Phòng tập luyện trong, không ngừng phát ra âm thanh đánh đấm, đôi khi đồ dụng xung quanh sẽ vang lên thật to, như thiên lôi oanh tạc. Hai người đứng ở sàn võ đài, hừng hực khí thế đánh đến làm ngoại nhân cảm thấy sợ hãi lực đạo vung ra
Nhan Bạch Vũ lau trên trán mồ hôi, giảo hoạt khoá đối phương chân, ngã người đè lên đối phương, siết lấy đối phương cổ, đến khi nam nhân suyễn khí xanh mặt
"Từ bỏ, từ bỏ, thiếu tướng!" Nam nhân vỗ vỗ cánh tay vẫn còn đang siết mình cổ, tựa như chậm một giây nữa thôi hắn có thể chết ngạt bất kỳ lúc nào
"Biết sai?" Nhan Bạch Vũ lạnh lùng nói, vẫn không chịu buông
"A, ca biết sai rồi, ni mã, muội đừng siết chặt như vậy chứ, ngạt chết ca rồi!" Nam nhân mặt đỏ bừng bừng, hắn thiếu tướng là một mảnh khảnh nữ nhân nhưng là sức lực kinh người nữ nhân a
"Hảo! Tha cho anh lần này, nếu còn lần sau tôi sẽ đánh cho phụ mẫu anh nhìn không ra, Dương Minh Tề!" Nhan Bạch Vũ thả lỏng cánh tay, lạnh băng ngữ khí làm cho hắn cảm giác có uy áp vô hình khống chế, ôm cổ thở hồng hộc
Thiên a. Dương Minh Tề hắn chỉ mới trêu chọc cấp dưới mỹ nữ của Nhan Bạch Vũ chút thôi, nào ngờ Nhan Bạch Vũ không chút niệm tình xưa đá hắn mười cước còn lôi hắn vào phòng tập luyện đấu võ, chính là ai cũng biết từ xưa đến nay hắn có đấu lại Nhan Bạch Vũ đâu?
Khóc không ra nước mắt. Dù gì năm đó cũng từng là chiến hữu nha, bất quá chỉ khác hạm đội thôi. Lâu ngày nhớ nhung muốn thăm Nhan Bạch Vũ xem cô đã sống chết ở E thị ra sao rồi, chính là bước vào nơi này địa phương thật quá nhiều tuyệt sắc mỹ nữ đi, hơn cả quân khu nơi ấy. Hắn nổi tà tính ngoạn ngoạn, trùng hợp Nhan Bạch Vũ đang ở phòng họp đi ra thấy hắn giở trò với cô cấp dưới, liền phi thân đá hắn
Chi cục tổng quân đội có ai dám đứng ra ngăn cản hai người không? Tất nhiên là không? Người đó là bọn họ tài ba thiếu tướng nha, cấp dưới mỹ nữ còn đối Nhan Bạch Vũ phát si mê thần sắc
Thôi được rồi, hắn thừa nhận là bản thân sai lầm. Nhưng Nhan Bạch Vũ có cần ra tay nặng như vậy không? Khóc thút thít...
"Dương Minh Tề! Anh bây giờ là đại tá, đối công tác nghiêm cẩn một chút!" Nhan Bạch Vũ chỉnh lại bạch sắc áo sơ mi, nắm lấy dày nặng quân trang treo trên chiếc ghế gần đó khoác lên người. Uy nghiêm bức nhân
"Ai, biết, biết. Nhưng nó ngấm vào cốt tuỷ rồi làm sao bây giờ nha. Trừ phi muội bắt ca đi phẫu thuật thay xương cốt!!!" Dương Minh Tề nhãn thần sáng lên, cường tráng nam nhân tựa như con chó nhỏ phẩy đuôi giống nhau. Ách, đừng nghĩ hắn như vậy chứ, hảo thương tâm!
"F thị quân khu bên đó dạo này thế nào?" Nhan Bạch Vũ ném cho Dương Minh Tề điếu thuốc, tựa lưng vào ghế rít một ngụm
"Ha hả, Tiểu Vũ Vũ a, tất nhiên là bị ca quản tốt, có vài cái phú nhị đại thành phần vừa vào lập tức bị ca đá đít đi lao công!" Dương Minh Tề đến từ quân nhân hào sảng cười, phú nhị đại cái gì, vào quân đội ai cũng bình đẳng như nhau thôi
"Ngược lại là muội nha, Tiểu Vũ Vũ, nghe nói vừa đến E thị không lâu liền dây vào mỹ nữ tổng tài nào đó!" Dương Minh Tề nhướn mày, nhả một ngụm khói
"Anh tin tức rất nhanh? Nhàn rỗi quản chuyện thiên hạ?" Nhan Bạch Vũ lạnh lùng nói, nguy hiểm xám tro con ngươi híp lại
"Ai, ai, Tiểu Vũ Vũ a, còn không phải đám cấp dưới thích buôn chuyện phiếm của muội, ca vừa bước vào liền nghe vậy, ca vô tội!" Dương Minh Tề rụt người, bao nhiêu năm rồi, mỗi khi nhìn vào Nhan Bạch Vũ xám tro con người đều khiến hắn kinh hoảng thất thố
"...."
Nhan Bạch Vũ trầm ngâm, mặt đã đen đến cực điểm. Dương Minh Tề ha hả cười, cửa phòng tập luyện có người gõ, Nhan Bạch Vũ 'ân' một tiếng
Ngoài cửa bước vào là nam nhân thanh tú, cười xán lạn. Giang Luật thành công hoàn thành xuất sắc Nhan Bạch Vũ giao nhiệm vụ, sạch sẽ thu thập phía nam tiểu hắc bang, lập chiến công lần đầu trong đời
"Hoàn hảo sao?" Nhan Bạch Vũ rít một ngụm thuốc, hỏi
"Báo cáo thiếu tướng! Tôi nhiệm vụ hoàn thành, hôm nay trở về lập tức viết trình báo!" Giang Luật giơ tay lên trán, bộ dáng nghiêm túc nói
"Hảo! Cậu có thể trở về nghỉ ngơi!"
"À, báo cáo thiếu tướng, toàn thể quân khu E thị đang đợi cô đến kiểm tra!" Giang Luật như nhớ ra điều gì nói
"Mấy giờ tôi có thể đến?"
"Báo cáo, 1 giờ trưa!"
"Ân, cậu lui ra đi, có chuyện gì tôi sẽ gọi" Nhan Bạch Vũ rít một ngụm thuốc, nhàn nhạt nói
Giang Luật hướng Nhan Bạch Vũ gật đầu cũng không đối Dương Minh Tề gật đầu còn dùng khinh bỉ nhãn thần liếc hắn, Dương Minh Tề lần đầu bị vậy đối đãi đâu. Ở quân khu F thị thân thủ hắn chỉ đứng sau Nhan Bạch Vũ a, mọi người đều đối hắn kính nể, chắc hẳn tiểu bạch kiểm kia đã biết bản thân chuyện đi. Hảo mất mặt!!!
Nhan Bạch Vũ sau khi Giang Luật đi ôm bụng cười ngất. Dương Minh Tề nhịn không được mắng cô lưu manh, hừ hừ ca lâu ngày thăm chiến hữu thế nào bị chiến hữu làm không còn mặt mũi ở E thị đâu!!!
Này tin nếu truyền đến phương Bắc F thị hẳn sẽ bị đám cấp dưới cùng hạm đội trưởng đem ra cười ngất!
"Dương Minh Tề, có muốn đi một chút E thị quân khu?" Nhan Bạch Vũ hỏi
"Tốt! Dù sao ca cũng buồn chán!" Dương Minh Tề giả vờ che miệng ngáp, vẻ mặt chán ghét ngốc ở nơi này
Tả thị.
Tổng tài phòng.
Tả Ngôn Nhiên lật văn kiện nhưng tâm chung quy không treo ở công tác, hồi ức một tuần trước không ngừng lập đi lập lại trong đầu Tả Ngôn Nhiên, khiến nàng không cách nào chú tâm đến công tác
Bước chân vào thương trường nhiều năm, không ít lần bị ám sát, Tả Ngôn Nhiên so Tống Ân Tuyên đề phòng ngoại nhân nhiều lắm, tỷ như khi gặp một người, đừng nhìn nàng thờ ơ băng lãnh mà nghĩ nàng không chú ý xung quanh, thật ra nàng rất cảnh giác
Nhan Bạch Vũ cử chỉ, ngôn từ rất lễ phép, sạch sẽ thoạt nhìn thì như bao phú nhị đại khác. Nhưng Nhan Bạch Vũ quỷ dị thân thủ khiến nàng hoài nghi, thân thủ nàng so với đám sát thủ ám sát nàng còn muốn hảo
Liệu Nhan Bạch Vũ tiếp cận Tống Ân Tuyên là thật tâm yêu vẫn là có ý đồ nhắm vào Tống Ân Tuyên. Ánh mắt Nhan Bạch Vũ tuyệt đối không bình phàm, nguy hiểm!
Tả Ngôn Nhiên hàng mi dài chớp, nhấp một ngụm cà phê đen, huyệt thái dương giật giật. Hay là nàng suy nghĩ quá nhiều! vị đạo trên người Nhan Bạch Vũ kỳ thực thơm ngát phóng khoáng sẽ không huyết tinh vị đạo
Tư liệu điều tra cho thấy Nhan Bạch Vũ thực sự chỉ là quản lý nho nhỏ, ngoài ra cái gì cũng không tra được. Quá mức kỳ quái tư liệu...
Tả Ngôn Nhiên xoa huyệt thái dương, mi tâm giãn ra. Có chút chờ mong gặp lại Nhan Bạch Vũ cùng cô đối chiến, ngoài cửa có người gõ
"Vào đi!" Tả Ngôn Nhiên lấy lại băng lãnh hình tượng, nghiêm túc ký văn kiện
Hạ An Tiêu, nàng tiểu thư ký bước vào, mở ra máy tính bảng, đưa tay dò những cuộc hẹn được an bài
"Tổng tài, ba giờ chị có buổi ăn cơm cùng Vũ tổng, địa điểm là xx nhà hàng!" Hạ An Tiêu biết tổng tài dạo này hay trầm tư, nghĩ nàng có mới bạn gái nên không tập trung công tác
"Hảo!" Tả Ngôn Nhiên nhàn nhạt nói, tay vẫn ký văn kiện, nàng còn bảy sấp giấy tờ phải giải quyết đâu!!! Thật sự bận chết đi!!!
Tả Ngôn Nhiên ở trong lòng thổ tào, ngoài mặt vẫn lạnh lùng khí phách. Hạ An Tiêu không phiền nàng làm việc, gật đầu đi ra khoá cửa
E thị, quân khu.
Chói chang thái dương soi rọi, dưới sân tuổi trẻ quân nhân 'một, hai' hô lớn, quanh bụng cột theo bánh xe lớn chạy vòng quanh sân, khuôn mặt họ lấm lem, mồ hôi ướt đẫm bộ đội trang phục. Nhiệt huyết nhưng không chút suy giảm
Nhan Bạch Vũ, Dương Minh Tề khoanh tay xem bọn họ thao luyện.
"A, như vậy có phải quá nhẹ nhàng rồi không? Nhìn những tên ẻo lả kia chạy thật ngứa mắt!!!" Dương Minh Tề giậm chân phun ra một câu, Nhan Bạch Vũ trừng mắt hắn mới ngậm miệng lại
Một viên chỉ huy thổi một hồi còi, ý bảo bọn họ tập trung. Tuổi trẻ quân nhân thở hồng hộc, thẳng tắp lưng chạy đến đội của mình xếp thành sáu hàng
Dưới con mắt nghi vấn của toàn thể quân khu, Nhan Bạch Vũ cao ngất bóng người bước lên phía trước. Viên chỉ huy giơ lên quân nhân chào, nghiêm nghị hướng bọn họ nói:
"Toàn thể nghiêm!"
Lập tức tất cả đều giơ lên quân nhân chào, năm giây sau thả tay xuống
"Đây là chúng ta thiếu tướng. Tham mưu trưởng Chi cục tổng quân đội E thị, sau này chúng ta quân khu sẽ do thiếu tướng phụ trách"
"Sách, nữ nhân trói gà không chặt này là thiếu tướng? Hơn nữa còn đảm nhiệm chúng ta quân khu, có phải hơi quá!" Tiểu bạch kiểm nam nhân xem ra dáng dấp là phú nhị đại nhập ngũ, bĩu môi nói kéo theo nhiều thanh niên nhỏ giọng nghị luận
Viên chỉ huy xanh mặt, tên kia nhưng là phó thị trưởng con trai thứ, kiêu ngạo thiếu gia
Dương Minh Tề cười lạnh muốn tiến đến dạy dỗ hắn bài học thì Nhan Bạch Vũ ngăn lại hắn, từng bước từng bước như oanh động cả mặt đất, khí thế bức nhân chói mắt, lúc tiểu bạch kiểm nam nhân còn đang dĩnh môi đắc ý. Nhan Bạch Vũ vô thanh vô tức phóng đại trước mặt hắn khiến hắn kinh hách giật mình, vô hạn sâu thẳm xám tro đồng tử nhìn thẳng hắn, hắn như con mồi của nàng không thể thoát thân, cỗ uy áp huyết tinh vô hình khiến người khϊếp đảm
Toàn thể quân khu trong không khí trầm xuống tới, tuổi trẻ quân nhân dưới tiết trời nóng nực cũng quên mất ánh dương quang thiêu đốt, một thân mồ hôi lạnh nhìn Nhan Bạch Vũ chỉnh đốn Trần Sính trắng bệnh mặt mũi
"Nữ nhân sao không thể làm thiếu tướng? Nữ nhân sao không thể đảm nhiệm quân khu đây? Hửm, tôi nói đúng không, Trần thiếu gia!" Nhan Bạch Vũ vỗ hai bả vai hắn cười nói, rung trời lệch đất lực đạo. Trần Sính biết nụ cười này có bao nhiêu nguy cơ đâu..
"Là, là, thiếu tướng! Cô nói đúng!" Trần Sính giơ lên quân nhân chào, ngữ khí run rẩy nói, hai bắp đùi mềm nhũn muốn quỵ xuống
Nhan Bạch Vũ cười cười, hướng toàn thể học viên rành mạch nói:
"Tôi là Nhan Bạch Vũ, kể từ hôm nay sẽ phụ trách quân khu E thị. Rất hân hạnh làm quen!"
"Hoan nghênh thiếu tướng!"
"Hoan nghênh thiếu tướng!"
Tuổi trẻ quân nhân chấn động hò hét, vang trời vỗ tay. Dương Minh Tề trước khi rời quân khu quăng cho bọn họ một câu khiến bọn họ đời này khó quên
"Năm xưa có một nhiệt huyết nữ quân nhân, nàng được mọi người truy phong Quỷ Nhãn, trong một ngày đêm phá tan phía Tây hắc đạo, một phát súng xuyên thẳng sát thủ cấp SS đầu, một tay bảo hộ thủ tướng, một tay cầm trường kiếm gϊếŧ địch!"
Toàn thể quân khu thán một tiếng, sát thương lời nói in tạc bọn họ đại não, thẳng tắp giơ lên quân nhân chào tiễn Nhan Bạch Vũ và Dương Minh Tề
Ngồi trên Nhan Bạch Vũ siêu xe thể thao, Dương Minh Tề cười lạnh
"Tưởng thế nào, thì ra chỉ là một ăn chơi trác táng thiếu gia. Chỉ giỏi đấu võ mồm, dọa một chút liền mềm nhũn! Ha hả"
"E thị kinh tế phồn hoa, khó trách. Đa số đều là phú nhị đại!"
"Tiểu Vũ Vũ, ca cái bụng trống rỗng, có thể đi ăn chứ?" Dương Minh Tề thành thật vỗ bụng, quân nhân luôn tiêu hao năng lượng rất nhanh
"Kia nhà hàng thế nào?" Nhan Bạch Vũ nhìn sang nhà hàng lộng lẫy phía bên kia đường
"Cái nào cũng hảo, ca chỉ muốn lấp đầy bụng!" Dương Minh Tề ủ rũ dựa vào ghế
Nhan Bạch Vũ dừng xe ở trước nhà hàng, cô thấy chiếc Ferrari trắng đậu ở đó, thấy quen mắt nhưng không nghĩ ngợi nhiều cùng Dương Minh Tề bước vào nhà hàng có tên "Triêu Nhạc Tửu Điếm" phong cách cổ xưa, bảng hiệu long bay phượng múa, không gian nhà hàng trang nhã, bởi vì buổi trưa nên rất ít người
Dương Minh Tề theo nhiều năm trước chiến hữu thói quen, choàng một tay qua vai Nhan Bạch Vũ, hào sảng cười. Nhan Bạch Vũ cũng không đẩy hắn ra, cô biết Dương Minh Tề đối mình chỉ đơn thuần là chiến hữu, ca ca muội muội mà thôi
Tả Ngôn Nhiên ngồi ăn cơm cùng nam đối tác. Vũ thị, Vũ Sinh Phu. Nhìn hắn thao thao bất tuyệt nàng cảm thấy mệt mỏi, nghe thấy nam âm tiếng cười vang trong nhà hàng, nàng ngẩng đầu lên, hai tròng mắt mở to hết cỡ
Cao ngất anh khí nữ nhân được chiều cao không sai biệt lắm tuấn tú nam nhân thân mật khoác vai, này cảnh tượng có chút mạc danh kỳ diệu
Nhan Bạch Vũ cùng khác nam thân cận! Không phải nàng là đồng tính luyến ái sao? Chẳng lẽ là lưỡng lưỡng...
Tả Ngôn Nhiên vô pháp kiềm chế nội tâm loạn lạc. Đối với việc Nhan Bạch Vũ một chân đạp hai thuyền rất chán ghét, nàng lạnh lùng khí tràng bức Vũ Sinh Phu thoái lui, tuyệt nhiên câm miệng
"Nhĩ hảo! Tả tổng!" Nhan Bạch Vũ đảo mắt liền thấy tây trang chức phục cao lãnh nữ nhân ngồi ở đối diện bàn, đẩy Dương Minh Tề ngơ ngác ra. Chỉnh lại cổ áo sơ mi hỗn độn, tuấn mỹ anh khí làm ngoại nhân thét chói tai. Nhan Bạch Vũ hướng Tả Ngôn Nhiên nhàn nhạt cười
"A, nguyên lai đây là Tiểu Vũ Vũ trong truyền thuyết mỹ nữ tổng tài sao?" Dương Minh Tề thất kinh reo lên, giây sau phát hiện mình làm sai chuyện liền bưng miệng
Thanh âm của hắn như muốn phá nát nhà hàng giống nhau, Nhan Bạch Vũ triệt để đen mặt.
"....."
!!!!!!!!