Mị Nhục Sinh Hương

Chương 82: Nữ vệ sĩ và thiếu gia hắc đạo thích bị ngược (8)

"A... Ân .... Xem ra thể lực của thiếu chủ..... Ưʍ..... cũng không tệ lắm.... Aa....."

Cố Minh Nguyệt cả người trần trụi ngồi trên người Tiêu Kính Lâm, côn ŧᏂịŧ sưng to đỏ đậm của nam nhân lần lượt ở tiểu huyệt ướt nóng nhỏ hẹp tẫn căn mà nhập, toàn căn mà ra, thanh âm thân thể va chạm cùng với tiểu huyệt bị thao đến tiếng nước không ngừng, nam nhân thô suyễn cùng với tiếng rêи ɾỉ kiều mị của nữ nhân vang vọng khắp kho hàng trống trải.

Tiêu Kính Lâm đạp chân trên mặt đất tạo thành hình tam giác để làm điểm tựa cho phần eo, giúp động tác đỉnh lên dễ dàng hơn, mông hắn giống như được chạy bằng mô tơ điện, không biết mệt mỏi mà vẫn luôn duy trì tốc độ kinh người , mỗi khi thân thể của nữ nhân rơi xuống lại càng khiến cho côn ŧᏂịŧ tiến vào sâu hơn, không ngừng đâm chọc khối thịt mềm mẫn cảm kia. Cố Minh Nguyệt bị hắn đỉnh vào nơi mẫn cảm cả người liền phát run, bên trong lại tiết ra thêm càng nhiều mật dịch giúp côn ŧᏂịŧ di chuyển càng thêm dễ dàng. Phản ứng của nữ nhân cùng với kinh nghiệm thực chiến trong quá khứ nói cho nam nhân biết đây là điểm mẫn cảm nhất trên cơ thể cô cho nên mỗi lần đâm vào lại càng thêm dùng sức, mạnh mẽ đâm vào tận cùng sau đó xoay tròn nghiền nát khối mẫn cảm kia.

"Ưʍ.... ngươi hảo khẩn..... kẹp ta thật thoải mái........"

Tiểu huyệt đáng thương bị nam nhân bắp ép thừa nhận hắn xâm nhập, bị hắn chà đạp làm cho sưng đỏ một mảnh, tiểu chân châu sung huyết no căng của nàng khi thì bị côn ŧᏂịŧ thô to của hắn mạnh mẽ đè ép, khi thì bị sợi lông đen nhánh thô cứng của nam nhân sượt qua làm cho tiểu hoa hạch giật mình mà đứng thẳng, tiểu hoa môi mềm mại theo động tác của nam nhân mà bị lôi kéo ma sát đến sưng đỏ......

Cố Minh Nguyệt ở trong lòng không ngừng kinh ngạc cảm thán với tinh lực dư thừa của nam nhân, lần thứ ba rồi mà vẫn có thể duy trì cùng lần đầu tiên nhiệt năng cứng rắn như vậy, không thể không nói là thiên phú, đặc biệt là ở dưới tình huống mất máu bị thương như vậy, Tiêu Kính Lâm quả thực là ở dùng sinh mệnh làʍ t̠ìиɦ a....

"A......thiếu chủ...... ân...... sâu quá..... tiểu huyệt sắp bị thiếu chủ đâm xuyên........ Thiếu chủ..... Thân thể của ta có làm người hài lòng không?"

Thanh âm của nữ nhân nhu đến phảng phất có thể chảy ra nước , không biết xấu hổ mà không ngừng nói da^ʍ từ lãng ngữ làm máu trong người nam nhâm sôi trào, bên trong nhục huyệt lại như cố ý kẹp chặt lại làm Tiêu Kính Lâm sảng đến như ở trên thiên đường.

Hắn chưa bao giờ trải qua chuyện gì hưng phấn như thế này, nữ nhân trên người ngày thường vẫn luôn treo một khuôn mặt lạnh lùng, cấm dục, người sống chớ lại gần, hệt như Diệt Tuyệt sư thái, hiện tại lại cả người trần trụi ngồi trên người mình, gương mặt đỏ ửng, hai luồng đẫy đã trước ngực theo động tác của hắn mà lắc lư lay động lên xuống tạo thành từng đường vòng cung xinh đẹp, tiểu huyệt mê người phấn nộn bên dưới còn đang không ngừng mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ hắn, hơn nữa chiếc miệng anh đào nhỏ xinh còn đang không ngừng nói da^ʍ từ lãng ngữ làm người ta mặt đỏ tim đập, hoàn toàn tương phản với bộ dáng ngày thường như là hai người khác nhau.

Bộ dạng quyến rũ mê người như vậy của cô chỉ một mình hắn biết, vì hắn mà mở ra, nghĩ như vậy lòng hư vinh của nam nhân liền được thỏa mãn, trong lòng Tiêu Kính Lâm tự nhiên dâng lên một cổ mừng thầm tự mãn, đối với việc lúc trước đã đáp ứng làm theo lời cô liền không có bài xích như vậy nữa , rốt cuộc muốn được đến ưu ái của nữ nhân cực phẩm này thì nhất định phải trả giá lớn, trong cuộc đời không có gì là cho không, miễn phí cả.

"Ngô... Vừa lòng....... bên trong hảo khẩn...... lại nhiều nước....... quả thực là cực phẩm..... ha...." Nam nhân cau mày nheo lại hai mắt khó nhịn mà rêи ɾỉ, thoải mái quá mức giống như thân thể dường như đã không còn là của hắn, cả người khinh khinh phiêu phiêu như đang ở đám mây rong chơi.

"Thiếu chủ cũng làm ta thực vừa lòng...... tiếp tục làm ta..... lại dùng lực .... ân..... đỉnh đến tận cùng bên trong..... hảo thâm...... Aaa~"

Tiêu Kính Lâm sau khi mạnh mẽ đâm chọc thêm mấy chục lần, cảm giác chính mình thực mau liền sẽ lại lần nữa bước lên cao trào, vì thế liền dùng bên cánh tay không bị thương chế trụ eo nhỏ của Cố Minh Nguyệt, đem nguyên cây côn ŧᏂịŧ tất cả đều cắm đi vào hoạt non mềm mịn tiểu huyệt, sau đó làm dương cụ ở bên trong qua lại ma nghiền hoa tâm.

Cố Minh Nguyệt bị động tác của hắn làm cho một cái run run, bụng nhỏ tê mỏi hơi trướng, nàng biết nam nhân sắp đến cực hạn, cho nên phối hợp kẹp chặt mật huyệt, cái mông như trung điện giống nhau cực nhanh run rẩy lên, quả nhiên không bao lâu, ở nam nhân đột nhiên gia tốc đỉnh mạnh thêm hai lần, tiểu huyệt liền tiếp nhận một cổ bạch dịch bắn sâu vào bên trong.

Đại não Tiêu Kính Lâm ở thời điểm tiết xuất tinh hoa trong nháy mắt hoàn toàn trống rỗng, sau khi trải qua dư vị kɧoáı ©ảʍ làm người rùng mình chấn động kia, trong miệng thở ra dồn dập thở dốc mới khôi phục lại thần trí bình thường. Hắn cảm giác được nữ nhân trên người chậm rãi nâng mông, rút ra đã ướt mềm côn ŧᏂịŧ, sau đó vô cùng tự nhiên mà đem địa phương nữ tính mang theo một tia tanh ngọt kia, toàn bộ hộ khẩu mở rộng bày ra trước mặt hắn .

Cố Minh Nguyệt ngồi xổm trên mặt nam nhân , nàng dùng ngón tay tách ra hai cánh hoa ướt đẫm, bên trong lộ ra tới tiểu huyệt đỏ tươi còn đang hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân ,thần sắc thanh lãnh nói:" Thiếu chủ đem ta làm dơ, cho nên phiền toái người rửa sạch một chút. "

"Rửa sạch? Ngươi có ý tứ gì?" Tiêu Kính Lâm cảm thấy đại não chết máy, ý của cô không phải là cái hắn đang nghĩ đến đấy chứ.

Không cần! Loại chuyện này hắn tuyệt đối không thể tiếp thu.

" Ta chính là muốn thiếu chủ đem địa phương mà người đã làm dơ, tất cả liếʍ sạch sẽ a." Cố Minh Nguyệt thanh âm nhẹ nhàng tĩnh lặng không chút gợn sóng.

Cô vậy mà thật muốn hắn liếʍ chỗ kia, hắn không muốn ăn chính mình tϊиɧ ɖϊ©h͙. Từ nữ nhân hạ thể hút ra chính mình dịch thể sau đó lại đem tất cả liếʍ sạch sẽ, hành vi như vậy vừa nghĩ thôi đã cảm thấy xấu hổ , giận dữ muốn chết, quá không phù hợp với thân phân người thừa kế hắc đạo của hắn.

Tiêu Kính Lâm bản năng liền mở miệng muốn cự tuyệt: "Không được, ta như thế nào có thể làm...."

Hắn còn chưa nói hết câu liền nhìn đến hai mắt nữ nhân lạnh lùng, bên trong sâu thẳm mang theo hàn khí như có thể đóng băng người đối diện đang từ trên cao nhìn xuống hắn, bỗng chốc liền dừng lại. Biểu tình của Cố Minh Nguyệt lạnh nhạt như cũ , mang theo cảm giác không chút để ý coi khinh, nhưng đáy mắt lại mang theo một tia tàn nhẫn, quyết tuyệt.

"Như thế nào, thiếu chủ đã quên người đã đáp ứng ta cái gì sao?" Nữ nhân âm điệu có chút cất cao, nhưng cũng không chói tai.

"Ta đáp ứng quá... "Tiêu Kính Lâm lúc này hận không thể quay ngược thời gian, trở về tát cho bản thân mấy cái hoặc là ở vào lúc trúng đạn tốt nhất có thể đổ thêm nhiều máu một chút sau đó hôn mê qua đi, như vậy liền sẽ không bị Cố Minh Nguyệt dụ hoặc.

Cố Minh Nguyệt biết nam nhân đang ở khó xử, nhưng nàng không thèm để ý nói:" Các ngươi nam nhân thực thích nhìn nữ nhân nuốt xuống chính mình dâʍ ŧᏂủy̠ cùng với nam nhân tϊиɧ ɖϊ©h͙, thích xem người khác ăn nhưng đến lượt chính mình lại không muốn ăn, đây rốt cuộc là đạo lý gì?"

Người khác ăn đương nhiên cùng chính mình ăn không giống nhau a. Tiêu Kính Lâm ở trong lòng rít gào,trước đây hắn ở trên giường xác thật thích xem nữ nhân sau khi liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ xong thì đem tất cả bạch dịch mà hắn bắn ra,toàn bộ nuốt xuống, loại hành vi này đem đến cho hắn cảm giác thành tựu khi chinh phục được đối phương, mỗi cái nam nhân nhiều ít đều sẽ có loại tâm lý này. Lớn như vậy, hắn nhưng là chưa từng nghe nói qua có người sẽ ăn chính mình bắn ra đồ vật, thật quá ghê tởm.

"Chính mình ăn liền sẽ cảm thấy ghê tởm sao?" Cố Minh Nguyệt dường như có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của nam nhân, nói: "Vì cái gì chính mình liền không thể ăn đâu?" Cùng lúc sử dụng hai ngón kẹp lấy một bên nhũ thịt của nam nhân, sau đó dùng sức một véo khiến cho làn da phía trên liền trở nên xanh tím.

"Tê .....ngô ....." Tiêu Kính Lâm đau đến hít mạnh một hơi, hắn lưu luyến mà nhìn về phía Cố Minh Nguyệt, dường như càng muốn nhiều hơn, tuy rằng hắn đã cực lực che dấu nhưng nàng liếc mắt liền nhìn ra hắn khát vọng.

"Trả lời ta. "

"Nơi đó..... có vật còn sống, ta... như thế nào có thể nuốt xuống....."

Vật còn sống? Sẽ không phải là nói bên trong tiểu nòng nọc đi, phốc...

Cố Minh Nguyệt rất muốn cười to, nhưng trên mặt lại cần thiết phải luôn duy trì biểu tình nữ vương cao lãnh, bởi vì cố nén ý cười cho nên ngũ quan có rất nhỏ vặn vẹo, có vẻ âm trầm lại như đang tức giận khiến Tiêu Kính Lâm trong lòng bất giác tâm duyệt thần phục.

"Được rồi, không phải chỉ là đem thứ kia nuốt xuống thôi sao."

Tiêu Kính Lâm đột nhiên chuyển biếи ŧɦái độ làm Cố Minh Nguyệt có chút không kịp thích ứng, đầu lưỡi hữu lực ướt nóng của hắn lấy lòng mà liếʍ láp ở trong nhụy hoa của nàng, môi dùng sức hút ra tiểu huyệt còn mang theo độ ấm chất lỏng trong suốt, mày thống khổ nhăn lại nuốt xuống, nhìn dáng vẻ của hắn xem ra là trong lòng cực hạn không muốn, tất cả là vì nữ nhân bắt ép, bất đắc dĩ mà phải làm.

Nhưng Cố Minh Nguyệt rõ ràng nhìn ra hắn từ trong nhẫn nhục chịu đựng cảm nhận được vui sướиɠ khi bị chinh phục, ánh mắt tỏa sáng của hắn đã bán đứng hẳn, tiết lộ cảm xúc chân thật của bản thân.

Thuộc tính M của nam nhân từ khi bị khai quật ra tới nay, tuy rằng mới chỉ trong khoảng thời gian ngắn nhưng có vẻ như càng ngày càng nghiêm trọng.

Thật tiện cho nàng dạy dỗ.