Ác Ma Truyền Kỳ

Chương 1: Mở đầu truyện

Trên đường nhân phốLos Angeles.

Lại là một lần xảy ra hành động tập kích! Vài thiếu niên thân hắc y khoảng mười mấy tuổi, che mặt, xuyên qua một bức tường hoa hoa lệ vọt vào trong. Bọn họ hành động thuần thục mà tàn bạo, đối phó với người của đại trạch lý một chút cũng không lưu tình, gặp người liền sát, súng lục trong tay bọn họ giống như món đồ chơi, nhưng bên trong trang đều là đạn thật thương thực, càng có thể bị mất mạng.

“A…” Lại một người chịu khổ bị trúng độc thủ.

“Đi mau! Là ác ma thiếu niên!” Vài tên phó từ

dãy hành lang dài chạy vội ra, không ngừng la hét.

Trong đám thiếu niên này, có một thân hình cao gầy tựa hồ là thủ lĩnh bọn họ, từ

chiếc mặt nạ bảo hộ lộ ra ánh mắt đặc biệt uy mãnh, bình tĩnh, rất bình tĩnh, kia không phải là ánh mắt của một đứa nhỏ nên có.

Lần này tập kích bất ngờ là vì thay đầu lĩnh hắc đạo Biện Lâu Tiên ở Lạc thành diệt trừ đối thủ, tất cả đều là do đã đắc tội đến người ở Đường nhân phố gồm những phần tử Trung Quốc hỗn loạn. Đào Chấn Đông – chủ nhân gian hào trạch này cũng quá kiêu ngạo, hắn chiếu tử cũng không lượng sức mình, dám mạo phạm Đường nhân phố lão đại Biện Lâu Tiên. Quả nhiên là chán sống! Vì thế, Biện lão đại phán một câu công đạo xuống dưới: “Thiêu nhà hắn! Không để người nào sống sót!”

Cứ như vậy, “ác ma thiếu niên” lại xuất động.

“Ác ma thiếu niên” là cỗ máy gϊếŧ người do Biện Lâu Tiên huấn luyện ra, từ một cô nhi không nhà được hắn đem về tạo thành. Sau khi hắn thu dưỡng những đứa nhỏ đó, giáo dưỡng bọn họ các loại võ thuật, kỹ xảo cùng súng ống, làm cho bọn họ thay hắn tiêu diệt đối thủ của hắn. Bởi vì bọn nhỏ cũng chưa trưởng thành, pháp luật đối với bọn họ là ước thúc hữu hạn

(là có hạn, không thể làm gì được)

, hơn nữa còn có thế lực của hắn bao che, không có bất luận kẻ nào có thể đυ.ng vào đám nhỏ này. Bọn chúng không chỉ náo loạn ở Đường nhân phố mà hoàn toàn không bị ngăn trở, lại còn trên toàn bộ nước Mỹ nơi nơi hoành hành.

Hành động đêm nay có thiếu niên xuất sắc nhất tên là Hades dẫn dắt. Hắn mới mười bốn tuổi, là thiếu niên trẻ tuổi nhất, nhưng năng lực của hắn, trí tuệ cùng thân thủ cũng là đứa nhỏ mạnh nhất, mỗi lần phóng ra hắn đều lập hạ chiến quả, làm cho Biện lão đại không thể không đối hắn vài phần kính trọng, đám “Ác ma thiếu niên” đều giao cho hắn quản lý. Ban đầu vài đứa nhỏ lớn hơn một chút cũng không phục hắn, thường tìm hắn phiền toái nhưng sau lần hỗ ẩu trung

(đánh nhau), hắn đánh bại bốn đứa so với hắn cao lớn tráng kiện hơn nhiều mà hắn một cọng lông sợi tóc cũng không tổn hao gì, thế là về sau, không còn có người dám đối với hắn có tâm bất mãn, hắn thuận lý trở thành thủ lĩnh “Ác ma thiếu niên”.

Chỉ trong vòng hai năm, “Ác ma thiếu niên” thanh danh vang tận mây xanh, mọi người trên đường ai nấy đều biết Biện Lâu Tiên nuôi dưỡng một đám tiểu ác ma gϊếŧ người không chớp mắt, nhất là vị “tiểu ma vương” Hades kia, tuổi còn trẻ mà đã được Biện lão đại để mắt đến, dù đi đâu cũng đều đem hắn mang theo bên người, nghiễm nhiên thành tâm phúc của hắn. Nghe nói Hades là do một tay Biện Lâu Tiên mang từ cô nhi viện về. Trong đám trẻ nhỏ, hắn bình tĩnh cùng âm ngoan, làm người khác tâm sinh run rẩy, trên mặt hắn lại thường xuyên bắt gặp loại biểu tình “tử cũng không sờn”, giống như trên thế giới này không có gì khiến hắn phải sợ hãi. Hắn từ

nhỏ đã nhìn thấy Đường nhân phố hắc đạo phân tranh mà lớn lên, đối với loại người tham lam cùng tàn khốc cũng đã gặp qua nhiều nên người cũng trở nên vô tình, khóe miệng luôn lộ vẻ khinh thường tươi cười. Cho nên khi Biện lão đại phái đi đối phó cừu địch, hắn xuống tay chi ngoan, không người nào có thể thoát, thậm chí, hắn còn từng dẫn dắt vài người, một buổi tối đã đem nước Mỹ trung bộ hắc đạo đầu lĩnh gϊếŧ chết, chấn kinh cả Đường Nhân. Toàn bộ hắc đạo đều biết, trong Lạc thành Đường nhân phố có một “ác ma thiếu niên” tên gọi là Hades, chuyện của hắn lưu tại đây đều là chuyện đả đả sát sát thế giới, có thể nói là truyền kỳ có một không hai.

Đào Chấn Đông nguyên cũng là Đường nhân của đầu đảng lão đại, bất quá hắn không kiêu ngạo như Biện Lâu Tiên, trên cơ bản, hắn còn có nhân tính, chẳng qua tham một chút, lao quá bàn, mới có thể làm Biện lão đại tức giận, gây nên họa sát thân.

Đào trạch chỉ trong vòng nửa canh giờ đã bị luân hãm, Hades nhìn trái phải liếc mắt một cái, ý bảo đồng bọn bên cạnh phóng hỏa. Chỉ khoảng nửa khắc, hỏa thế trước mặt bọn họ đã lan ra, mãnh liệt thiêu đốt, ngọn lửa giống phi long bàn bắt đầu lủi hướng bốn phía.

“Tìm lại xem có còn người sống không, năm phút sau tập hợp ở cửa sau đại trạch.” Hades hạ lệnh.

Những người khác gật gật đầu, hướng từng phòng tìm kiếm. Hades trực tiếp xông lên lầu hai, đá văng từng cửa phòng ra. Tại một gian phòng ngủ hoa lệ, Đào Chấn Đông và thê tử của hắn đều đã trúng đạn bỏ mình, hiển nhiên đây là do các thiếu niên khác muốn lập công, vừa vào cửa trước hết đã tìm gϊếŧ mục tiêu chủ yếu. Hắn lạnh lùng, trong mắt không có nửa điểm độ ấm, tiếp tục hướng đến cuối lầu hai tìm kiếm.

Đột nhiên, một thanh âm khóc nức nở truyền vào tai hắn, hắn trong lòng chấn động, cầm súng trong tay, bay nhanh vọt tới trước gian phòng cuối, cẩn thận đá văng cửa, súng lục chỉa thẳng vào bóng đêm tìm mục tiêu.

Thiên sứ?

Hắn giật mình. Trong ánh sáng nhàn nhạt, thiên sứ thân áo trắng, cổ rộng cánh như tiến đến dẫn dắt linh hồn người chết…

Nhưng khi hắn chớp mắt nhìn lại, đối phương chính là một tiểu cô nương mặc bộ đồ ngủ màu trắng, nàng đang đứng khóc ở bên giường, sau lưng còn có rèm cửa sổ màu trắng bị gió thổi động, không ngừng mà bay lên, làm cho người ta sinh ra ảo giác.

Đây là… nữ nhi của Đào Chấn Đông? Hắn tâm lãnh, gương mặt cũng mang vài phần cứng rắn. Cô gái này bất quá mới mười một, mười hai tuổi, đã vì bọn họ tàn sát trả thù mà trở thành cô nhi.

Hắn sửng sốt một lúc lâu, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên xử trí nàng như thế nào.

Gϊếŧ nàng? Mặc kệ nàng? Hay là… cứu nàng? Nghĩa phụ đã hạ chỉ lệnh là bất lưu người sống, hắn cũng không muốn vi phạm mệnh lệnh của người, lại càng chưa từng nương tay với ai, nhưng hiện tại, hắn cư nhiên không hạ thủ được.

Khi hắn còn đang do dự thì lửa nóng đã bén đến đây, khói đặc nhanh chóng hắc vào mũi hắn, hắn cơ trí ngồi xổm xuống, hấp thụ không khí còn lưu lại trên mặt đất.

“Khụ khụ khụ! Khụ khụ!” Cô gái bị nghẹn ho sặc sụa, tiếng khóc cũng trở nên khàn khàn.

“Mau nằm úp sấp xuống!” Hắn tiến về phía trước đem nàng kéo hạ xuống, do tình thế cấp bách nên hắn tháo luôn xuống cái khăn đen che mặt bịt lại mũi miệng nàng.

“Khụ khụ! Không… Không nên đυ.ng vào ta! Ba, mẹ!” Nàng vừa giãy dụa vừa thét chói tai, nghĩ rằng hắn cũng muốn gϊếŧ nàng nên trong giọng nói thập phần đều là sợ hãi.

“Câm miệng!”

Không có dư thời gian để lo lắng, hắn một phen ôm lấy cô gái vọt tới bên cửa sổ, lựa chọn vị trí rồi nhảy xuống, rơi vào đám bụi hoa bên dưới.

Lầu hai độ cao không cao, nhưng vẫn làm hắn bị thương. Vì bảo hộ cô gái, cánh tay hắn bị cành cây quẹt trúng gây thương tích, vài đạo vết máu chảy ra, máu tươi lại trùng hợp giống với màu nụ hoa trong bụi.

Hắn cúi đầu muốn xem xét cô gái trong lòng có việc gì không, đã thấy nàng sợ hãi, cả người phát run, mắt dõi theo chỗ vết máu trên người hắn, lại lập tức nhắm nhanh hai tròng mắt, không dám ra tiếng. Hắn lắc lắc đầu, lại lần nữa dụng khí, đem nàng ôm ra bụi hoa, rời xa đám cháy, chạy đến một con phố vắng mới buông nàng xuống.

“Ngươi không sao chứ?” Hắn nhẹ nhàng hỏi.

Tiểu ác ma đã cứu ta?

Yết hầu của nàng mặc dù đau vì bị nghẹn khói nhưng vẫn ý thức rõ việc hắn cứu nàng, là hắn thiên tân vạn khổ mang nàng rời xa biển lửa kia.

Nhưng… vì sao?

Chậm rãi mở to mắt, trong mắt tất cả đều là sợ hãi cùng đề phòng, nàng nhìn thẳng vào mặt hắn, cái gì cũng không nói. Khuôn mặt gần trong gang tấc này không ngờ giờ đây lại không giống như tên tiểu lưu manh trọc khí bình thường mà ngược lại lại có phần tuấn tú ngũ quan sáng ngời, duy độc có đôi mắt dài nhỏ ẩn chứa một cỗ tà mị hung ác nham hiểm, làm cho người ta cả kinh không hiểu. Tóc dài xõa trên áo choàng, khiến hắn thoạt nhìn tràn ngập hơi thở cuồng vọng, phía trên tai trái lại có vết máu đỏ tươi kỳ lạ, tựa như trang sức. Đột nhiên nhận thấy có vài phần bóng dáng hải tặc…

“Muốn nhận thức rõ mặt ta? Muốn hướng cảnh sát báo án?” Hades lập tức thăm dò ý đồ của nàng, sắc mặt chợt tắt, gợi lên một chút cười lạnh.

Cô gái vội vàng từng bước lui về phía sau, không dám hé răng. Hắn là cứu nàng, nhưng cũng không cam đoan sẽ không lại lần nữa gϊếŧ nàng.

“Ngươi là người đầu tiên nhìn thấy rõ mặt ta như vậy, muốn nhìn cứ nhìn. Ta gọi là Hades, đến từ địa ngục hắc ám chi thần [ ghi chú: Trong thần thoại Hy Lạp, Hades là chưởng quản hắc ám giới địa ngục ], là thủ lĩnh ‘Ác ma thiếu niên’, chuyện hôm nay chính là ta đi đầu làm. Đừng tưởng rằng nhà các ngươi chỉ là những người đơn thuần vô hại, phụ thân ngươi cũng không phải tốt đẹp gì, hắn buôn lậu thuốc phiện, mại da^ʍ, cũng gϊếŧ không ít người, hôm nay chẳng qua là được lão thiên gia đến báo ứng mà thôi.” Hắn nhìn về phía cô gái trước mặt nhe răng trợn mắt cuồng tiếu. Đường nhân trên đường thế lực không nhỏ, “hắc ăn hắc”, hắn đã sớm nhìn quen rồi.

“Tránh ra!” Cô gái chán ghét đẩy hắn ra, tức giận đến nước mắt chảy ròng.

“Ta phải đi dây. Ta hôm nay không biết phát điên cái gì lại đem ngươi cứu ra, thật là xuẩn tới cực điểm!” Hắn đi được vài bước thì đã nghe từ xa tiếng xe cảnh sát, xe cứu hỏa càng đến gần, không khỏi giơ khóe miệng lên, quay đầu nhìn nàng, lại nói: “Đây là tiếng nhạc buồn tốt nhất, không phải sao?”

“Ác ma, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Nàng thét chói tai.

“Tốt! Ta sẽ chờ ngươi. Nếu ngươi thoát được khỏi lòng bàn tay của Biện lão đại, có thể sống sót mà lớn lên.” Hắn âm lãnh xót xa cười lạnh, xoay người hòa vào trong bóng đêm.

Cô độc cùng hồi hộp như cùng bóng tối mà theo đến, một đêm giống như trên toàn thế giới này chỉ còn lại một mình nàng, tên ác ma kia đem nàng cứu ra, lại bỏ lại nàng, làm cho nàng một mình đối mặt với tương lai mờ mịt phía trước mà vô lực sợ hãi…

Cô gái hai tay gắt gao nắm chặt vào nhau, thương tâm, sợ hãi cùng phẫn nộ hiện tại đều có. Nàng sẽ thay ba mẹ báo thù. “Chờ xem! Hades, một ngày nào đó chắc chắn ta sẽ gϊếŧ ngươi!”

Sự kiện Đào Trạch khiến cho xã hội quần chúng ồn ào, “Ác ma thiếu niên” cay độc cùng lãnh huyết lại trở thành đề tài tiêu điểm, nhưng đứa nhỏ đó chân chính diện mạo chưa từng có người nào biết, cũng không có người chỉ ra và xác nhận, mỗi lần phát sinh sự tình, cảnh sát luôn thúc thủ vô sách, chỉ có thể trơ mắt để bọn họ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, lúc này đây cũng không ngoại lệ. Sau khi phía cảnh sát công bố người của Đào gia toàn bộ đều lâm nạn, không có cả một người sống sót. “Ác ma thiếu niên” hộ tống Biện Lâu Tiên lại lần nữa toàn thân trở ra, sự kiện Đào trạch vì thế lại chậm rãi rơi vào yên lặng.

Sau đó, Biện Lâu Tiên vào một đêm ly kỳ tử vong, thế lực nhất thời mất đi. “Ác ma thiếu niên” mất đi chỗ dựa cũng dần giải tán hết, Lạc Thành Đường Nhân Phố lại bị thế lực mới thay thế. Thiếu niên “phệ huyết thanh xuân” cũng lấy dấu chấm than mà kết thúc, câu chuyện dần dần bị phai nhạt.