Ân Ly hoảng hốt, còn chưa kịp kêu ra tiếng đã bị hắn chặn miệng, đôi môi ấm nóng mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ môi nàng, miệng hắn đầy mùi rượu làm đầu óc nàng ong ong. Đầu lưỡi của hắn nhân cơ hội nàng há miệng mà xâm nhập vào, thành công quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ thơm tho kia, đoạt lấy toàn bộ hơi thở của nàng.
Ân Ly thấy mình không thở nổi thì hắn buông ra, nửa quỳ trên người nàng cởϊ áσ để lộ l*иg ngực săn chắc, một lần nữa đè lên người nàng.
Tuân Du muốn tiếp tục hôn, nàng cuống quít nghiêng mặt qua, hắn cũng không giận, thở gấp dán sát mặt nàng liếʍ một hơi đến cổ, hơi thở nam tính nóng rực phun lên cổ nàng, toàn bộ lông tơ trên người nàng đều dựng hết cả lên. Hắn kéo lưỡi đến tai nàng, trầm ấm nói:
"Nàng trốn đi đâu?"
"Vương gia, ngài say rồi!" Ân Ly đẩy hắn, vô tình chạm vào l*иg ngực nóng hổi kia, nàng giật mình rút tay. Động tác vừa rồi làm Tuân Du phì cười:
"Bổn vương say...chỉ có cơ thể của A Di mới giải được thôi..."
Nói xong, tay hắn phủ lên khối mềm mại trước ngực nàng, nhẹ nhàng niết lấy, Ân Ly duỗi tay che lại, bị hắn dùng một tay chế trụ đặt lêи đỉиɦ đầu.
Nàng không thể động đậy, vặn vẹo thân mình chống cự, lại làm hắn càng thêm hưng phấn. Môi lưỡi của Tuân Du lần xuống dưới, cách một lớp y phục mà cắn nụ hoa của nàng, gặm gặm liếʍ liếʍ một hồi nụ hoa đã bị hành hạ đứng thẳng lên, áo ngủ bị hắn làm ướt một mảng, nụ hoa run rẩy ngẩng đầu xuyên qua lớp áo trông thật đáng thương.
"A Di..." Tuân Du vươn lưỡi, thương tiếc liếʍ hai nụ hồng, âm thanh trầm thấp nghẹn ngào ẩn mùi tìиɧ ɖu͙©. Cả người Ân Ly run lên, không biết mình nên né tránh hay đón nhận.
Hắn thừa tay chui vào áo nàng, lướt qua da thịt non mềm sau đó bắt lấy đống mềm mại trơn nhẵn phía trước.
Tuân Du thở gấp, nhìn ngực nàng bị hắn bóp thành đủ hình dạng, dưới thân trướng phát đau. Hắn giật vạt áo nàng xuống, hai khối mềm mại trắng nõn đều lộ ra trước mặt.
"Không muốn!" Ân Ly ngượng ngùng giãy giụa càng mạnh. Lúc này Tuân Du giống như bị ma nhập, ôm cơ thể mềm mại trong lòng cảm thấy mình càng say thêm nữa. Làn da trăng nõn hiện dưới ánh trăng, hai nụ hồng ngạo nghễ đứng thẳng. Hắn xem đến thích thú, nuốt một ngụm nước miếng, chịu không nỗi nữa, cúi xuống ngậm lấy, nhẹ nhàng nhấm nháp.
Tư vị này so với cách một lớp quần áo càng làm hắn mê mang, thơm ngọt lạ thường. Đầu lưỡi quấn lấy nhụy hoa, cưỡng bách cùng lưỡi hắn dây dưa. Thỉnh thoảng còn cắn vài cái, hút mạnh vào giống như muốn hút ra sữa. Ân Ly cảm sự trướng đau trước ngực, muốn rút ra lại bị hắn hút chặt. Tuân Du hận không thể nuốt nàng vào bụng, suốt đời không thể rời xa hắn.
Chờ đến lúc hắn nhả ra, đóa hồng mai đã đỏ bừng yếu ớt trong không khí, nàng cảm giác đến gió cũng có thể làm nó đau đớn.
Tuân Du còn không chịu buông tha cho bên còn lại, một tay xoa nắn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nụ họa càng vểnh cao đầu, hắn vươn lưỡi ra liếʍ, trong miệng ngập tràn mùi hương thiếu nữ.
Hắn ngậm lấy dùng sức dai dai nụ hoa, mỗi lần như vậy đều làm Ân Ly run lên, tình triều xa lạ quét qua cơ thể, nàng sợ hãi say mê. Cảm thấy dưới thân từ từ chảy ra chất lỏng kỳ quái. Ân Ly bị hắn tra tấn đỏ mặt, muốn lật qua che lại, nhưng bị hắn mạnh mẽ đè dưới thân không thể động đậy
Tuân Du chơi hai nụ hoa đủ rồi, bị hương thơm phía dưới của nàng hấp dẫn, duỗi tay chen vào hai chân đang kẹp chặt, thấy tiết khố ướt nóng, hắn cười, dán sát bên tai nàng nói:
"A Di ướt rồi, nàng cũng muốn ta..." Vừa nói vừa kéo tiết khố ra, lộ rõ đôi chân trắng nõn thon dài.
Ân Ly không muốn hắn toại nguyện, hai chân đặt lên vai đẩy không cho hắn cúi xuống, lại không biết hoa huyệt nhỏ giữa hai chân hoàn toàn lộ ra trước mặt hắn.
Trong bóng đêm, mật huyệt trắng nõn, theo động tác dưới chân nàng ma sát chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, Tuân Du nhìn đến choáng váng, hầu kết chuyển động. Hắn thấy mình như trên sa mạc khát khô, đi một hồi lâu cuối cùng cũng tìm được uông tuyền mật ngọt, cảnh đẹp như vậy bảo hắn làm sao chịu được?
Tuân Du quay đầu gặm lấy chân trên vai mình, Ân Ly sợ đến mức nhấc chân đá, hắn nghiêng đầu tránh đi, bàn tay mạnh mẽ chế trụ lại, khẽ hôn lên làm cho Ân Ly vừa ngứa vừa tê, muốn rút ra thì bị hắn nắm chặt không cho động.
Tuân Du không để ý nàng giãy giụa, cố chấp hôn qua bàn chân trắng nõn, ngậm lấy từng ngón chân. Cảm thấy toàn thân nàng không chỗ nào là không đẹp, ngậm lấy không nói đằng này hắn còn dùng lưỡi liếʍ, hàm răng khẽ cắn. Chiếc lưỡi di chuyển vòng qua lòng bàn chân nhạy cảm của nàng...Ân Ly bị hắn liếʍ toàn thân tê dại, nàng cố gắng cắn chặt răng không để mình phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Tuân Du liếʍ dọc theo đôi chân thon dài của nàng, trượt vào phía đùi trong. Toàn thân Ân Ly đều mềm nhũn, thấy hắn như con rắn quấn quanh người nàng, vừa ngứa vừa nhột. Hoa huyệt giữa hai chân tràn ra dâʍ ŧᏂủy̠ thậm chí chảy xuống cúc huyệt làm nàng ngứa ngáy vặn vẹo.
Tuân Du biết nàng rất muốn, hắn lại càng muốn chọc nàng. Cố ý liếʍ mυ'ŧ xung quanh đùi ngọc cũng không chịu an ủi hoa huyệt sớm đã tràn đầy mật dịch kia, khiến cho Ân Ly rên nấc lên.
Rốt cục môi lưỡi cũng ma sát vào vùng đất thần bí, nàng nhịn không được mà khẽ thở ra một hơi, chiếc lưỡi ấm nóng liếʍ quanh cúc huyệt, nhẹ nhàng mυ'ŧ hết dâʍ ɖị©ɧ. Ân Ly híp mắt thở dốc, chống tay trên vai của Tuân Du không biết là đẩy hay kéo vào.
Hắn duỗi tay tách cánh hoa ra, tiểu huyệt phấn nộn hiện trước mặt, hắn đưa lưỡi tiến vào kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Ân Ly bị hắn hành hạ đến nỗi co quắp chân, nàng không chịu nổi trêu đùa của hắn, liều mạng vặn vẹo, giãy giụa không cho hắn chạm vào.
Tuân Du mặc nàng cự tuyệt, hai tay nắm chặt eo và mông nàng, nàng càng chống cự hắn càng mạnh mẽ tiến sâu vào mấy tầng thịt mềm mại bên trong, moi móc mật dịch của nàng ra.
Ngón tay không an phận mò lên phía trên, xoa nắn âm hạch. Ân Ly bị hắn dẫn dắt rơi vào vực sâu tìиɧ ɖu͙©, ánh mắt mê mang. Động tác của hắn ngày càng tăng lên, kɧoáı ©ảʍ xa lạ đánh ập vào người nàng, cuối cùng cả người run rẩy lêи đỉиɦ như điện giật. Mật huyệt trào ra một dòng chất lỏng ấm nóng.