Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 260: Chú Kiếm Sơn Trang

Trong phòng, nhìn trên bàn chỉ còn sót lại một lớp mỏng tro bụi, Tống Khuyết cũng không khỏi xuất thần.

Lão Huyết mấy tiểu thủ đoạn này uy lực không ra sao nhưng thật sự rất thực dụng. Nếu như bọn hắn Thiên Qủy Tông dùng biện pháp này đi làʍ t̠ìиɦ báo, truyền đưa tin tức vậy hẳn đúng người đúng nghề cmnr, Thiên Nhai Hải Các xách dép cũng không theo kịp nha.

Thực ra cũng là Tống tặc nghĩ nhiều, Huyết Y muốn tạo ra Hoàng Trát Nhân vậy cũng không dễ dàng, còn may lần trước vớ được 1 khối lớn Dưỡng Hồn Mộc lão này mới dám phóng khoáng đến mấy cái như thế.

Quỷ hồn bị võ giả khí huyết áp chế đến gắt gao rồi, không có này mộc cho bọn nó trú thân, tiểu quỷ dám vào nơi đông người vậy đơn giản chính là muốn chết, không ra một lát sẽ bị thiêu rụi hồn phi phách tán.

Lão Huyết cũng là e ngại Tống Khuyết thực lực, không muốn đơn giản gặp gỡ hàng này nên mới dùng Hoàng Trát Nhân đi thay truyền đạt mệnh lệnh. Ai ngờ bị thằng này hiếu kỳ bóp chim một cái. Bằng hắn trên người hơn 1 Tượng huyết khí như một cái lò lửa cháy rực, người giấy kia vừa chạm vào đã khó mà chống chọi, chỉ kịp nói gọn mấy lời liền đi đời nhà ma.

Dù cho lắm tiền nhiều của Huyết Y lúc này cũng cảm thấy đau nhức nhối.

.....

Hôm sau ©ôи ŧɧịt̠ chiều, vừa đến giờ Thân Tống Khuyết liền đúng hẹn có mặt tại bên ngoài Bắc Môn một gian hoang vắng lụi tàn Sơn Thần miếu.

Một ngày này xung quanh dò la nghe ngóng, hắn cũng đoán ra được mấy phần lão Huyết thằng chó này mục đích. Tuy không biết kế hoạch cụ thể nhưng hẳn là có ý đồ ăn cướp Chú Kiếm Sơn Trang ngày mai sắp xuất đạo Thần kiếm không sai.

Gan chó thật lớn, Tống gia mấy lần cũng đã định bỏ gánh không làm, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng mới đến đây thăm dò thêm chút tin tức.

Bằng vào Huyết Y Lão Tổ chút đấy thực lực, hẳn còn chưa có tư cách nhúng tràm bảo vật này đấy, hơn nữa nhớ đến hắn dặn dò mấy câu cùi bắp ám hiệu, vậy không khó đoán ra lần này đứng sau màn chính là Bạch Liên Giáo vị kia tân tấn Tông sư Bạch Liên Thánh Mẫu.

Nàng này có ý tưởng vào tay 1 thanh Thần binh cũng không phải ngày một ngày hai, chuyện này trên giang hồ cũng đã sớm truyền sục sôi, Kiếm Nam Đạo ngày tháng gần đây có thể nói là nước sôi lửa bỏng, lòng người bàng hoàng không yên.

Vốn nơi này một dãy chỉ có một cự đầu đó chính là Ngọc Sơn Đạo Quan, bọn họ Quán chủ chính là Ngọc Hư Chân Nhân, hàng thật giá thật Tông sư, uy danh bao trùm một đạo. Dưới nữa chính là Cửu Giang Minh Phó Minh chủ Liệt Địa Chưởng Dư Nhân Kiệt lãnh đạo Quảng Thành Phái các loại, ngay ngắn trật tự rõ ràng quản lý Kiếm Nam.

Làm sao tháng ngày này loạn tượng chính là liên tiếp nổi lên, đầu tiên là vẫn luôn trốn chui trốn lủi khắp nơi truyền giáo Bạch Liên Thánh Mẫu vậy bất ngờ đột phá Tông sư, Bạch Liên Giáo lập tức ứng mệnh xoay người làm chủ, hung hăng hiện thân cùng Ngọc Sơn Đạo Quan hai phân thiên hạ, đánh đến ngươi chết ta sống khắp nơi tranh đoạt địa bàn.

Tiếp đến là Duyên Biên Phòng ngự sứ Dương Nghĩa Hưng dính tội phản quốc, Dương gia quân một đêm bị đánh tan tành, từ mạn tây Thập Vạn Đại Sơn Bách tộc người liền tung tăng như chim sẻ xổng chuồng ùa ra bên ngoài nơi nơi làm loạn, dân chúng tháng ngày thật không tốt qua.

Những cái này chỉ là nói xa, chuyện trước mắt chính là Chú Kiếm Sơn Trang cùng Thần Kiếm mấy việc này.

Đơn giản chỉ là Bạch Liên Tông sư cảm thấy mình thân phận bây giờ còn chưa có Thần binh vậy quá mất mặt, liền muốn có một thanh.

Chú Kiếm Sơn Trang có năng lực chế tạo thần binh, và thật sự cũng là ngày mai giữa đêm trăng tròn Thần kiếm liền xuất thế, quả thật chính là nhân duyện định sẵn, trời đất một đôi.

Đáng tiếc Bạch Liên có ý, Chú Kiếm dell care. Bọn hắn đám người này bao nhiêu đời nay nhận ơn mưa móc của Ngọc Sơn Đạo Quan làm sao có thể làm ra chuyện nối giáo cho giặc như thế. Này một thanh mất chục năm mới dưỡng ra được Thần kiếm chưa ra đời đã được nhân gia Đạo quan đặt bao, không có người khác chuyện gì.

Chính vì chuyện này, vốn đã sẵn cho nhau ngứa mắt hai bên những ngày này chính là liên tiếp xảy ra đại xung đột, kéo theo toàn bộ Kiếm Nam Đạo giang hồ cũng là phong vũ phiêu diêu, người người hoảng sợ.

Tống Khuyết trước đó tại Giang Hồ Ký Sự số đầu xuân nghe qua mấy tin tức này còn cảm thấy khá xa xôi đây, không ngờ hôm nay mình cũng bị cuốn vào trận này tranh đấu. Quả nhiên là thế sự vô thường.

Đang lúc hắn cảm khái rất nhiều, từ đâu đi đến một vị mặc áo gai nửa giống tăng nửa giống đạo bào nam tử tiên đến.

“Thí chủ đứng đây một mình, có phải là đang ngắm nơi này phong cảnh?”

Nhìn Tống gia cái này dáng người, hông đeo kiếm mặt đeo quỷ diện còn có người dám lân la đến gần làm quen, vậy đích thị người hắn đang chờ không sai, Tống Khuyết cười rộ lên.

“Đúng là như thế!”

“Không biết theo thí chủ trên đời loài hoa nào là đẹp nhất?”

“Tự nhiên chính là mọc trên vô căn tịnh thổ một đóa bạch liên.”

“Diệu thay, diệu thay!” – Kia nam tử sắc mặt vui mừng.

“Chân không gia hương, Vô Sanh lão mẫu! Thí chủ, mời theo ta đi.”

Nói rồi thi triển khinh công phía trước dẫn đường, Tống Khuyết bám theo hắn không bao lâu thì đến một chỗ hang động, bên trong cũng đã chờ sẵn không ít người.

Trên chỗ cao nhất vậy ngồi 4 người, từ khí tức truyền lại có thể chắc chắn bọn họ đều là Nhất lưu cao thủ. Huyết Y lão tặc cũng là một trong đó, thấy hắn tiến đến liền hài lòng gật đầu:

“Vô Thường, ngươi đến đây!”

Đợi Tống Khuyết đi qua, lão tặc này mới cho hắn cùng bên cạnh 3 người giới thiệu.

“Kim Thánh Hộ pháp, Đông Vệ La Hán, Câu Hồn Tôn giả, đây là ta dưới trướng đắc lực thủ hạ Vô Thường. Vô Thường, mau cho 3 vị đại nhân ra mắt!”

“Bái kiến Kim Thánh Hộ pháp, Đông Vệ La Hán, Câu Hồn Tôn giả!”

Tống Khuyết ngoan ngoãn cho mấy vị đại lão cúi chào, 3 người kia cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu tỏ vẻ liền tùy ý hắn đứng cạnh Huyết Y hầu chuyện.

Từ đầu giờ chiều cho đến mãi tận tối muộn, tại nơi này chỉ có người lục tục đuổi tới chứ không một ai rời đi. Đợi trong hang số lượng đạt tới gần 100 người liền không có nữa người tiến đến, tất cả đều im lặng tìm một góc tự ý nhắm mắt dưỡng thần.

Tống Khuyết đứng sát Huyết Y nghe bọn họ câu được câu không trò chuyện cũng nắm ra được không ít nội dung.

Quả nhiên cùng hắn dự đoán không sai, Bạch Liên Giáo lần này là định đại động can qua tiến về Chú Kiếm Sơn Trang cướp Thần kiếm, vì sợ thực lực không đủ nên bỏ ra rất lớn đại giới mời xung quanh giang hồ đồng đạo tiến đến trợ trận.

Đáng nói bọn này hành tung bí ẩn, làm việc quỷ bí, vì thế có thể nói chỗ quen biết đều là rắn chuột hạng người. Chịu ra tay giúp đỡ tất cả thuần một sắc ma đạo, hắc đạo yêu nhân đấy, nhưng cỗ lực lượng này đồng dạng không thể khinh thường.

Không nói nơi này bọn hắn gần 100 người, 4 vị Nhất lưu. Giống như vậy bố trí còn có 3 nơi âm thầm quây Chú Kiếm Sơn Trang vào giữa. Ngoài ra còn có Bạch Liên Thánh Mẫu cùng Thanh Long, Bạch Hổ nhị Thánh sứ mấy cái này đỉnh tiêm cao thủ, lần này Bạch Liên Giáo có thể nói xuất hết lực lượng.

Đêm mai Thần binh mới thành, nhưng đám này yêu nhân còn là tìm được biện pháp thúc giục cho nó đốt cháy giai đoạn, lập tức xuất thế. Cũng bởi lý do này Bạch Liên người mới dám quy mô tụ tập, đến cho Ngọc Sơn Đạo Quan một cái trở tay không kịp.

Tất cả mọi người còn đều theo quán tính coi là đêm mai địch nhân mới tới đây, Ngọc Sơn cao thủ cũng chưa chắc toàn bộ tề tụ, lần này quả thật có thể nói Chú Kiếm người chú định phải trải qua một đêm đau đớn thê thảm.

Tống Khuyết dự đoán được việc này nhưng hắn cái gì cũng không làm, thời thế như thế bằng hắn con tôm nhỏ thực lực cái gì cũng làm không được, đã đến vậy ngoan ngoãn đi một chuyến đánh nước tương liền được, cái gì chính nghĩa tâm vậy liền quên đi. Chẳng lẽ tìm cách báo cho bên kia chính đạo người bố trí sẵn bẫy rập thuận tiện hố mình một thanh, dù là hắn da dày thịt béo cũng không chịu nổi như thế chơi.

.....

Nửa đêm giờ Tuất, trời thanh gió mát, trăng cao cao gác trên đỉnh đầu. Hôm nay mới 14 nhưng trăng đã rất đẹp, rất tròn, nguyệt quang như dát vàng nhu hòa phủ xuống đại địa vạn vật một tầng mông lung huyền ảo.

Đáng tiếc, cảnh thì đẹp, người thì sống lỗi vãi lúa.

Tống Khuyết thở dài cảm thán, đi theo dòng người yên lặng hành quân đến dưới chân Chú Kiếm Sơn Trang một góc khuất âm thầm chờ lệnh. Xung quanh hắn mấy người đồng dạng combo mặt nạ, hắc y đấu bồng như tượng gỗ đứng đó không nói một lời, mặt mũi túc sát.

Không biết qua thêm bao lâu, bất chợt trong thiên địa vang lên một tiếng lạnh lùng quát lớn.

“Lên!”

Hoảng hốt tầm đó, tất cả mọi ánh mắt đổ dồn nhìn lên bầu trời. Chỉ thấy một đạo bạch quang chói lòa như lưu tinh trụy lạc từ thiên thượng cực tốc lao xuống, nhắm thẳng Chú Kiếm Sơn Trang bên trong nơi dày đặc nhất kiến trúc.

Tống Khuyết mắt sắc, còn thấy rõ ràng ở giữa đạo bạch quang là một mặc bạch sắc nghê thường cung trang nữ tử, nàng lúc này tay phải cầm kiếm, xung quanh quang mang tất cả đều là do kiếm khí của nàng tạo thành, kiếm thế hủy thiên diệt địa khủng khϊếp đến nỗi đứng cách xa nàng cả nghìn trượng hắn cũng cảm nhận được mao cốt tủng nhiên, tâm linh điên cuồng run rẩy.

Đây là Tông sư uy sao?

Con người có thể làm được đến như này, vậy khác gì thần tiên đâu? Tống gia vừa sợ vừa hưng phấn kích động.

“Lên cho ta!”

Nghe người hiệu lệnh, bên này Kim Thánh Hộ Pháp cũng không chút chần chờ, lập tức gào lớn một tiếng liền dẫn đầu xông lên. Xa xa xung quanh 3 chỗ như thế nữa cũng đồng loạt lao ra không ít người.

Đại chiến chạm vào tức phát, tình hình cực kỳ căng thẳng.