Một giờ chiều ngày Chủ nhật, ngoài trời hơi oi nhưng trong nhà bà Hương mát rượi. Trên sofa, thằng Trung tỉnh dậy, thấy mình đang úp người đè lên bà bác dâu. Thân thể bà trắng nõn và mát rượi, không còn căn tràn nhưng vẫn còn xuân sắc lắm. Trung giật mình, vậy là nó đã làʍ t̠ìиɦ với bà, đã xuất tinh vô người bà!
Trung nhìn kỹ người đàn bà đang ở dưới thân mình. Bà Hương thật gợϊ ȶìиᏂ, ngực bà nhấp nhô theo từng hơi thở, khe ngực thật hấp dẫn. Tội nghiệp bà, Trung biết rằng đã lâu lắm rồi bà không được làʍ t̠ìиɦ, không được làm đàn bà. Nhìn cái cách bà khao khát nó, đón nhận từng cú nhấp và tϊиɧ ŧяùиɠ của nó, là nó biết rằng bà đang thèm khát con đực, và rồi con đực đó là nó!
Di chúc của bác Hậu như vòng kim cô khiến bà không thể nào ra ngoài tìm tình nhân, và cuối cùng bà đã biến nó thành tình nhân. Không rõ đây là âm mưu từ trước của bà, hay là hành động bộc phát khi bị thằng cháu lấy cái di chúc ra mà cấm bà yêu. Dù lí do gì, thì hai bác cháu cũng đã làʍ t̠ìиɦ thật sướиɠ với nhau, đó là sự thật.
Dù sao thì cũng đã làʍ t̠ìиɦ! Trung bỏ qua những mặc cảm lσạи ɭυâи. Nó đã quen rồi. Chị Phụng mà nó còn đè ra đυ., làm chị có thai cơ mà. Bác dâu đã là gì! Bà Hương cũng chỉ là một người đàn bà mà thôi, có máu mủ gì đâu!
Nó cúi người xuống, hôn bụng bà Hương. Cái bụng không được thon gọn như những cô nàng đôi mươi của nó, nhưng cũng không có mỡ thừa. Mùi nước hoa phảng phất đâu đây. Từ l*и bà tỏa ra mùi tϊиɧ ŧяùиɠ của nó xuất ra ban trưa, hòa với mùi dâʍ ŧᏂủy̠ của bà. Hơi ngai ngái nhưng càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó. Trung hôn dần lên trên, đυ.ng trúng bầu ngực bà Hương làm bụng bà Hương giật thót một cái. Hóa ra bà đã tỉnh – Trung cười thầm.
Phần bà Hương, bà đã tỉnh từ lúc Trung cựa mình dậy, bị cả thân thể mấy chục ký của thằng cháu đè lên người làm sao bà ngủ sâu được. Bà hồi hộp chờ đợi, không biết đứa cháu chồng này sẽ tiếp tục đè mình ra đυ., hay là bỏ về đây! Bà nhủ rằng nếu nó bỏ về, bà sẽ thức dậy và van nài nó ở lại. Bà muốn được làʍ t̠ìиɦ, bà thèm lắm rồi!
Ơn trời, nó bắt đầu liếʍ bụng bà, rồi hôn dần lên trên. Vậy là mình có cơ hội được làm đàn bà của cháu trai rồi, bà vui sướиɠ! Bà muốn vừa được sống sung sướиɠ, vừa được làʍ t̠ìиɦ. Và Trung là giải pháp duy nhất vẹn toàn cả hai! Nghĩ tới đây, l*и bà bắt đầu rỉ nước…
Rồi Trung đυ.ng vô ngực làm bà giật thót! Ôi, không biết nó đoán ra mình đã tỉnh chưa? Ngượng chết đi được! Thôi kệ, cứ giả vờ ngủ để được nó liếʍ láp, chả mấy khi được làʍ t̠ìиɦ, lại còn với trai trẻ – khỏe – đẹp nữa chứ!
Trung đưa tay sờ nắn ngực bà bác dâu. To, mềm, và còn săn lắm. Chắc do chúng ít được sử dụng. Rồi nó đưa lưỡi, liếʍ một đường dài lên ngực bà. Lại một cơn giật thót. Trung ngậm lấy hạt đậu nâu của bà Hương, cắn nhẹ. Một tiến rên dài ngân ra từ cổ bà bác dâu. Trung vừa hôn, vừa nói:
– Hương mà không thức là Trung về đấy nhé.
Nói xong, nó nhả ra, làm bộ nhấc người ra. Bà Hương đời nào để nó đi. Bà liền vùng tay, ôm chặt lấy người đứa cháu và ưỡn người lên:
– Hương tỉnh rồi, ở đây với Hương, đừng về…
Giọng nói mềm mại như rót mật vào tai Trung. Lại thêm bên dưới, tấm thân của bà bác dâu đang uốn éo gợϊ ɖụ© làm nó hứng tình kinh khủng. Nó ngồi ra ghế, dạng hai chân ra rồi ôm lấy đầu bà Hương:
– Bú cho Trung đi.
Hiểu ý, bà Hương há miệng thật to, ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ nầng nẫng của thằng cháu đang vương lên trước mặt. Ôi, mùi đàn ông đang tràn ngập trong miệng bà!
Hai bác cháu chuẩn bị bước vào một cuộc làʍ t̠ìиɦ thật sung sướиɠ…