Đêm đó, các nàng chia ra hai nhóm. Kỳ Nhược Linh, Diệp Nhã Viên ở lại căn nhà nghiên cứu chế tạo dược. Hạ Phỉ Lan, Viên Tảo Lam Giai, Cận Dĩ Tường ba người tìm hang ổ bọn chúng
Theo như Bạch Hổ thao thao bất tuyệt, Viên Tảo Lam Giai đoán, khu vực có ngựa gỗ và nhà banh chỉ có mỗi công viên giải trí thôi. Vừa vặn, bên này cây cầu có một công viên giải trí đã bỏ hoang từ mấy năm trước
Địa phương đó cách không xa, bây giờ trời đã tối, đèn đường đều hỏng nặng, cháy nổ, Hạ Phỉ Lan thi triển quang hệ dị năng, thắp sáng cả đoạn đường. Trên đường tránh không thoát việc đυ.ng độ ma thú cấp thấp
Bọn chúng thấy Bạch Hổ liền giương nanh múa vuốt gầm gừ:
"Bạch Hổ, ngươi dám phản bội tổ chức!"
Bạch Hổ tru lên một tiếng, thủy hệ dị năng bùng phát, phóng vào Ma Tước:
"Ta đã lập khế ước máu với chủ nhân, thề một đời trung thành với nàng, tổ chức kia chỉ làm sa đoạ các ngươi thôi, thức tỉnh đi!"
Bạch Hổ cân hết cả đám Ma Tước, bên này đám người Cận Dĩ Tường nghênh chiến linh thú nhất đẳng, Thanh Xà Mạn Thổ. Từ ngàn xưa đến nay, loài rắn luôn âm hiểm độc địa nhất, Thanh Xà Mạn Thổ còn độc hơn loài rắn bình thường gấp trăm lần, nọc độc của nó sẽ thiêu sống con người thành tro
Nó ẩn cư dưới lòng đất, dựa vào nhiệt độ của người đang di chuyển trên bề mặt mà phá kén xông lên. Cận Dĩ Tường hừ lạnh, nó thuộc thổ hệ dị năng nên hoả, lôi đánh vào sẽ không phát huy uy lực nhiều lắm, ân, băng hệ nếu kết hợp với mộc hệ thì còn gì bằng
Cận Dĩ Tường nếu ra tay tiêu diệt Thanh Xà Mạn Thổ thì quá dễ dàng cho cô rồi, các nàng cũng có đủ tư chất a. Cận Dĩ Tường hướng Hạ Phỉ Lan, Viên Tảo Lam Giai hô:
"Phỉ Lan, Tiểu Giai tỷ, kết hợp băng hệ và mộc hệ của hai người lại, tung băng mộc cầu vào người nó"
Hạ Phỉ Lan, Viên Tảo Lam Giai nghe Cận Dĩ Tường cao kiến, đồng dạng gật đầu. Hạ Phỉ Lan thi triển băng hệ, Viên Tảo Lam Giai thi triển mộc hệ, chùm sáng băng lãnh hoà cùng dây leo gai nhọn, uy lực dị thường to lớn, băng mộc cầu phóng thẳng vào tầng phòng ngự kiên cố của Thanh Xà
Đất đá đổ vỡ lan tràn ra đường, Thanh Xà Mạn Thổ bị thụ thương, thân chảy ra máu tươi, nó phè phè cái lưỡi xanh lục, trườn thân lê trên mặt đất muốn hướng Hạ Phỉ Lan, Viên Tảo Lam Giai hạ độc
"Tiểu Giai tỷ, Phỉ Lan, hai người mau tránh ra, để em thu thập nó" Cận Dĩ Tường vung Đoạn Hồn ma kiếm, nhắm ngay đầu Thanh Xà mà bổ vào
Đêm tối mờ mịt, một tiếng rên thê lương xé tan bầu trời, thân mình Thanh Xà giật giật, cái đầu hoá tro tàn chuyển oán khí được Đoạn Hồn ma kiếm hấp duẫn. Cận Dĩ Tường đã toan chém cái đuôi dài thoàng của nó nhưng Viên Tảo Lam Giai ngăn lại
"A Tường, chị nghe Nhược Linh nói, máu của Thanh Xà Mạn Thổ rất quý hiếm, có thể chữa được bách bệnh, thành phần của loại thuốc kia cần thứ máu này hơn nữa giữ lại trong tương tai sẽ giúp ích cho chúng ta rất nhiều"
Cận Dĩ Tường thấy hợp lý nên thu thân của Thanh Xà vào không gian chứa đồ, Bạch Hổ cũng đã thu thập xong bọn Ma Tước. Chưa đầy nửa tiếng đồng hồ sau, các nàng tới được công viên giải trí
Viên Tảo Lam Giai hỏi Bạch Hổ, vì nó hơn ai hết am hiểu nơi này:
"Ngươi biết nơi nào bọn chúng ẩn náu?"
Bạch Hổ mờ mịt nói: "Ân, có hai nơi bọn hắn thường đến, một là ở dưới căn hầm trong ngôi nhà gương. Hai là hầm ẩn sau khu vệ sinh, cả hai nơi đều như mê cung một dạng tôi cũng chẳng biết rõ đường"
Cận Dĩ Tường nhíu mày: "Bạch Hổ, ngươi hộ các nàng đi căn hầm sau khu vệ sinh"
Viên Tảo Lam Giai, Hạ Phỉ Lan cả kinh:
"A Tường, em"
Cận Dĩ Tường ôn nhu cười: "Chị và Phỉ Lan, ai đi một mình em cũng đều lo lắng, nếu có chuyện gì xảy ra hãy để em gánh chịu"
"A Tường..."
"Ngoan, nghe lời, Bạch Hổ đưa các nàng đi, các nàng có mệnh hệ gì, ngươi đừng trách ta độc ác" Bạch Hổ khóc không ra nước mắt, chủ nhân của nó là Viên Tảo Lam Giai mà, người này suốt này đối nó ra lệnh, ô ô
Các nàng nhìn Cận Dĩ Tường hồi lâu, xoay người đi theo bước chân Bạch Hổ. Cận Dĩ Tường quan sát phụ cận, nơi này vắng tanh không một bóng người, xương cốt đều cảm thấy lạnh lẽo
Cận Dĩ Tường nheo mắt, đồ chơi hay hàng rào sắt bỏ bê quá nhiều năm mà hoen gỉ rồi. Giữa bốn bề yên ắng, nhà gương sừng sững trước mắt Cận Dĩ Tường, từng mảng gương sáng chói đan xen phản chiếu nhiều chiều hình ảnh của Cận Dĩ Tường, đem đến cho người ta cảm giác ớn lạnh khi bước vào
Cận Dĩ Tường khi còn ở Trái Đất, thứ cô ghét đứng sau nam nhân là nhà gương, nó rất không chân thật. Cận Dĩ Tường thi triển đầu ngón tay thành một đóm lửa nhỏ, đủ để soi sáng nhà gương
Phụ cận những chiếc gương đều y hệt nhau, cái nào cũng giống cái nào nên rất khó phân biệt thật giả. Cận Dĩ Tường nhắm mắt cảm nhận năng lượng, dùng vô hệ nhìn thấu vạn vật, cô theo vô hệ chỉ dẫn, tiến đến đẩy ra chiếc gương phía trước, bên trái
Hệ thống cơ quan mở ra không gây chút tiếng ồn nào, nhẹ nhàng như lông vũ. Phía trước có bậc thang dẫn xuống, xuống một đoạn, dãy hành lang có ánh đèn thắp sáng, hai bên là hàng dài căn phòng trống
Cận Dĩ Tường cứ tiếp tục đi theo vô hệ thần sầu chỉ dẫn, thoáng chốc đã đi hơn đoạn khá dài, có ba cánh cửa lớn trước mặt, là cái nào?
Cận Dĩ Tường chọn mở cánh cửa bên trái, tâm như rét lạnh khi thấy quang cảnh bên trong, người bị bỏ trong l*иg kính, mười kiêm tiêm ghim vào khắp cơ thể họ, từng bộ phận trên cơ thể người bọn chúng cũng đem đi thử nghiệm, mùi hôi thối buồn nôn của xác chết truyền vào khoang mũi Cận Dĩ Tường khiến cô càng thêm sinh khí
Sột soạt thanh âm bên dưới vọng lên, Cận Dĩ Tường ghé vào lan can nhìn xuống. Nữ nhân quần áo bất chỉnh bị đưa lên bàn phẫu thuật, hai tay hai chân bị các xiềng xích trói buộc
"Đã chuẩn bị xong sao?" Thanh âm khàn khàn của nam nhân truyền vào tai Cận Dĩ Tường
"Xong rồi ạ, đây là mẫu thử của Sinh chuyển tới" Một tên đưa một cây kim tiêm lớn cho hắn
Khi hắn sắp sửa tiêm lên người nữ nhân thì một cỗ lực lượng kinh người đá văng hắn vào thành tường. Cận Dĩ Tường vô cùng đau lòng khi phải thấy cảnh Phó Chỉ Dung mê man nằm trên bàn phẫu thuật
"Mày là kẻ đã bắt nàng đến đây?"
Lão cố gượng sau lưng tan vỡ: "Mày là ai, dám bước vào nơi của bọn tao, mày chán sống rồi phải không"
Cận Dĩ Tường cuồng tiếu cười: "Ha hả, nữ nhân của tao nằm trên đó, tại sao tao lại không được cấp quyền bước vào đây"
Lão cảm thấy huyết mạch bị uy áp bức nhân bóp cho nghẹt thở, vì cái gì bản thân là dị năng giả tử cấp bát đẳng không cách nào khống chế nguồn uy áp này, hắn xác định nó đến từ người cao ngất kia
"Cận Dĩ Tường, lại gặp nhau rồi" Tử mỉm cười, nhãn thần che lấp sau tấm mặt nạ lạm phát si mê
"Tôi chỉ muốn kết thúc nhanh gọn, đây là do hắn chuốc lấy thôi!"
Cận Dĩ Tường uất nộ quát, Lão cảm thấy từng mạch máu đang sục sôi, oanh một tiếng, thân thể Lão bị Cận Dĩ Tường làm nổ tung, máu tươi văng tung toé nhơ nhớp vươn vãi, hiển nhiên nó một chút cũng không dính vào Phó Chỉ Dung nằm trên bàn phẫu thuật bởi vì đã được Cận Dĩ Tường thi triển lớp phòng hộ che chắn
Cận Dĩ Tường tháo bỏ xiềng xích đính trên tay nàng, bế ngang nàng lên trước con mắt tràn ngập ghen tuông của Tử
"Thế nào, cô muốn động thủ, tôi rất sẵn sàng nghênh đón cô"
Tử mím môi, gặp người đã là duyên, vì sao người đối ta lạnh nhạt. Tử tránh sang một bên, nhường đường cho Cận Dĩ Tường đi khỏi, nhãn thần nàng vẫn đăm đăm nhìn theo cho đến khi cô khuất dạng
Thời điểm ra ngoài, Cận Dĩ Tường thấy Hạ Phỉ Lan, Viên Tảo Lam Giai đang chiến đấu với nam nhân khác, chắc hẳn hắn gọi là Sinh đi, thân thủ so Tử và những tên kia mạnh hơn nhiều, còn có Hoa Huyên Thiển nằm gục ở gốc cây
Cận Dĩ Tường đặt Phó Chỉ Dung ngã lưng vào gốc cây, ôn nhu nói:
"Đợi tôi nhé, tôi sẽ xong việc ngay thôi"
Với vận tốc nhanh như gió xé, một nắm đấm thẳng rơi vào mặt Sinh. Riêng phần Viên Tảo Lam Giai, Hạ Phỉ Lan tất nhiên mừng rỡ, vì Cận Dĩ Tường đã trở lại, các nàng khó khăn lắm mới cứu được Hoa Huyên Thiển ra ngoài
Sinh xoa huyệt thái dương choáng váng, dùng tinh thần lực dò, di, dị năng giả linh cấp nhất đẳng sao có khả năng đả thương hắn được, nhãn thần chợt loé
Cận Dĩ Tường biết hắn thiên về kim hệ dị năng, cô liếʍ môi, thi triển hắc lôi dị năng, một kích ngạo ngễ thương đến Sinh, bản thân hắn là vật dẫn điện, xảy ra trọng thương là chuyện hết sức bình thường
Thấy Sinh đã nằm lăn quay ra đất, Cận Dĩ Tường cao giọng hô
"Hắc Báo Phá Lôi"
Hắc Báo Phá Lôi được chủ nhân triệu hồi, lập tức xuất hiện. Cận Dĩ Tường mang Phó Chỉ Dung ngồi lên lưng nó, bên kia Viên Tảo Lam Giai, Hạ Phỉ Lan đồng dạng ngồi lên lưng Bạch Hổ, các nàng phải tận lực giảm số năng lượng tiêu hảo không đáng kể
Sinh thấy Tử, gằn giọng quát:
"Mau đuổi theo"
Tử chậm chạp gật đầu, ước chừng năm phút sau, Tử trở về
"Ta bắt không được các nàng, xin lỗi"
Sinh rống lên: "Ngươi căn bản không đuổi theo bọn nó. Tử, ngươi tính làm phản?"
"Ta sẽ phục tùng và vĩnh viễn trung thành"
Sinh hừ lạnh: "Rút lui, nếu chuyện này lần sau còn phát sinh, ta sẽ nói với lão đại, hắn tuyệt đối không tha thứ ngươi, nghe rõ chưa"
Tử nhàn nhạt đáp lại: "Vâng, ta hiểu rồi"