Chương 7: Chơi đùa đầu lưỡi (có thể chịu được chuyện giúp nhau liếʍ mặt)
Thời điểm Khúc Thủy tỉnh dậy phát hiện Lạc Đông đã ra cửa. Cậu theo bản năng xốc chăn lên kiểm tra khăn trải giường, "Hô~" May quá không có dấu vết. Chính là, qυầи ɭóŧ như thế nào mặc xong?
Cậu mơ hồ nhớ rõ tối qua ngủ hạ thân bên dưới đều trần trụi... Không tin được chính mình trong tiềm thức vẫn luôn nhớ đem quần mặc lại. Thật yên tâm về bản thân a, cậu thật muốn tự vỗ tay tán thưởng chính mình. Nhớ tới sự tình xấu hổ tối hôm qua tự mình đi cọ xát đồ vật khổng lồ giữa hai chân của Lạc Đông, bản thân thật là... Thật là giỏi nha! Rốt cuộc đó là người mình luôn tâm tâm niệm niệm a, cùng chung chăn chung gối, không làm cái gì mới tiếc nuối. Lần đầu tiên trong đời cậu dám làm sự tình càn rỡ tới mức này, coi như là bí mật nhỏ chỉ mình cậu biết đi, dù sao cậu không nói thì cũng không ai biết.
Lúc Khúc Thủy xoay người xuống giường liền cảm giác được l*и nhỏ bên dưới phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ chảy dọc theo đùi non, cậu lập tức vội vàng kẹp lấy hai chân, trong lòng nghĩ bản thân cũng thật dâʍ đãиɠ, chảy nhiều nước như vậy, không thể làm dơ sàn nhà của Lạc Đông. Cho nên cậu vừa dùng tay che lại vừa kẹp hai chân mà đi vào phòng tắm. Thời điểm mở vòi sen cậu vẫn còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, nếu là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lạc Đông bắn vào bên trong cơ thể cậu, như vậy mới thật sự hạnh phúc nha.
Không được! Khúc Thủy, mày chính là giáo viên chính trực, sao lại có mấy ý nghĩ xấu xa, dơ bẩn như vậy a! Cậu vỗ vỗ mấy cái lên mặt, mau tỉnh lại thôi! Ha~ Anh ấy thật đẹp trai. Tỉnh táo bất quá mới có 3 giây, Khúc Thủy lại lần nữa vướng sâu trong vũng lầy...
Buổi tối Lạc Đông về nhà, Khúc Thủy đang ở phòng bếp nấu ăn, theo động tác khuấy muôi mà eo nhỏ uốn éo uốn éo, Lạc Đông nhìn chằm chằm thèm khát...
Dáng người nhỏ nhắn, cặp mông to vểnh!
Hắn thật muốn cầm cái loa ra chợ mà lớn tiếng hò hét cho quần chúng nhân dân, nhìn xem đây chính là vợ của bổn vương! Là người của ta! Hừ, không khoe ra trong lòng liền ngứa ngáy. Không được, không thể tiếp tục đợi, việc này không nên chậm trễ, hôm nay bắt buộc phải đem người lên dĩa!
"Tiểu Thủy, ca về rồi!" Lạc Đông đi đến phía sau vuốt cái eo nhỏ của Khúc Thủy mà nói.
"Con hôm nay không về, chỉ có hai đứa mình thôi" Lạc Đông đem môi dán ở bên lỗ tai Khúc Thủy thấp giọng trêu chọc.
"Con, sao không về ăn cơm a" Khúc Thủy nói xong liền thẹn thùng, cậu biết nói như vậy thực ái muội, chính là cậu muốn cùng Lạc Đông thân mật, càng thân mật một chút thì tốt.
"Anh gửi ở nhà bà nội rồi, em cũng đừng nhớ thương nó, nó ở bên đấy còn không được ăn uống no nê sao."
"Ân"
"Tiểu Thủy, đừng khuấy nữa, canh trứng sắp bị em khuấy tan rồi kìa."
"A..." Khúc Thủy lập tức lấy nắp đậy nồi, tắt bếp.
"Tiểu Thủy, ăn miếng canh đi." Tay trái Lạc Đông ôm eo Khúc Thủy, tay phải cầm lấy muỗng của mình mà đưa tới miệng nhỏ đút cho cậu. Đút một miếng rồi một miếng, bộ dáng nhu thuận của Khúc Thủy làm tâm Lạc Đông giống như bị lông chim nhẹ nhàng cào một chút, ngứa chịu không được. Hắn thấy Khúc Thủy uống xong liền lập tức đem muỗng về liếʍ liếʍ mấy cái, làm mặt Khúc Thủy nổi lên một tầng ửng đỏ.
"Tiểu Thủy, uống bia với anh đi." Lạc Đông bắt đầu tiến hành bước thứ nhất của kế hoạch.
"Em, em uống không được tốt." Cậu thật sự chưa từng uống rượu, cậu sợ bồi Lạc Đông sẽ khiến hắn uống không tận hứng.
"Bia có cái gì mà không uống được, em uống cùng anh mấy ly là được rồi, dạo này không uống nên có hơi thèm chút."
"Vậy được rồi." Đáp án đúng như dự kiến.
Ngay sau đó Lạc Đông khui một chai đưa tới trước mặt Khúc Thủy, "Tiểu Thủy, uống thử xem."
Khúc Thủy uống một ngụm liền cau mày trong lòng nói thầm, cũng không dễ uống a, nhưng mà anh ấy nói uống ngon, nhất định là tại mình không biết uống.
Uống uống một hồi hai người đều có chút ong đầu, không đến mức quá say, nhưng là có chút nóng, có điểm lơ mơ.
"Ca, đừng uống nữa, mặt anh đều đỏ hết lên rồi."
"Hắc hắc, Tiểu Thủy, em thật đẹp"
Lạc Đông một bên nói một bên đem Khúc ôm vào lòng, cả cơ thể Khúc Thủy mất trọng tâm ngã thẳng vào lòng ngực hắn.
"Ước gì em trở thành bà xã của anh, em lớn lên đẹp như này, eo nhỏ, chân dài, mông vừa to vừa mềm làm anh thích muốn chết nha"
Lạc Đông càng nói càng hăng say, lúc gần sát Khúc Thủy mùi rượu phả lên khuôn mặt đỏ bừng của cậu, làm cho cậu vừa nóng vừa ngứa.
"Ca... anh," Khúc Thủy trong lòng vui vẻ cực kì, Lạc Đông nói muốn cậu làm bà xã của hắn, nhưng mà lời nói lộ liễu có chút khó nghe nên cậu không biết trả lời làm sao, chỉ có thể một tay ôm lấy cánh tay đang ôm cậu phía sau, một tay khác nắm lấy cổ áo Lạc Đông.
"Tiểu Thủy như thế nào được nuôi lớn, da làm sao vừa mềm lại vừa trắng như vậy, hửm?" Một bên hỏi một bên dùng bàn tay to rộng vuốt ve qua lại, khuôn mặt nhỏ của cậu bị bàn tay to xoa nắn đùa giỡn tựa hồ giây tiếp theo liền sẽ bị xoa trầy da.
"Ngô ~" Khúc Thủy nhịn không được bật ra tiếng thở dốc.
"Thật mềm a!" Lạc Đông cảm thán một tiếng rồi di chuyển cái mũi hướng lên trên, hít một hơi thật sâu, lại phun nhiệt khí trên mặt Khúc Thủy. Dùng cái mũi tiếp tục đưa đẩy cọ xát, hơi thở đan xen, không khí ái muội dường như sắp hít thở không thông.
"Ha~" chóp mũi Lạc Đông đυ.ng cánh mũi Khúc Thủy, lại từ gương mặt di chuyển đến hốc mắt, làn da mẫn cảm bị mùi rượu vây dính, Khúc Thủy dùng sức ngăn chặn cái mũi Lạc Đông, cả người cũng không dám động đậy.
"Ba~ ba~" rốt cuộc kết thúc khi dễ cái mũi, Lạc Đông lại bắt đầu dùng miệng điên cuồng hôn lên, không hề thương tiếc mà mυ'ŧ vào, phát ra tấm tắc tiếng nước.
Khúc Thủy bị làm cho tê dại. xụi lơ nhỏ giọng rêи ɾỉ. "Ô~ a... đừng, ô~"
Nhưng Lạc Đông vốn cũng không định buông tha cậu, đồ vật của chính mình tất nhiên phải hảo hảo đùa bỡn.
"Cái miệng nhỏ của Tiểu Thủy sao nóng vậy nha." Ngón tay cái hung hăng vẽ vòng, ấn lên cánh môi Khúc Thủy, "Ngô ưm~" Khúc Thủy hoàn toàn không trả lời nổi. Lạc Đông đem cái mũi cọ cọ đẩy vào giữa hai cánh môi nóng bỏng.
"Không được, quá khô (*), ca phải để cho em dùng nước miếng hấp nhuận, hiện tại liền cho em liếʍ ướt nó!"
(*) chắc ý là nói môi ảnh khô quá =)))
Lạc Đông thở hổn hển không đợi Khúc Thủy trả lời mà âm thầm tự quyết định, hắn dùng bờ môi dày khô ráp của mình đem cánh môi trên của Khúc Thủy hút vào trong miệng, mạnh mẽ toát lộng, còn vươn đầu lưỡi chen vào giữa hai hàm răng đỉnh nhập, loát động qua lại.
"Ưʍ...ưm~" Khúc Thủy lắc đầu có chút kháng cự.
Lạc Đông mắt điếc tai ngơ tiếp tục cắи ʍút̼, cơ hồ muốn nuốt vào, thời điểm buông ra môi trên Khúc Thủy có chút hơi sưng lên. "Ha a~ ha~" Khúc Thủy há miệng thở dốc, đầu óc ngày càng trống rỗng.
"Lại đây, liếʍ liếʍ cho anh." Nói xong vươn đầu lưỡi linh hoạt bắt đầu liếʍ láp môi Khúc Thủy, một bên còn phun nhiệt khí, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ. Đùa nghịch đầu lưỡi thật thoải mái, hắn bắt đầu làm càn tấn công gương mặt Khúc Thủy, Khúc Thủy nơi nào chịu được kiểu chơi đùa tình thú như vậy.
"Ca... a~ quá, quá sắc tình ~"
Khúc Thủy càng ngượng ngùng càng làm Lạc Đông hưng phấn, hắn giống chó săn mà ra sức liếʍ láp, nước miếng dính đầy khuôn mặt nhỏ của Khúc Thủy, làm Khúc Thủy không ngừng da^ʍ kêu.
"Ha a~ a~" Cả cơ thể Khúc Thủy đều có chút kích động run rẩy lên.
"Mau, mau há miệng ra, để ca nếm thử hương vị của em."
Khúc Thủy vẫn còn đang trong dư vị cao trào do ban nãy bị tập kích bất ngờ, do dự mà ôm lấy Lạc Đông, ngượng ngùng hé miệng.
"Ngoan nào" Lạc Đông dùng hông đỉnh đỉnh phía trước.
Khúc Thủy không chịu nổi hắn dụ hống, phối hợp hé ra cánh môi, Lạc Đông nhìn đến đầu lưỡi nhỏ hồng nộn bên trong thì như bị ma nhập, đem ngón tay tiến vào mà quấy loạn.
"Ngô~ ngô~" làm cho Khúc Thủy nước miếng chảy ròng ròng, chảy tràn xuống cằm, Lạc Đông liền nghiêng đầu một ngụm đem nước miếng hút vào trong miệng. Đùa bỡn một hồi hắn nút lấy đầu lưỡi nhỏ linh hoạt mà hít hà.
"Tiểu Thủy, thật là ngọt"
"Ưʍ... ân... ân..." Khúc Thủy nói không ra lời chỉ có thể hừ hừ biểu đạt ý nghĩ của chính mình.
"Ngoan, ca muốn ăn đầu lưỡi của em." Nói xong liền buông ra tay, dùng miệng bao lấy cái lưỡi hương diễm hung hăng gặm cắn.
"A... ha a~" Đầu lưỡi Khúc Thủy đã tê chịu không nổi, nước bọt không tự giác tràn ra, theo khóe miệng chảy ròng đến cần cổ. Hạ thân bên dưới cũng đã bắt đầu chảy nước, bàn tay to của Lạc Đông đã vói vào quần ngủ của cậu mà không ngừng xoa nắn mông thịt.
Căn phòng vốn an tĩnh càng khiến thanh âm nút lưỡi chùn chụt đầy kí©ɧ ŧìиɧ trở nên rõ ràng.
"Tiểu Thủy, có thích anh hay không? Hử?"
"Ân a~, thích", Khúc Thủy há miệng vươn đầu lưỡi đáp lại, đồng thời dùng tay vuốt ve sau cổ Lạc Đông, tựa hồ vô cùng hưởng thụ môi lưỡi đan xen.
"Vậy dùng đầu lưỡi của em mát xa cho anh" Lạc Đông buông ra đầu lưỡi nhỏ của Khúc Thủy, nhìn về phía cậu, chờ đợi cậu thực hiện động tác tiếp theo.
Khúc Thủy đối với Lạc Đông vốn dĩ chính là khát khao cùng ham muốn, cho dù lại mất mặt cũng sẽ thỏa mãn hắn. Huống chi cậu cũng tưởng cùng Lạc Đông làm những việc thân mật nhất trên thế giới, những việc chỉ riêng hai người bọn họ mới có thể làm.
Cậu thật cẩn thận tới gần Lạc Đông, hôn một cái lên môi đối phương, bắt đầu dùng đầu lưỡi liếʍ râu trên cằm Lạc Đông, "Ha~" thở nhẹ một tiếng, từng chút từng chút hướng lên trên, đầu lưỡi chậm rãi liếʍ lên khuôn mặt góc cạnh, lông mi dày của Lạc Đông.
"Lại đây!" Lạc Đông một phen kéo Khúc Thủy qua, đem đầu lưỡi mạnh mẽ vói vào bên trong khoang miệng Khúc Thủy quấy đảo.
"Ân a ~ ân, ngô ~" Khúc Thủy không còn cố nén nhịn, hai người đều phát ra âm thanh thỏa mãn. Nước miếng chảy ra lại bị Lạc Đông liếʍ trở về luồn tới trong miệng Khúc Thủy, ép cậu nuốt xuống, Khúc Thủy gần như sắp bị đống nước bọt làm cho sặc.
"Ha a~ ca~ ưm, em rất thích ~ thích anh"
"Anh cũng thích em." Lạc Đông quấn lấy đầu lưỡi Khúc Thủy đưa tới trong miệng chính mình ngậm lấy, dùng hàm răng khẽ cắn vài cái đáp trả.
"Tiểu Thủy, tiểu tức phụ của anh! Mau ăn đầu lưỡi của anh, uống nước miếng của anh nữa, ba, ba~" Lạc Đông nói xong một phen tụt xuống quần ngủ Khúc Thủy, đánh hai cái bốp lên mông cậu.
Khúc Thủy trong lòng vô cùng vui vẻ chấp nhận thân phận.
"Thật xấu hổ~"
"Tiểu Thủy, ca khát, em uy ca uống bia. Dùng miệng đút, ca muốn uống trong miệng em."
Khúc Thủy dùng miệng hàm chứa bia, bắt chước Lạc Đông môi khẽ nhếch, dán bên môi hắn đem bia đổ vào trong miệng đối phương. Lạc Đông uống xong, liền bắt đầu một đường cuồng hôn, lột ra áo ngủ Khúc Thủy, lưu lại một đường dấu hôn từ phần cổ đến bả vai cậu.
Hết chương 7.
Edit chương này xong thành người em gái bị trúng lời nguyền luôn huhu =)))))))