Trừ Yêu Truyện

Chương 53: Ngoan, tự cử động đi (H)

Nhưng bộ dáng ngây ngốc, đơn thuần thế này lại làm người ta muốn hung hăng khi dễ, chà đạp nàng. Thượng thần nâng mông tiểu hồ ly lên, côn ŧᏂịŧ ướt đẫm dần dần lộ ra, chỉ chừa lại qυყ đầυ vẫn còn chôn trong huyệt khẩu, rồi hắn lại dùng sức ấn mông nàng xuống. Bạch một tiếng, cự vật lại đâm vào hoa huyệt, tiểu hồ ly khóc lớn hơn,"A... Thượng thần... Huhu... Sâu quá, bị đâm hỏng mất."

Thượng thần thẳng lưng đâm sâu vào trong, hưởng thụ cảm giác được cắи ʍút̼, hắn thở sâu nói:"A...Tiểu hồ ly, ngươi chặt quá, mềm mại như vậy thật là thoải mái."

Càng tiến sâu vào trong càng chật hẹp, qυყ đầυ bị siết lại vừa đau vừa tê dại, tường thịt non mềm bao quanh, cọ xát lên côn ŧᏂịŧ của hắn, kɧoáı ©ảʍ từng đợt từng đợt dâng lên từ chỗ giao hợp, khắp người đều tê tê dại dại.

Thượng thần thở hổn hển dồn dập, kéo mông tiểu hồ ly từ trên xuống dưới vuốt ve côn ŧᏂịŧ ướt dầm dề, rút ra lại cắm vào, khuấy động tận sâu bên trong, nước từ trong thùng tắm sóng sánh, dập dềnh theo từng chuyển động.

Sau một thời gian vận động, đột nhiên thượng thần dừng động tác, hắn vỗ nhẹ lên mông tiểu hồ ly, khàn khàn nói:"Tự mình chuyển động đi mới có tiểu hài tử được."

"Ô...Thượng thần..." Gương mặt tiểu hồ ly ửng đỏ, ánh mắt mông lung nhìn hắn, hiển nhiên là đã động tình.

Thượng thần cúi đầu mổ mổ lên cánh môi phấn nộn của nàng, xoa nắn cái mông trắng nõn mềm mại, thấp giọng nói:"Ngoan, tự mình cự động đi."

Tiểu hồ ly cắn môi dưới, ngo ngoe rục rịch, thật ra cùng thượng thần làm cái việc để sinh tiểu hài tử này nàng cũng có cảm giác. Côn ŧᏂịŧ thô lớn lên trong thân thể nàng ra vào cọ xát, cứng nóng như vậy khiến thân thể nàng nổi lên kɧoáı ©ảʍ xa lạ, làm nàng không nhịn được mà trầm luân trong đó. Nàng bám tay lên bả vai thượng thần, bắt chước động tác của thượng thần vừa rồi kéo mông nàng xuống, nâng mông lên cao rồi lại dùng lực ngồi xuống.

"A..." Tiểu hồ ly nhăn chặt mày lại, cắn răng than nhẹ, nuốt nguyên cây côn ŧᏂịŧ vào, thật lớn, thật căng, nàng thở không nổi.

"Ừm...Đúng là như vậy, đừng ngừng lại, nhanh lên một chút." Thượng thần vỗ nhẹ lên cái mông vểnh của nàng, thở hổn hển cổ vũ nói.

Tiểu hồ ly chớp chớp lông mi dính đầy nước mắt, đáng thương mềm yếu nhìn thượng thần. Thượng thần cúi đầu hôn nhẹ lên giọt nước mắt trên khóe mắt nàng, trong nháy mắt tiểu hồ ly liền ngẩn ngơ. Nàng không có cách nào khống chế được bản thân chìm đắm trong sự dịu dàng như có như không của thượng thần, chỉ cần hắn dịu dàng với nàng một chút nàng liền ngoan ngoãn nghe lời, hắn bảo nàng làm gì nàng liền làm cái đó.

Nghe theo lời thượng thần, tiểu hồ ly nhanh chóng đong đưa cái mông, cái mông cong lắc lư lên xuống, nhiều lần côn ŧᏂịŧ đâm vào tận gốc rễ, âm thanh bọt nước từ nơi giao hợp vang lên khiến người nghe không nhịn được mà đỏ mặt. Da thịt dưới hạ thân từng chút một bị xé rách ra để côn ŧᏂịŧ tiến đến nơi sâu nhất, miệng tiểu hồ ly phát ra những tiếng ngâm nga rêи ɾỉ, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng không chịu nổi.

Không bao lâu sau, thể lực nàng không thể chống đỡ được, vừa mới nâng mông lên hai chân đã mềm nhũn, cả người mất trọng tâm ngã ngồi xuống.

"A..." Dươиɠ ѵậŧ thẳng tắp chọc vào, qυყ đầυ mạnh mẽ va chạm lên cổ tử ©υиɠ, tiểu hồ ly nghẹn ngào, tức khắc bật khóc,"Hu hu... Thượng thần, ta không còn sức lực nữa, sao hài tử mãi còn không chịu ra..."

"Hừ..." Qυყ đầυ bị cổ tử ©υиɠ siết lại, thượng thần thở ra một tiếng, đỡ lấy eo nàng, tự mình chuyển động cái hông hướng lên trên, hắn vỗ nhẹ lên mông nàng, giọng khàn khàn nói:"Chỉ biết làm nũng, không còn sức lực mà lại kẹp chặt như vậy, tinh khí bị ngươi ép khô."

"A...A...Ư..." Tiểu hồ ly bị hắn làm không ngừng rêи ɾỉ, thân thể run rẩy, mười đầu ngón tay vẽ ra đầy vạch đỏ trên lưng hắn.

Thượng thần không ngừng nghỉ chút nào, mau chóng va chạm thêm mấy chục lần, hai bàn tay to ấn chặt mông tiểu hồ ly xuống dính lấy hạ thân hắn, phần hông mạnh mẽ hướng lên phía trước, qυყ đầυ phồng lên hết mức, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bóng.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn vào khiến thân mình tiểu hồ ly lại run lên, nàng vùi người vào ngực thượng thần không ngừng run rẩy. Mệt mỏi quá, nóng quá, vì sao mỗi lần cùng thượng thần sinh tiểu hài tử đều mệt như vậy.

Thượng thần ôm chặt lấy nàng, dươиɠ ѵậŧ chôn trong thể nàng hơi run rẩy, bị huyệt khẩu run run của nàng cắn chặt. Tiểu hồ ly này tuy rằng có chút ngốc nhưng làm chuyện này với nàng thật thoải mái, huyệt khẩu vừa ướt vừa chặt luôn luôn siết chặt lấy hắn. Cả người nho nhỏ mềm mại, lúc làm hoàn toàn không tốn sức lực. Chôn sâu trong huyệt khẩu ướt nóng của nàng quá thoải mái, một đêm này trôi qua, thượng thần không rút dươиɠ ѵậŧ mềm oặt ra mà cứ thế ôm nàng ngủ một đêm.

*

Bởi vì lúc trước thượng thần đã nói mỗi ngày nàng phải ngủ cùng với hắn mới có thể sinh tiểu hài tử, cho nên tiểu hồ ly liền nghe lời ở lại trong điện Cực Uyên, không trốn chạy ra ngoài. Nhưng gần đây thượng thần lại hay ra ngoài, tiểu hồ ly cũng không biết hắn ra ngoài làm gì.