Thời gian kế tiếp, loại quan hệ này tiếp tục xảy ra. Diệp Thư Văn chỉ cần về nhà là sẽ có phụ thân, đệ đệ hoặc là hắc cẩu giúp cậu nhồi đầy. Có đôi khi là hai người cắm, cũng có khi là cả ba cùng làm. Bất kể là WC, ban công, phòng ngủ hay pòng bếp, mỗi ngóc nghách trong nhà đều có thể trở thành chiến trường của bọn họ.
Bọn họ đã quen với sinh hoạt này, thích hìn diệp Thư Văn mỗi ngày mặc các loại quần áo gợi cảm, dụ hoặc bày ra các tư thế dâʍ đãиɠ câu dẫn bọn hắn. cậu cơ hồ như là vì tính khí của nam nhân mà sinh ra, trời sinh không thể rời hạ thân của nam nhân, mỗi ngày đều muốn được yêu thương, mỗi ngày không được ăn no sẽ cơ khát kêu gào.
Khuôn mặt tuấn tú nhã nhặn sau khi được yêu thương đầy đủ càng trở nên quyến rũ, bình thường trước mặt cấp dưới miễn cưỡng có thể duy trì hình tượng lạnh lùng uy nghiêm, nhưng vừa trở về văn phòng, đặc biệt mỗi lần kêu Triệu Hổ tiến vào, lại không khống chế được, tỏa ra tao khí của chính mình.
Đáng thương Triệu Hổ chỉ là một khờ khạo ngốc nghếch đại hán, mỗi ngày đều bị thủ trưởng dâʍ đãиɠ câu dẫn đến dục hỏa đốt người. từ lần liếʍ huyệt thủ trưởng đó, hai người không nhắc lại nữa, cũng không tiến thêm bước nữa, xem chuyện ngày đó như không tồn tại. Triệu Hổ đương nhiên không dám nhắc lại, không dam có bất kì động tác nào.
Diệp Thư Văn đối với khối thân thể không có nam nhân liền phát cuồng này không có biện pháp, rõ ràng đã có phụ thân, đệ đệ cùng hắc cẩu, nhưng vẫn không tự chủ được đi câu dẫn cấp dưới.
Cậu ngày càng trầm luân, ngày càng lòng tham không đáy, mới bắt đầu chỉ cần làm với phụ thân thôi là có thể thỏa mãn, hiện tại lại mỗi giờ mỗi khắc đều muốn họ cắm trong cơ thể mình, đúng vậy... Bọn họ...Bao gồm cả phụ thân, đệ đệ cùng hắc cẩu. Hiện tại chỉ càn có cự vật nhồi đầy cậu thì ai cũng được, là người là súc sinh đều không quan trọng.
Thời gian tɧác ɭoạи của ba người cuối cùng cũng kết thúc, mẫu thân đã gọi điện thoại về nhà thông báo hôm sau sẽ về.
Ngày kế, Diệp Thư Văn mặt không đổi sắc ngồi trên ghế sô pha hút thuốc nhìn bọn họ sửa sang lại nhà cửa, không lộ một chút manh mối nào.
Mẫu thân trở về, Diệp Thư Văn lại khiến chính mình tăng ca, thậm chí ở công ty luôn không về nhà. Cậu biết mẫu thân trở về đàn ông trong nhà sẽ thu liễm, cậu không chịu nổi có nam nhân trong nhà mà không thể thao cậu.
Triệu Hổ hôm nay lại bị gọi tới văn phòng mắng thâm tệ, cúi đầu khom lưng nhận sai, sau một hồi không nghe thấy tiếng chửi nữa, cũng không có tiếng bảo hắn cút như thường lệ, hắn chỉ biết đứng yên, một lúc sau nghe được một âm thanh lạnh lùng.
" Đóng cửa lại."
Hắn liền ý thức được chuyện gì, cẩn thận dè dặt khóa trái cửa,lại khẩn trương đợi phân phó tiếp theo.
Đợi một hồi, Diệp Thư Văn rốt cuộc buông văn kiện trong tay xuống, bảo hắn đến trước bàn làm việc, chăm cú nhìn hắn từ trên xuống dưới một hồi, khiến đại hán chân chất co cứng người. Cậu đột nhiên lên tiếng.
" Ngươi có muốn thao ta?"
" Muốn..."
Triệu Hổ đỏ mặt trả lời, một chút cũng không che giấu hạ thân đang dựng thành lều trại.
" Quản lí, mông lại ướt sao? Muốn... Muốn ta liếʍ sao?"
Bị đoán đúng, Diệp Thư Văn rất tự nhiên kẹp chặt hai chân, không có một chút xấu hổ nào khi bị phát hiện.
" Ta mỗi ngày đều mắng chửi ngươi, ngươi không chán ghét ta sao?"
" Quản lí nói đùa... Ta... Ta làm sao dám..."
" Không dám? Không ghét à muốn thao nát ta?"
" Kia... Quản lí..."
Triệu Hổ xoa tính khí của bản thân, rốt cuộc du͙© vọиɠ vãn chiếm thượng phong, cắn răng nói.
" Đúng! Ta là chán ghét ngươi, luôn muốn thao chết ngươi, rõ ràng ta không sai lại luôn muốn nhắm vào ta, luôn kiếm chuyện với ta, một bên mắng ta, một bên lại lắc mông cầu na nhân thao nát mông... Rõ ràng là một tao hóa không thể sống thiếu nam nhân, còn bày ra bộ dạng tinh anh không thể xâm phạm, dối trá!"
" Bị ta mắng như thế có phải hay không rất hưng phấn, quần chắc là ướt đẫm rồi đi, tao hóa?"
Không có cái gì có thể làm hắn hưng phấn như vũ nhục thủ trưởng đáng ghét, càng nói càng kích động, thậm chí móc cả tính khí ra.
" Tao hóa, nhìn côn ŧᏂịŧ lớn như vậy liền muốn đi? Kê ba cũng cứng rồi đi? Muốn thì cầu xin ta đi! Cầu xin cấp dưới hằng ngày bị ngươi mắng chửi thao ngươi a..."
Cơ thể đã hư không ba ngày làm sao có thể chịu được dụ hoặc như thế, bị cấp dưới vũ nhục nhưng lại làm cậu có cảm giác. Ngồi cách bàn làm việc nghe tiếng vũ nhục của cấp dưới ghét mình, bên dưới cách quần tây xoa tao bức, cầu xin cấp dưới.
" Cầu ngươi, nhanh lên thao ta, ta là đồ đê tiện thích câu dẫn cấp dưới... Tao hóa... A Hổ... Nhanh lên đến sáp tao huyệt của thủ trưởng đi... Tiểu huyệt ngứa chết... Chảy thật nhiều nước..."
" Đúng là tao, tại chính văn phòng làm việc của mình mà lại cầu xin cấp dưới mình vừa mắng thao huyệt... Ngươi chắc là đã tính toán trước khi gọi ta vào đây đi? Đem quần cởi ra, tách hai mông ra..."
" A... A Hổ... Ta..."
Diệp Thư Văn đem tay đặt lên thắt lưng, lại do dự không biết có nên cởi hay không...
" Nhanh lên!"
Đại hán chân chất mau chóng hối. Lão bà hắn mang thai đã bảy tháng, lâu như vậy chưa đυ.ng qua nữ nhân, hán tử còn tuổi tráng niên làm sao chịu nổi.
Hắn thật khinh thường loại nam nhân thích để người thao mông này, nhưng giờ lại nhịn không được muốn thao cậu.
Diệp Thư Văn rốt cuộc không chịu được du͙© vọиɠ dụ hoặc, trước sự thúc dục của cấp dưới cởϊ qυầи, vừa cởi ra tính khí đã nhảy ra, hai người cũng không quan tâʍ ѵậŧ chỉ để trang trí này.
Ánh mắt da^ʍ uế không chút che giấu nào nhìn hai đùi trắng nõn của thủ trưởng, cậu hôm nay không mặc tất đùi, cũng không mặc qυầи ɭóŧ. Cậu đem chân đặt hai bên tay vịn, ngón tay thon dài đem hai cánh mông phì nộn tách ra, lộ rõ ra da^ʍ huyệt bên trong. Hắn nhìn địa phương không thuộc về nam nhân của thủ trưởng nuốt nước miếng.
Hắn không phải lần đầu tiên thấy da^ʍ huyệt của thủ trưởng, nhưng vẫn có cảm giác trên đời sao lại có địa phương tao như vậy, hai phiến âm thần ẩm ướt dán vào với nhau, bên trong không ngừng chảy nước, chung quanh lông mao cũng ướt thành một mảnh, biểu thị chủ nhân giờ phút thành đã cơ khát đến cỡ nào.
" Đừng... Đừng nhìn... Tiến... Tiến vào..."
Diệp Thư Văn không nhịn được thúc giục.
" Tao huyệt chỉ thuộc về nữ nhân của Diệp quản lí lại biến phì, trách không được lại tao hơn nữ nhân bình thường... Cái nhan sắc này, Diệp quản lí trong thời gian này chắc là không thiếu nam nhân yêu thương đi? Không riêng gì tao bức, mông cũng bị thao lớn này. Ta là tận mắt chứng kiến mông ngươi mỗi ngày đều lớn hơn một chút."
" Đừng nhiều lời... Nhanh nhanh tiến vào..."
Dâʍ ɭσạи đem hai phiến âm thần đầy đặn kéo ra, bằng mắt đại hán có thể thấy được tao huyệt kia mấp máy hộc ra dâʍ ŧᏂủy̠. Chỗ đó nhìn yếu ớt như vậy, lại không ngờ cơ khát muốn bị chà đạp.
Thấy cậu khát vọng như thế, Triệu Hổ lại không vội vàng, hắn muốn nhìn một chút, nếu mình không cắm vào thủ trưởng sẽ còn lộ ra da^ʍ thái như thế nào nữa.
Chỉ thấy cấp dưới trước kia ngây ngốc, bình thường không dám đối diện cậu giờ phút này lộ ra một tia tươi cười âm ngoan.
" Ha ha... Quản lí, ngươi cũng tưởng tượng quá tốt đi, ngươi tưởng người chán ghét ngươi sẽ nghe lời mà cắm vào địa phương dơ bẩn kia sao?"
" Ha... Liếʍ cho lão tử, liếʍ thư thái ta mới thưởng cho ngươi..."
Loại chuyện chỉ tồn tại trong tưởng tượng nay rốt cuộc trở thành hiện thực, khuôn mặt mang theo sắc thái quyến rũ, khiêu gợi kia mở đôi môi đỏ mọng co khát ngậm lấy tính khí xấu xí của mình, đầu lỡi mềm mại, linh hoạt hầu hạ qυყ đầυ, động tác rất thuần thục... nhìn cao quý nhưng cũng thấy được là tao hóa bị người thao nát...
" Thao! Tao hóa, xem thường ngươi a, liếʍ thật thích.. Mẹ nó... Thật đã..."
Hung hăng bắt lấy đầu của thủ trưởng, trả thù thao miệng cậu, mỗi lần đều đâm đến yết hầu cậu.
Nhưng thủ trưởng của hắn như là đã có thói quen bị thao như vậy, thống khổ lại hưởng thụ loại kɧoáı ©ảʍ này.
" Cáp! Da^ʍ phụ, nhìn ngươi cố gắng liếʍ gia thoải mái như thế, ta liền thoải mái ngươi chút."
Nói rồi hắn rút tính khí, tại thời điểm cậu chưa chuẩn bị, hung hăng cắm tính khí vào hoa huyệt ướt đẫm kia.
" A!"
Thân thể hư không vài ngày, rốt cuộc chiếm được dễ chịu, loại cảm giác thoải mái quen thuộc kiến cậu cảm động.
Hoa huyệt gắt gao kẹp côn ŧᏂịŧ cấp dưới. hoa huyệt của nam nhân đã sớm bị mấy giống đực trong nhà thao quen, Triệu Hổ rất nhanh đã cắm đến chỗ sâu nhất, huyệt này hút vô cùng mạnh, mỗi lần cắm đều như muốn hút hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn ra, phải có bao nhiêu ý chí mới nhịn được không bắn tinh sớm.
Bị cắm, phản ứng của Diệp Thư Văn cũng rất lớn, cự vật làm cậu như bị giật điện, nội huyệt không ngừng sản sinh dâʍ ŧᏂủy̠, ngón tay thon dài gắt gao bắt lấy lưng của cấp dưới, đem tây trang vốn thẳng thớm làm nhàu nát.
Triệu Hổ bị hoa huyệt hấp duẫn suýt tiết sớm nên có chút căm tức, liền trừng phạt bằng cách đem qυყ đầυ đỉnh đến miệng tử ©υиɠ, hung hăng mài. Diệp Thư Văn bị ma sát đến run rẩy, có khó chịu cũng có sung sướиɠ. Khàn khàn mở miệng xin tha.
" A a... Cầu... Cầu ngươi, a Hổ ~ đừng ...Đừng ma sát mạnh như thế... Sẽ hỏng mất..."
Triêu Hổ thế mà nghe lời cậu, không tra tấn nữa, mạnh mẽ rút ra, nghe được một tiếng "ba", địa phương tiếp nối của hai người tách ra, côn ŧᏂịŧ kéo ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠. hắn không lập tức cắm vào, mà ở âm đế thủ trưởng ma sát vài cái, tiếp đó lại lặp lại động tác.
Hắn xoa dịu du͙© vọиɠ bắn tinh xong lại đem Diệp Thư Văn tra tấn thảm, tử ©υиɠ đã bị ngươi này thông mở, eo thô liều mạng đỉnh, để hắn tăng tốc dộ, hai chân thon dài trắng nõn của Diệp Thư Văn gắt gao kẹp lấy eo Triệu Hổ, miệng không cố kị kêu lãng.
" Mau... Mau một chút... A Hổ ~ thao ta... A a... Thao tử ©υиɠ của ta... Dại nhục bổng cắm vào... Cắm vào trong tử ©υиɠ... Ân ~"
Triệu Hổ bị tiếng kêu của cậu khơi thêm du͙© vọиɠ, bất chấp ý định bảo toàn thực lúc, nhất thời tăng nhanh tốc độ, qυყ đầυ mỗi lần đều hung hăng đâm vào tử ©υиɠ của cậu, sau đó nhanh chóng rút ra, theo lực hắn rút ra luôn có thịt huyệt lật ra. Dâʍ ŧᏂủy̠ cũng theo đó bắn ra ngoài, da^ʍ mĩ không chịu nổi.
Diệp Thư Văn không nghĩ hắn sẽ đột nhiên tăng tốc độ, còn chưa kịp phản ứng, liền bị thao mất lí trí, nếu không phải Triệu Hổ nhanh tay bịt miệng cậu, bên ngoài sẽ nghe thấy giọng cậu, căn phòng này cách âm tuy tốt nhưng không phải là tuyệt đối không có âm thanh truyền ra.
Nếu bị người khác thấy Diệp quản lí lạnh lùng lại giống như kĩ nữ bị cấp dưới thao tại văn phòng, dâʍ ɖị©ɧ phun ra vô số từ tao bức chỉ có ở nữ nhân kia, sẽ không còn mặt mũi gặp người.
Cứ như vậy, phía dưới không biết đã bị cắm không biết bao nhiêu lần, Diệp Thư Văn cảm thấy hoa huyệt tê mỏi, thân thể không trụ được run rẩy, cái loại cảm giác như sắp chết này khiến cậu muốn giãy giụa, huyệt khẩu không ngừng co rút nhanh, miệng kêu phát mỏi, cậu bị cấp dưới thao triều phun.
Triệu Hổ chỉ cảm tháy qυყ đầυ mình bị tao bức của thủ trưởng tận lực hút, giống như là hận không thể đem cả người hắn hút vào. Liền không nhịn được đầu hàng bắn tinh, thẳng đến khi giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng rót vào tử ©υиɠ thì nó mới buông lỏng chút ít.
Cao trào qua đi, Diệp Thư văn thở hổn hển xụi lơ trên ghế, hai chân mềm nhũn gác lên hai bênh tay vịn, âm thần bị thao sưng đỏ. Côn ŧᏂịŧ đã mềm xuống của cấp dưới trượt ra ngoài, không có cự vật ngăn lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ trong nội huyệt tràn ra ngoài.