Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1508: Nhân sinh lạc thú(2)

[ Lưu Ý: Để tránh cho mọi người hoang mang ta xin mạn phép nói một chút về nơi ở hiện tại của nvc.

Nvc hiện tại đang ở Thiên Ma Viện-Diệu Âm Thánh Tông-Nhiên Hồn Ma Vực thuộc Nhiên Ma Giới Vực.

Thiên Ma Viện là nơi tụ tập thiên tài từ các thế lực phía dưới đưa lên, nói trắng ra là nơi dành cho người mới, sau khi kiểm tra thì đi có thể ở lại đây. Thất bại thì ra về, năm năm lại tới.Sau khi môn đồ ở Thiên Ma Viện có đạt tới tu vi nhất định, có được cống hiến nhất định thì sẽ được xét duyệt làm đệ tử chính thức của tông môn

Diệu Âm Thánh Tông vốn chỉ thu lưu nữ đệ tử nhưng vì tính đến sự phát triển của tông môn về sau hay vì nguyên nhân gì khác, năm nay thu cả nam lẫn nữ, vì thế mà ở Thiên Ma Viện mới có nhiều nam nữ lộn xộn như vậy.

Mọi người nếu có câu hỏi gì thì có thể nêu ở phần bình luận. Mình sẽ trả lời nhanh nhất có thể. Cảm ơn cả nhà đã ủng hộ.]

- --o0o---

Nghe được Khúc Hồn gọi thì Xuân Đức, Tịnh Vân, Thương Lâm dừng lại tự tiếu phi tiếu nhìn hắn.

Thương Lâm nhếch môi cười đểu hỏi:

“ Còn có chuyện gì nữa sao? Hình như nơi đây không quá thích hợp cho ba người chúng ta ở lại à. Ở đây thêm một phút bọn ta đều cảm thấy sống lưng lạnh toát.”

Khúc Hồn nghe vậy thì trong lòng phiền muộn đến cực điểm, ba tên này quả thực không trượng nghĩa, thấy hắn gặp nạn vậy mà đều chạy trước không người ở lại giúp hắn.

Có điều phiền muộn thì phiền muộn nhưng hắn cũng không có cách nào cả, hắn lúc này bất đắc dĩ lấy ra ba khối lệnh bài màu đen đưa cho ba người nói:

“Ta đã giúp các ngươi đi báo danh rồi, các ngươi ngày mai liền có thể đi bái kiến đạo sư của bản thân rồi. Còn đây là thân phận lệnh bài đại biểu thân phận của các ngươi”

Tiếp nhận lệnh bài, Xuân Đức cùng hai người khác đồng thời nhìn về phía Khúc Hồn cười cười, Xuân Đức tiến lên vỗ vai hắn nói:

“ Cảm ơn nhé người huynh đệ tốt, ba người chúng ta ra ngoài một chút tối nay sẽ về, hy vọng tối về sẽ thấy huynh đệ ngươi vẫn còn thở. Hắc hắc.”

Nói xong thì Xuân Đức cùng với hai người khác đều đi ra bên ngoài tiểu viện nơi đây, vốn là muốn đóng cửa lại cho mấy người kia tâm tình với nhau, đáng tiếc cánh cửa bị phá hư mất rồi.

Có điều ba người vừa đi ra bên ngoài thì lại đυ.ng phải một thiếu nữ, thiếu nữ vừa đi tới đây nhìn thấy ba người thì liền hỏi:

“ Mọi người cho ta hỏi một chút. Khúc Hồn đại ca có phải sống ở nơi này không?”

Nhìn thấy lại có một nữ nhân tới nữa thì Xuân Đức khóe miệng nhếch lên, hắn xem ra tên Khúc Hồn kia rất có duyên với nữ nhân à. Nhẹ gật đầu, Xuân Đức cười nói:

“ Đúng vậy, hắn đang ở bên trong, đang cùng với một người bạn cực kỳ thân mật nói chuyện đàm đạo nhân sinh đâu, cô nương nhanh vào trong đi bằng không tí nữa lại không gặp được hắn.”

Thiếu nữ nghe vậy thì “A” lên một tiếng kinh ngạc, nàng hơi cúi đầu nói lời cảm ơn:

“ Cảm ơn.”

Nói xong nàng liền nhanh chân chạy vào vào bên trong. Nhìn thấy thiếu nữ kia chạy vào bên trong thì Xuân Đức cảm khái nhân sinh:

“ Xem ra tên kia thật có vận đào hoa à, thở dài, ta cũng rất đẹp trai vì sao không ai muốn đây.”

Thương Lâm nghe vậy thì an ủi nói:

“ Nhiều quá cũng tốt, một người là được rồi. Bây giờ chưa có thì sau này có. Cô nương xinh đẹp ở nơi đây rất nhiều.”

Xuân Đức được an ủi thì cảm thấy có chút quái dị, thực tế mà nói thì Xuân Đức người cũng không tới nỗi nào, nhìn cũng được, nếu hắn muốn thì ngay lập tức sẽ có nữ tử chủ động tìm tới, có điều nữ nhân sao? Đối với hắn cũng giống như một loại công cụ mua vui mà thôi, không hơn không kém nhưng đương nhiên là phải loại trừ một số người đặc biệt ra. Còn lại tất cả trong mắt hắn đều không đáng một đồng.

Giữa lúc Xuân Đức đang có suy nghĩ tiêu cực về phụ nữ thì một âm thanh vui mừng xen lẫn hờn giận vang lên:

“ A ngươi đây rồi, rốt cuộc cũng tìm thấy ngươi rồi, ngươi làm ta tìm mệt muốn chết.”

Tiếp đó một bóng người lóe lên sau đó đến trước mặt Xuân Đức, hung hắn một quyền đấm vào ngực hắn. Xuân Đức thấy vậy thì nhướng mày, hắn nâng tay lên nhẹ nhàng đón đỡ một quyền này.

“ Ầm…”

Quyền kinh va chạm phát ra tiếng nổ mạnh, Thương Lâm đang ở bên cạnh Xuân Đức bị thổi văng ra bên ngoài, ngã trên mặt đất.

Xuân Đức nhìn thấy người tới là ai thì nhướng mày hỏi:

“ Nha đầu chết bầm, vừa tới là động tay động là thế nào. Mà ngươi chết đi đâu sao giờ mới thấy mặt.”

Người tới là Nhiễm Quân, cô nàng lúc này cười khì khì nói:

“ Ta phải về nhà trình diện đấy mà, bằng không sẽ khiến song thân ta lo lắng, hì hì, mới không thấy ta một đêm mà đã nhớ ta rồi sao. Mà đi theo ta, ta dẫn ngươi đi coi cái này hay lắm.”

Xuân Đức đối với nha đầu đanh đá này cũng không có ưa thích, có điều cũng không chán ghét, nghe nàng nói vậy thì hắn nhướng mày hỏi:

“ Đi đâu.”

Nhiễm Quân lôi kéo hắn vừa đi vừa nói:

“ Cứ đi theo ta biết à, hì hì, hôm qua chưa kịp dẫn người đi, nơi đó vui lắm. Đi nhanh lên bằng không liền không thấy trò vui rồi.”

Thương Lâm vừa từ dưới đất bò dậy nhìn Xuân Đức bị một thiếu nữ xinh đẹp như thiên tiên kéo đi thì không khỏi buồn bực nói:

“ Tên kia vừa mới nói bản thân không ai để ý, vừa nói xong thì liền có một tiểu mỹ nhân tới kéo hắn đi, người với người đúng là không thể tin tưởng lẫn nhau được.”

Tịnh Vân nghe vậy thì cũng không có đáp lời, ánh mắt hắn nhìn theo thân ảnh Xuân Đức đã rời xa. Thương Lâm thấy vậy thì hỏi:

“ Làm sao thế?”

Tịnh Vân hơi cau mày nói:

“ Tên kia thực không đơn giản à, hắn rất mạnh, phi thường mạnh, người này cực kỳ đáng sợ. Mỗi lần ta ở gần hắn đều cảm nhận được mùi vị huyết tinh chi khí vô cùng nồng đậm.”

Thương Lâm nghe vậy thì kinh ngạc hỏi:

“ Làm gì có chuyện đó, vì sao ta lúc này ở gần hắn như vậy cũng không cảm thấy gì?”

Tịnh Vân nhìn qua hắn, ném cho hắn một cái ánh mắt khinh bỉ nói:

“ Người thì cảm thấy thế nào được, thôi chúng ta đi tìm nơi tu luyện đi. Ài, bây giờ có nhà cũng không thể về.”

Thương Lâm nghe hắn nói vậy thì cũng thở dài, tiếp đó hai người cùng nhau rời đi.

…..

Lúc này đây ở bên trong tiểu viện của Khúc Hồn.

Ba người Xuân Đức, Tịnh Vân, Thương Lâm đều đi rồi, nơi này chỉ còn lại có Khúc Hồn một mình đối mặt ba nữ nhân cùng một nam nhân đang ghen ghét l*иg lộn, Khúc Hồn quả thực phiền muộn hết sức, hắn mới vừa trở về, phiền toái đã tới rồi.

Nhưng mà phiền muộn của hắn lại tăng thêm gấp đôi khi lại có thêm một người nữ tử khác đi tới. Khúc Hồn hiện tại quả thực chỉ muốn đâm đầu vào gối chết quách cho xong, đào hoa quá khổ thôi sướиɠ gì.