buổi tối ăn uống thả cửa một phen, Diệp Ngôn Tích nằm ngủ không bao lâu đã bị nướ© ŧıểυ nghẹn tỉnh.

Dùng xong WC đi ra dẫm phải nước ở ban công , lòng bàn chân trượt một cái, không ngờ bản thân lại không tiếp xúc thân mật với đất mẹ, mà ngã vào trong l*иg ngực người nào đó.

Cố Thừa Vọng vừa hay cũng đi WC tiếp được cậu. Mà tay Diệp Ngôn Tích, vừa vặn đặt ở thân dưới đối phương.

Vốn là định bỏ tay ra, nhưng Diệp Ngôn Tích lại cảm thấy, có gì đó không đúng a...... Phía dưới người này làm sao mà vừa lớn vừa to như vậy, Diệp Ngôn Tích không thể tin tưởng lại sờ sờ, cậu hình như rõ ràng sờ được...... Hai cây??

"Tôi nói cậu sờ đủ chưa vậy!?"Cố Thừa Vọng lúc này sắc mặt xanh mét, trực tiếp buông lỏng tay, Diệp Ngôn Tích rơi xuống đất, tí nữa thì bị vứt ngã chúi xuống đất.

"ĐM! Cho dù hai ta có thù oán thì cậu cũng đừng có xuống tay tàn nhẫn như vậy a!"

Cũng không thèm quan tâm đến hai người khác đang ngủ, Diệp Ngôn Tích vừa chửi bới, vừa từ trên mặt đất bò dậy, Cố Thừa Vọng đã đóng cửa WC .

Diệp Ngôn Tích xoa xoa cánh mông bị vứt đến nở hoa của mình, hùng hùng hổ hổ lên giường.

Mà trong WC Cố Thừa Vọng nhìn hai cái đồ chơi của mình cứng đến giống như hai cây thiết trụ( cột sắt ) có chút tức giận đấm tường một chút .

mình vừa mới ra ban công liền nhìn thấy cái tên kia ngu xuẩn kia tí nữa là té ngã, cũng không biết sợi dây thần kinh nào hỏng rồi vậy mà đi đỡ cậu, kết quả đã bị người kia sờ soạng bộ vị bí ẩn nhất của mình, chỉ trong chốc lát vậy mà lại quên phản ứng, đến khi Diệp Ngôn Tích tiếp tục sờ đến, Cố Thừa Vọng mới vội vàng vứt cậu đi.

TᏂασ, nhìn huynh đệ đang nghểnh cao đầu của mình, cứng thành như vậy, còn đi WC cái quái gì.

Trước tiên mặc kệ cậu ta có phát hiện cái gì hay không, nghĩ đến mình chỉ là bị người nọ sờ một cái liền cứng, Cố Thừa Vọng lại khinh thường du͙© vọиɠ của bản thân.

Mà Diệp Ngôn Tích trở về trên giường cũng lăn qua lộn lại không ngủ được, cảm giác vùa rồi vẫn còn trên tay, khiến cậu giống như nằm mơ.

Sao có khả năng, Diệp Ngôn Tích nhỏ giọng nói thầm, người kia sao có khả năng có hai loại đồ vật này...... Hơn nữa lúc không cứng đã lớn như vậy...... Diệp Ngôn Tích không phát hiện cơ thể mình không biết từ lúc nào đã nổi lên biến hóa vi diệu.

Từ lần trước ở phòng tắm mất khống chế, cậu phát hiện cảm giác nơi đó cao trào thật không tệ, tính dục cũng so với trước kia dễ dàng đến.

Ôm lấy chăn kẹp ở giữa hai chân chậm rãi cọ xát, lại vẫn cảm thấy không đủ, kẹp chặt chân, thật muốn có cái gì đến thư giải tìиɧ ɖu͙© một chút...... Môi âʍ ɦộ như có dòng điện chạy qua, tiểu huyệt càng thêm ướŧ áŧ.

Nghĩ đến nơi đó của Cố Thừa Vọng có đến hai vây dươиɠ ѵậŧ bự......

Vậy mà cảm thấy một trận miệng khô lưỡi khô, toàn thân nóng bỏng, khẳng định là uống nhiều rượu quá, Diệp Ngôn Tích tìm cho mình một cái cớ.

Mông còn ẩn ẩn có chút đau, chính là phía dưới lại ướt ngứa không chịu nổi, lần đầu tiên dưới tình huống như vậy cắm ngón tay vào nơi đó của mình, sau đó ra vào, cố gắng không phát ra tiếng nước, thật sướиɠ......

Diệp Ngôn Tích cắn chăn, đè nặng hô hấp của mình, lúc nhìn thấy Cố Thừa Vọng trở về từ WC , càng giống như là chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ to lớn nào đó, đẩy ngón tay vào càng sâu.

Kỳ thật Cố Thừa Vọng ở WC căn bản không có tiểu được, đều là do Diệp Ngôn Tích ban tặng, sau khi lên giường hai cây đồ vật kia vẫn cương cứng như cũ, xem ra chỉ có thể tuốt ra thôi, Cố Thừa Vọng cầm dươиɠ ѵậŧ của mình, trong đầu một bên mắng Diệp Ngôn Tích.

Mà Diệp Ngôn Tích ở thời điểm cao trào, vẫn nghĩ đến hình ảnh hai cây dươиɠ ѵậŧ của Cố Thừa Vọng, ngón tay so với thứ đồ vật kia đương nhiên nhỏ hơn nhiều, nhưng Diệp Ngôn Tích là mộ tên xử nam chưa từng trải qua ái tình chân chính, chỉ một ngón tay cắm cắm vào, là có thể đạt tới cao trào.

Bởi vì gia đình cùng thân thể đặc thù, cha già quản cậu vô cùng nghiêm, đến bây giờ cũng không để cho cậu yêu đương, càng không cho phép cậu đi ra ngoài xằng bậy, trước kia Diệp Ngôn Tích cảm thấy không sao, dù sao thì tính dục của mình cũng không quá lớn, càng không có hứng thú yêu đương, nhưng gần đây trong khoảng thời gian này...... Mọi thứ khiến cậu có chút bất an......