(Nhắc nhở lần nữa ngôn từ siêu tục nha ㅠㅠ)
Chương 9: Tiểu Thủy "thỉnh Kinh" mỗi ngày (uống nước miếng, bị đầu lưỡi thao khoang miệng, hoa huyệt bị cᏂị©Ꮒ đến triều phun)
Ngay lúc cự căn khổng lồ của nam nhân định rời khỏi vách thịt ẩm ướt ngập đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, hoa huyệt lại không tự giác co rút thèm thuồng đòi hỏi.
Cái miệng nhỏ tham ăn lập tức kẹp càng chặt, ý đồ bắt lại côn ŧᏂịŧ to bự đem nó hung hăng cọ xát một vòng thành huyệt, không biết có phải do nơi đó thật sự quá sức trơn trượt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân bắn vào hòa cùng dâʍ ŧᏂủy̠ tạo thành hỗn hợp lầy lội bất kham.
"Ưm~...." Khoảnh khắc côn ŧᏂịŧ từ trong cơ thể bật ra ngoài làm Khúc Thủy không tự giác da^ʍ kêu một tiếng.
Hoa huyệt sưng đỏ đang được nhồi đầy lập tức trở nên vô cùng hư không, cái miệng nhỏ không khép lại được, không ngừng mở ra đóng lại mô phỏng động tác hô hấp, chậm rãi phun ra chất lỏng trắng đυ.c theo khe bướm chảy xuống lộng ướt mặt sau, còn có một ít ở dưới thân Khúc Thủy sau trận làʍ t̠ìиɦ kịch liệt vừa rồi mà đọng thành một vũng lớn trên ghế sô pha.
Khúc Thủy nghiêng chân ngã lệch vào một góc sô pha, gò má đỏ bừng, hai mắt ướŧ áŧ còn không ngừng thở dốc.
Lạc Đông nhanh nhẹn ôm lấy người đem đầu Khúc Thủy cố định lại, nâng hai chân đè ngửa trên sô pha, bản thân đè lên phía trên hướng đôi môi hồng nhuận mê người mà ngậm mυ'ŧ.
"Ngô.... Ngô ưʍ..." Khúc Thủy bị động thừa nhận nụ hôn làm cậu muốn tắt thở. Lạc Đông mυ'ŧ môi cậu đến tê dại, đầu lưỡi dày không hề ôn nhu mà mạnh bạo càn quấy, cậu thật sự không theo kịp tốc độ của hắn, chỉ có thể há miệng thừa nhận xâm lược.
"Ha, bà xã... chụt~ há miệng to ra để ông xã dùng đầu lưỡi thao em!" Lạc Đông cắn nhẹ đầu lưỡi dụ cậu phối hợp.
Khúc Thủy thở hổn hển câu lấy cổ Lạc Đông, dùng tay nhéo nhẹ bả vai hắn ám chỉ câu trả lời, sau đó đỏ mặt ngầm đồng ý, mắt nhắm lại chậm rãi há miệng vươn ra đầu lưỡi áp xuống, "A...."
Lạc Đông phải bị dáng vẻ đáng yêu của bà xã nhà mình gϊếŧ chết, vội hôn gương mặt Khúc Thủy một chút rồi nhanh chóng thè lưỡi thọc vào khoang miệng ướŧ áŧ của Khúc Thủy.
Lạc Đông bao bọc toàn bộ khoang miệng của Khúc Thủy không chừa một khe hở, hướng phía trong vươn đầu lưỡi thăm dò trước sau đảo loạn làm Khúc Thủy chịu không được mà buộc chặt yết hầu cố nén rêи ɾỉ. Đôi tay cào loạn khắp người Lạc Đông muốn chạy thoát.
"Ngô...... Ha a!" Khúc Thủy hô hấp càng ngày càng dồn dập, não bộ thiếu dưỡng khí liền muốn ngất ngay lập tức, lắc đầu cựa quậy, một bên phí công nghĩ muốn đem nước miếng trào ra hút trở về, khóe mắt hồng ướt nước rên kêu hừ hừ.
Đầu lưỡi Lạc Đông dần dần cũng mò được đến yết hầu của Khúc Thủy, nơi đó so với những chỗ khác đều thực non mềm, cổ họng chưa từng bị ngoại vật mạnh mẽ tấn công không ngừng bài xích kháng nghị. Nhưng càng như vậy lại khiến hắn càng muốn ác liệt thao làm, khai phá từng gang tấc trên người cậu, khiến cậu hoàn toàn thuộc về mình vô điều kiện.
Hạ thân bên dưới của Khúc Thủy vốn đã xụi lơ lại lần nữa thức tỉnh, cọ loạn lên lông mao thô ráp hỗn độn của Lạc Đông, đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong hoa huyệt tràn ra ngoài sô pha, tích một đống lớn ở cúc huyệt phía sau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt chưa từng bị khai bao cũng bắt đầu co giật. Lạc Đông liếʍ láp xong nơi yết hầu của Khúc Thủy, liền bắt đầu tấn công dồn dập, đâm thẳng vào sâu trong cổ họng, không ngừng lao tới thọc vào rút ra.
"Ha..... Ha~ đừng..." Khúc Thủy không ngừng vặn vẹo thân thể muốn tránh đi đại lưỡi da^ʍ ô, đầu lưỡi bắt đầu điên cuồng dùng sức hướng sâu bên trong đỉnh lộng khoang miệng cùng đầu lưỡi. Nước miếng lộng ướt toàn bộ cằm, chảy xuống tới cổ, tiểu phân thân phía dưới cũng càng ngày càng cứng.
"Ha...... Ông xã...Ông xã, em chịu không nổi......"
Côn ŧᏂịŧ bự của Lạc Đông đã sớm ngạnh muốn nổ, hắn một bên dùng đầu lưỡi ra sức đỉnh lộng khoang miệng Khúc Thủy, một bên thò tay xuống dưới lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi loạn lên cặp mông khiêu gợi của Khúc Thủy
"Chụt~, có muốn dươиɠ ѵậŧ bự của ông xã chơi em hay không?" Cự điểu nổi lên gân xanh dữ tợn, qυყ đầυ sưng to hơi cắm vào miệng bướm lại lập tức rút ra, từng chút kɧıêυ ҡɧí©ɧ chủ nhân nộn bướm đang bị du͙© vọиɠ che phủ mà chảy nước nhèm nhẹp.
"A...... A...... Ca~ ông xã, em muốn, mau tiến vào a!"
Khúc Thủy hai mắt mê ly sốt ruột da^ʍ kêu, ngăn không được thanh âm rêи ɾỉ. Tao huyệt thèm bị ȶᏂασ ngứa đến khó chịu, thật muốn bị nam nhân dùng côn ŧᏂịŧ bự đem cậu hung hăng xỏ xuyên.
Thấy đại điểu cứ một lần rồi một lần rời khỏi chính mình, cậu rốt cuộc từ bỏ sợ hãi rụt rè. Đỏ mặt đem tay đè lại mông nam nhân hướng da^ʍ huyệt chính mình chống đẩy, phân thân phía trước đón ý hùa mà cương lên cọ động.
"Bà xã không đủ da^ʍ, ông xã sẽ không ȶᏂασ em" Lạc Đông cố ý trêu chọc Khúc Thủy, hắn muốn nhìn cậu nứиɠ l*и cầu cᏂị©Ꮒ, biến thành kỹ nữ dâʍ đãиɠ bậc nhất rêи ɾỉ dưới thân hắn, buông bỏ cảm giác xấu hổ mà phóng túng cực lạc.
"A..... Ông xã, ông xã dươиɠ ѵậŧ bự, cầu xin anh, xin anh mau chơi chết bà xã đi! Bức da^ʍ ngứa quá, luôn, luôn chảy nước, chỉ cần anh đâm vào, muốn chơi em thế nào cũng được~"
"Fuck, cᏂị©Ꮒ chết con đĩ mẹ em!" Lạc Đông rốt cuộc nhịn không được đem dươиɠ ѵậŧ một phát dọng thẳng vào tao bức non mềm của Khúc Thủy.
"Ngô...... Đại dươиɠ ѵậŧ, đại dươиɠ ѵậŧ cắm vào rồi......" Khúc Thủy nhắm mắt lại da^ʍ kêu, bị côn ŧᏂịŧ thao đi vào trong nháy mắt nước sốt văng khắp nơi, côn ŧᏂịŧ ở bên trong hang động trơn mềm kịch liệt trừu động, toàn bộ nhục huyệt ôn nhu bao bọc lấy nguyên cây nhục côn to bự, không cho nó trốn thoát.
"Ha, tao bức bà xã thật nộn, em nói xem làm sao lại da^ʍ như vậy hả?"
"A a a a! A..... Ông xã, tao bà xã thích, thích đại dươиɠ ѵậŧ, em là đĩ da^ʍ, ông xã dươиɠ ѵậŧ bự ȶᏂασ em thành đĩ!
Côn ŧᏂịŧ bên dưới của Lạc Đông thật sự bùng cháy, đĩ mẹ da^ʍ đến tận cùng, thật không hổ là người của hắn, trời sinh chính là câu dẫn đàn ông a. Hạ thân vừa thao đồng thời bắt đầu tìm kiếm điểm nứиɠ của bé da^ʍ loàng.
"A! Ha a...... Nơi đó! Nơi đó không được a...... Ông xã, Ông xã!"
"Đm khít quá, em nói ông xã nghe đây là nơi nào? Ông xã lần đầu tiên tới, bị lạc đường rồi." Vừa nói vừa dùng hung khí to lớn hướng phía trong đỉnh lộng, mỗi cú thúc lại làm cho Khúc Thủy giật nảy từng đợt, tao bức tự giác kẹp chặt hơn.
"Ngô! Ha, ha, nơi đó, nơi đó là... là tử ©υиɠ..." Khúc Thủy run rẩy nói. Bức da^ʍ bị cắm 'bép bép' va chạm không ngừng, Khúc Thủy lại muốn rồi.
"A, thì ra là tử ©υиɠ... Ông xã dùng dươиɠ ѵậŧ gõ cửa, Tiểu Thủy có mở cửa hay không a?" Ngay sau đó Lạc Đông ở miệng tử ©υиɠ trêu đùa quét một vòng theo chiều kim đồng hồ phía trong huyệt, kéo theo cặp mông Khúc Thủy cũng phát cuồng mà xoay lắc đung đưa.
"A...... Ha a~ mở, mở cửa cho ông xã, ông xã mau tiến vào làm khách..." Khúc Thủy đã bị đùa bỡn tới nỗi vứt bỏ cảm giác thẹn thùng, một lòng muốn đại dươиɠ ѵậŧ của Lạc Đông ȶᏂασ chính mình, ȶᏂασ đến cấm địa ngày thường không chạm tới.
"Ông xã liền đi vào, ȶᏂασ chết em!"
Hai tay Lạc Đông chống hai bên đầu Khúc Thủy, hông bắt đầu tăng tần suất đỉnh lộng ȶᏂασ Khúc Thủy đến thất thanh gọi bậy ở dưới thân hắn không ngừng đong đưa thân thể. Hắn đem côn ŧᏂịŧ chen vào giữa hai chân Khúc Thủy cᏂị©Ꮒ đến mở rộng.
Thanh âm thân thể giao hợp cọ xát sô pha làm bằng da rít lên từng đợt.
"A! A a a a! Ha a! Không được! Quá sâu, ông xã...ông xã~"
Khúc Thủy bị cᏂị©Ꮒ đến biến thành da^ʍ phụ mất lý trí, hai mắt trắng dã, mặc kệ tất thảy mà lớn tiếng rêи ɾỉ da^ʍ kêu.
"Ha~ tiểu tao hóa, lại đây."
Lạc Đông nhịn không được, một tay đem mặt Khúc Thủy quay sang, hôn lên.
Lúc này Khúc Thủy bắt đầu điên cuồng đáp lại, hai đầu lưỡi kịch liệt giao triền, vừa liếʍ vừa hút tấm tắc tiếng nước.
"Ha a, a a a!"
Phía dưới nóng bừng đâm thọc tứ phía, thân trên chặt chẽ dính sát vào nhau, môi lưỡi gặm cắn.
"Lão tử con mẹ nó muốn nuốt luôn em tiểu tao hóa! Xem em còn dám phát tao câu dẫn tôi!" Nói đoạn liền lung tung gặm cắn lưỡi Khúc Thủy, vừa cắn vừa kéo ra hút, "Ha! Tiểu tao đầu lưỡi, thật mẹ nó ngọt, ăn ngon!"
Hạ thân càng có thêm động lực tàn nhẫn thao hoa huyệt, ȶᏂασ hoa huyệt đến sưng đỏ thành một lỗ bự không khép được.
"Ha a~ tao đầu lưỡi chỉ để ngậm dươиɠ ѵậŧ bự của ông xã, a a! Cho ông xã ăn, tiểu tao hóa cũng phải uống lão công nước miếng~!"
Khúc Thủy dâʍ đãиɠ làm Lạc Đông muốn nện chết cậu, đem miệng cậu cᏂị©Ꮒ đến sùi bọt mép, toàn thân trên dưới phủ đầy mầm mống của chính mình.
"Bé dâʍ đãиɠ về sau không cần uống nước, ông xã mỗi ngày cho em uống nước miếng, còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ dươиɠ ѵậŧ bự có chịu không? Hử?" Lạc Đông nói xong liền thật sự phun ra một ngụm lớn nước bọt đổ vào trong miệng Khúc Thủy, Khúc Thủy lập tức lè lưỡi hứng xuống rồi nuốt vào, còn cẩn thận liếʍ láp môi Lạc Đông không để lãng phí bất kì giọt nào.
"Còn muốn! Còn muốn uống, đều cho em~ nước miếng ông xã uống ngon nhất, em muốn mỗi ngày cùng anh hôn môi nút lưỡi..."
Lạc Đông bị da^ʍ ngôn của Khúc Thủy kí©ɧ ŧɧí©ɧ cả người đều hưng phấn giống như hít thuốc phiện, hai tay bẻ cánh mông Khúc Thủy đem côn ŧᏂịŧ đâm thẳng một đường.
"Cmn đừng có hối hận! Về sau đừng mong lão tử đem đầu lưỡi lấy ra, mẹ nó lúc ngủ cũng để em ngậm vào! Mau uống hết đi!" Nói đoạn liền nhổ một ngụm nước bọt từ phía trên xuống.
Khúc Thủy há miệng không ngừng nuốt xuống, nước bọt tràn ra cằm đều bị cậu dùng ngón tay cùng đầu lưỡi chặn lại. Vừa uống vừa hôn hôn miệng Lạc Đông, còn dùng răng gặm cắn cằm hắn.
"A...... A~ em không hối hận. Tiểu tao hóa liền phải bị ông xã cᏂị©Ꮒ, ông xã đem đồ tốt đều cho em~ a a a! Ông xã... dươиɠ ѵậŧ ông xã thật lớn, thật mạnh~ em phải bị ȶᏂασ chết!"
Lạc Đông bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nóng cả người, đem Khúc Thủy lật qua đưa lưng về phía mình tiếp tục thao làm. Khúc Thủy ngã vào sô pha, thân thể không còn sức lực, hai chân tách ra bị đυ. đến mơ hồ, còn không ngừng quay đầu lại cùng Lạc Đông triền miên nút lưỡi. Tử ©υиɠ bị đυ. toan trướng tê dại, miệng huyệt cũng bị banh rộng ra. Làm gần nửa giờ, đột nhiên trên dưới Khúc Thủy co giật kịch liệt.
"A a a a! Ha a... Ông xã! Không được, muốn đi tiểu! Không được mà..." Khúc Thủy cảm giác thân thể không còn do chính mình điều khiển, đại dươиɠ ѵậŧ càng ȶᏂασ càng sâu, cậu sắp bị ȶᏂασ chết luôn rồi.
"A! Ngô......" Lạc Đông biết Khúc Thủy sắp ra, càng thêm tàn nhẫn trừu động.
"A a!!" Khúc Thủy triều thổi, phun tung tóe khắp người Lạc Đông, trên sô pha đều là vệt nước, chạy ròng xuống sàn nhà.
"Ha a......" Khúc Thủy thất thần thở không nổi, Lạc Đông thấy cậu phun nước càng kích động lập tức đem qυყ đầυ nắc mạnh một phát vào tao bức Khúc Thủy.
"Ha, Tiểu Thủy nhiều nước của anh, bà xã quá tuyệt vời, anh rất thích, về sau ông xã con mẹ nó mỗi ngày đều ȶᏂασ em, dùng nước trong bức da^ʍ để rửa chân rửa mặt." Lạc Đông càng nói càng kích động, phía dưới nện bướm phía trên vươn đầu lưỡi cᏂị©Ꮒ miệng Khúc Thủy.
"Ha a...... Không được, ông xã đừng cắm nữa! Aa~...em không được!" Côn ŧᏂịŧ Khúc Thủy lần thứ hai bắn ra.
Toàn thân Khúc Thủy bị Lạc Đông làm đến trên dưới thất thủ, hoa huyệt bị chơi nát đến không khép lại được, bức mao hoàn toàn đều bị lộng ướt.
"Lại, lại tới nữa, a......" Cậu lại lần nữa phun trào.
Hạ thân Khúc Thủy tựa như suối nhỏ phun trào từng dòng, Lạc Động xoay cậu đặt trên người thao, tàn nhẫn đâm thọc mấy chục cái, dịch thể văng ra vương vãi khắp nơi, đến nỗi cả người cậu bị chạm vào một cái liền run rẩy từng hồi.
"Ha a, ông xã làm chết em, em không muốn sống nữa, a a a a a! Lại... lại phun! A!" Khúc Thủy cả người bị đùa bỡn lầy lội bất kham, như bị nước xối ướt.
"Bức da^ʍ của bà xã quá tuyệt vời, ông xã yêu em muốn chết! Cmn ȶᏂασ chết em, dùng tao bức tắm cho dươиɠ ѵậŧ của anh!"
"A a...... A a a! Đại dươиɠ ѵậŧ, tao bức phải tắm cho đại dươиɠ ѵậŧ, tao bức phải tắm...a..."
Lạc Đông cắn một cái lên miệng nhỏ không ngừng kêu da^ʍ của Khúc Thủy, hung hăng toát trụ, hạ thân nhanh chóng đỉnh lộng.
"Ông xã muốn bắn, bắn vào da^ʍ bức, mau tiếp lấy!" Lạc Đông thở dồn dập kịch liệt thúc vào.
"Ông xã muốn bắn...bắn, mau nhận!
"A! Ha a! Mau cho em, em muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã! Bắn ở... bắn ở bên trong tao bức đi!"
"Ha......" Lạc Đông cuối cùng cũng bắn ra đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ thứ hai vào đêm nay, mà đợt này ước chừng còn bắn tới nửa phút.
Khúc Thủy bị ȶᏂασ đến nghẹn ngào, hoa huyệt toàn bộ mở tung, nằm trong lòng ngực Lạc Đông co giật liên hồi, lúc đống lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị tràn ra ngoài còn nức nở dùng tay chặn lại miệng huyệt, nghĩ muốn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong tao huyệt của chính mình.
"Ân~ hừ... Ông xã~ ông xã... hừ~ làm sao đây... em chặn không được! Đều bị chảy hết ra ngoài! Làm sao đây?"
Khúc Thủy sốt ruột, cố gắng thế nào cũng không lưu lại được tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu xem như báu vật mà Lạc Đông mới vừa bắn vào. Tâm Lạc Đông đều mềm nhũn, đem người ôm lấy yêu thương liếʍ hôn.
"Bà xã, ngoan! Ông xã chốc lát lại cho em." Nói xong tay liên không ngừng vuốt ve nộn huyện vừa bị hung hăng chà đạp, hung hăng yêu thương của Khúc Thủy.
"Về sau mỗi ngày đều chơi nát em, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ở bên trong, sau đó dùng dươиɠ ѵậŧ của ông xã giúp em lấp kín, không để nó chảy ra. Ân? Ngoan, về sau tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng ông xã đều là của em, chụt~"
Cuối cùng Khúc Thủy nghe hắn nói có chút động tâm, liền đưa mặt qua cho người ta chà đạp.
"Anh nói phải giữ lời..."
"Được!"
"Kia anh còn muốn nữa sao?"
"ĐM! Lão tử mẹ nó lúc này là muốn cùng em nghiêm túc nói chuyện tình cảm, em lại dám câu dẫn tôi, cmn thiếu thao!" Nói xong lại hung hăng hôn lên đôi môi đã sưng đỏ.
Khúc Thủy một bên đáp lại, một bên trộm lấy tay cẩn thận đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa chảy ra ngoài mà bỏ lại vào hoa huyệt.
Cho dù về sau đều cho mình hết nhưng mà lần này cũng không thể để lãng phí a, đây chính là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lạc Đông nha! Mình phải hảo hảo quý trọng.
Hết chương 9.
Má ơi càng ngày càng dài =))))))