Anh Rể, Em Có Rồi (Anh Rể, Tôi Có Rồi!)

Chương 15: H+

“Được rồi em tiểu tiện nhân này, vừa lên tiếng là có thể đổ oan cho người khác, rõ ràng là em quyến rũ tôi đâm em, sao bây giờ lại nói tôi cường bạo em.” Tề Hâm Lỗi nhếch mày kiếm lớn tiểng nổi giận mắng, ngay sau đó lại che giấu tức giận du côn cười da^ʍ nói: “Nhưng mà tôi thích xưng hô “Anh rể” này, sau này em cứ gọi anh rể đi, có cảm giác cấm kỵ. Anh rể và em vợ lσạи ɭυâи rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, rất hưng phấn! Tôi quyết định sẽ lσạи ɭυâи với em, em có bản lĩnh lập tức gọi trời tới đánh tôi đi, gọi Thiên Lôi tới đánh tôi đi. Tôi nói cho em hay, tôi vẫn luôn muốn biết cảm giác bị Thiên Lôi đánh là như thế nào, ha ha ha…”

Chắc hẳn Hàn Tử Dạ không biết Tề đại thiếu này, cho tới bây giờ không sợ trời không sợ đất, cái gì cũng chẳng để ý. Chưa nói tới mình chưa từng dự định sau này sẽ thật sự cưới chị cậu ta, làm anh rể của cậu ta. Coi như mình thật sự tính sau này sẽ kết hôn với chị của cậu để cậu trở thành em vợ mình, chỉ cần mình thích cậu thì vẫn sẽ thông da^ʍ với cậu như cũ, chẳng thèm để ý tới chuyện loạn hay không lσạи ɭυâи gì đó, từ trước tới giờ chỉ cần mình thích, mình vui vẻ là được rồi.

Vẻ mặt Hàn Tử Dạ khó có thể tin, tức muốn hộc máu. Sao ác ma này lại có thể trơ tráo đến như vậy, vậy mà lại có thể nói ra lời đảo ngược trắng đen như thế, hắn nói mình đổ oan cho hắn? Rõ ràng là hắn đổ oan cho mình, khi nào thì mình quyến rũ hắn tới đâm mình chứ.

Còn nữa, rốt cuộc hắn là người hay cầm thú vậy, hình như hắn hoàn toàn không biết loài người giữ vững đạo đức luân thường đạo lý mấy ngàn năm, thế mà lại dám nói ra anh rể và em vợ lσạи ɭυâи rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất hưng phấn, lại nói rằng quyết định mình và kẻ thù lσạи ɭυâи, chuyện không bằng heo chó này. Nếu như mình có bản lĩnh gọi trời nhất định không chút do dự lập tức để cho hắn như mong muốn, để cho hắn thấy được cái gì gọi là bị Thiên Lôi đánh, để cho hắn chết không toàn thây!

“Anh tên cầm thú này, sớm muộn gì anh cũng sẽ có báo ứng, còn nữa, chết tôi cũng sẽ không lσạи ɭυâи với anh… A a a a a – Cầm thú anh làm gì vậy… A a a… Dừng lại…. Lập tức dừng lại… Đừng đâm vào hoa tâm tôi như vậy, được…. A a a a … A a a ….” Hàn Tử Dạ chửi ầm lên, nhưng còn chưa mắng xong đã hét ầm lên, lần này càng rên dâʍ ɭσạи quyến rũ hơn, còn có ít mùi tanh.

Tề Hâm Lỗi kɧoáı ©ảʍ liên tiếp đã chảy không ít dịch tuyến tiền liệt, qυყ đầυ cũng nhuộm hoa tâm của Hàn Tử Dạ ẩm ướt, sau khi đυ.ng vào hoa tâm Hàn Tử Dạ lần nữa cũng không rời đi như lúc nãy mà bỗng chốc xoay vòng. Thâm sâu cực điểm, cũng cực kỳ ngon ngọt cực kỳ xinh đẹp cực kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dòng điện kɧoáı ©ảʍ dâng lên liên tục không ngừng. Sảng khoái đến mức hoa huy*t của Hàn Tử Dạ đã sớm ngừng chảy máu không tự chủ co rút lại, hơn nữa chảy ra không ít d*m thủy, những chỗ khác trên cơ thể Hàn Tử Dạ cũng nhanh chóng co rút lại.

“Được cái gì? Có phải rất sướиɠ rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ đúng không, sung sướиɠ chết em chưa, tiểu lẳиɠ ɭơ. Em xem anh rể đối xử rất tốt với em, em chẳng những mắng anh rể là cầm thú mà còn nguyền rủa anh rể sớm muộn gì cũng có báo ứng. Nhưng anh rể lại lấy ơn báo oán làm cho em thoải mái như vậy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, sung sướиɠ như vậy, em nên nhanh chóng thay đổi suy nghĩ, ngoan ngoãn lσạи ɭυâи với anh rể đi, song chẳng phải bây giờ chúng ta đang lσạи ɭυâи đấy sao, em không muốn cũng đã muộn rồi.” Tề Hâm Lỗi cười gian ác.

Chớt ánh mắt lóe lên tia sáng dâʍ ɭσạи, Tề Hâm Lỗi bỗng dưng cầm qυầи ɭóŧ báo vằn dính đầy nước miếng trong suốt vì đã ở trong miệng anh đào nhỏ nhắn của Hàn Tử Dạ quá lâu nên hoàn toàn ướt đẫm, vô cùng bỉ ổi xuyên qua ngực Hàn Tử Dạ. Hắn còn cố ý để bầu ngực nhỏ bị mình chơi đến đỏ rực, vô cùng kiều diễm xinh đẹp lộ ra ở hai bên ống qυầи ɭóŧ, tạo thành một hình ảnh vô cùng dâʍ ɭσạи.

Hàn Tử Dạ lại lộ ra vẻ mặt khó có thể tin lần nữa, xấu hổ muốn chết, mặc kệ mình há miệng sẽ rêи ɾỉ liên tiếp, vội nổi giận mắng: “A ưm a a… Anh cái tên siêu biếи ŧɦái này, mau lấy qυầи ɭóŧ của anh xuống.. A ưm… Còn nữa, tôi không thoải mái không kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không vui sướиɠ chút nào… A a a … Tôi mới không phải là tiểu lẳиɠ ɭơ, anh tên cầm thú này… Ưm ừ a a…. Không được phép nói bậy… Tám… A a a a a a a – “

Lần này Tề Hâm Lỗi không đợi cậu mắng xong lại điên cuồng xoay quanh hoa tâm của cậu lần nữa, hơn nữa còn dùng sức khiến cậu vui sướиɠ hơn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, sảng khoái thoải mái hơn để không cách nào mắng tiếp nữa, chỉ có thể điên cuồng rêи ɾỉ. hoa huy*t co rút lợi hại hơn chảy ra nhiều d*m thủy hơn, những chỗ khác trên cơ thể vui sướиɠ cũng không hề lùi đi mà trực tiếp run khe khẽ, ngay cả côn th*t nhỏ đứng thẳng cũng run rẩy, còn chảy ra dịch của du͙© vọиɠ trong suốt đẹp mắt, tươi đẹp da^ʍ mỹ không nói nên lời.

“Tại sao phải bảo anh rể lấy qυầи ɭóŧ xuống, vυ' em mặc qυầи ɭóŧ báo vằn của anh rể vô cùng cợt nhả, rất đẹp mà, thật muốn xem vυ' em mà mặc áo ngực báo vằn thì sẽ có dạng gì, có lẳиɠ ɭơ đẹp như thế này không.” Tề Hâm Lỗi nói lời trong lòng, hắn cảm thấy vυ' nhỏ Hàn Tử Dạ mặc qυầи ɭóŧ báo vằn thì vô cùng lẳиɠ ɭơ vô cùng xinh đẹp khiến hắn quả thật muốn chảy nước miếng.

Tròng mắt Tề Hâm Lỗi ngắm nhìn đã thay đổi căng đến cực độ, hoa huy*t vừa máu lẫn với d*m thủy nhưng tuyệt đối không hề xấu xí, ngược lại khêu gợi khiến mình muốn chảy nước miếng, cong môi cười da^ʍ nói với Hàn Tử Dạ: “Anh rể phát hiện em là một kẻ nói dối ‘xứng với tên thực,’ nếu như em khó chịu không kí©ɧ ŧɧí©ɧ không vui không phải tiểu lẳиɠ ɭơ, thì sao em lại rên dâʍ đãиɠ như vậy, rối loạn sảng khoái đến toàn thân run rẩy, d*m thủy ở tiểu hoa huy*t còn không ngừng chảy ra, muốn kẹp chặt khiến đại điểu suất khí của anh rể chết đuối, khiến đại điểu của anh rể sướиɠ muốn chết!”

Tề Hâm Lỗi cúi đầu hôn lên miệng anh đào nhỏ nhắn càng nhìn càng đẹp quyến rũ liên tục phát ra tiếng rêи ɾỉ vô cùng xinh đẹp dâʍ ɭσạи khiến hắn thích chết được, nhưng Hàn Tử Dạ lại lập tức quay đầu từ chối hắn. Lêquydonn

Mắt sáng u ám không vui, Tề Hâm Lỗi mắng thầm trong lòng: Tiểu lẳиɠ ɭơ này dám không để cho mình hôn, nhất định mình sẽ khiến cậu ta hối hận, lập tức mình sẽ khiến cậu ấy chủ động hôn mình, hừ-

“Tiểu lẳиɠ ɭơ, em biết đây là chỗ nào không?” Tề Hâm Lỗi đột nhiên nói, trong đáy mắt lóe lên vẻ tính toán.

Hàn Tử Dạ lườm hắn một cái, sao mình biết đây là chỗ quái quỷ nào chứ, không biết hắn hỏi như thế là có ý đồ ý đây.

“Chắc chắn là em không biết, để tôi nói cho em biết nhé, đây là phòng nghỉ ngơi của hiệu trưởng, sát bên cạnh chính là phòng làm việc của hiệu trưởng. Biết ở trên giường mà hiệu trưởng thường nghỉ ngơi cùng ân ái lσạи ɭυâи với anh rể cậu có ý nghĩ gì, cảm nhận gì? Có phải cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn chết được không, rất có kɧoáı ©ảʍ, ha ha ha….”