Tôi trợn tròn mắt nhìn Hình , anh vẫn bộ dạng trách móc.
– Vì anh đâu đâu lại đem về một em gái à đến 2 cô cơ mà , giờ còn trách em ?
Hình có chút giật mình , anh cười trừ :
– Anh vô tội , là Ngọc nó tự tìm đến chứ anh..
Tôi cắt ngang :
– Thôi không cần giải thích đâu , anh đưa ấm thủy đây , em lau cho cu Min. Chuyện này để sau đi , chẳng quan trọng lắm.
Hình gật đầu , anh cùng tôi pha nước lau rửa cho cu Min. Cu cậu mát mẻ nên chịu chơi một chút sau mới cho uống thuốc rồi ngủ khϊếp đi. Đến chiều thì đã dừng sốt nhưng thân nhiệt vẫn chưa hạ xuống như thân nhiệt bình thường.
Hình ở cùng với tôi trong bệnh viện 3 hôm , cu Min đã ổn định trở lại anh mới chịu về nhà nghỉ ngơi , đến tối hôm ấy thì lên thẳng cơ quan vì có tình hình khẩn cấp.
Cái việc của Ngọc với cô gái tên Thùy , Hình cũng không có nhắc lại , anh chỉ bảo đã không còn gì quan trọng. Mà tôi thì không muốn tò mò , hiện tại tôi chưa nhận lời bắt đầu tình cảm với Hình. Mà nếu có tình cảm với nhau thì cũng không nên tìm hiểu sâu quá vào quá khứ của Hình làm gì. Có những việc không biết sẽ không đau…Hiện tại mới là quan trọng , quá khứ mãi cũng chỉ là quá khứ mà thôi !
Cu Min còn theo dõi vài hôm nữa sẽ được xuất viện , cu cậu đã khỏe trở lại , ăn , chơi đều trộm vía rất ngoan. Nhưng Hình vẫn còn lo nên anh xin cho thằng bé ở thêm đến hết tuần.
Trước ngày xuất viện , Viễn có đến thăm cu Min. Anh đến bất thình lình trong lúc tôi đang cho cu Min ăn , nhìn thấy ánh mắt Viễn nhìn cu Min , trong lòng tôi không biết vì sao lại sinh ra cảm giác lo sợ..Tôi sợ rằng Viễn sẽ tìm hiểu về cu Min , dù sao cu Min vẫn còn nét giống Viễn chứ không hoàn toàn giống Hình hết thảy..
– Giao , cu Min đã khỏe hơn chưa ?
Tôi không mặn không nhạt trả lời :
– Thằng bé ổn rồi , mà anh cũng không cần phải đến thăm đâu.
Viễn có chút buồn :
– Ừ thì anh lo cho thằng bé , mấy hôm trước bận quá không đến thăm được , hôm nay sắp xếp một chút nên đến xem xem..
Tôi từ chối thẳng thừng :
– Thằng bé cũng ổn rồi , sau này anh không cần quan tâm đến nữa. Chồng tôi hay ghen lắm , anh đến nhiều anh ấy sinh ra nghi ngờ tôi với anh , khi ấy khổ cho tôi , khổ cho cu Min. Cuộc đời tôi trước kia khổ lắm rồi , tôi không muốn lại vì anh mà khổ thêm nữa.
Viễn sụ mặt , nhìn nét xấu hổ, ngượng ngùng trên mặt anh mà tôi tự dưng lại cảm thấy càng giận thêm nữa.
– Tôi nói rất rất nhiều lần với anh rồi , tôi hận anh , hận gia đình anh , hận mẹ anh.. Nếu tôi không gặp Hình thì tôi cũng sẽ không bao giờ quay lại với anh dù cho anh có thay đổi , có tốt , có giàu có đến mức độ nào đi nữa. Anh biết không , một lần bị rắn cắn cả đời sợ dây thừng.. Còn tôi chẳng những sợ dây thừng mà ngay cả dây thun dây nhựa gì đều sợ cả. Cuộc đời tôi có vết nhơ là vì anh , đau khổ , tủi nhục đều là vì anh !
Viễn im lặng nghe tôi oán than , mãi sau mới lên tiếng :
– Giao em chưa từng oán than điều gì kể từ cái hôm em về lại nhà 2 năm trước. Anh biết bản thân anh tệ , nếu anh không lầm lỡ thì giờ đây có lẽ cu Min đã có thể là con của anh rồi. Anh không trách em , anh cũng không có quyền trách em , mọi thứ bây giờ đều là do em quyết định. Em ở bên Hình , anh thấy em hạnh phúc , anh thấy em càng ngày càng vui tươi chứ không giống khi còn là vợ anh.. Bản thân anh sai ở đâu anh hiểu rõ , đến thời điểm này thì anh cũng chẳng mong em có thể nhìn về phía anh , dù chỉ một lần..
Viễn hít một hơi sâu , anh như dùng cả tấm lòng của mình mà nói ra :
– Anh thương em , vẫn còn thương em , đến ngay cả cu Min anh nhìn qua một lần là ngay liền có cảm giác yêu thương thằng bé sâu đậm , chắc do nó là con trai của em.. Đời này ngoài có lỗi với anh Vinh ra , anh chỉ có lỗi duy nhất với em. Anh nuôi bé Bối là vì anh nợ Mỹ , nợ cô ta những sai lầm do anh gây ra. Anh từng tìm em đến mất ăn mất ngủ , nhưng bây giờ thấy em bình yên , thấy em hạnh phúc là anh vui rồi.. Anh đến đây không phải vì dày mặt xin em quay lại , anh đơn giản chỉ đến vì quan tâm đến cu Min. Anh xin em bỏ lại những quá khứ đi được không , để anh chịu đựng một mình là đủ rồi. Về sau em chỉ cần sống tốt với chồng với con là được..
Trái tim tôi nghe những lời Viễn nói , nó như muốn gào thét đập loạn nhịp lên. Bao nhiêu kí ức trước kia như sống lại một lần nữa.. Đậm chất đến nỗi ngay cả nói tôi cũng không nói được nên hồn.. Viễn.. anh trước kia đừng làm bậy thì có lẽ giờ đây chúng ta đã rất an ổn trong chính tâm hồn của mình..
Viễn quay lưng , giọng anh nghẹn ngào :
– Em có thể không tin nhưng đời này anh sẽ chỉ yêu duy nhất em và công việc.. Anh luôn muốn bồi thường cho em những thứ tốt nhất.. Em có thể không cần nhưng anh cần , anh cần phải cho em. Nếu có kiếp sau , anh xin nguyện đi trước , ở yên một chỗ mà chờ em , chờ em đến giày vò anh như cách anh từng làm em tổn thương.. Rồi sau đó chỉ cần em quay lại nhìn anh một lần thôi cũng được. Em biết mà , người đàn ông em đã từng yêu bây giờ hay trước kia gì cũng vậy , đều yêu em theo cách mạnh mẽ nhất. Nếu cần anh , chỉ cần em nói em cần anh giúp thì anh sẵn sàng có mặt..
Viễn quay đi , tôi chỉ còn nhìn thấy bóng lưng cao gầy của anh. Trong tim lại nhói lên từng hồi , là sự đau lòng , sự thương xót , sự khốn khổ.. Hay có cả sự chấp nhận..
Đến mãi khi cu Min gọi mom mom tôi mới giật mình nhìn thằng bé.. Cu cậu không biết gì lại nhìn tôi cười , lại đòi xuống giường đi chập chững..
Lúc bấy giờ tôi mới nhớ ra rằng, tôi cũng nợ Viễn , nợ anh một đứa con. Chúng ta xem như kiếp này hòa nhau !!
Cu Min sang ngày hôm sau là xuất viện , đợt này về lại tăng độ nghịch , độ khó ưa lên thêm vài bật. Hết bệnh rồi lại nghịch , lại chạy nhảy dù té ngã chỏng vó mấy lần u cả đầu. Hình thì ngày nào cũng gọi điện về , nghe cu Min ngã thì cười khoái chí bảo rằng con mau ngã mau lớn.. Tôi thì lo sốt lên thôi , con ngã xót hết cả ruột chứ đùa được.
Hình bảo tôi lo nhiều , trẻ con đứa nào không thế , rèn luyện chút sau này đi nhà trẻ không sợ đánh không lại bạn.. Cái tên Hình này , suốt ngày chỉ nghĩ đến việc dạy con đánh nhau.
Sang việc của tôi và Hình , anh dạo đây không thường về nhà. Mà có về cũng một hai hôm lại đi , bọn tôi cũng không phát sinh ra loại chuyện gì. Chỉ là bản thân tôi cảm thấy hình như tôi đang dần dần nảy sinh tình cảm với anh. Còn anh vẫn như thế , vẫn quan tâm tôi như cách anh đã từng , ngọt ngào , nhẹ nhàng cũng không tẻ nhạt.
Hình bảo , đợi anh xong việc anh sẽ ở nhà nhiều hơn , có thời gian chăm sóc cho mẹ con tôi nhiều hơn nữa.. Tôi thật sự cũng chẳng cần anh chăm lo gì nhiều , chỉ cần anh mãi mãi đừng phản bội lại tôi là được.
Sáng hôm nay là chủ nhật tôi không cần đến trường nên ngủ muộn hơn một chút , cu Min được bà ngoại bồng đi về quê chơi chắc tối muộn mới về. Cu cậu được đi chơi khoái chí nên chẳng thèm nhìn đến người làm mẹ như tôi.
Tối đêm thức đọc bộ truyện tình cảm của tác giả viết online trên s1apihd.com nên gần đến 1,2 giờ sáng mới ngủ. Biết cu Min được bà đưa đi từ 6 giờ sáng nên tôi tranh thủ ngủ thêm chút nữa. Đang ngủ thì tôi hình như nghe loáng thoáng có tiếng mở cửa nhưng nghĩ chắc do tôi nằm mơ chứ nhà có ai đâu. Một lát sau lại như có cảm giác nhột nhột trên má , tôi lại phải trở mình mấy lần. Lát sau phía trên giường như lún xuống một khoảng , từ phía sau có người choàng tay ôn lấy eo tôi. Đến khi này tôi mới giật mình tỉnh dậy..
Ơ hóa ra là Hình , anh về từ khi nào vậy chứ ?
– Ơ anh về sao không bảo em ? Mà sao lại không về phòng mà ngủ hả ?
Hình nhìn tôi , gương mặt anh có chút phờ phạc :
– Anh nhớ em quá nên trốn về thăm em , anh đã thế em còn bắt anh về phòng ngủ một mình thì có ác với anh quá không ?
Tôi méo mặt , vẫn còn muốn ngủ thêm nên bảo :
– Anh về bên kia ngủ đi để em ngủ thêm chút nữa sẽ dậy nấu cho anh cái gì ngon ngon ăn nhé. Chứ anh ngủ cùng em e là không được đâu..
Hình nheo mắt , anh ôm chầm lấy tôi , đè cả người tôi xuống dưới nệm.
– Em sợ anh có ý đồ xấu à ? Hay bây giờ anh làm điều xấu luôn cho em vừa lòng để đỡ công anh bị em hiểu lầm nhé.
Nói rồi anh cười đểu hôn lên môi tôi , cứ ghì xuống mà hôn , nụ hôn đầu tiên của tôi và anh… Mạnh mẽ , sâu sắc và đầy cuốn hút.. Tôi không bài xích với anh , mà hình như bản thân lại có chút thích thú..
Hình hôn rất điêu luyện , lưỡi anh thâm nhập vào môi tôi , anh nhẹ nhàng dùng răng cắn nhẹ lên môi để khiến tôi há mồm.. Rồi cứ thế anh đưa đầu lưỡi tiến vào nhẹ nhàng khuấy một vòng quanh khoan miệng..Ướŧ áŧ rất dễ chịu..
Tay tôi bị anh cố định trên đỉnh đầu , như thêm một tầng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.. Bản thân tôi chỉ mong anh dừng lại ở việc hôn là được vì tôi sẽ không thể nào đi quá giới hạn. Tôi vẫn còn nhiều định kiến chưa thể nào phá giải được.
Hình hôn xuống cổ rồi dựng lại trước ngực tôi , anh ngước đôi mắt hơi đỏ lên nhìn tôi , miệng cười duyên , nói :
– Mặc dù biết em rất muốn nhưng tiếc quá anh không thể để tấm thân này bị em phá bỏ được.
Ôi trời , tên này nói chuyện cứ ngược ngạo làm sao ấy , bao nhiêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền bị anh làm cho tan biến cả.
– Anh nói chuyện lại không biết ngượng mồm à ?
Hình hôn lên má tôi , anh nhìn tôi , nói :
– Anh đùa thôi. Anh có thể làm các bước sau nữa nhưng anh không muốn…Trước khi em nhận lời yêu anh , anh sẽ không làm những việc đi quá giới hạn..
Tôi nhìn anh , trong mắt anh tôi cảm nhận được sự thật lòng.. Hóa ra nếu yêu ai đó thật lòng , con người ta vẫn có thể ép bản thân mình chịu đựng một cách khổ sở nhất.. Tôi đã từng nghĩ đa số rất nhiều đàn ông đều sống mạnh hơn về nửa thân dưới , nhưng chắc có lẽ tôi nhầm thật rồi.. Ít ra ngay thời điểm này chẳng biết là do anh thế nào nhưng tôi cảm thấy anh đã nhịn rất nhiều.. Nhịn vì tôi không thích !
Có những lúc trái tim run động vì những điều nhỏ nhoi nhất !!
———