“Tiểu lẳиɠ ɭơ, chắc em chưa quên qυầи ɭóŧ nhuộm đầy máu xử nữ và d*m thủy của mình đấy chứ, buổi chiều tôi nói muốn làm cậu liền lấy nó ra ngửi, sau đó thì dùng tay thủ da^ʍ. Bây giờ tôi rất muốn làm cậu nhưng tiểu lẳиɠ ɭơ đáng ghét nhà cậu lại không chịu cầu xin tôi huấn luyện hành hạ điên cuồng đâm cậu, tôi không thể làm gì khác hơn là cầm qυầи ɭóŧ cậu lên ngửi rồi dùng tay thủ da^ʍ.”
Tề Hâm Lỗi quơ quơ qυầи ɭóŧ đầy mùi lạ nhiễm đầy d*m thủy vô cùng dơ bẩn trước mặt Hàn Tử Dạ, mắng xong liền đặt lên mũi hít hà, ngay sau đó vui vẻ trêu đùa cọ xát trên nhục bổng của chính mình.
Dưới hình ảnh cực kỳ dâʍ ɭσạи như vậy khiến Hàn Tử Dạ chịu sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ sâu sắc như Tề Hâm Lỗi mông muốn. Bị nồng đậm du͙© vọиɠ và thống khổ bao trùm mắt phượng không còn trong trẻo nữa, chăm chú nhìn thiếu niên dùng qυầи ɭóŧ của mình tự an ủi côn th*t to lớn, Hàn Tử Dạ thiếu chút nữa muốn lè lưỡi ra liếʍ môi, rêи ɾỉ càng lớn tiếng hơn, thân thể cũng càng lúc càng vặn vẹo lợi hại.
Giọng nói trong lòng Hàn Tử Dạ không ngừng thuyết phục cậu cầu xin Tề Hâm Lỗi, nói cậu nhất định đang suy nghĩ vì sao mình không phải là chiếc qυầи ɭóŧ kia, nếu như cậu có thể biến thành chiếc qυầи ɭóŧ đó, được côn th*t siêu lớn càng nhìn càng mê người kia đùa bỡn cọ xát chắc là sướиɠ lắm. Cậu đừng nhẫn nại nữa, nhanh cầu xin Tề Hâm Lỗi huấn luyện hành hạ điên cuồng đâm cậu đi, cậu không nên vì lòng tự ái không đáng mấy đồng tiền và trái tim hay xấu hổ mà hành hạ mình. Cậu hãy ngoan ngoãn đàng hoàng thừa nhận, thật ra trong xương cốt cậu chính người trời sinh chịu sự hành hạ điên cυồиɠ ɖâʍ đãng, thật ra cậu luôn khát vọng được người ta hung hăng huấn luyện ngược đãi điên cuồng đâm vào.
Chút lý trí còn sót lại bảo giọng nói quái lạ trong lòng Hàn Tử Dạ nhanh cút đi, nhưng thân thể đã thống khổ khó chịu không tìm được bất kỳ từ ngữ nào. Từ trong ra ngoài thân thể, mỗi một chỗ bao gồm mỗi cọng lông sợi tóc, mỗi thớ thịt, mỗi mạch máu, mỗi một tế bào, thậm chí mỗi một giây thần kinh trong đầu cũng bị lửa dục tràn đầy trời đất và cầu xin ngược đãi giày vò đến đau đớn khó chịu muốn chết, cùng nhau mạnh mẽ trách cậu vì sao còn chưa chịu xin Tề Hâm Lỗi huấn luyện ngược đãi điên cuồng đâm cậu, cậu sắp không chịu nổi nữa rồi.
Thấy mắt phượng cực đẹp thoáng chốc chảy ra mấy giọt nước mắt trong suốt, Tề Hâm Lỗi biết cậu đã nhịn đến cực hạn, lòng phòng bị của cậu sắp bị phá vỡ.
“A … A a… Tiểu lẳиɠ ɭơ, dùng qυầи ɭóŧ của cậu thủ da^ʍ sướиɠ quá! Nhưng tin rằng đâm hai tiểu huyệt da^ʍ của cậu sẽ càng thoải mái hơn! Cậu không muốn bị tôi điên cuồng đâm hai tiểu huyệt da^ʍ đói khát khó chịu đó sao? Cậu nhìn lại những dụng cụ huấn luyện SM trong phòng này đi, thoạt nhìn chúng không có gì tuyệt cả, cậu không muốn bị chúng huấn luyện ngược đãi đấy chứ? Đừng liều chết chống giữ nữa, mau cầu xin tôi đi, sẽ khiến cậu không còn khó chịu đau đớn như bây giờ nữa.” Khóe miệng Tề Hâm Lỗi tràn đầy vui vẻ cố ý thoải mái rêи ɾỉ nói.
Hàn Tử Dạ bị Tề Hâm Lỗi quyến rũ không chịu nổi nữa, nhìn thoáng qua côn th*t vẫn luôn khiến cậu hoảng sợ muốn chết, lại nhìn qua dụng cụ huấn luyện SM hàng bày la liệt trên bốn bức tường, không còn cảm thấy hù chết cậu như lúc mới thấy, mà khiến cậu mừng rỡ như điên. Cậu đã bị tìиɧ ɖu͙© điên cuồng và cầu xin ngược đãi ép đến chút lý trí còn sót lại cũng biến mất, cậu đầu hàng lửa dục nóng bỏng và cầu xin được ngược đãi của mình.
“Ô ô… Cầu xin anh… Cầu xin anh huấn luyện hành hạ điên cuồng đâm tôi, khiến tôi dục tiên dục tử, không còn khó chịu thống khổ như bây giờ nữa….” Hàn Tử Dạ lại chảy nước mắt, còn khóc thành tiếng, điềm đạm đáng yêu cầu xin Tề Hâm Lỗi.
“Tiểu lẳиɠ ɭơ, cuối cùng cũng không chịu nổi cầu xin tôi, nhưng bộ dạng cầu xin như này thì không được, cậu phải giống như con chó mẹ dâʍ đãиɠ hạ tiện, nói mấy từ cợt nhả thịt thà, dâʍ đãиɠ cầu xin tôi mới được.” leequyddon, Tề Hâm Lỗi đáng ghét gây khó khăn cho cậu, thầm nghĩ ý chí của cậu thật mạnh mẽ, có thể nhịn tới bây giờ mới cầu xin mình.
Mình còn tưởng rằng cậu mới bị phá thân, thân thể lại mẫn cảm như vậy hẳn “Cuồng Dã” phát huy tác dụng trong mấy phút liền không chịu nổi cầu xin mình, nhưng cậu quật cường như vậy mình cũng rất thích.
Hàn Tử Dạ đã không còn lý trí, chỉ nghĩ tới ham muốn và cầu xin được hành hạ thỏa mãn mình đã biến thành con vật, lần này chẳng chút giãy dụa nào liền gật đầu đồng ý.
“Ô ô… Chủ nhân…. Anh là chủ nhân tốt nhất trên đời, cầu xin anh hãy huấn luyện ngược đãi, điên cuồng đâm chó mẹ nô ɭệ cực kỳ hạ tiện kẻ đáng thương tôi đây, nhanh dạy dỗ hành hạ điên cuồng làm đi, đừng hành hạ tôi nữa. Chỉ cần anh đồng ý tôi, anh bảo tôi làm gì tôi cũng bằng lòng… Ô a….” Hàn Tử Dạ nói một đoạn M cầu xin S trong một bộ phim SM cậu vô tình xem được.
“Cuồng Dã” khiến cậu giờ này sống không được muốn chết cũng không xong, sống không bằng chết, giống như đang ở trong địa ngục, chỉ cần có thể giải thoát cậu ra ngoài chuyện gì cậu cũng nguyện ý làm. Hơn nữa cậu phát hiện mở miệng cầu xin ác ma này thật ra thì cũng không khó khăn như trong tưởng tượng.
“Mẹ kiếp, nói rất hay! Cậu là chó mẹ nô ɭệ của tôi, tôi là anh rể chủ nhân của cậu, sau này chó mẹ nô ɭệ hạ tiện cậu phải ngoan ngoãn nghe lời anh rể chủ nhân. Cậu nói chỉ cần anh rể chủ nhân đồng ý cậu, chuyện gì cậu cũng nguyện ý làm, vậy cậu sẵn lòng vì anh rể chủ nhân khẩu giao không?” Tề Hâm Lỗi hưng phấn như lang sói, cúi đầu dùng sức hôn xuống má hồng nóng bỏng thiêu đốt người của Hàn Tử Dạ nói. lêquydoon
Mặc dù đã chia tay với Hàn Tử Thần, so với trước kia càng không thể nào trở thành anh rể Hàn Tử Dạ, nhưng không biết vì sao hắn lại đặc biệt thích từ “Anh rể” này, hắn quyết định bắt Hàn Tử Dạ vĩnh viễn gọi hắn là “Anh rể.”