Phế Tẩm Vọng Thực (Mất Ăn Mất Ngủ)

Chương 12

(Vẫn cảnh báo trước là ngôn từ siêu tục)

Xưng hô của Khúc Thủy với bé Lạc Tử Thừa vẫn là thầy-con nha!

Chương 12: Hành lang da^ʍ kêu (bú √υ', bị ấn lên cửa nhà play)

"Đúng rồi, điểm tâm thầy có đặt trong hộp giữ ấm ở tầng thứ ba, học xong nhớ phải ăn đó! Còn nữa con nhất định phải uống nhiều nước, thời tiết này rất dễ bị cảm a! Lúc reng chuông ra về chớ vội, đừng cùng các bạn chen lấn xô đẩy, đợi mọi người ra hết mới đi, nếu không sẽ rất nguy hiểm."

Khúc Thủy ngồi xổm trước cổng trường dặn dò bạn nhỏ Lạc Tử Thừa suốt 20 phút, Lạc Đông đứng cách đó hơn 10 mét khoanh tay dựa vào xe chờ "mẹ con" hai người rơi nước mắt chào tạm biệt. Trên thực tế cũng chỉ có mỗi Khúc Thủy đặc biệt hăng say căn dặn mà thôi. Rõ ràng đã cúi đầu chào mấy lần, nhưng ngay khi Lạc Tử Thừa đeo cặp đi vào sân trường lại bị cánh tay mảnh dẻ của Khúc Thủy túm lấy quai đeo kéo trở về tiếp tục dặn dò.

Lạc Tử Thừa từ đầu tới cuối mặt không cảm xúc một lời cũng không nói, chỉ đứng yên lặng nghe Khúc Thủy lải nhải dặn dò, cho tới khi chỉ còn 3 phút nữa là trường đóng cổng mới duỗi tay sờ mái tóc mềm mại của Khúc Thủy, trấn an nói:

"Khúc Thủy, con đã biết, nhưng đã đến giờ học rồi, con không vào sẽ bị nhốt bên ngoài mất." Khúc Thủy vừa nghe xong lập tức thả bé con vào trường, cậu đứng lên nhìn Lạc Tử Thừa vào cửa, thấy cửa đóng lại không hiểu sao khó chịu, một lòng thực không biết làm thế nào mới có thể bảo hộ cho bé con thật chu toàn a...

"Bà xã đừng nhìn nữa, nhìn nữa anh ghen!" Không biết từ lúc nào Lạc Đông đã đứng đằng sau Khúc Thủy, đem người ôm gọn vào lòng, thổi khí bên tai cậu thủ thỉ.

"Anh nói, nói bậy cái gì đó..." Mặt Khúc Thủy đỏ bừng, cậu vặn vẹo thân mình muốn tránh thoát ma trảo của Lạc Đông, dù sao cũng đang ở bên ngoài, hơn nữa còn ở trước cổng trường, bị người nhìn thấy thì không tốt.

"Thiệt đó nha, bà xã, anh thật sự ghen đó, mau dỗ dỗ người ta." Lạc Đông mặt mày ủ rũ mè nheo nói với Khúc Thủy.

"A? Anh đừng ghẹo em nữa, con còn nhỏ chút xíu, em phải ngồi xuống mới cao bằng nó. Em, em không yên tâm, rốt cuộc, nó là con trai, con trai của chúng ta a..." Nói xong còn lôi kéo góc áo Lạc Đông, ánh mắt lo lắng nhìn hắn.

Lạc Đông trầm mặc hồi lâu.

"Bà xã, anh muốn thao em!"

Lạc Đông nhìn tới dáng vẻ vô cùng đáng thương hề hề giải thích với hắn của Khúc Thủy làm trong lòng ngứa ngáy không thôi, nhiều năm ngộ nhận bản thân lãnh đạm thế nào bây giờ lại biến thành ham muốn quá độ, tùy thời tùy chỗ đều muốn đem cự điểu dính chặt một chỗ với cái huyệt động mất hồn kia.

"Còn đang ở bên ngoài a! Về nhà, về nhà đã." Khúc Thủy có chết cũng không dám nghĩ Lạc Đông lại gạ tình trắng trợn ở bên ngoài như vậy, trong lòng hoảng loạn xen lẫn chút ngọt ngào, cậu thích Lạc Đông đối với cậu làm mấy việc như vậy a.

"Fuck!" Lạc Đông chửi tục một tiếng rồi nhanh chóng bế người ném vào xe, giẫm chân ga tăng tốc hết cỡ một đường chạy thẳng về nhà.

------------Ta là đường phân cách thông báo tới lúc ăn thịt rồi đây!!!-----------

"Ngô... Ông xã, không được, còn đang ở bên ngoài, ngô..." Hai người cố nhịn về đến nhà, Lạc Đông tra chìa khoá vào cửa mãi không xong, kiên nhẫn không được liền nôn nóng trực tiếp ném luôn xuống đất, ấn Khúc Thủy lên trên vách tường hành lang hung hăng hôn lên.

"Không được, mẹ nó bây giờ anh muốn cắm vào, cu cậu nhịn không nổi nữa, muốn bơi trong bể nước." Lạc Đông day day môi dưới Khúc Thủy, hai tay trực tiếp duỗi vào trong quần cậu mạnh bạo nắn bóp cặp mông phì nộn làm Khúc Thủy run rẩy hừ hừ.

Hai chân hắn chen vào giữa đùi Khúc Thủy, đỉnh qυყ đầυ còn cách một lớp quần dày về phía trước, cả người Khúc Thủy toàn bộ bị ấn giữ ở trên tường, "Ha a... Ông xã, không được, lỡ như có người tới, ngô..." Khúc Thủy kì thật bị côn ŧᏂịŧ đẩy đẩy cũng đã cương cứng, đáy quần chảy nước thấm ướt ra bên ngoài, cậu vừa muốn được chơi sướиɠ lại vừa lo lắng có người nhìn thấy chỉ chỉ trỏ trỏ thành ra hành động chống cự cũng không có dứt khoát.

"Bức da^ʍ chảy đầy nước thế này, em còn giả vờ làm gì, mau đem áo xốc lên, ông xã muốn bú √υ'" Nói xong duỗi hai ngón tay hướng miệng huyệt chọt một cái.

"A! Ha...... Ông xã, nơi đó, không được a, a~~" Khúc Thủy bị đâm bất thình lình thất thanh gọi bậy, tiểu huyệt chủ động nhún nhảy theo ngón tay tác loạn không ngừng mấp máy khép mở.

"Thích sao? Da^ʍ bức đang đuổi theo anh đây này, bé dâʍ đãиɠ nói xem!" Lạc Đông thấy bộ dáng Khúc Thủy đã bị tìиɧ ɖu͙© che mờ chủ động hướng côn ŧᏂịŧ ma sát thì càng không thèm kiêng nể mà nói lời tục tĩu nhục nhã cậu, để bé tao hóa khẩu thị tâm phi này mặt đỏ tai hồng biết được bản thân có bao nhiêu lãng.

Khúc Thủy đã không còn chống cự mà nhỏ giọng rêи ɾỉ, hai tay bám vào cổ Lạc Đông xoa nắn tìm kiếm an ủi, Lạc Đông đem mặt dán chặt trước ngực Khúc Thủy cọ xát hít sâu hương vị trên người cậu, rõ ràng là mùi vị tươi mát nhưng chui vào mũi Lạc Đông lại thành tao lãng da^ʍ tiện, càng ngửi càng hứng tựa như chén rượu chuốc say lòng người.

Cái mũi rà tới hai đầṳ ѵú đã dựng lên thẳng đứng cọ tới cọ lui, chóp mũi giống như tìm được nơi phát ra tao vị, không ngừng tìm tòi lục soát để xác nhận, đùa bỡn cọ lên cọ xuống, liên tục ép đầṳ ѵú xuống rồi lại chờ nó tự mình bật lên, cứ lặp lại mấy lần như vậy, càng về sau càng dùng sức.

"A...... Ông xã, ông xã!" Khúc Thủy bị đùa bỡn làm bên dưới tao ngứa khó nhịn, đầṳ ѵú cao vυ't nhô lên hai điểm thấy rõ bên ngoài lớp áo thun trắng, y hệt như ký hiệu bị đánh dấu, vừa nhìn liền thấy so với nơi khác bất đồng. Lạc Đông bị mê hoặc làm côn ŧᏂịŧ lại lớn hơn một vòng, hắn bỏ thêm hai ngón tay bắt đầu mạnh mẽ thọc vào rút ra trong da^ʍ động ngập nước chỉ thuộc về riêng hắn.

"A... Ông xã, chịu không nổi, ưʍ... Thật nhanh."

Khúc Thủy run rẩy vươn tay ôm lấy đầu Lạc Đông, cặp mông tùy ý để Lạc Đông cắm chọc, phần thân trên hướng mặt Lạc Đông cọ cọ, cậu cầm lòng không được phát tao muốn câu dẫn Lạc Đông đi liếʍ đầṳ ѵú, cầu xin Lạc Đông mau nhanh an ủi nó.

"Bà xã mấy ngày nay lén ăn cái gì hả? Vυ' so với trước kia lớn hơn quá trời, núʍ ѵú tao đến muốn phun sữa." Nói xong cách một lớp áo cắn lên, còn dây dưa gặm trong miệng, phun ra hai ngụm nước miếng làm ướt nhẹp phần áo chỗ đầṳ ѵú, đầu lưỡi thô dài bắt đầu điên cuồng liếʍ lộng lên.

"A! Ha a... Ông xã dùng sức, ông xã cắn núʍ ѵú của tao bức thật thoải mái a~ mỗi ngày đều xoa xoa vυ', còn ăn tao núʍ ѵú, núʍ ѵú đều được nước miếng ông xã nuôi lớn a... Thật sướиɠ, ông xã, ông xã mau ngậm vào đi a, núʍ ѵú muốn tắm nước miếng ông xã..."

Hai tay Khúc Thủy ghì chặt đầu Lạc Đông, ưỡn ngực hết cỡ dùng sức đưa tới miệng hắn, cậu một bên da^ʍ kêu một bên cúi đầu xoa loạn đầu tóc đối phương, cũng không còn để ý đây là đâu, bản thân hiện tại có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, lúc này cậu chỉ một lòng muốn cùng Lạc Đông làm chuyện vui sướиɠ nhất.

Lạc Đông nghe Khúc Thủy da^ʍ ngôn loạn ngữ như vậy cực kỳ hài lòng, người của hắn thì nên như thế, hắn yêu nhất Khúc Thủy có cái gì cũng đều biểu hiện ra bên ngoài, bộ dáng dục cầu bất mãn. Da^ʍ là phải da^ʍ triệt để. Bà xã của hắn phải vì hắn mà động tình, ở dưới thân hắn lãng kêu, bị đại dươиɠ ѵậŧ của hắn làm nước miếng chảy ròng.

"Em nói xem núʍ ѵú tại sao lại da^ʍ như vậy, mới chạm một cái liền dựng đứng, bị anh hút một chút đã phồng to lên, mau nói có phải vυ' sinh ra là để nam nhân ngậm trong miệng không hửm!" Lạc Đông cách một tầng vải áo tàn nhẫn mυ'ŧ liếʍ hai khỏa hồng đã ướt đẫm nước miếng.

"Núʍ ѵú rất da^ʍ, tao núʍ ѵú lớn lên là cấp cho ông xã, để cho ông xã bú, ông xã mau liếʍ nó đi, em nhịn không nổi...a..."

Bướm nhỏ bên dưới nãy giờ bị ngón tay khuấy loạn đã vẩy đầy dâʍ ŧᏂủy̠, Lạc Đông trực tiếp tụt quần Khúc Thủy tới đùi, qυầи ɭóŧ cũng bị hắn một đường lột xuống, toàn bộ cặp mông to của Khúc Thủy lồ lộ ra bên ngoài, được bàn tay to của Lạc Đông nâng lên vừa tao vừa hồng, nước da^ʍ trực tiếp chảy thẳng xuống mặt đất.

"Ha, a, bà xã đem áo vén lên để ông xã nếm thử mùi vị tao núʍ ѵú có ngon hay không!" Khúc Thủy đã bị du͙© vọиɠ chi phối, nói gì nghe nấy, hoàn toàn không còn chút ý thức nào, cong mông về phía sau dựa tường uốn éo đem áo vén lên. Lạc Đông đã trực chờ sẵn bên dưới cắm ba ngón tay vào hoa huyệt, tay còn lại banh rộng da^ʍ bức để nước tràn ra bên ngoài, hắn cúi xuống vươn đầu lưỡi theo tiến độ cởϊ qυầи áo của Khúc Thủy liếʍ từ rốn rê dọc lên trên.

"Ha a... Ông xã, ngứa quá a a a! Bức da^ʍ muốn rách luôn rồi, ông xã! Ưʍ..." Hoa huyệt bị Lạc Đông banh ra thành một lỗ rộng, khí lạnh ngay tức khắc trực tiếp tràn vào, kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cậu dùng sức mãnh liệt co rút một đợt, miệng bướm hồi khép hồi mở làm dâʍ ɖị©ɧ nhầy nhụa dính thành một mảnh chảy tong tong xuống, nhưng bởi vì quá mức dính nhớp nên không cách nào chảy thẳng xuống mặt đất mà lại thấm hết lên quần Lạc Đông.

"A! Ha a... Tao núʍ ѵú được ăn vào trong miệng, a..."Khúc Thủy há miệng thè lưỡi liếʍ môi ra sức gào thét.

"Thực sự cứng lên rồi a, núʍ ѵú bà xã ăn ngon quá! Phụt phụt!" Lạc Đông hàm chứa núʍ ѵú sưng đỏ, dùng răng cắn hai cái, xem như đồ ăn mà dùng răng hàm nhấm nuốt, vừa nhai vừa thè đầu lưỡi liếʍ mấy cái, cuối cùng trực tiếp phun hai ngụm nước miếng đem tao núʍ ѵú ngâm trong bọt nước, tiếng bú ʍúŧ quanh quẩn vang vọng khắp tầng lầu, dân chơi vừa nghe liền biết được ngay chủ nhân của thanh âm là đang làm chuyện hạ lưu.

"Ha a... Ông xã, tao núʍ ѵú thật thoải mái, ông xã bú sướиɠ quá, ông xã, bên kia, bên kia cũng muốn." Đầṳ ѵú bị Lạc Đông hết cắn lại liếʍ láp với tốc độ bàn thờ, nước mắt sinh lý theo khóe mắt chảy xuống, một tay cậu đè lại đầu Lạc Đông, tay còn lại đành phải tự lực cánh sinh đi xoa nắn chơi đùa đầṳ ѵú còn lại bị xem nhẹ.

"Ba~ ba~ núʍ ѵú bà xã quá tuyệt vời, vừa da^ʍ vừa ngon, lần sau ông xã còn muốn thêm một chút gia vị, dươиɠ ѵậŧ ông xã cứng rồi này, mau giúp ông xã cởϊ qυầи." Lạc Đông ngoạm cắn núʍ ѵú bị chơi đến sưng đỏ đến sắp rỉ máu của Khúc Thủy thấp giọng ra lệnh.

"Ha a... Ưm~ a được, để tao hóa giúp ông xã cởϊ qυầи nha... Ông xã, ông xã đừng có ngừng, tiếp theo nên ăn vυ' bự của đại tao bức nữa" Núʍ ѵú Khúc Thủy bị Lạc Đông cắn dựng đứng thẳng tắp, hồng nộn ngon miệng, liếc mắt có thể nhìn ra vừa bị nam nhân chơi đùa qua. Ngón tay Khúc Thủy run rẩy dựa vào cảm giác lần mò xuống cởi cúc quần Lạc Đông, muốn đem khóa kéo kéo xuống để cùng tiếp xúc thân mật với dươиɠ ѵậŧ bự của ông xã, nhưng mà khóa kéo lại bị kẹt, cố cách mấy cũng không chịu đi xuống.

"Ha a a, ông xã, khóa quần bị kẹt rồi, ha, làm sao đây, em muốn đại dươиɠ ѵậŧ của ông xã cơ, tại sao không cho em a! Ha, ha, hư quá, về sau ông xã không cần mặc quần, nó cố ý không cho em huhu!" Khúc Thủy sốt ruột mặt đỏ bừng nghẹn ngào như vừa bị khi dễ, tao huyệt cũng chờ không nổi, mông bự dâʍ đãиɠ không ngừng xoay tới xoay lui.

"Đừng giận, đừng giận ha, bà xã ngoan, để anh xử nó! Cho chừa dám khi dễ bà xã của anh! Chụt~ Ông xã thả em xuống rồi em ngồi xổm giúp ông xã cởϊ qυầи." Lạc Đông hôn một cái thật kêu lên trán Khúc Thủy, chậm rãi thả người xuống, hai đùi Khúc Thủy có chút vô lực liền trực tiếp quỳ sụp trước người Lạc Đông, cậu dí mặt gần sát dùng sức kéo phẹc- mơ- tuya xuống. Lần này thế mà lại trót lọt, sau đó Khúc Thủy không chút do dự túm lấy qυầи ɭóŧ Lạc Đông kéo mạnh xuống.

"A!" Khúc Thủy sợ hãi hét lên một tiếng, cây côn ŧᏂịŧ siêu to khổng lồ trong nháy mắt bật ra đánh thẳng lên mặt cậu, nguyên căn dán trực tiếp một đường từ mắt tới môi. Thật lớn a, cự căn của Lạc Đông mọc lên từ đám cỏ rậm rạp dựng đứng thẳng tắp, độ hoành tráng tuyệt đối không thể xem thường, luôn khiến người khác phải chú ý, Khúc Thủy thật cẩn thận nâng nó lên trong lòng bàn tay, nhịn hết nổi nhích lên hôn một cái lên qυყ đầυ.

"Shh! Ha~ Bà xã thích không? Đây chính là dươиɠ ѵậŧ bự mỗi lần đυ. em đến chết đi sống lại, nước da^ʍ chảy ròng ròng làm khăn trải giường cũng ngập trong lũ." Lạc Đông sủng nịch sờ đầu Khúc Thủy, trong mắt tràn ra yêu thương vô hạn.

"Ngô... Thích~ thứ gì của ông xã em cũng đều thích!" Khúc Thủy nói xong gấp không chờ nổi vội vàng há miệng ngậm lấy hung khí dữ tợn, dùng miệng ra sức bao bọc qυყ đầυ to béo, còn tự giác thè đầu lưỡi nhỏ linh hoạt liếʍ láp mã mắt phía trước, thẳng đến phát ra âm thanh tấm tắc.

"DCM, con đĩ nhỏ, mẹ nó da^ʍ chết đi được! Cái miệng nhỏ này sinh ra là để dùng ngậm côn ŧᏂịŧ cho một mình lão tử, cưng mau xoay qua kia, con mẹ nó lão tử hôm nay không đυ. chết em thì không còn là người, có ngu mới để em ăn dươиɠ ѵậŧ." Lời vừa dứt ngay lập tức nhấc cả người Khúc Thủy quay lại dán lên cửa nhà, đứng đưa lưng về phía hắn.

"Tao bức, chổng mông lên, anh muốn thao cưng!" Hắn đét hai cái mạnh lên mông to của Khúc Thủy, cặp mông phì bị đánh đến rung động liên hồi.

"A! A a! Ông xã, ông xã mau thao em! Đại tao bức phải bị ông xã thao chết, chết luôn trên người của ông xã!" Khúc Thủy tách ra hai chân dùng sức đem mông nhếch cao đưa đẩy về phía côn ŧᏂịŧ bự.

TᏂασ chết mẹ cưng, đồ điếm nhỏ! Hạ tiện như chó mẹ, cmn lắc cái mông cầu cᏂị©Ꮒ, phát tao, hôm nay lão tử hút em khô nước!" Lạc Đông thúc một cái ngay huyệt tâm, một phát lút cán nguyên cây vào tận cùng làm Khúc Thủy trượt thẳng xuống dưới không kịp bám vào cửa.

"A! A a a! Ha a! Ông xã muốn làm chết em! Ông xã dươиɠ ѵậŧ bự muốn ȶᏂασ chết em... Ngô... Dùng sức! Á sướиɠ quá, chỗ đó, thao tới chỗ đó rồi..." Cả người Khúc Thủy run rẩy há miệng thở hổn hển, một bên nha nha gọi bậy một bên đưa đẩy cái mông, cả hành lang quanh quẩn tiếng chày cối giã thịt bạch bạch, cực kỳ khoái hoạt.

Hết chương 12.