Thái Cửu không biết suy nghĩ trong lòng A Dung, hắn bị kɧoáı ©ảʍ du͙© vọиɠ lấp đầy đầu óc, tính cảnh giác cũng giảm xuống rất nhiều. Hắn thở gấp, kéo hai chân A Dung đặt lên eo mình, hai tay nâng cái mông đầy đặn của nàng lên một chút. Hắn dùng sức đẩy hông về phía trước một cái, nương theo dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn, côn ŧᏂịŧ thô to trong nháy mắt đã tiến vào đường đi nhỏ hẹp.
Bị đường đi chật hẹp kẹp dừng một hồi, Thái Cửu thở hổn hển, cử động hông tiếp tục hướng phía trong đẩy, khi vào đến một nửa, hắn dùng sức đâm mạnh, bạch một tiếng, trứng dái nặng trĩu đập lên xương mu A Dung.
"Ưʍ... A..." Qυყ đầυ va chạm đến chỗ sâu trong cổ tử ©υиɠ, A Dung ưm một tiếng, thân mình trắng nõn bị đâm nảy lên hai cái, hai đùi vô lực đong đưa trên eo Thái Cửu.
Thái Cửu rũ mắt nhìn nơi hai người kết hợp, dươиɠ ѵậŧ thô dài của hắn đã đi vào đến tận cùng, xương mu hai người gắt gao dán lấy nhau, lông đen của hắn bao trùm lên huyệt khẩu trắng nõn của A Dung. Đen trắng đối lập đánh vào thị giác khiến máu toàn thân hắn đều dồn xuống dưới thân. Thái Cửu cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của mình lại trướng lớn lên một vòng, trướng đến mức khiến hắn phát đau.
Hắn nhịn không được hỏa dục trong thân thể, bắt đầu nhanh chóng dùng sức đưa đẩy hông, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng như bàn ủi căng hai mảnh hoa môi ướt dầm dề ra dùng sức đâm vào, va chạm nghiền nát bên trong hoa tâm. Mỗi lần đều là hoàn toàn đi vào, rồi lại rút một chút ra đến huyệt khẩu, lại dùng sức cắm vào, một lần lại một lần, trong phòng yên tĩnh không ngừng vang lên tiếng nước òm ọp. Thân mình trắng nõn của A Dung bắt đầu nổi lên một màu hồng nhạt, nàng cau chặt mày, dường như vừa thống khổ lại vừa sung sướиɠ, ngón tay vô lực nắm thành quyền, cánh môi phấn nộn tràn ra tiếng rêи ɾỉ vụn vỡ, chóp mũi cùng trán trơn bóng đều phủ đầy mồ hôi. Tên khốn nạn này, mỗi lần đều dùng sức đâm nàng như vậy, cắm sâu như vậy, bên trong nàng đều nhức mỏi, côn ŧᏂịŧ thô lớn căng phía dưới của nàng ra đến mức như muốn nứt vỡ.
Cũng không biết truyền thống của Đông Hoàng gia thế nào, cái tấm lá chắn kia thật sự có thể bảo vệ hài tử sao? Hắn mỗi lần đều không biết tiết chế đấu đá lung tung như vậy, cũng may hài tử đủ kiên cường bằng không đã sớm xảy ra chuyện.
Thái Cửu cúi đầu hôn hôn cái miệng nhỏ của A Dung, môi mỏng gợi cảm tràn ra tiếng than nhẹ, hắn sung sướиɠ thở dài nói:"Hừ... Thật chặt... Làm thế này ngươi có thoải mái không?"
Mỗi khi cắm vào, thịt mềm ướŧ áŧ sẽ cắn chặt lấy hắn, tựa như cái miệng nhỏ mυ'ŧ hắn vào trong, mυ'ŧ đến mức khiến gân xanh ở côn ŧᏂịŧ nổi đầy lên khiến toàn thân sảng khoái không thôi. Hắn càng đâm càng phấn khởi, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt không ngừng nảy lên từ dưới bụng, thân thể giống như giật điện, sướиɠ đến tận xương cốt hắn. Thái Cửu chịu không nổi âʍ đa͙σ không ngừng co rút lại, qυყ đầυ sung huyết phát tím bị đường đi hẹp hòi cắи ʍút̼ đến phát đau, ẩn ẩn có xúc động muốn bắn tinh.
Hai tay rắn chắc hữu lực của hắn chống bên sườn A Dung, nhanh chóng đưa đẩy hông kịch liệt, tần suất nhanh đến mức không nhìn rõ, chỉ có thể nghe được tiếng va đập bạch bạch bạch. Mồ hôi nóng từ thái dương hắn nhỏ xuống từng giọt từng giọt, Thái Cửu dồn dập thở hổn hển, sắp đạt tới cao trào.
Lúc này đột nhiên vang lên tiếng A Dung ý loạn tình mê gọi.
Nàng vươn hai cánh tay bạch ngọc lên ôm cổ Thái Cửu, tiến đến bên tai hắn, kiều mị rêи ɾỉ:"Ư... Yến Chi ca ca, chàng thật là lợi hại, A Dung chịu không nổi, Yến Chi ca ca, mau bắn vào A Dung, A Dung thích chàng..."
Thân thể đang ấm áp như bếp lò đột nhiên rơi vào động băng, thân mình Thái Cửu cứng đờ, mày kiếm nhíu chặt, đôi mắt đen nhánh âm trầm đáng sợ. Tìиɧ ɖu͙© trong thân thể bị dập tắt trong nháy mắt, cự thú chôn sâu trong thân thể A Dung đột nhiên mềm xuống, tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ không bắn ra được đều dồn lên trứng dái nặng trĩu.
Vẻ mặt Thái Cửu tức giận nhìn A Dung đang nhắm mắt không ngừng gọi "Yến Chi ca ca" dưới thân. Hắn vươn bàn tay to bóp hàm dưới nàng, dùng ngữ khí lạnh băng âm trầm, chậm rãi chất vấn:"Yến Chi ca ca là ai?"
Nàng lại dám ở dưới thân hắn kêu tên nam nhân khác, thật là chán sống, chưa từng có người nào dám khiêu chiến điểm mấu chốt của hắn như vật, thật xem hắn như chết rồi sao?
Gương mặt bị véo phát đau, dược tính của mê hương đã qua đi, A Dung chậm rãi mở mắt ra, nàng giống như vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, bộ dáng vẫn mê man, lại kêu một tiếng:"Yến Chi ca ca, A Dung đau quá, trước kia chàng sẽ không làm đau A Dung, hôm nay làm sao vậy?"
Nữ nhân đáng chết, vẫn còn tiếp tục kêu!
Thái Cửu lắc vai A Dung, tức giận gầm nhẹ:"Đồ Sơn Dung, ngươi mở to mắt nhìn cho rõ xem ta là ai?"
A Dung khẽ nhếch môi, gợi lên độ cong nhàn nhạt, nàng chậm rãi mở mắt, nhìn chăm chú hai mắt Thái Cửu, sau đó vẻ mặt trách cứ nói:"Điện hạ, đây là làm gì? Nửa đêm xâm nhập vào khuê phòng nữ tử, chưa được cho phép đã tùy ý gian da^ʍ, khí tiết cùng hành vi thường ngày của điện hạ đâu?"
Thái Cửu vẫn không để ý đến lời trách cứ của A Dung, hắn căn bản không để bụng đến mấy thứ đó, chỉ tiếp tục bóp cằm nàng để nàng nhìn vào mắt mình, tức giận hỏi lại một lần:"Yến Chi ca ca là ai? Hắn là tình lang của ngươi sao? Có phải trước đó ngươi đã làm cùng hắn?"