Đế Quốc Diễm Hậu

Chương 19: Song huyệt luân phiên bị thao

Chương 19: Song huyệt luân phiên bị thao, huyệt da^ʍ sưng tấy không thể mặc quần (cởi truồng cùng thần tử nghị sự, nhìn chằm chằm đại dươиɠ ѵậŧ tướng quân tự an ủi, lén lút dùng ghế tựa cọ huyệt)

Allan đều đáp ứng, Alston đương nhiên sẽ không khách khí nữa. Hắn thế nhưng trông mà thèm tiểu vương tử này đã lâu, tuy nói hắn tuổi tác không lớn, nhưng tâm lý lại thành thục rất sớm, dù sao trong nhà đồng dạng có một đôi phu phu ân ái. Chuyện Tình Hoan thích làm nhất chính là câu dẫn Caesar, tại các loại trường hợp mê hoặc thông đồng vị mặt lạnh nguyên soái kia. Mỗi khi Caesar bị trêu chọc phá công, Tình Hoan đều sẽ một mặt đứng đắn nói với con trai: "Con trai ngoan, con tránh một chút, phụ thân và cha muốn làm chuyện xấu hổ."

Alston: "..."

Vành tai và tóc mai chạm nhau lớn lên tiểu vương tử tự nhiên thành đối tượng ảo tưởng của hắn, hơn nữa Alston rất rõ ràng, chính mình đối tiểu vương tử là động tâm, cũng không phải là chỉ muốn chiếm cứ thân thể của cậu.

Hai người lăn tới trên giường, Alston không kịp chờ sờ lên thân thể trắng mịn của Allan, kích động nói: "Nha, tao bảo bối nhi, nhanh để tôi sờ sờ, suy nghĩ thật lâu..."

Allan vừa nghe hắn đã sớm muốn như thế đối với mình, vừa cao hứng vừa phẫn nộ, không khỏi nện bờ vai hắn, cả giận nói: "Cậu khốn nạn, cư nhiên ý da^ʍ người ta, người xấu, da^ʍ ma."

Bàn tay Alston cầm vυ' trắng mềm mại của Allan, cười lạnh: "Tôi là biến mất, vật nhỏ, là ai gọi tôi lại đây cho tôi xem huyệt, nhìn huyệt cậu đều ẩm ướt thành dạng gì, thật sự là cái đại tao hóa."

Alston đem chân Allan nâng lên trên thân, thân thể dẻo dai như cái sεメ toys bị Alston đùa bỡn, thịt huyệt ướt đẫm hiện ra trước mắt Allan.

Allan lần đầu tiên tại khoảng cách gần mà nhìn huyệt da^ʍ của mình, xấu hổ đến hai má đỏ bừng, chính là cái vật nhỏ này sao, gây rối làm cho cậu khó nhịn như vậy, nhưng vừa bị đυ.ng vào, liền mang đến cho cậu kɧoáı ©ảʍ lớn như vậy... Thật thần kỳ, hai cánh hoa màu phấn hồng, ở giữa là thủy động, nhìn thật dâʍ đãиɠ.

Ngón tay Alston kẹp lấy âʍ ѵậŧ Allan, nhẹ nhàng niết lộng, quả nhiên cánh hoa kia một trận run rẩy, tiểu côn ŧᏂịŧ phía trước cũng run lên. Chỗ mẫn cảm bị nắm giữ, Allan chỉ cảm thấy một đoàn lửa từ dưới thân dấy lên, căn bản không biết đến nơi nào bị lộng, lại sảng khoái thành như vậy, vừa sợ lại kích động, không nhịn được da^ʍ gọi: "Ách a... Thật là đáng sợ, a, Alston cậu là tên đại bại hoại, nha a... Cậu đối với tớ làm cái gì, ưm a, sảng khoái, vì sao lại sảng khoái như thế, lại dùng lực, ưm a..."

Alston một tay không nhàn rỗi vò mông trắng của Allan, cười khẽ: "Tao bảo bảo, cái này gọi là tao âʍ ѵậŧ, tôi đang niết tao âʍ ѵậŧ của cậu, có thích hay không?"

Allan cảm thấy tiểu đậu đậu dưới thân cũng không giống chính mình, bị ngón tay ấm áp lộng, trong chốc lát ngắt lấy, thật là quá sảng khoái, toàn bộ hạ thân đều tê dại. Allan vô sự tự thông mà xoa cái vυ' của mình, học theo nam nhân nhịp điệu ngắt lấy đại núʍ ѵú, bộ ngực trắng như tuyết kịch liệt chập trùng, trong miệng dâʍ đãиɠ mà kêu: "A, yêu thích... Ưm nha, tao âʍ ѵậŧ bị đùa bỡn, nha a, cảm giác mạnh thật, ê a... Tao âʍ ѵậŧ cũng bị làm hư, nha nha, nhưng mà thật là thoải mái..."

Alston rốt cục buông ra âʍ ѵậŧ đáng thương, đẩy ra thịt môi, ngón tay ở bên trong trừu sáp vài cái. Allan nhìn ngón tay nam nhân ở trong thân thể của mình ra vào, không những không chút nào cảm thấy chán ghét, trái lại không nhịn được nghĩ, nếu là vật càng thô đi vào thì tốt rồi.

Allan không vừa lòng mà lay động cái mông, khóc cầu: "Muốn đại dươиɠ ѵậŧ, ca ca tốt, nha a, dùng đại dươиɠ ѵậŧ sáp huyệt da^ʍ của tớ đi, ưm a, mau tới, thật muốn..."

Alston trên trán nổi cả gân xanh, gầm nhẹ: "Tao hóa quả nhiên là không cần khúc dạo đầu, nghĩ muốn như vậy, xem ca ca làm sao làm chết cậu."

Alston đem Allan nhấc lên để cho cậu dựa vào trên tường, nam nhân tách ra hai chân của cậu liền đem dươиɠ ѵậŧ thao vào, cái miệng nhỏ phấn nộn co dãn rất tốt, thoạt nhìn nhỏ như vậy, lại không tốn sức chút nào đem dươиɠ ѵậŧ to dài nuốt vào, hai cánh hoa phấn nộn âm thần kẹp tử hồng đại dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, mỗi lần trừa sáp đều mang ra một mảng lớn dâʍ ɖị©ɧ, da^ʍ uế vô cùng. Allan nửa dựa vào trên tường, nam nhân mỗi lần tàn nhẫn mà đỉnh đi vào, trên người cậu đều đi theo lay động, vυ' trắng no đủ rung đến hiện ra nhũ sóng dụ người. Alston một bên thao, một bên thưởng thức trạng thái da^ʍ thái của cậu, móng vuốt sói đông sờ tây bóp, đem Allan đùa bỡn đến triệt để.

Allan mộng xuân vô số lần rốt cục đại dươиɠ ѵậŧ chân thật cũng tiến vào thân thể, tiểu huyệt mềm mại bị chống ra đến tràn đầy, cậu có thể cảm nhận được gân trên tính khí, lại vừa cứng vừa nóng, cho cậu cực hạn kɧoáı ©ảʍ.

Allan sảng khoái đến không được, không thỏa mãn dựa vào trên tường bị lộng, chủ động ngẫu nhiên tiến vào trong l*иg ngực Alston, tay nhỏ cũng bắt đầu sờ thân thể Alston. Thân thể tuổi trẻ nam tính bắp thịt rắn chắc, căng đầy bóng loáng, Allan yêu thích không buông tay, còn dùng tao vυ' làm phiền cơ ngực nam nhân.

Alston hai tay bóp chặt eo Allan, đem người nhấc lên, lại nặng nề thả xuống, dươиɠ ѵậŧ dùng sức, đâm tới chiều sâu đáng sợ. Allan đột nhiên ngồi vào trên dươиɠ ѵậŧ, bị thao đến rêи ɾỉ phá vụn: "Nha a... Quá sâu, nha Alston, cậu quá tuyệt vời, Aha... Sảng khoái chết tớ rồi, Alston, cậu là anh hùng, quá biết thao, a, thật là lợi hại..."

Thịt huyệt bị sáp đến 'phốc xuy' 'phốc xuy' mà vang lên, dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe khắp nơi, trên đùi hai người đều là chất lỏng ẩm ướt, Allan mỗi lần ngồi xuống, cái mông mềm lại đánh vào trên đùi nam nhân, sảng khoái đến cậu nước mắt chảy ròng.

Tiểu nọn huyệt của Allan rất nhanh liền bị sáp đến cao trào, mềm oặt mà vùi ở trong l*иg ngực Alston, một bộ hãm tại bên trong kɧoáı ©ảʍ không ra được.

Alston tuy rằng còn muốn chà đạp tiểu hoa huyệt khả nhân, nhưng hắn muốn đem Allan triệt để giữ lấy, liền tại thời điểm huyệt da^ʍ đạt đến cao trào, đem dươиɠ ѵậŧ rút ra.

Allan bị thả tới trên giường, hoảng loạn mà nắm lấy tay Alston, kéo khóc âʍ đa͙σ: "Alston, cậu, cậu không cần đi, tại sao không thao tớ, nha nha, tớ còn muốn..."

Alston nở nụ cười, tay sờ lên hậu huyệt bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt nhẹp, cười nói: "Đương nhiên muốn thao cậu, chúng ta thử nơi này xem."

Miệng huyệt ẩm ướt vô cùng bị ngón tay đẩy ra, liền dâʍ ɖị©ɧ ở bên trong đảo làm, Allan sợ ngây người, ngây ngốc hỏi: "Nơi này cũng có thể... Sáp sao?"

Alston nhíu mày, nói: "Đều là tao động, đương nhiên là có thể."

Allan lập tức kích động, nghĩ đến chính mình có hai cái lỗ, cũng có thể bị thao đến thoải mái như vậy, nhất thời mỹ thăng thiên, tao chân quấn lấy Alston, lớn mật cầu hoan: "Vậy cậu nhanh chút thao đi, ân... Hậu môn cũng phải như huyệt da^ʍ thoải mái như vậy."

Alston cười mắng một tiếng tao hóa, dươиɠ ѵậŧ thẳng tiến hậu môn căng mịn, liền đem Allan sáp đến ô oa kêu loạn. Tao hậu môn bị thao thế nhưng cũng sảng khoái như vậy, Alston còn săn sóc mà lấy tay xoa xoa huyệt da^ʍ hư không, hai cái lỗ đều bị nam nhân thương yêu, quả thực hạnh phúc muốn chết.

Chờ đem hai cái huyệt đều thao quen, Alston bắt đầu một trước một sau luân phiên sáp lộng, hai cái huyệt của Allan đồng thời sảng khoái, đều sắp không nhận rõ nam nhân đến cùng đang sáp cái động nào, chỉ biết là toàn bộ hạ thể đều tê tê, đâu đâu cũng có nước, vô liêm sỉ mà giương, đón ý nói hùa nam nhân xuyên làm.

Hai thiếu niên mới nếm thử trái cấm tự nhiên dễ dàng mất khống chế, từ chạng vạng vẫn luôn làm đến ngày hôm sau, sau đó buồn ngủ mà ôm nhau ngủ chung một chỗ.

Lúc tỉnh lại, hạ thân Allan vừa chua xót vừa đau, Alston vừa nhìn, quả nhiên là sưng lên. Alston đau lòng muốn chết, ôm Allan nói xin lỗi với cậu.

Allan nhớ tới hình ảnh tối hôm qua chính mình quấn lấy nam nhân không tha, hai má một mảnh ửng đỏ, thấp giọng nói: "Không phải cậu sai mà, tớ cũng yêu thích như vậy, a, Alston, thật sự rất thích."

Alston nhìn tiểu vương tử mềm vô cùng, hiếm lạ đến trong tâm khảm đi, ở trên môi hắn 'ba' một cái, xuống tìm thuốc thoa cho Allan.

Thuốc mỡ bôi tại thịt huyệt lạnh lẽo, cũng không đau lắn, ngược lại có chút ngứa, Allan liền làm nũng, để Alston sờ tiểu huyệt cho mình. Alston đáp lại việc xấu ngọt ngào lại dằn vặt này, tay cầm súng trước nay chưa từng có mềm nhẹ, thương yêu tiểu huyệt Allan.

Allan thích đến rầm rì, cũng rất hiểu có qua có lại, hai tay nắm chặt dươиɠ ѵậŧ Alston an ủi. Hai người lại thân đến một chỗ, lần lượt lần lượt chà xát, lấy tay đưa nhau lên cao trào.

Alston nhìn thịt huyệt Allan, cười nói: "Bảo bảo tao thủy đem thuốc mỡ đều rơi mất."

Khi tỉnh táo bị gọi bảo bảo, Allan tim đập nhanh hơn, lại có loại cảm giác ngọt ngào từ đáy lòng bốc ra, cậu có chút thẹn thùng, hừ nói: "Rơi mất cậu sẽ không sẽ giúp tớ thoa lên sao, lẽ nào cậu ngại phiền phức?"

Alston xem thấu cậu ngoài mạnh trong yếu, cười khẽ: "Làm sao sẽ, hầu hạ tiểu huyệt da^ʍ chuyện tốt như vậy tôi làm sao có khả năng ngại phiền phức chứ?"

Chờ hai người rốt cục nháo đủ, muốn tiếp tục nghỉ ngơi, bên Cesare lại phái người đến, nói là vương hậu có thai, quốc vương phải bồi cậu đi biệt thự nghỉ phép chờ sinh, để tiểu vương tử hỗ trợ xử lý chính sự.

Hai năm qua Allan có thể một mình chống đỡ một phương, Cesare thường thường mang theo Cơ Liên đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật, để Allan tọa trấn vương cung. Bất quá lần này lại là bởi vì Cơ Liên mang thai, Allan mừng rỡ không thôi.

Alston nhìn tiểu vương tử cao hứng, nghĩ thầm, hắn nên nỗ lực thêm, tốt nhất cũng làm ra vật nhỏ, cùng tiểu tiểu vương tử làm bạn, còn rất tốt đẹp.

Allan đương nhiên không biết ý nghĩ tà ác của Alston, buổi chiều liền có một hội nghị, cậu muốn rời giường chủ trì. Mà thời điểm mặc quần áo phiền phức đã tới rồi, hai tiểu huyệt của cậu đều sưng sưng, căn bản là không mặc được quần mà, vải vóc ma sát lên sẽ rất đau.

Alston con mắt hơi chuyển động, lúc này suy nghĩ ý đồ xấu. Hắn để Allan ngồi ở trên ghế, sau đó dùng chăn mỏng đem hạ thân trần trụi của cậu che lại, lần này liền miễn phiền não mặc quần.

Thời điểm thảo luận chính sự, thân thể Alston cao to tại chặn lại phía trước, những người khác đều không thể thấy rõ tiểu vương tử. Cứ việc biết rõ ai cũng không phát hiện sự khác thường của mình, Allan đáng yêu vẫn là mặt đỏ tới mang tai, cảm thấy vô cùng mất mặt, chính mình thật sự là quá dâʍ đãиɠ, làm sao có thể không mặc quần đi gặp thần tử đây.

Chỗ chết người nhất chính là, Alston lại đứng ở trước mắt cậu, Allan nhìn hắn bị quân trang bao lên vóc người kiên cường, trong đầu đều là bộ dáng nam nhân không mặc quần áo ở trên người cậu rong ruổi. Ánh mắt dính tại hạ thân Alston, nhìn chằm chằm dươиɠ ѵậŧ nam nhân di động không rời.

Nha nha, thật lớn thật thô, làm sao có thể soái như vậy chứ...

Allan đã nghe không rõ ràng các đại thần đang nói cái gì, nhiệt độ thân thể thẳng tắp tăng lên, mặt đỏ hồng, đôi mắt cũng hiện ra thủy quang, trong đầu đều là đại dươиɠ ѵậŧ to dài của nam nhân.

Mới vừa hưởng qua vị thịt tiểu huyệt lập tức không đứng yên, Allan hận không thể hiện tại liền xốc thảm để cho nam nhân lại đây thao chính mình. Cũng may cậu nhịn được, mà tiểu huyệt thật là ngứa... Tay Allan len lén nâng lên bàn, dựa vào lực trái phải di động cái mông, khiến tiểu huyệt tại trên ghế ma sát.

Alston vẫn nhìn cậu làm sao có khả năng không phát hiện động tác nhỏ của tiểu vương tử, lại không vội vã nói toạc, thảnh thơi mà che trước mặt cậu, xem tiểu vương tử đỏ mắt lén lút tự an ủi.

Allan càng lộng càng ngứa, động tác lại lớn hơn chút, thịt huyệt sưng lên lại bắt đầu đau đớn, hành hạ đến thái dương cậu chảy mồ hôi. Tiểu vương tử vô cùng đáng thương mà nhìn Alston, như là cầu viện, hoặc như là câu dẫn, ánh mắt mang chút ít oan ức, miễn bàn có bao nhiêu khả nhân.

Alston đương nhiên không chịu được, ra mặt dăm ba câu đuổi đám thần tử kia đi, trong phòng chỉ còn lại hai người hắn và Allan, không khí lập tức liền nóng lên...

----------------

-Editor: Sắp END rồi ó nhé~ Vào trang ủng hộ truyện mới của tớ đi :)))