Đẻ Thuê Cho Lạp Tổng [JenLisa]

Chương 16

Trân Ni nhắm mắt tận hưởng sự dịu dàng của Lệ Sa trên da thịt mình, tay cô vịn vào bồn rửa mặt, Lệ Sa thấy cô sắp ngã liền nắm lấy tay cô đặt lên người mình, Trân Ni mở to mắt bất ngờ vì hành động của Lệ Sa, tay rụt rè không dám chạm vào người cô

“Có thể”

Lệ Sa gật đầu với Trân Ni, cảm nhận bàn tay mình lướt lên thân hình săn chắc của cô, da thịt mịn màn khiến Trân Ni thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Lệ Sa nhấc chân Trân Ni lên gác lên vai cô, ngã người cô về sau, tay Lệ Sa chống lên thành bồn, cúi người hôn lên cô bé của Trân Ni đang co bóp bên dưới.

“Aahh~”

Trân Ni ưỡn người, tay luồn vào tóc Lệ Sa, cảm nhận đôi môi Lệ Sa đang lướt lên vùng thanh xuân của cô, bạch dịch được kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền rỉ ra dưới. Lệ Sa ôm lấy mông cô xoa nắn, lướt đường lưỡi dọc vào môi bé, tách ra đánh lưỡi vào hạt đậu nhỏ. Trân Ni run rẩy, cảm giác mà bấy lâu nay cô luôn nhưng nhớ.

“Ưmmm~~”

Tiếng thở gấp, ấm nóng của Lệ Sa phả vào cô bé cô đang sưng đỏ. Trân Ni bấu tay vào tóc Lệ Sa khi cô mυ'ŧ mạnh vào cô bé Trân Ni, hút hết những bạch dịch rỉ ra từ huyệt động. Trân Ni run rẩy, chiếc lưỡi Lệ Sa cứ liên tục càn quét bên dưới.

“Yêu em..”

“Ưmmm~~” – Cô phát điên, bên trong cô kêu gào khó chịu.

“Dừng lại… Lệ Sa… em ra mất”

“Ahhh~”

Lệ Sa nghe tiếng cô rêи ɾỉ bên tai mình, liền đánh mạnh vào hạt đậu nhỏ, cô hét lên một tiếng, ôm chặt lấy Lệ Sa, người run rẩy. Lệ Sa đứng dậy ôm cô, áp môi mình lên môi cô, trao cho cô những vị ngọt còn đọng lại. Tay Lệ Sa không yên vị vuốt ve lên thân thể đã trở nên mẫn cảm của Trân Ni.

“Ưmmm~~… đừng… Lệ Sa”

Cô không chịu đựng được sự vuốt ve của Lệ Sa, cao trào lúc nãy vẫn chưa ngưng bây giờ lại muốn thêm một lần nữa. Lệ Sa bỏ mặc lời nói của cô, hiện tại cô muốn ăn sạch Trân Ni, cô nhớ mùi cơ thể Trân Ni, nhịn một tháng đối với cô thật là kinh khủng.

“Ưmmm~~~”

Hai ngón tay Lệ Sa xâm nhập vào bên trong, Trân Ni ưỡn người đón lấy sự va chạm của Lệ Sa. Hai ngón tay cứ thúc mạnh vào bên trong, Lệ Sa nhấc lấy người Trân Ni, cô cong chân ôm lấy hong Lệ Sa

“Thêm được không?” – Lệ Sa ngước lên nhìn Trân Ni đang đê mê trong cơn ái tình, cô thấy Trân Ni gật đầu liền nhét thêm một ngón tay vào

“Ahhhh~~~”

“Chịu được không?”

Trân Ni gật đầu, thấy Lệ Sa vẫn còn rụt rè lo sợ cô bị đau, Trân Ni liền đẩy hong để huyệt động cô nuốt lấy ba ngón tay Lệ Sa. Lệ Sa vẫn để yên để Trân Ni nuốt lấy ngón tay mình, mặt vẫn ngước nhìn gương mặt Trân Ni ngữa ra tê dại, Lệ Sa biết Trân Ni đang bị kɧoáı ©ảʍ che lấp. Lệ Sa càng thêm hứng tình, Trân Ni thật sự rất biết cách câu dẫn cô. Lệ Sa cúi người mυ'ŧ lên nhũ hoa đỏ ửng, răng day day vào khiến nhũ hoa cứng lên.

“Ra vào bên trong em… Lệ Sa”

“Ưmm~~”

Lệ Sa thúc tay mạnh từ dưới lên, đón lấy huyệt động của Trân Ni từ trên nhấp xuống. Trân Ni hét lên, sâu đến mức cô cảm nhận được ngón tay Lệ Sa chạm vào tử ©υиɠ cô.

“Sâu quá…ưmm~~”

“Mạnh lên..”

Lệ Sa nghe sự động viên của Trân Ni, tay thêm sức lực liền thúc mạnh hơn. Tiếng va chạm của da thịt vào vang vọng, hoà cùng tiếng nỉ non của Trân Ni khiến không gian nóng bức.

“Lệ Sa~~”

“Bên dưới… sắp không chịu được”

“Ahhhh~~~”

Lệ Sa giữ mông cô, nhấp mạnh vào huyệt động. Trân Ni rúc mặt vào cổ Lệ Sa, hít lấy mùi hương cơ thể cô, Trân Ni vô thức liếʍ lên vùng cổ của Lệ Sa, môi mυ'ŧ vào cổ cô để lại ấn ký. Bên dưới liên tục co bóp, siết chặt vào tay Lệ Sa, Trân Ni chợt cắn vào vai cô rêи ɾỉ, bên dưới bắn ra một dòng xuân thuỷ, Trân Ni nhũn người ôm siết lấy Lệ Sa

“Ư ư…”

Lệ Sa vuốt ve lưng cô đã lấm tấm mồ hôi. Từ từ rút ngón tay bên dưới ra, bạch dịch theo tay cô liền rỉ ra rớt xuống cả sàn nhà. Trân Ni tê dại, lưỡi cứ vô thức liếʍ vào vành tai Lệ Sa

“Thoải mái không?”

Lệ Sa nhoẻn môi cười, áp môi mình lên môi Trân Ni, Trân Ni đáp trả nhiệt tình, mυ'ŧ lấy lưỡi Lệ Sa, Lệ Sa trở thành thế bị động mặc Trân Ni dẫn dắt.

“Vẫn chưa đủ à?” – Lệ Sa véo lên chiếc mũi Trân Ni đang đỏ ửng. Trân Ni ngại ngùng, thật sự muốn cùng Lệ Sa thêm một hiệp nữa.

“Sẽ bù cho em sau. Bây giờ đi thăm mẹ nhé”

Lệ Sa hôn lên mũi cô, nhìn cô uỷ khuất rồi gật đầu. Bình thường thì thật bướng bỉnh, nhưng đến lúc làʍ t̠ìиɦ cùng Lệ Sa thì như chú mèo nhỏ luôn luôn nũng nịu.

“Lạp tổng, tiểu thư Kim” – Tài xế Han nghe tiếng mở cửa phòng liền đứng bật dậy chào cô và Trân Ni

“Bác gái vẫn chưa tỉnh ạ?”

“Vâng”

“Được rồi. Anh ra ngoài đi”

Lệ Sa nhoẻn miệng cười, gật đầu cám ơn tài xế Han, kéo ghế ngồi kế cô từ nãy giờ vẫn ngại ngùng không nói gì. Cô nhìn Trân Ni chăm chú đang lau người mẹ Kim.

“Chắc mẹ tôi chưa nói với em bà đã mua một căn hộ cho em?”

Trân Ni ngước mặt nhìn Lệ Sa không hiểu ý cô

“Chẳng phải trong hợp đồng có viết nếu tôi lên giường cùng em, mẹ em sẽ được phẩu thuật tim và cuộc sống của em sẽ không vất vả thêm à?”

“Ý Lệ Sa là…”

“Là em không phải đi làm hay chật vật vì tiền nhà trọ”

Trân Ni cuối cùng cũng hiểu

“Em không cần những thứ đó. Mẹ được phẩu thuật tim là tốt lắm rồi, Lạp phu nhân không cần phải vất vả như thế” – Cô lắc đầu

“Nhưng em vừa đồng ý chuyện cùng tôi sinh con. Cuối cùng những thứ đó cũng là của em”

“Em đã trả lời đâu?”

Lệ Sa tím mặt, môi giật giật lên cười như không cười nhìn Trân Ni. Hoá ra, lúc nãy Lệ Sa chỉ là công cụ thoả mãn cho cô thôi à?