Phụ Tử Đồng Huyệt

Chương 12: Trừng phạt

Không biết đã qua bao lâu, nhân viên đều đã tan làm, trong không gian vắng lặng thỉnh thoảng vang lên tiếng nước " Phốc tư".

Đã bắn không biết bao nhiêu lần, sắc mặt Triệu Hổ đã trắng xám, vận động pittong đã không còn sung sức nữa, trái lại thần sắc Diệp Thư Văn ngày càng sáng láng, Triệu Hổ chỉ có thể lấy vẻ mặt thảm thiết cầu xin.

" Diệp quản lí... Thật... Thật sự không thể... Không thể lại bắn... Bắn nữa sẽ phế..."

Hạ thân đã uống đủ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân, cái miệng nhỏ nhắn co rút, cả cơ thể đều thỏa mãn cậu mới để cho cấp dưới rời đi.

Về đến nhà, nghênh đón cậu đầu tiên là hắc cẩu, mẫu thân đang nấu cơm ở bếp, đệ đệ cùng phụ thân đang im lặng xem TV ở phòng khách, thấy cậu trở về phụ thân nhíu mày hỏi.

" Cuối cùng cũng biết về?"

Diệp Thiếu Dương bên cạnh nhỏ giọng góp vào.

" Không biết đi đâu làm loạn, ta không tin ca ca có thể chịu được ba ngày không làʍ t̠ìиɦ."

Diệp Thư Văn trầm mặc chớp mắt không chút thay đổi nói.

" Có liên quan gì đến các ngươi sao?"

Nói xong không để ý đến bọn họ trở về phòng.

Phụ thân bị cậu chọc giận theo ngay vào phòng, Diệp Thiếu Dương cũng theo sát sau đó.

Cho dù tràn đầy phẫn nộ, Diệp Hoành Hùng vẫn nhỏ giọng hỏi.

" Đệ đệ ngươi nói thật? Mấy ngày nay ngươi thật sự ở ngoài cùng dã nam nhân lêu lổng?"

Cậu không muốn giải thích. Hiện tại khi đã thanh tỉnh cậu vô cùng hối hận, càng ngày càng thống hận thân thể dâʍ đãиɠ này của bản thân, nhưng không biểu lộ ra, trên mặt vẫn là bộ dạng không để ý khẽ cười.

" A... Nếu như thế thì đã sao..."

" Ca, ta cùng phụ thân còn có đại hắc cũng không thỏa mãn ngươi được hay sao? Ngươi cơ khát như vậy?"

Diệp Thiếu Dương giờ phút này không thể diễn tả nỗi thất vọng này như thế nào, hắn chỉ nghĩ hắn và đại ca chỉ là quan hệ thể xác, không thể có cảm giác như khi bị người yêu phan bội như vầy.

Diệp Hoành Hùng tràn ngập lửa giận, nhưng y không có lập trường mắng đại nhi tử không có liêm sỉ, trong suy nghĩ của y vẫn là người của Diệp gia, dù có khiếm thao cùng phải để người Diệp gia thao.

" Da^ʍ phụ không biết liêm sỉ, ở nhà phát tao còn chưa tính, còn ra ngoài câu dẫn dã nam nhân, ngươi là có bao nhiêu dâʍ đãиɠ! Lão tử đã lâu chưa đánh ngươi đi?"

Thô bạo đem Diệp Thư Văn đẩy ngã trên giường, nắm quần tây cậu cởi đến đầu gối, tiếp đó bàn tay nhắm vào cái mông mượt mà cong mẩy của Diệp Thư Văn mà đánh.

Lần đầu làʍ t̠ìиɦ ở bên ngoài rồi bị phụ thân đánh, hai huyệt còn lưu tϊиɧ ɖϊ©h͙ không có cách nào giữ, chảy ra, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ phụ thân mất đi lí trí, đánh đến khi hai mông tuyết trắng của cậu đỏ lên, càng xấu hổ hơn là, cho dù bị trừng phạt như thế cậu giác có cảm giác.

Cậu không thể diễn tả cảm giác lúc này của mình, thấy phụ thân phản ứng như thế lại có chút mừng thầm, không phản kháng để phụ thân trừng phạt, cậu thậm chí bi ai phát hiện, chính mình thế mà biếи ŧɦái đến nỗi hưởng thụ loại trừng phạt này, cậu thật sự bị nam nhân chơi hỏng.

Đến lúc phụ thân ngừng lại, cái mông vốn đã đầy đặn của Diệp Thư Văn lại to thêm một vòng, cậu nghĩ vậy là đã kêt thúc, đột nhiên thân thể bị lật lại, một vật cứng chặn lại trong hoa huyệt, một dòng nước cường liệt cọ rửa trong nội bích, bên tai vang lên tiếng của đệ đệ.

" Ca ca, ba ba nói rất đúng, ngươi chỉ có thể ở trước mặt chúng ta phát tao, không được đối vơi người khác bày ra bộ mặt dâʍ đãиɠ đó. Ca cũng biết bí mật thân thể truyền ra ngoài không tốt đi. Hơn nữa ngươi mang mấy thứ dơ bẩn này trở về là chê ta, ba ba cùng đại hắc không đủ thỏa mãn ngươi hay sao? Đệ đệ bây giờ sẽ giúp ca tẩy rửa địa phương dơ bẩn này."

" A cáp! Đừng... Đừng tiểu.... Đau quá... Quá nhiều... Bụng muốn vỡ... A a a! Dừng... Dừng lại...Thiếu Dương..."

Diệp Thiếu Dương giống như là đã đem nướ© ŧıểυ tích lũy mấy ngày nay bắn vào bụng ca ca, đem bụng cậu chống đỡ như người mang thai.

" Thiếu Dương... Lão công... Dừng... Dừng lại... Tiểu lão công... A ân ~"

" Làm sao mà không được? Nếu dám sau lưng lão công vụиɠ ŧяộʍ với hán tử bên ngoài thì đã chuẩn bị nhận trừng phạt. Bụng ca ca ngày càng lớn rồi, như là mang thai con đệ đệ... Thật thoải mái a... Quả nhiên tiểu trong bụng ca ca thật thoải mái..."

Phảng phất như một thật kỉ trôi qua, Diệp Thiếu Dương rốt cuộc dừng lại, rút tính khí ra quay đầu nhìn ba ba còn đang tức giận.

" Lõa ba, ba muốn tới không? Chậc chậc... Đại ca thật sự là... Trong lỗ hậu cũng có thứ dơ bẩn của dã nam nhân, ba mau tới gột rửa... Uy nó hắn để hắn không lại đi làm loạn với người khác!"

Ngay lúc Diệp Hoành Hùng cắm vào lỗ hậu nhi tử chuẩn bị tiểu ra, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng mẫu thân.

" Người đâu cả rồi? Ăn cơm."

Rốt cuộc cũng nhớ bên ngoài còn mẫu thân, Diệp Thư Văn khẩn trương co rút hậu huyệt, nghe đệ đệ làm như không có chuyện gì đáp mẫu thấn, sau đó lại nhỏ giọng giục phụ thân.

" Lão ba, nhanh lên, mẹ bảo chúng ta ăn cơm kìa."

Cái loại cảm giác phản bộ thê tử này làm Diệp Hoành Hùng thanh tỉnh, đang chuẩn bị rút tính khí ra, lại không ngờ nhi tử mềm mềm năm trên giường đột nhiên dùng hai chân kẹo eo y, hậu huyệt cố gắng co rút giữ y lại, bên tai truyền đến tiếng đại nhi tử.

" Đừng rút ra... Tiểu vào đi..."

" Lão ba ngươi nhanh tiểu đi còn ra ăn cơm..."

Nói xong liền đóng cửa ra ngoài.

Diệp Thiếu Dương vừa ngồi xuống bàn cơm, mẫu thân liền hỏi.

" Ba cùng ca ca con đâu? Gọi bọn họ vào ăn cơm."

" Ách... Bọn họ a... Bọn họ đang ở trong toilet, xong nhanh thôi."

Phòng ngủ cách âm không tốt mấy, tiếng Diệp Thiếu Dương truyền tới là Diệp Thư Văn xấu hổ cắn chặt môi dưới. không biết có phải do thúc giục của thê từ bên ngoài hay không, Diệp Hoành Hùng rất nhanh đã tiểu xong, cột nước mạnh như vậy làm Diệp Thư Văn suýt cao trào.

Đến khi tính khí hoàn toàn rút ra, Diệp Thư Văn gắt gao kẹp chặt hai huyệt, không để thứ bên trong chảy ra.

Diệp Hoành Hùng trầm mặc sửa lại quần áo đi ra ngoài, vừa đến trước bàn cơm liền nghe thê tử hỏi.

" Quần áo anh sao lại ướt?"

" Lúc rửa tay bị nước bắn lên..."

Diệp Hoành Hùng có chút mất tự nhiên trả lời.

Diệp Hoành Hùng là người có tư tưởng bảo thủ, đối với thê tử là tuyệt đối chung tình, cho dù tại thời điểm thê tử không thỏa mãn y, y cũng không ra ngoài tìm người khác.

Từ khi thê tử đi công tác về y không biết đối mặt với nàng như thế nào, y đối với thân thể nhi tử thật sự đã nghiện, cai không được. y phản bộ thê tử trong chính căn nhà của họ, mỗi một tấc trong nhà đều lưu lại dấu vết phản bội. Mà sự phản bội này sẽ còn tiếp tục.

Một nhà ba người đều có tâm sự ngồi trên bàn ăn, thay quần áo xong, giả vờ như vừa tắm xong, Diệp Thư Văn xuống lầu, động tác có chút mất tự nhiên đi vào phòng bếp, như trước không nói gì ăn cơm.

Cậu không đem những thứ trong hai huyệt thanh lí, hỗn hợp kia không khống chế chảy ra ngoài, phảng phất như trong im lặng hướng mẫu thân thị uy: trượng phu của ngươi, con của ngươi đều đã thao qua thân thể ta, ngươi có thể thỏa mãn bọn họ sao.

Đại hắc đã sớm trở thành chó của Diệp gia, đối với việc mình vừa trở về đã thấy nó, Diệp mẫu không tỏ ý gì.

Dưới bàn ăn, Diệp Thư Văn hơi mở hai chân, Đại Hắc ngửi thấy mùi tao vị của cậu, hưng phấn liếʍ láp hạ thân cậu, lúc này áo tắm phát huy tác dụng, áo tắm không kín ở phía dưới, hắc cẩu có thể dễ dàng luồn vào, lưỡi hắc cẩu rất thuận lợi cắm vào cơ thể cậu, nghe kĩ có thể nghe tiếng " Bụp bụp" liếʍ hút, trên bàn ăn hai nam nhân đã đoán được dưới bàn đang diễn ra sự việc gì, sau khi về nhà mẫu thân vẫn đắm chìm trong suy nghĩ riêng nên không nghe thất âm thanh này. Nội huyệt ban nãy vẫn còn được thỏa mãn, bây giờ đã hư không, thật nhớ những ngày mẫu thân đi vắng, ngày ngày đều có người lấp đầy hai huyệt.

Diệp Thiếu Dương ngồi đối diện lấy ngón chân đầy vết chai do ngày hường đá bóng đặt lên âm đế ca ca nhẹ nhầng ma sát, loại cảm giác gãi không đúng chỗ ngứa này làm Diệp Thư Văn càng thêm khó chịu.

Mà lúc này mẫu thân đột nhiên hít hít mũi hỏi.

" Cái mùi gì vậy? Thối quá!"

" Ngại quá, con vừa mới cởi giày."

" Nhanh nhanh cởi ra! Đang ăn cơm mà muốn bị con xông chết."

" Vâng..."

Diệp Thư Văn gắt gao kẹp lấy ngón chân, chỉ tiếc lực không đủ lại kéo theo dâʍ ɖị©ɧ cùng nướ© ŧıểυ bên trong tràn ra ngoài.

Sau khi ăn com tối xong, mẫu thân vào bếp rửa bát, du͙© vọиɠ vẫn chưa được dập tắt, Diệp Thư Van chưa về phòng vội, nhân lúc phụ thân chưa đứng dậy liền dạng chận ngồi lên hai chân của phụ thân. Mẫu thân lúc nào cũng có thể ra, nàng chỉ cần ra khỏi phòng bếp đã có thể thấy đại nhi tử của mình dâʍ đãиɠ cưỡi trên đùi chồng mình, dùng hạ thân quang lõa ma sát hạ thân đã sớm cương cứng thành lều trại.

Diệp Thư Văn ở bên tai phụ thân nhẹ giọng hỏi.

" Phụ thân, ở trước mặt thê tử thao nhi tử có hưng phấn không? Nhi tử muốn biến thành bồn vệ sinh chuyên dụng của các ngươi."

Phụ thân không có lời nào để nói, y không muốn đẩy nhi tử ra, lại ngại thê tử nhìn thấy cảnh tượng dâʍ ɭσạи này.

Lại đột nhiên nhớ nhi tử ba ngày không trở về, trở về nội huyệt lại chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của dã nhan nhân, nhất thời lửa giận bốc lên.

" Lăn!"

Phẫn nộ đẩy đại nhi tử ra, thấy cậu ngã trên mặt đất, nhẹ giọng giận dữ mắng.

" Tao hóa, dã nam nhân của ngươi không thỏa mãn ngươi sao?"

Nói xong không đợi cậu phản ứng một mạch đi vào phòng ngủ.

Đệ đệ thấy ca ca mang bộ mặt lạnh sửa soạn áo tắm rồi cùng hắc cẩu đi lên lầu mà không để ý hắn, cả giận nói.

" Không có nam nhân liền tìm súc sinh làm, mấy ngày nay bên ngoài chắc không phải hoàn toàn cùng dã nam nhân đi... Là bị bao nhiêu súc sinh thao rồi? Không trở về là ngại mẹ vướng bận đi?"

Thấy đại ca vẫn không để ý, thậm chí còn nguyện tìm hắc cẩu chứ không tìm mình, phẫn nộ đến dơ chân, nhưng không dám nói lớn.

Mấy ngày kế tiếp Diệp mẫu phát hiện đại nhi tử của mình có nhiều thay đổi.

Thường xuyên đột nhiên xuất hiện trước mặt họ, buổi tối cùng cả nhà xem TV việc mà trong quá khứ không bao giờ có, ban ngày cũng thường xuyên xuất hiện trong phòng khách.

Chỉ là nàng không biết, lúc nàng đi tắm sau khi xem TV, đại nhi tử cùng chồng mình sẽ làm vài việc xấu hổ, Diệp Hoành Hùng lúc đầu còn ngại việc thê tử vẫn còn trong nhà nên đẩy cậu ra. Sau này phát hiện ở su lưng vợ vụиɠ ŧяộʍ lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, liền thuận theo cậu.

Mà đệ đệ, thích nhất là làm đại ca phát tao trước mặt mẫu thân.

Phụ thân cùng đệ đệ sẽ ở lúc Diệp mẫu nấu cơm ở phòng bếp, vụиɠ ŧяộʍ tiểu trong hai huyệt cậu, để cậu kẹp nướ© ŧıểυ ăn cơm. Ở dưới bàn được hắc cẩu liếʍ huyệt, được ngón chân đê đệ chà sát âm đế, được ngón tay ba ba xoa huyệt.

Hhom nay sau khi thê tử ngủ Diệp Hoành Hùng lại đến phòng nhi tử, muốn thao cậu một phen, Diệp Thiếu Dương cũng đã mang hắc cẩu vào phòng đại ca..

Phụ thân vừa vào phòng ngủ đã thấy đại nhi tử giống như mẫu cẩu nằm ghé lên giường, mông lớn nâng cao, trong lỗ hậu cắm kê ba của chó đực, trong miệng ngậm côn ŧᏂịŧ của đệ đệ. Vυ' lớn bị bọn học chơi đến lớn hơn mẫu thân, núʍ ѵú cứng như hòn đá, gặp phụ thân là mắt đầy nước chờ mong nhìn.

Diệp Thư Văn chống hai cánh tay đỡ nửa người dưới lên, hai vυ' lơ lửng vì không có áo ngực chống đỡ mà trướng cực kì, khát vọng có người chà đạp.

Thân thể dâʍ đãиɠ từ khi cùng cấp dưới phát sinh quan hệ liền mê cái loại cảm giác này, có khi là hoa huyệt có khi là hậu huyệt, thường mang tinh dich về, mong chờ trừng phạt của bọn họ.

Hôm nay Diệp Thiếu Dương phát hiện tao bức của ca ca lại mang tϊиɧ ɖϊ©h͙ của dã nam nhân về, cặρ √υ' trắng nõn kia vốn chỉ thuộc về bọn họ thế mà bị người khác nắn bóp, véo đến đầy dấu đỏ, quầng vυ' đều là dấu răng. Nhất thời phẫn nộ cùng bất đắc dĩ. Hắn mới ở độ tuổi này rất ít việc để hắn có cảm giác bất đắc dĩ.

Từ khi mẹ trở về, sau lần trừng phạt đó, trong mắt Diệp Thiếu Dương, ca ca đã giống như vợ chung của hắn cùng phụ thân, người bạn gái kia hắn đã sớm chia tay. Thế mà tao hóa này lại chơi đến nghiện, hai ba ngày lại mang thứ dơ bẩn của dã nam nhân về, làm bọn hắn thất thố, càng thao cậu dữ hơn.

Hôm nay bọn họ đã bàn sẵn, nếu tao hóa mang thứ dơ bẩn kia về sẽ không thao huyệt, khiến cậu hư không, thu bớt lại.

Việc này tra tấn Diệp Thư Văn thảm, hai vυ' ngứa ngáy khó chịu không nói, hoa huyệt ở công ty được cấp dưới đùa bỡn mới có một lần làm sao có thể thỏa mãn. Cố tình lúc ăn cơm đệ đệ cách lớp quần tây ma sát âm đế cậu, lúc cậu sắp cao trào lại dừng lại. Thậm chí đại hắc còn bị buộc chỉ được thao hậu huyệt.

Quen cả hai huyệt đều được lấp đầy, hôm nay chỉ có hậu huyệt được thỏa mãn, hoa huyệt hư không làm sao cậu chịu nổi, trái tim giống như mèo cào rất khó chịu.

Lúc này phụ thân tiến vào, cậu giống như thấy cứu tinh, eo mông xoay càng nhanh, hai vυ' lớn nhảy nhót như hai chú thỏ trắng dụ dỗ người chú ý. Hậu huyệt vì kích động mà co rút nhanh, kẹp đại hắc kêu lên " Uông uông", dươиɠ ѵậŧ nó bị kẹp gắt gao trong nội huyệt , nó bị chủ nhân nhà mình kẹp bắn.

Hậu huyệt được lấp đầy mà hoa huyệt vẫn hư không, một lúc sau đệ đệ cũng bắn.

Diệp Thiếu Dương rút tính khí đã mềm ra, bởi trong nhà cách âm không tốt nên hạ giọng nói.

" Ba, tao bức mẫu cẩu lại mang thứ dơ bẩn của nam nhân về nhà."

Diệp Hoành Hùng nghe tao nhi tử lại ở ngoài làm loạn nhất thời rất tức giận, nhìn trái phải một chút, cầm lấy cây bút lông trên bàn, hướng về phía hai chân của nhi tử.

Đại hắc cẩu vẫn im lặng cưỡi trên người Diệp Thư Văn, liếʍ phía sau lưng cậu, đại kê ba đã bắn vẫn nằm trong hậu huyệt, nó đã quen với việc sau khi bắn phải ở trong nội huyệt chủ nhân một thời gian mới rút ra được.

Diệp Thiếu Dượng sợ ca ca không nhịn được sẽ kêu ra tiếng liền lấy bịt miệng đeo lên cho cậu, rồi nhàn nhã cầm hai vυ' cậu chơi đùa. Lại cố ý không đυ.ng đến hai núʍ ѵú cứng như đá, vừa chơi vυ' vừa nghĩ, rồi ghé sát tai Diệp Thư Văn hỏi.

" Đại ca, vυ' ngươi lớn vậy, mỗi ngày đều dùng nịt ngực không sợ bị ép hỏng sao?"

Sợ, sao có thể không sợ, mấy ngày nay ngực cậu ngày càng to, buộc ngực cũ đã không còn vừa nữa, nếu bị người khác phát hiện...

Cùng lúc đó phụ thân cầm bút lông chà sát ở âm đế cậu, đến khi đem dâʍ ŧᏂủy̠ cậu đào ra thật nhiều như vòi nước vậy, không ngừng chảy ra. May mắn họ đã có kinh nghiệm, dưới thân Diệp Thư Văn đã lót mấy lớp quần áo, bây giờ không biết dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều như vậy có thấm xuống không.

Diệp Thư Văn giờ phút này đã cơ khát toàn thân run rẩy, trong miệng phát ra tiếng " Ô ô" rêи ɾỉ, nước mắt đầy mặt, mắt kính cũng không biết rớt nơi nào, nào còn bộ dáng nghiêm túc tinh anh.

Cậu giờ đã cơ khát đến không được, bị người chơi vυ', lại không đυ.ng đến núʍ ѵú, hoa huyệt cũng bị người chơi, lại chỉ dùng bút lông mềm kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm đế. Chỉ có hậu huyệt được kê ba của hắc cẩu an ủi.

" Tao mẫu cẩu, về sau còn dám bày vυ' để người khác chơi, tao huyệt ngứa có lại tìm dã nam nhân chơi nữa không? Còn dám mang thứ dơ bẩn của dã nam nhân về nhà?"

Côn ŧᏂịŧ dưới hạ khố của Diệp Hoành Hùng đã sớm cứng rắn, nhưng muốn dạy cho mẫu cẩu này một bài học nên cố nhịn.

" Ô ô" Diệp Thư Văn kích động lắc đầu, thấy trừng phạt đã đủ, phụ thân vứt bỏ bút lông, dùng ngón tay cái ấn xoa âm đế, mặt khác lấy tay ấn nhân mấy điểm mẫn cảm khác quanh huyệt, rồi đâm vào, làm bằng ngón tay vẫn kém hơn so với côn ŧᏂịŧ nhưng giờ phút này nó như một ân huệ đối với cậu.

Hoa huyệt được ba ba ruột lấy ngón tay móc ngoáy, không chỉ ngứa ngáy được xoa dịu mà còn có từng đợt kɧoáı ©ảʍ giống như điện loan khắp toàn thân cậu. Đệ đệ cũng bắt đầu xoa xoa núʍ ѵú cậu, đem nó kéo thật dài xong buông ra, nhìn hai vυ' nhảy lên. Duy nhất chỉ còn việc cậu vẫn không được kêu da^ʍ thoải mái.

Cứ như vậy, cậu bị ba ba ruột dùng ngón tay thao triều thổi, niệu đạo bị chơi hỏng, tiểu ướt giường. Thật sự là bị chơi hỏng, cứ mất khống chê, dần dần cậu yêu cảm giác mất khống chế đó, dâʍ ɖị©ɧ ấm áp từ hoa huyệt tùy ý chảy ra, theo đùi xuôi chảy xuống, có kɧoáı ©ảʍ xấu hổ.

Sau này cho dù không được ai thao, cậu cũng thích mặc quần áo tiểu ra. Có khi cố ý mặc đồ phụ nữ mang theo khẩu trang ở nơi công cộng tự chơi đến cao trào dưới cái nhìn của người khác.