Thân thể Tô Tâm Đường bắt đầu nóng lên, tận sâu bên trong tiểu huyệt cũng đang dần tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Đầṳ ѵú đỏ bừng dựng đứng, trông đáng thương vô cùng.
Đồng Kinh Niên mân mê hai trái anh đào một lúc rồi cúi đầu xuống bầu ngực trái.
Môi mỏng ngậm lấy đầṳ ѵú đỏ bừng, liếʍ mυ'ŧ giống như một đứa trẻ khát sữa.
Âm thanh tiếng nước vang lên, người đàn ông mυ'ŧ vô cùng nghiêm túc.
Tô Tâm Đường cả người tê dại nhưng cảm giác này thật sự rất sướиɠ. Đặc biệt chỉ cần cúi đầu là có thể thấy người đàn ông anh tuấn, bất phàm đang vùi đầu trên ngực cô. Mẹ nó thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ!
Không chỉ trong miệng anh đang ngậm đầṳ ѵú, mà cả chiếc mũi cao thẳng cũng theo từng động tác cọ lên bầu ngực cô, lại mang đến một cảm giác khác.
Bàn tay của Tô Tâm Đường dời từ cổ lên đầu anh, mười ngón tay luồn sâu vào mái tóc hơi dài màu đen. Người đàn ông này vừa xấu tính vừa khó gần nhưng anh lại có một mái tóc rất mềm.
Tô Tâm Đường nâng người đem bầu ngực sát đến bên Đồng Kinh Niên, muốn anh ăn nhiều thêm một chút.
Mặt mày đã đầy ý xuân nhưng miệng vẫn không quên nói lời chọc ghẹo: "Anh trai ~ A ~ Hút thật giỏi."
Đồng Kinh Niên không có phản ứng gì. Lần này anh làm rất bài bản, không chỉ liếʍ mυ'ŧ ngực trái mà cả ngực phải cũng không bỏ qua.
Người đàn ông tiếp tục ngậm lấy bầu ngực phải, tiếng nước lại một lần nữa vang lên, bàn tay cũng không rảnh rỗi nắn bóp bên còn lại.
Tô Tâm Đường phát ra âm thanh như chú mèo con, bàn tay đặt trên đầu anh càng tăng thêm lực.
Ngày hôm qua còn bày đặt ngạo kiều*, không phải cuối cùng cũng mυ'ŧ rồi sao.
*Ngạo kiều: Hiểu đơn giản là kiểu người ngoài lạnh trong nóng.
...
Người đàn ông áp môi một đường xuống phía dưới, từ bộ ngực đầy đặn đến vòng eo mảnh khảnh, cuối cùng dừng ở vị trí xương hông.
Ở nơi đó có xăm một đóa hoa, giống như thật sự mọc lên từ trên người cô. Da của cô vốn rất trắng nên hình xăm trông lại càng bắt mắt.
Tô Tâm Đường cho rằng Đồng Kinh Niên thích nhất là liếʍ mυ'ŧ xương quai xanh cùng với bộ ngực của cô. Không nghĩ rằng anh cũng rất lưu luyến dành thời gian hôn lên hình xăm này, hơi thở nóng rực phả trên da thịt.
Tô Tâm Đường rất thích bầu không khí này. Buổi sáng nằm thoải mái trên đệm giường mềm mại, được thần tiên hôn khắp nửa thân mình, đúng là cực kỳ hưởng thụ.
Có lẽ Đồng Kinh Niên bị câu "xử nam" của cô chọc tức nên màn dạo đầu làm khá tốt.
Không chỉ dừng lại tại đây ----
Sau khi hôn được một lúc, Đồng Kinh Niên liền đem đôi chân dài vẫn đang khép chặt tách ra, gác lên vai anh.
"A ----"
Tô Tâm Đường đã học vũ đạo được nhiều năm nên cơ thể rất mềm mại, động tác vừa rồi của anh cũng không làm cô đau. Nguyên nhân chính khiến cô kinh hãi hét lên là do bị anh bất ngờ đem hoa huyệt mở ra.
Trong suốt hai lần làʍ t̠ìиɦ tối qua, anh cũng chưa từng nghiêm túc nhìn tiểu huyệt của cô như vậy.
Lần đầu thì vội vàng lâm trận, lần thứ hai lại ở trong bóng đêm.
Tô Tâm Đường cũng không thẹn thùng nhưng bị người khác nhìn chằm chằm thế này cũng khó tránh khỏi có chút khẩn trương, hoa huyệt khẽ run rẩy.
...
Tô Tâm Đường nghĩ không sai. Đây xác thực là lần đầu tiên Đồng Kinh Niên trực diện nhìn nơi này của cô.
Hoa huyệt không có nhiều lông, hai mảnh thịt trắng hồng. Vừa rồi cơ thể cô bị anh đùa bỡn nên bên ngoài âʍ ɦộ đã dính ướt dâʍ ɖị©ɧ, ở giữa là một khe nhỏ mơ hồ khó thấy, dâʍ ŧᏂủy̠ chính là chảy ra từ nơi đó.
Trước ánh nhìn chăm chú của Đồng Kinh Niên, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra càng nhiều.
"Cô ra nhiều nước thật đấy."
Giọng nói của người đàn ông rất nghiêm túc khiến cho khung cảnh thêm vài phần uể oải.
Tô Tâm Đường cắn môi dưới: "Đẹp không?"
Cô nghiêng đầu, đảo khách thành chủ.
Đồng Kinh Niên: "Tạm được."
Tô Tâm Đường: Con mẹ nó chỉ tạm được? Phải là đẹp siêu cấp vũ trụ, trên thế giới này không ai có tiểu huyệt xinh đẹp được như cô!
Không đợi Tô Tâm Đường kịp phản bác, Đồng Kinh Niên đã vươn một bàn tay đến kɧıêυ ҡɧí©ɧ da^ʍ huyệt. Ngón tay với khớp xương rõ ràng của anh thật sự rất thích hợp để chơi đàn dương cầm.
Ngón cái và ngón giữa đẩy ra hai phiến thịt đầy đặn, dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong nhiều đến mức tạo thành những sợi chỉ bạc dính ở hai bên môi âʍ ɦộ.
Toàn bộ nước đều chảy ra từ nơi sâu nhất trong hoa huyệt của Tô Tâm Đường.
Sau khi mở ra hai phiến thịt, rốt cuộc Đồng Kinh Niên cũng thấy rõ toàn bộ khe hở mơ hồ kia.
Âm đế nhỏ như hạt đậu cùng với lỗ nhỏ hồng hồng xinh xắn.
Miệng huyệt rất nhỏ giống như một đóa hoa kiều diễm chưa nở rộ hoàn toàn, chất lỏng trong suốt đúng là chảy ra từ đây.
Thật đẹp!
Mặc dù gương mặt không có biểu cảm gì nhưng hô hấp đã rối loạn vài phần, dưới ánh nhìn chăm chú của Tô Tâm Đường đem ngón trỏ cắm vào bên trong.
Bất ngờ bị miệng huyệt cắn chặt.
Lỗ nhỏ căng ra thành một hình tròn.
Đồng Kinh Niên cảm thấy vách thịt vừa mềm vừa ấm đang không ngừng kẹp lấy ngón tay anh.
"A ----"
Nơi tư mật bị dị vật xâm nhập, Tô Tâm Đường theo bản năng run rẩy.
Bởi vì dạo đầu đã làm khá ổn nên Tô Tâm Đường rất nhanh cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ nho nhỏ. Kích cỡ của ngón tay so với côn ŧᏂịŧ vẫn còn kém xa, khi cắm vào cũng chỉ thấy ngứa.
Đồng Kinh Niên thấy cô có thể thích ứng liền tiếp tục thâm nhập sâu hơn.
Bởi vì tiểu huyệt thật sự quá nhỏ hẹp nên mới chỉ có nửa ngón tay gian nan tiến vào.
Thậm chí Đồng Kinh Niên còn tự hỏi, cô làm thế nào mới có thể tiếp thu được hết côn ŧᏂịŧ của anh.
Người đàn ông mở miệng: "Dạo đầu thế này đã ổn chưa?"
"Tiếp nữa nhé?"
Anh giống như đang mở ra hai mạch Nhâm Đốc*, một bàn tay khác cũng tiến đến nhéo âm đế của Tô Tâm Đường.
*Mạch Nhâm là mạch của các kinh âm, mạch Đốc thâu tóm tất cả các kinh dương. Theo quan điểm của y học cổ truyền phương Đông thì mạch Nhâm cùng với mạch Đốc tạo thành hai mạch chủ trọng trên cơ thể con người.
Tiểu huyệt thì ăn ngón tay của người đàn ông, còn âm đế lại bị anh dùng sức niết mạnh. Tô Tâm Đường bỗng chốc cảm nhận được song song hai luồng kɧoáı ©ảʍ, thân thể mẫn cảm nhanh chóng ửng hồng.
Tiếng rên như mèo con ngày càng lớn, hai chân thon dài không nhịn được cong lên.
Lúc trước Tô Tâm Đường giúp anh tự sướиɠ, bây giờ anh cũng giúp cô thủ da^ʍ.
Đồng Kinh Niên chẳng nói chẳng rằng liền tung chiêu.
Sau khi niết âm đế được một lúc, anh bỗng dùng sức ấn xuống.
Trả thù.
Đây là đang trả thù.
Trước mắt Tô Tâm Đường xuất hiện tia sáng màu trắng, cả người cô run rẩy, miệng phát ra tiếng hét chói tai.
Mẹ kiếp!
Kɧoáı ©ảʍ ngập đầu, một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ không ngừng trào ra khiến cho hoa huyệt lầy lội một mảng.
Thế nhưng ham muốn vẫn chưa được thỏa mãn, Tô Tâm Đường dùng tay của chính mình vuốt ve hạ thân, ý muốn đem ngón anh tay đút sâu vào trong một chút.
...
Thật ra Đồng Kinh Niên không hề có ý trả thù cô, anh không nghĩ mới chỉ ấn nhẹ vào âm đế cũng có thể tạo ra phản ứng lớn như vậy.
Không riêng gì ngón tay, mà toàn bộ bàn tay của anh cũng bị cô làm ướt.
Đồng Kinh Niên nhìn cô gái có gương mặt nhỏ nhắn, ửng hồng đang phải dùng tay tự vuốt ve chính mình. Anh biết màn dạo đầu như vậy là đủ rồi.
Rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt lầy lội, Đồng Kinh Niên dường như sắp mất khống chế vội vàng nâng côn ŧᏂịŧ kề sát vào miệng huyệt.
Lúc này Tô Tâm Đường mới nhìn đến côn ŧᏂịŧ nóng bỏng giống như chày sắt đang cọ xát qua lại ở bên ngoài tiểu huyệt, lấy dâʍ ɖị©ɧ làm chất bôi trơn. Đồng Kinh Niên ôm lấy chân cô, phần eo hạ xuống.
Thong thả, kiên định cắm thẳng theo lối nhỏ mà ngón tay anh đã mở ra.
------------------------------------------------------
Editor: Mệt với hai ông bà này thực sự. (-。-;