Khúc Thủy khóe mắt đỏ ửng ướŧ áŧ xoay người đưa lưng về phía Lạc Đông, nâng lên cặp mông thịt bị đùa bỡn nãy giờ mà trở nên mẫn cảm đến nỗi chỉ một con gió nhẹ thổi qua cũng cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn, nửa người trên nằm sấp xuống, bên dướt được lót thêm quần áo của Lạc Đông, Khúc Thủy chôn mặt xuống sàn thuyền không dám quay đầu nhìn nam nhân, giữa ban ngày trưa trời trưa trật lại dâʍ đãиɠ quỳ ngoài trời vạch bướm cho đàn ông xem thật sự là quá hạ tiện.
"Tiểu Thủy, tự mình cởϊ qυầи, vướng quá, nhanh lên lột bướm cho anh xem."
Khúc Thủy nghiêng đầu nhắm chặt hai mặt duỗi tay lột quần trong lẫn ngoài xuống đến cẳng chân, toàn bộ cặp mông tròn lẳng đều được phơi bày dưới ánh nắng mặt trời, sự yên lặng trong nháy mắt càng khiến Khúc Thủy cảm thấy mất an toàn, miệng huyệt hư không lúc đóng lúc mở kích động chờ đợi nam nhân quan sát tùy ý đùa bỡn.
Đồi mông bị chà đạp đối diện trước mặt nam nhân, không cần phải vạch mông ra cũng có thể thấy được hai mảnh âm môi loáng thoáng bên dưới đám lông mao lưa thưa đã bắt đầu ngo ngoe rục rịch phản ứng, cái bướm đỏ hòn ẩn nấp phun bọt nước, dâʍ ŧᏂủy̠ dọc theo mép l*и chảy ra ngoài, dịch thủy sền sệt đọng lại trên sợi đen không chịu nhỏ xuống, lỗ huyệt đằng sau so với phía trước gấp không chờ nổi mà siết chặt cả trong lẫn ngoài.
Nam nhân đứng phía sau trong mắt sáng rực vội vã chôn mặt vào bên trong cái mông nóng hổi của cậu trai song tính, chóp mũi dùng lực hít sâu một hơi, mùi hương không cần nói cũng biết có bao nhiêu tao lãng, lông mày và râu hắn đầu đâm chích vào vách thịt non mềm làm người phía trước vốn đã mẫn cảm vô thức xoay lắc tránh né, cậu càng vặn vẹo nam nhân càng dí sát xoa cọ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn càng thêm hưng phấn, không nhịn được giơ tay lên đánh bốp bốp mấy cái.
"Đệt! Đυ. chết con đĩ nhà cưng, móa nó vặn mông như đĩ, xoay hăng nữa cho ông, vừa đi vừa lắc, bên trong cũng sướиɠ bỏ mẹ, nhẵn nhụi non mềm, lãng đến mức ông đây không muốn chui ra. Bé bướm mở nước rửa mặt cho ông xã cái nào!" Dứt lời Lạc Đông giang hai tay dùng sức banh mông ra đến cực hạn để hai bên thịt quả bao bọc lấy mặt mình.
Đối với Khúc Thủy thì lời nam nhân nói chính là mệnh lệnh, cậu không kịp suy xét động tác của mình có bao nhiêu hạ tiện phóng đãng mà chỉ một mực tuân theo. Khúc Thủy nỗ lực hạ thấp eo, cái mông chỉa thẳng vô mặt nam nhân tự động kɧıêυ ҡɧí©ɧ xoay tròn một vòng, dùng bướm non mát xa phục vụ, hơi thở nam nhân phả trực tiếp vào bên trong động huyệt làm cậu cầm lòng không được lại nở rộng nơi riêng tư, dâʍ ŧᏂủy̠ không khống chế phun ào đầy mặt nam nhân, hắn không những chẳng chê mà ngược lại còn xem nó như nước thánh hồ hởi thè dài lưỡi húp hết vào miệng, hai mắt nhắm lại vô cùng hưởng thụ cọ qua cọ lại.
"A... ha... Sướиɠ quá, ông xã, để bé đĩ rửa mặt giúp ông xa nha~ ông xã liếʍ vào đi, mạnh nữa, ngứa quá, bướm nứиɠ giống như muốn ông xã cắn, đút nước cho anh uống nè."
Lạc Đông được bé bướm yêu dấu hầu hạ thì sung sướиɠ khỏi phải nói, vách thịt ướt nộn di chuyển làm việc khắp nơi trên mặt hắn, đôi khi chóp mũi còn có thể chui tọt vào cái động ngập nước kia, nghe giọng kêu rên muốn nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ của Khúc thủy hắn lại càng muốn con đĩ nhỏ của hắn càng thêm điên cυồиɠ ɖâʍ tiện hơn nữa. Thế là ngay khi miệng l*и non mềm đυ.ng vào chóp mũi hắn, Lạc Đông lập tức cắn một ngụm lên hòn le béo múp, không đợi Khúc Thủy phản ứng lại hút mạnh mấy tiếng chùn chụt vang dội, thuyền nhỏ càng rung lắc kịch liệt, cả người cậu run lẩy bẩy sắp trụ không nổi.
"A! Đừng mà.... A, ông xã hút mạnh quá, muốn, muốn bắn, ông xã, bé bướm chịu không nổi, muốn chết, đừng cắn nữa mà. A!"
Quả nhiên miệng bướm đỏ tươi chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn lập tức cao trào phun nước, dâʍ ŧᏂủy̠ ngăn không kịp xối thẳng lên mặt lẫn tóc nam nhan, hắn há to miệng nuốt ực ực, mắt thấy cột nước yếu dần còn thấy chưa đủ mà duỗi dài đầu lưỡi chọc chọc vào cái động cơ khát càn quét khai quật, l*и non sũng nước vẫn chưa kịp định thần lại tiếp tục ùa ra một dòng nước suốt chảy vào miệng nam nhân, cơ thể của chủ nhân cái bướm run rẩy cao giọng rêи ɾỉ, thanh âm tuy nức nở nỉ non nhưng lại khó nén được có phần phóng đãng cơ khát.
"Ha a, ông xã ơi, hết mất rồi. Bướm nứиɠ cạn nước! Mau ȶᏂασ em! Lỗ l*и thèm ©ôи ŧɧịt̠ bự cᏂị©Ꮒ, muốn ông xã thọc vào, ông xã ơi, mau đυ. người ta đi mà, chịu không nổi..."
Lạc Đông rà lưỡi liếʍ sạch sẽ huyệt động, hàm răng bặm bặm day day một bên môi âʍ ɦộ, buông ra rồi lại cắn vài cái, hài lòng với phản ứng thành thật của Khúc Thủy, dùng tay xoa xoa huyệt thịt.
"Vậy thì bà xã lật người nằm xuống đi, ông xã khen thưởng em dươиɠ ѵậŧ bự, nhưng em phải tự mình banh đùi nghênh đón nó, bây giờ ban ngày ban mặt em ngồi trên người anh nếu bị nhiều người thấy quá cũng không tốt, tự mình nằm xuống nâng cao hai đùi đặt trên cạnh thuyền, để người khác vừa thấy liền biết có bé đĩ nứиɠ nằm trên thuyền đang banh l*и bị cᏂị©Ꮒ, cũng không biết cưng là nam hay nữ! Ông xã thương em nhiều lắm nha."
Khúc Thủy tưởng tượng hình ảnh hai chân của mình múa may quay cuồng trên không trung thì thấy quá mức phóng đãng, cứ vậy mà nằm trên thuyền dạng hai chân bị nam nhân cᏂị©Ꮒ đúng thật là sự kiện chấn động, thế nhưng bé bướm vừa được Lạc Đông chấm mυ'ŧ đã ngứa ngáy hư không khó nhịn, hơn nữa cậu còn si mê quyến luyến Lạc Đông không rời, chẳng sợ có kêu cậu đứng trên thuyền bị nhục nhã cậu cũng sẽ đồng ý, huống chi được người "yêu thương" chính là việc vui sướиɠ nhất.
Thấy người dưới thân đỏ mặt do dự một hồi vẫn là nằm xuống mở rộng hai chân nghênh đón chờ hắn tùy ý hành xử, đáy lòng Lạc Đông như nhũn ra, liền áp người xuống hôn lên đôi môi mềm thơm của người nọ, bởi vì là người của mình cho nên hắn không hề cố kỵ tấn công càng quét bên trong khoang miệng Khúc Thủy, nước bọt phân bố nhiều đến nỗi làm cậu không kịp nuốt xuống, theo khóe miệng nhiễu xuống vải áσ ɭóŧ bên dưới.
"Há miệng, đút cưng uống nước miếng của ông xã."
Khúc Thủy nghe thấy hắn nói thì hai mắt mơ màng hé mở cái miệng nhỏ bị mυ'ŧ đến sưng hồng chờ đợi nam nhân, Lạc Đông cười khẽ một tiếng rồi thè đầu lưỡi đút nước bọt qua miệng Khúc Thủy, cậu thuận thế dò lưỡi nhỏ hớp lấy nuốt xuống toàn bộ, Lạc Đông mớm nước bọt cho cậu không ngừng nghỉ, cổ họng Khúc Thủy chuyển động lên xuống nuốt ừng ực thứ nước trân quý, cứ như thế một hồi Lạc Đông lại chuyển sang hôn môi, Khúc Thủy quấn lấy cổ hắn không ngừng vặn vẹo cầu hoan lấy lòng đối phương.
"Ông xã, mau đυ. em, còn muốn còn muốn uống nước miếng của ông xã nữa cơ, đĩ da^ʍ thích anh."
Khúc Thủy bày ra dáng vẻ này thành công lấy lòng được Lạc Đông, thành thử ra Lạc Đông nào tiếc gì một cú đâm thọc mãnh liệt, rốt cuộc cũng chui vào bên trong động nước ấm nóng.
Mặt hồ yên ả chịu tác động của thuyền nhỏ rung lắc dữ dội không ngừng nổi từng gợn sóng, dưới ánh mặt trời một đôi chân dài trắng nõn treo vất vưởng lên hai bên sườn thuyền, trong thuyền truyền đến tiếng rêи ɾỉ da^ʍ dật mặc cho ai nghe xong cũng đều sẽ đỏ mặt tim đập tưởng tìm tòi hư thực.
"A... Sâu quá, anh ơi, sướиɠ quá, nhanh, nhanh một chủt! L*и nứиɠ bị thọc xuyên, ông xã giỏi quá."
"Đồ đĩ, giữa ban ngày ban mặt lại dám câu dẫn ông! Vừa rồi có phải cưng cố ý banh đùi dạng chân đi qua thuyền ông đây phải không? L*и nứиɠ ngứa ngáy muốn tìm ©ôи ŧɧịt̠ bự cᏂị©Ꮒ hửm?
Con hàng to khủng của nam nhân điên cuồng đóng cọc vào cái da^ʍ động của bé đĩ không chừa lối thoát, một tay bóp lấy khuôn mặt vì bị cᏂị©Ꮒ mà ửng hồng hung ác dò hỏi.
"A a a! Dạ đúng, cái l*и nứиɠ ngứa quá muốn tìm đàn ông đυ., cho nên người ta mới cố ý dạng chân tìm anh trai giúp người ta "chèo thuyền" nha! Á! Mạnh quá! Đυ. giỏi quá, cắm đến tử ©υиɠ, a, chịu không nổi."
Cậu trai nằm dưới bị cᏂị©Ꮒ đυ. đến biến giọng, thanh âm lãng kêu vang tận trời xanh, nếu chẳng may có người đi đường nghe thấy ngay lập tức sẽ biết được sự tình da^ʍ dật xảy ra trên thuyền nhỏ.
"Thật là cái bướm chất lượng cao, vừa rồi cưng cố ý ngồi trên người anh làm nước da^ʍ chảy lênh láng ướt hết cả quần, nói cái gì mà anh trai giúp em chèo thuyền, hiện tại anh đây cᏂị©Ꮒ cưng làm thuyền di chuyển, cứ tiếp tục chèo em lên bờ như vậy nha? Hử? Đồ đệ tiện!"
Nam nhân ngày càng tăng tốc, thân thuyền đong đưa dữ dội làm người nằm dưới mơ mơ màng màng vừa sợ ngã xuống vừa thấy sung sướиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhịn không được nâng đôi chân gợi cảm kẹp lấy thắt lưng nam nhân phối hợp luận động.
"A! Sướиɠ quá, anh trai đυ. bướm em, tử ©υиɠ phải bị thọc thủng rồi, em muốn hôn, muốn ông xã dùng lưỡi cᏂị©Ꮒ em nữa."
Lạc Đông chửi bậy một tiếng, trong lòng thầm mắng bé đĩ da^ʍ đến vô phương cứu chữa, thuận theo chặn lại cái miệng nhỏ, bựa lưỡi thọc đến yến hầu Khúc Thủy cố ý trả thù mà thô bạo đỉnh vào,bên dưới bắt đầu điên cuồng dập nắc không theo tiết tấu, nhấp đến khi Khúc Thủy khóe mắt ngập nước lớn tiếng rêи ɾỉ, lại bởi vì bị Lạc Đông chặn miệng mà kêu da^ʍ không thành lời chỉ có thể hớp lấy nước miếng đón nhận từng cú chích tàn nhẫn, toàn thân cậu bị đυ. đến vô lực, âm mao nhớp nháp hỗn hợp chất lỏng của cả hai, hiện trường dâʍ ɭσạи đến cực điểm.
"A, a! Ông xã, em chịu không nổi nữa, mau cho em, mau cho em, bắn vào đi, l*и nứиɠ mong manh muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh."
Bé chym nhỏ của Khúc Thủy đã bắn hai lần, cái bướm bị thọc đến đỏ bừng không thể khép được mở toang hoang ra ngoài, Lạc Đông vẫn còn chưa bắn, Khúc Thủy chỉ có thể khóc lóc xin tha đồng thời cái mông mập ra sức siết lấy côn ŧᏂịŧ dụ dỗ Lạc Đông nhanh kết thúc, thuyền nhỏ đong đưa làm cậu có điểm choáng váng, trong lòng vẫn sợ hãi không thôi.
"Fuck! Lỗ l*и thật biết hút ©ôи ŧɧịt̠, nhận lấy, ông xã bơm giống vào tử ©υиɠ để cưng mang thai một nhóc con mập mạ, lúc có bầu ông xã cũng muốn cᏂị©Ꮒ nát cái l*и này."
Lạc Đông dọng thêm mấy đợt nữa rốt cuộc cũng bắn, Khúc Thủy hứng trọn đống tinh hét lớn tiếng, vài cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng vào thành vách cọ rửa cái bướm nộn, loang lổ vài giọt trắng đυ.c lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Lạc Đông tựa vào trên người Khúc Thủy, tay không ngừng vuốt ve xoa nắn lỗ tai nhỏ mềm mại, miệng ngậm lấy đầu lưỡi cậu trêu đùa.
"Tiểu Thủy, em thật tốt, ông xã yêu em muốn chết." Lạc Đông kiềm không được xúc động.
Trái tim nhỏ đập loạn xạ, lời nói của Lạc Đông đánh thẳng vào lòng cậu, khóe mắt đỏ hoe, cậu thành kính hôn lên thái dương Lạc Đông.
"Em nhất định sẽ càng tốt, tốt hơn bây giờ thật nhiều luôn, ca, em thật sự rất yêu anh."
Toàn văn (tạm) hoàn.
Đôi lời editor:
Ôi xúc động quá cuối cùng tui cũng làm xong bé cưng này rồi ٩(♡ε♡ )۶
Tui cũng biết là tui nhây lười lắm luôn khi gần một năm cmnr mới xong huhu =))))) Cho nên tui thật sự thật sự cám ơn mọi người đã luôn theo truyện và chờ đợi ༼ಢ_ಢ༽.
Vì đây là bộ đầu tiên tui edit nên không tránh khỏi còn nhiều thiếu xót về mọi mặt nhưng tui sẽ cố gắng học hỏi và nâng cao trình độ hơn nữa hehe
Điều đáng tiếc nhất là truyện chưa thật sự hoàn nhưng cuối chương này cũng có thể coi là một cái kết hoàn hảo cho cả Lạc Đông và Tiểu Thủy rồi nhỉ ~("∇`)
P/s: Giờ sẽ tiếp tục chiến đấu cho xong bé cưng còn lại. À mọi người có bộ H cổ trang ngon 1×1 nào chưa edit hong rec tui với có gì tui kiếm đọc nếu có hứng sẽ bắt tay vào edit.