Anh Rể, Em Có Rồi (Anh Rể, Tôi Có Rồi!)

Chương 51: Đại kết cục

Hàn Tử Dạ không từ chối, còn ngoan ngoãn phối hợp với Tề Hâm Lỗi, hai tay ôm phía sau cổ hắn, hé mở miệng anh đào nhỏ nhắn ra để chiếc lưỡi ấm nóng của hắn chui vào triền miên nóng bỏng hôn mình, còn ngây ngô vụng về đáp trả lại hắn, cái lưỡi xinh xắn xấu hổ thử chạm vào lưỡi tà ác của hắn.

Sau khi Tề Hâm Lỗi giật mình thì nhảy cẫng lên, lưỡi da^ʍ tà cuốn lấy cái lưỡi xinh xắn, càng kí©ɧ ŧìиɧ nóng bỏng triền miên hôn Hàn Tử Dạ hơn. Hắn dùng nụ hôn cách thức tiêu chuẩn kinh điển nóng bỏng mãnh liệt nhất, khiến cậu ngọt đến toàn thân mềm nhũn, hơn nữa phía dưới thế mà lại ẩm ướt, cậu nhất thời thẹn thùng đỏ mặt.

Nghe miệng anh đào nhỏ nhắn rêи ɾỉ ngọt ngào vui sướиɠ cảm động, Tề Hâm Lỗi càng kích động, ngoại trừ kích động ra sức dây dưa liếʍ mυ'ŧ cái lưỡi thơm tho vô cùng ngọt ngào, hai tay còn dâʍ đãиɠ vuốt ve thân thể mềm mại, rồi bắt đầu cởϊ qυầи áo của cậu ra.

“Đừng… A …. Không phải anh muốn làm ở đây đấy chứ, không muốn. Ưm ưm….. Đây là cửa sẽ bị người khác nhìn thấy, đi vào trong làm…. Ừm…” Hàn Tử Dạ bị hôn trong miệng đầy nước miếng, có chút hoảng hốt lắc đầu rêи ɾỉ nói.

Sau khi nghe ác ma nói dùng thân thể cảm ơn hắn mới có thành ý thì mình liền biết hắn muốn quan hệ với mình, nhưng không nghĩ tới hắn lại muốn làm mình ở ngay cửa.

“Nhưng mà anh không đợi được nữa, một bước anh cũng không muốn đi, muốn lập tức làm em ở đây. Tiểu tâm can, em có biết mấy đêm nay ôm em tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi ngủ, anh cố gắng bao nhiêu mới có thể miễn cưỡng đè nén du͙© vọиɠ muốn đè em ra không! Bây giờ anh không thể nhịn được nữa, em hãy ngoan ngoãn để anh ôm ấp nhé. Em yên tâm, đây là lầu cuối và đã trễ thế này rồi tuyệt đối sẽ không có người đi lên đâu.” Tề Hâm Lỗi thả chiếc lưỡi thơm tho ra, thở hổn hển gấp gáp cười dâʍ đãиɠ nói.

Chỉ có trời mới mấy đêm nay ôm cậu trần như nhộng, tuyệt mỹ chết người không đền mạng ngủ, nhưng vì sợ cậu phát hiện mình giả vờ bị ốm, nên không thể đè cậu, đau khổ cỡ nào! Hiện giờ rốt cuộc không cần giả bệnh nữa, có thể quan hệ với cậu, mình thật sự chẳng muốn chờ đợi dẫu chỉ một giây….

“Nhưng mà…..” lequydoon

“Không có nhưng nhị gì hết, không phải em cũng chẳng đợi được nữa, muốn được anh làm lập tức đấy sao! Thân thể em đã đói khát tới run rẩy, phía dưới còn ẩm ướt, tiểu lẳиɠ ɭơ!” Tề Hâm Lỗi cắt ngang lời người yêu muốn nói tiếp, dùng tốc độ nhanh kinh người lột sạch cậu, tà ác đưa tay vào nơi bí mật giữa hai chân cậu da^ʍ ô vuốt ve, sau đó đưa tay có dính ít d*m thủy lên trước mắt cậu.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Tử Dạ càng đỏ hơn, vội né tránh tầm mắt không nhìn dịch nhờn của mình, xấu hổ đến mức hận không thể tìm được hầm ngầm chui vào ngay lập tức.

Bị ác ma phát hiện cậu vô cùng mắc cỡ!

Quả thật như lời ác ma nói, mình cũng không đợi được nữa, mấy đêm nay ôm mình ngủ hắn cũng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc, khiến thân thể mình sớm vì hắn trêu chọc trở nên rất dâʍ đãиɠ, khát khao hắn tới cực điểm, không thể kiềm chế được. Mới vừa rồi biết hắn muốn làʍ t̠ìиɦ với mình, thân thể lập tức hưng phấn vui sướиɠ đến phát run, ép mình chỉ có thể ngại ngùng quyết định để hắn làm.

Với vẻ mặt thẹn thùng của người yêu, Tề Hâm Lỗi yêu chết đi được, càng muốn tiến vào trong cơ thể cậu ngay tức khắc, đâm cho cậu lộ ra vẻ mặt thẹn thùng mê người hơn.

“Tiểu lẳиɠ ɭơ, em đã ướt như vậy thì có thể không cần khúc dạo đầu mà trực tiếp đi vào luôn.” Tề Hâm Lỗi cười cực kỳ da^ʍ tục, gấp gáp đến độ ngay cả quần cũng không cởi, kéo khóa quần móc cây gậy th*t đã cương cứng kinh người ra, sau đó kéo mộng thịt nhỏ xinh đẹp có phần sưng lên phía dưới bụng Hàn Tử Dạ, rồi đánh úp nơi ướŧ áŧ giữa hai chân cậu, nhanh chóng tìm được hoa huy*t nhỏ đang chảy d*m thủy, rồi đâm vào.

“Wow a a – nóng quá, to quá….” Hàn Tử Dạ lập tức dâʍ đãиɠ kêu lên, côn th*t lớn nóng rực trước sau như một khiến hoa huy*t nhỏ nóng ấm, run rẩy, lại chảy d*m thủy khiến người ta xấu hổ.

“Tiểu lẳиɠ ɭơ, cái gì nóng quá, to quá?” Tề Hâm Lỗi cố ý hỏi, mặc dù hoa huy*t không bị xâm phạm một tuần rồi, nhưng vì cây gậy rất nóng, cộng thêm d*m thủy vẫn chảy ra trơn ướt, nên khiến cây gậy tiến vào nhanh chóng, đối với lần này hắn vô cùng cao hứng.

“… Anh xấu lắm, biết rõ rồi còn hỏi, đương nhiên là đại điểu suất khí của anh rồi… Ưm hừ….” Hàn Tử Dạ liếc hắn một cái, cái nhìn kia phong tình vạn chủng khiến hắn thiếu chút nữa nhìn đến ngây người.

“Anh là ai?” Tề Hâm Lỗi nuốt nước miếng hỏi tiếp.

Cây gậy lớn cố gắng chui vào hết toàn bộ, bên trong hoa huy*t rất chật chội khép chặt mềm mại trơn bóng như trong trí nhớ, mới đi vào một chút mà khiến nó vui sướиɠ thoải mái nhanh chóng cứng tới cực hạn.

Hai bàn tay to của Tề Hâm Lỗi cũng di chuyển tới bờ mông phúng phính mềm mại như đậu hũ, dùng sức xoa nắn vuốt ve đầy sắc tình. Có mấy ngón tay còn thăm dò vào khe sâu giữa khe mông, tìm tới cúc huyệt khiến hắn ngày nhớ đêm mong như hoa huy*t, mê mẩn tỉ mỉ xoa nắn chơi đùa, còn hạ lưu vẽ vòng quanh.

“A oh oh… A hừ…. Anh là anh rể….. Ah hừ…. Đại điểu suất khí của anh rể to quá, khiến hoa huy*t nhỏ trướng chết mất…. A oh…. Bàn tay háo sắc của anh rể khiến mông và cúc huyệt nhỏ mềm nhũn… A a…. Hừ a a…..” Hàn Tử Dạ thành thật gọi tên mà người đàn ông muốn nghe gọi nhất, bị động tác của hắn làm liên tiếp phát ra tiếng rên động tình và tiếng thở hổn hển lẳиɠ ɭơ.truyện bên leqydon

hoa huy*t dâʍ đãиɠ đói khát rất nhớ hương vị cây gậy cực kỳ thô to không ngừng xâm chiếm, lấp đầy nên chỉ trướng to ra, còn có chút đau đớn song không tính là nghiêm trọng. Còn bờ mông và cúc huyệt nhỏ được đùa nghịch khiến mềm như bơ, yêu thích không dứt đôi tay háo sắc của ác ma.

“Tiểu lẳиɠ ɭơ, có muốn đại điệu suất khí của anh rể đâm hoa huy*t em sướиɠ rơn không, tay anh rể chơi khiến cúc huyệt dâʍ đãиɠ và bờ mông thoái mái không?”

“Muốn… A a… Em muốn… A oh…. Tối nay em để anh rể mặc sức đâm cho hoa huy*t thoải mái, tay háo sắc của anh rể chơi… Ừ a a… Cầu xin anh rể làm em sướиɠ chết đi…. A hừ…. Ưm….”

Cuộc sống “Tính phúc” của anh rể và tiểu tâm can giờ mới bắt đầu….

Hoàn chính văn