Lí Nam Kha đã nói như vậy, Quý Miên Miên chẳng thể nói gì nữa, tự nhiên muốn đi tới.
Huống chi, Lí Nam Kha đối đãi với cô xưa nay chân thành, cô ấy kết hôn, cô nếu có thể đi thì không còn gì tốt hơn rồi.
Chỉ là, buổi hôn lễ này sợ sẽ không thuận lợi như vậy.
Quý Miên Miên cười nói: "Được, đến lúc đó, nhất định sẽ mừng cô lì xì, cô hãy yên tâm."
"Được, chờ cô đến lúc đó đấy, cô mạnh khỏe dễ nuôi thai, sau này tôi sẽ làm mẹ nuôi cho đứa bé."
Quý Miên Miên trêu chọc nói: "Nếu muốn làm mẹ nuôi, vậy tiền mừng của tôi có phải có thể giảm đi không?"
"Đương nhiên không được, cô thành thật mà cầm tiền mừng tới đây, nếu như cô không cầm, sau này cho con của cô gán nợ cũng được, tôi sẽ không bắt bẻ."
Hai người nói giỡn một lúc, mới xua tan đi khó chịu lúc nói đến Hạ Lan Tú Sắc.
Lí Nam Kha cúp điện thoại, lại gọi cho Yến Thanh Ti.
Sau khi điện thoại thông, cô trực tiếp hỏi: "Thanh Ti, tháng sau có thời gian rảnh không?"
"Có lẽ có, tháng sau tôi chắc không có việc gì." Yên Thanh Ti đóng bộ phim này rất lâu, hôm nay rốt cuộc cũng sắp xong, một số diễn viên đã lần lượt đóng máy rời khỏi rồi.
Lí Nam Kha sung sướиɠ nói: "Vậy thì thật là tốt, tới tham gia hôn lễ của tôi và Hạ Lan Phương Niên.”
Yến Thanh Ti sững sờ: "Hôn lễ? Không phải là đính hôn sao?"
“Thay đổi rồi, tội dự tính bỏ qua đính hôn trực tiếp kết hôn.”
Yến Thanh Ti nghiêng mắt liếc nhìn Hạ Lan Tú Sắc ngồi ở cách đó không xa: “Xem ra cô thực sự bị làm phiền.”
“Phải, tôi nhìn con tiểu tiện nhân kia liền phiền toái. Vì vậy dứt khoát trực tiếp đả kích chết cô ta được rồi, tốt nhất khiến cô ta tức giận thổ huyết, làm cho cô ta tức đến chết.
Yến Thanh Ti không nhịn được bật cười: “Tôi cảm thấy chủ ý này của cô coi như không tệ, tôi ủng hộ cô, có điều ba cô và Hạ Lan Phương Niên đều đồng ý rồi hả?”
“Tôi biết ngay cô sẽ hiểu tôi mà, ba tôi không đồng ý, thế nhưng ông cũng từng tuổi này rồi, tôi cũng sắp ba mươi, nếu không kết hôn ông còn muốn cháu ngoại nữa không, ông liền đồng ý, về phần Hạ Lan Phương Niên, anh ấy dám không đồng ý chắc.”
Tuy rằng rất chán ghét Hạ Lan Tú Sắc, nhưng từ giọng nói Lí Nam Kha nói đến Hạ Lan Phương Niên, cô vẫn có thể nghe ra, cô ấy cùng anh ở một chỗ sẽ rất hạnh phúc đó.
“Vậy là tốt rồi, cô ta biết không?”
Lí Nam Kha nói: “Còn chưa có biết, cô không phải là cùng tổ kịch với cô ta sao? Cô thay tôi làm tức chết cô ta đi.”
Yến Thanh Ti nghe xong mắt sáng lên: “Yên tâm, cứ để tôi, cô cứ chờ xem.”
Rất nhanh sắp có một trận đùa giỡn đối thủ.
Lúc chuẩn bị cho cảnh tiếp theo, thợ trang điểm tới sửa lại trang điểm, Yến Thanh Ti thuận miệng hỏi: “Tháng sau cô chuẩn bị cho anh trai cô bao nhiêu tiền mừng?”
Hạ Lan Tú Sắc sững sờ: “Tiền mừng cái gì?”
“Tiền mừng hôn lễ đó? Cô làm em gái cũng phải cho chứ?”
Hạ Lan Tú Sắc quay mạnh đầu, gắt gao nhìn chằm chằm vào Yến Thanh Ti, lập tức hỏi: “Hôn lễ của ai?”
Yến Thanh Ti vẻ mặt buồn cười nhìn cô ta: “Đương nhiên là anh trai cùng chị dâu của cô kết hôn, chẳng lẽ... cô đều không có biết sao?”
Hạ Lan Tú Sắc còn chưa nói gì mà tròng mắt đã nhanh rơi ra, biểu lộ có chút dữ tợn: “Tôi không tin, tôi không tin, không có khả năng... không có khả năng... Bọn họ làm sao có thể kết hôn?”
Yến Thanh Ti cười nhạt: “Ách, xem ra chẳng những chị dâu của cô chán ghét cô, ngay cả Hạ Lan Phương Niên hiện nay đối với cô cũng triệt để thất vọng rồi, chuyện lớn như vậy mà cô cũng không biết, có điều cũng phải, hai người họ kết hôn quan hệ gì với cô chứ?.”