Dùng vòi hoa sen rửa lỗ nhỏ 【 hết thảy thẳng nam trước mặt Thần Tu Tu đều là hổ giấy, phòng tắm kí©ɧ ŧìиɧ 】
"Ô...Ha ha..."
Chuyện gì xảy ra... Nằm mơ mà xúc cảm lại chân thật như vậy sao... Ưm a...
Sở Quân Tụ như một con mèo bị bắt nạt bị giam cầm trong ngực Dương Sâm. Hai mắt sương mù, đôi tay mềm mại không biết là nó đang đẩy ra hay chào đón, cái áo trắng bị trượt xuống theo chuyển động của hai người lộ ra hai vai, Dương Sâm hôn mụ mị, tai hắn đỏ lên khả nghi. Đầu lưỡi hai người như đang múa máy triền miên.
Dương Sâm vụиɠ ŧяộʍ quan sát thần sắc Sở Quân Tụ. Sở Quân Tụ nhắm mắt lại, bị hôn đến nước miếng chảy đầy khóe miệng. Rốt cuộc y bị bệnh nặng đến mức nào? Có biết ai là người đã hôn y không? Hay là người nào cũng có thể hôn hả?
Dương Sâm nghĩ ngợi, một cỗ khí "Vụt" bốc lên. Hắn nắm chặt cổ tay Sở Quân Tụ ấn y xuống dưới, cúi người hung hăng nói: "Ai cho anh uống rượu? Hử?"
Khuôn mặt thanh tú của Sở Quân Tụ hồng hồng, đôi môi bị Dương Sâm thô lỗ mυ'ŧ đến đỏ tươi, đôi mắt dài nhỏ rơm rớm nước vì cơn sốt, vẻ ngoài hấp dẫn này khiến bộ phận dưới háng của Dương Sâm căng lên. Sở Quân Tụ cố sức nói: "Uống... Uống nhầm... rồi..."
?? Uống nhầm rồi??
Tên ngu ngốc này chẳng lẽ còn xem rượu thành nước mà uống rồi hả?
Dương Sâm hết giận hơn phân nửa, hỏi tiếp: "Vậy anh biết tôi là ai không?"
Nghe được vấn đề này, con ma men Sở Quân Tụ miễn cưỡng "hi~ ha~" cười cười, "Cậu là... người~ giả~"
Giả Nhân?
"Giả Nhân là ai?" Cơn giận rút xuống, một sự chua chát không rõ ràng bay lên, "Bạn trai anh?"
*Theo mình tra thì trong đoạn này SQT muốn nói DS là giả ấy, ảnh tưởng là mơ. Hai từ '假人' '贾仁' đều đọc là 'jiǎ rén' nên DS nhầm.
Hừ hừ...Sao trong mơ mà Dương Sâm cũng hung dữ thế... Còn nói lắm nữa...
Sở Quân Tụ mệt mỏi nhấc chân, vô tình chạm phải phần nhạy cảm giữa hai chân của Dương Sâm. Nhưng người khởi xướng không biết điều đó, còn dùng đầu gối cọ xát hai viên tinh hoàn đầy to béo của Dương Sâm. Dương Sâm không thể nhịn được nổi gân xanh, nhưng Sở Quân Tụ lại không biết gì mà vặn vẹo dưới người đàn ông cực kỳ nguy hiểm này, cả người đầy mồ hôi, không khí xung quanh cũng ngưng đọng lại, nói: "Quân Tụ... Quân Tụ muốn tắm~."
Dương Sâm hít sâu vài cái làm dịu ham muốn của mình, sau đó đứng dậy khỏi giường, mặt đỏ bừng tức giận nói: "Tắm cái rắm! Uống thuốc trước đi đã!"
"Em muốn đi tắm cơ..."
"Nghe lời!"
Thuốc cảm này phải pha mới uống được, Dương Sâm nhanh chóng đi pha mang lại, thế nhưng Sở Quân Tụ cứ như đứa bé, như thế nào cũng không chịu uống.
"... Sở Quân Tụ! Anh có nghe lời hay không?"
Tổng giám đốc Sở núp ở góc giường: "Không uống... !"
Ỷ người ta đang thần chí không rõ, Dương Sâm thừa cơ chiếm tiện nghi, "Không uống đợi lát nữa ông đánh mông anh giờ!"
Sở tổng lắc đầu, gần như bĩu môi nói: "Em không uống!"
Dương Sâm tức giận đến ruột thắt. Đột nhiên hắn nghĩ ra một cách để y uống thuốc trước. Vì vậy Dương Sâm đặt chiếc cốc lên tủ đầu giường, trèo lên giường ấn chặt Sở Quân Tụ nằm sấp xuống, mặt Dương Sâm gần sát Sở Quân Tụ, "Anh thấy tôi có giống Giả Nhân không?"
Sở Quân Tụ bị sắc đẹp mê đến choáng váng đầu óc, trong đầu đều là hồ nhão, mơ hồ gật đầu.
Ặc, xem ra ông rất giống bạn trai của y nhỉ, "Vậy anh có muốn hôn tôi không?"
... Dương Sâm đột nhiên cảm thấy hắn y như một kẻ buôn bán trẻ con.
Sở Quân Tụ mơ hồ mà lại gật đầu một cái.
"Là anh bảo tôi hôn nha, đừng có bảo là tôi chiếm tiện nghi".
Dương Sâm kéo Sở Quân Tụ ngồi xuống, một tay cầm ly đem thuốc cho vào miệng, một tay đỡ gáy Sở Quân Tụ nhắm cái môi mềm kia mà hôn xuống, từng chút từng chút bón thuốc cho y.
"A......" Sở Quân Tụ lui về sau, vị thuốc trong miệng làm y khó chịu đến chảy nước mắt, sao trong mơ mà Dương Sâm cũng hư hỏng như vậy, y ghét nhất là uống thuốc đắng đấy.
Dương Sâm thật vất vả dụ dỗ lừa gạt y uống hết thuốc, sau đó nhét Sở Quân Tụ vào trong chăn.
Chuẩn bị rời đi.
Góc áo Dương Sâm bị nắm lấy, quay đầu lại. Sở Quân Tụ tội nghiệp thiếu chút nữa thì khóc lên "Đừng đi mà."
"...đi", Dương Sâm thấy vậy mềm lòng, "Tôi không đi, tôi ở đây trông anh."
Ai ngờ chẳng được bao lâu, Sở Quân Tụ lại chơi xấu, nhắc lại: "Em muốn đi tắm... Quân Tụ muốn đi tắm ..."
Dương Sâm cũng chơi xấu, ngồi chơi game ở bên giường cự tuyệt: "Không được, tôi nói không được, Quân Tụ không được tắm rửa."
Trò chơi trên điện thoại đang diễn ra kịch liệt. Dương Sâm không chú ý đến động tĩnh của Sở Quân Tụ trong một lúc, phía sau đột nhiên an tĩnh trái tim, thầm nghĩ kỳ quái, như thế nào không quậy nữa rồi?
Quay đầu lại, chỉ thấy Sở Quân Tụ như cô vợ bị thổ phỉ đầu lĩnh cường bạo xong, một chút âm thanh đều không có, miệng nhỏ dẩu lên, đôi mắt đẫm lệ ủy khuất, giống như không để cho y tắm rửa là đối với y làm những chuyện cực kỳ quá đáng ấy.
Dương Sâm bỏ điện thoại xuống, giơ hai tay đầu hàng.
Cho dù đang tháng bảy, Dương Sâm cũng bật lò sưởi trong phòng, trong phòng tắm cũng không bỏ qua. Tìm khăn tắm, xả nước ấm, chăn lông, các biện pháp phòng ngừa Sở đại thiếu gia bị cảm lạnh nữa.
Nhưng, làm thế nào để tắm đây? Mình giúp y tắm? Như tắm cho chó như vậy hả?
Vừa nghĩ tới cơ thể quyến rũ và biểu lộ mê người của Sở Quân Tụ, trái tim Dương Sâm đập thình thịch. Ông chủ hư hỏng này, sao có thể đáng yêu như vậy chứ...
Dương Sâm mặc một chiếc quần cộc lớn màu xanh lá, trên là áo phông trắng rộng thùng thình, đầu tóc rối bời, tiêu chuẩn trang phục du côn đường phố, mà tên du côn này đang ngồi xổm bên bồn tắm để kiểm tra nhiệt độ nước cho ông chủ nhà mình.
"Sở Quân Tụ, " Dương Sâm ra khỏi phòng tắm, "Nước xong rồi, tự anh tắm..."
"Hay là để tôi tắm cho?"
Sở Quân Tụ nghe được câu này, đôi mắt hỗn độn tựa hồ thanh minh thêm vài phần. Nếu còn đang mơ, đương nhiên muốn làm chuyện bình thường không dám làm a. Y run rẩy bước ra khỏi giường, cùng mỗi lần về nhà cởϊ qυầи áo gọn gàng nhanh nhẹn, cởi sạch áo sơ mi, đồ lót cũng cởi ra luôn.
Sở Quân Tụ trần trụi y như con thỏ lớn, ngồi ở bên giường quơ quơ cái chân thon dài, ngón chân ngoắc ngoắc. Đôi mắt lười biếng say lờ đờ nhìn Dương Sâm nói: "Anh ôm em đi, chúng ta cùng nhau tắm."
"..."
Khóe mắt Dương Sâm co giật, cố gắng không nhìn vào dáng người tuyệt vời của Sở Quân Tụ. Về sau tuyệt đối không thể để cho Sở Quân Tụ uống rượu. Người này mà uống say quá thể thì chắn chắn chuyện gì cũng sẽ làm cho mà xem? Hắn tới gần Sở Quân Tụ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, hơi thở kìm hãm vài phần, tay phải hắn vòng qua bả vai Sở Quân Tụ, tay kia vòng xuống chân y, xúc cảm đều là da thịt non mềm bóng loáng khác biệt hoàn toàn với hắn. Không biết vì cái gì, rõ ràng cùng là đàn ông có thêm một con trym, Dương Sâm lại có cảm giác chiếm tiện nghi y.
Sở Quân Tụ đã nằm trong bồn tắm rồi, Dương Sâm còn ở bên cạnh đấu tranh tư tưởng.
Mày là thẳng đấy, Dương Sâm, mày là thẳng đấy. Hãy nghĩ tới Hatano Yui, Asuka Asahi, Julia, các cô đều đang gọi mày... Vυ' to thật đẹp a... eo nhỏ thật tốt a... Mày không thể nói cong liền cong ngay được...
Trong bồn tắm Sở Quân Tụ: "Dương Sâm... Anh mau vào đi..."
Cầu trời cầu phật...
Dương Sâm ngồi trên một chiếc ghế nhỏ, mặt nghiêng sang một bên, quần áo chỉnh tề, cứ như vậy ngồi bên cạnh chờ y tắm rửa. Sở Quân Tụ say quá nói chuyện gì cũng không có logic, Dương Sâm chẳng tiếp, hắn như một ông bố khổ bức trông coi thằng con nghịch ngợm tắm rửa.
Yêu tinh chuyển thế Sở Quân Tụ thấy Dương Sâm không để ý tới y, cánh tay trắng sáng vươn ra từ trong nước nắm chặt áo Dương Sâm, một góc áo lập tức bị nước thấm ướt, màu sắc tối lại, Sở yêu tinh mềm mại nói: "Anh mau vào đi..."
Dương Sâm mím môi, quay đầu lại liếc mắt nhìn Sở Quân Tụ, mặt đỏ bừng lại nhìn qua chỗ khác, "Anh tự tắm đi! Làm sao hai người đàn ông có thể tắm chung, cũng không thấy khó chịu hả?"
Dương Sâm đã lớn như vậy, chuyên ngành còn là thiết kế thời trang, đã nhìn thấy vô số cơ thể người khác. Hắn có những yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, nhiều năm như vậy cơ thể làm hắn thán phục cũng không có nhiều lắm. Sở Quân Tụ đã đánh bại đệ nhất trong danh sách của hắn rồi.
Hắn lần đầu tiên biết là thì ra vóc người đẹp đến một trình độ thì có thể làm mơ hồ giới tính đấy.
Sở Quân Tụ thuộc loại hình chân tay dài, thân thể mảnh khảnh cũng có cơ bắp, không khoa trương to lớn như những người đàn ông khác theo đuổi mà gọn gàng trơn tru như nước vậy. Loại này cơ bắp kỳ thật rất khó luyện, chủ nhân phải tương đương nghiêm khắc yêu cầu mình, về sau càng khó, cơ bắp sẽ bành trướng, vặn vẹo, phải chịu đựng kịch liệt đau nhức thì mới dần dần trở thành đường tuyến đẹp nhất được. Làn da trắng sáng, đường vai và cổ thanh lịch, eo nhỏ không quá 57cm. Nguyên bản toàn thân của Sở Quân Tụ đều phát ra khí chất quý tộc, nhưng cái mông lớn ngạo nghễ ưỡn ra của y — biến tất cả những điều này thành bối cảnh phụ trợ tìиɧ ɖu͙©.
Dương Sâm nghĩ thầm, chân cùng mông Sở Quân Tụ thậm chí có thể đi mua bảo hiểm giá trị trăm vạn, ném y ở Ngưu Lang điếm, sợ là oanh động một vùng cho mà coi.
Nhân · gian · vưu · vật
Sở Quân Tụ thấy hắn không chịu qua, hai chân vô lực từ trong bồn tắm đứng lên, trước ánh mắt kinh ngạc của Dương Sâm ngồi lên bắp đùi hắn.
"Anh... A...!"
Hai tay Sở Quân Tụ vòng qua cổ Dương Sâm, nửa híp mắt dùng môi mình chặn môi Dương Sâm.
Hơi thở ngọt ngào vừa mới trải qua lại bao phủ toàn bộ Dương Sâm. Tâm lý vừa mới kiến thiết của Dương Sâm sụp đổ toàn bộ, hai tay cực kì tự giác mà ôm lấy thân thể không lấy mảnh vải của Sở Quân Tụ. Tư thái hai người như tình lữ thân mật, trong phòng tắm mờ mịt hơi nước mà hôn nhau, hai cái lưỡi linh hoạt như ẩn như hiện giữa hai môi.
"A a... Hừ... Ưʍ..."
Cảnh tưởng tượng đã lâu của Sở Quân Tụ cuối cùng cũng được hiện thực hóa trong mơ. Y vừa thẹn vừa rung động, suồng sã vặn vẹo cái mông lớn trên đùi Dương Sâm, dưới bụng truyền đến ham muốn tìиɧ ɖu͙© như lửa cháy lan ra đồng cỏ. Nụ hôn mạnh mẽ hung hăng của Dương Sâm làm c̠úc̠ Ꮒσα y khát khao co rút, bàn tay lớn của Dương Sâm sờ soạng eo nhỏ trơn trượt của y, rất không thành thực mà bóp nắn hai cánh mông cực phẩm.
Hai môi tách ra, Dương Sâm thấp giọng hỏi: "Bạn trai anh..."
Sở Quân Tụ bị tiếng nói trầm thấp từ tính của Dương Sâm làm cho tâm ngứa, một bên đem mông ngồi lên tay hắn, một bên đưa lưỡi liếʍ môi Dương Sâm, mê tình nói: "Em không có bạn trai."
Sở Quân Tụ say quá, bản tính hoàn toàn phóng thích, so với bình thường Sở tổng lôi lệ phong hành, lạnh lùng, tính khí táo bạo quả thực một trời một vực. Dương Sâm bị y bộ dạng không khắc chế du͙© vọиɠ mê đến thất điên bát đảo. Đáng yêu và dâʍ đãиɠ có thể kết hợp được như vậy, khiến Dương Sâm suýt nữa là đem hai cái thận cống hiến cho y luôn.
Dương Sâm sợ y lạnh, mở vòi sen sau lưng, hai người môi lưỡi quấn quýt trong dòng nước ấm. Dươиɠ ѵậŧ giữa hai chân Sở Quân Tụ cứng đến chảy nước, c̠úc̠ Ꮒσα cũng khát khao được đâm vào, uốn éo cọ xát c̠ôи ŧɧịt̠ bự cách một lớp quần đang cứng ngắc của Dương Sâm như đã bị hắn hung hăng cắm vào. Tay Dương Sâm bóp nắn cái mông của Sở Quân Tự như đang nhào bột, lơ đãng đυ.ng phải nhục động mất hồn giấu giữa bờ mông, trong cổ y liền phát ra tiếng thở dốc khêu gợi.
Dương Sâm thở hổn hển, bộ dạng Sở Quân Tụ mặc người thao túng này....
Thật sự làm cho hắn muốn hung hăng chà đạp một phen.
Dương Sâm điều chỉnh vòi phun, cầm vòi sen có thể lấy xuống, Sở Quân Tụ mềm nhũn vùi vào cần cổ hắn, liếʍ cắn hầu kết của Dương Sâm.
Dương Sâm đột nhiên nghe thấy trong ngực người nhẹ nhàng nói: "Dương... Sâm..."
"Thích anh..."
Tim Dương Sâm lập tức đập như nổi trống, gân xanh nổi lên.
Dương Sâm chưa bao giờ thể nghiệm qua cảm giác tâm động không cách nào khắc chế như vậy.
Dương Sâm bắt tay vào làm, nét mặt đẹp trai khẽ vặn vẹo, hắn di chuyển vòi hoa sen mở đùi ra hai bên. Sở Quân Tụ ngồi trên háng hắn, hắn vừa lui c̠úc̠ Ꮒσα Sở Quân Tụ liền bạo lộ, dòng nước dữ dội nhắm ngay vào c̠úc̠ Ꮒσα đang nứиɠ của Sở Quân Tụ.
"Ha a..."
Sở Quân Tụ ôm chặt Dương Sâm, c̠úc̠ Ꮒσα bị y sử dụng đến cực kì nhạy cảm liền bị dòng nước xối vào cũng có kɧoáı ©ảʍ, cái lưng kéo căng ưu mỹ. Dương Sâm nhìn chằm chằm y, tay trái hắn sờ sờ c̠úc̠ Ꮒσα của Sở Quân Tụ, ngón giữa và ngón trỏ tách ra nếp uốn không ngừng co rút.
"A a... Dương Sâm..."
"Ngoan, " Dương Sâm chằm chằm vào mắt y, như là thay đổi một người khác, "Giúp anh rửa lỗ nhỏ."
Sở Quân Tụ cảm giác nước kia thoáng cái chảy vọt vào trong cơ thể, y nức nở nghẹn ngào uốn éo cái mông. Dương Sâm dùng lòng bàn tay cọ xát thật mạnh lỗ da^ʍ của y, ngón giữa cực kì thông thuận cắm vào cửa động sâu thẳm. Động tác uốn éo mông của Sử Quân Tụ rút cuộc dừng lại, ngón giữa cắm đến gốc.
"Ha ha... ưm a Cắm vào... Cắm vào rồi... Ân A......"
Tay Dương Sâm bởi vì thường xuyên rèn luyện, khớp xương thô hơn so với người bình thường, lại càng không cần phải nói mặt ngoài là một tầng thô ráp thậm chí bị chai nữa. Điểm mẫn cảm của Sở Quân Tụ bị cọ, kɧoáı ©ảʍ từ c̠úc̠ Ꮒσα như một dòng điện truyền hết toàn thân. Dương Sâm cảm thấy cái lỗ lẳиɠ ɭơ này trơn tuột, trong lòng mắng đĩ da^ʍ, ngón áp út cũng hung hăng cắm vào.
Sở Quân Tụ hơi há miệng, bị ngón tay trong nhục động giày vò đến thất thần.
"Phụt phụt phốc phốc..."
"Ha ha a a... ! Sâm... Hừ a Dương Sâm ~~" Cú© Ꮒσα Sở Quân Tụ mở rộng ngồi giữa đùi gã đàn ông, mông lớn nhấc cao, bị hai ngón tay đào khoét điểm G trên thành thịt, sướиɠ đến mức hai đùi run rẩy như điện giật, từng cơn kɧoáı ©ảʍ như thủy triều trong lỗ da^ʍ phóng xạ đến cả người.
Mặc dù Dương Sâm trước mặt mọi người là phú nhị đại đẹp trai giàu có, nói ra khả năng không ai tin — hắn còn chưa quan hệ tìиɧ ɖu͙© bao giờ.
"Hừ a!! Giỏi quá... Còn muốn ~ em còn muốn... Tiếp tục làm bên trong ô ô a!"
Mông lớn Sở Quân Tụ bị cắm chọc rung rung, lỗ nhỏ bị ngón tay chơi đùa phun ra cuồn cuộn nước da^ʍ. Dương Sâm như phát điên muốn dùng ©ôи ŧɧịt̠ của mình ȶᏂασ chết hắn, nhưng mà lại thật sự không thể làm thêm bước này. Ngón tay rút ra đâm vào mãnh liệt như muốn hả giận.
"Á!! ha ưm a a a ~~! !"
Dươиɠ ѵậŧ và c̠úc̠ Ꮒσα của Sở Quân Tụ sướиɠ đến phun ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn lên cái áo ướt đẫm của Dương Sâm.