chương 182 Nhân quỷ luyến( tình yêu người và quỷ)
Tôi nhìn những phụ nữ trung niên ồn ào này, nhíu mày, nghiêm khắc nói: “ các dì à, các ngươi đều là trưởng bối, nói chuyện chú ý một chút hình tượng.”
Tại phòng khách nhỏ đứng ngoài cửa có thật nhiều học sinh, bọn họ tất cả đều ngó dáo dác, tò mò nhìn chúng tôi, thỉnh thoảng còn đem đầu tụ cùng một chỗ, xì xào với nhau thứ gì đó.
“ Ngươi chớ xen vào việc của người khác, ngươi là không biết người gọi nữ sinh Mực Cận này, cả ngày nói quỷ maa cái gì, ta hoài nghi cô ta chính là người bệnh tâm thần, cô ta không nên ở trường học đọc sách, chỉ có thể đi đến bệnh viện của những người điên kia điều trị một chút!”
Trong đó một bà dì ác độc nói, tôi cảm giác huyệt Thái Dương mình chỗ giống như là có kim châm vào , khiến cho tôi mười phần đau đầu.
Những lời này càng làm cho tôi chán ghét đến buồn nôn , tôi trực tiếp đi hướng cổng, ngăn ở nơi đó, cả gan nhìn xem bọn họ: “Các ngươi quả thực chính là cố tình gây sự, đi nhanh đi, đừng chờ người của phòng bảo vệ trường học tới, đem các ngươi đưa đi cục cảnh sát.”
“Này đứa nhỏ, ngươi nói như thế nào, không biết lớn nhỏ.”
Bây giờ còn ngược lại là biết dùng bối phận tới mà dọa tôi ư ?
Đối với loại trưởng bối này dùng ngôn ngữ ác ý hãm hại hậu bối, tôi dù sao cũng tôn kính không nổi.
Sắc quỷ gặp mấy người phụ nữ trung niên kia đối tôi mắng mỏ tôi , sắc mặt lập tức đen lại, tôi nghiêng mắt nhìn đến anh ấy, tràn đầy sắc đỏ.
Tôi vội vàng dùng tay vỗ một cái mu bàn tay của anh, ra hiệu anh không nên động thủ, nhưng là cảm nhận được bên người càng thêm khí tức bạo ngược, anh giống như một cái bom hẹn giờ , bất cứ lúc nào cũng có thế phát nổ.
Tôi ra hiệu để anh hơi hòa hoãn tính tình xuống , nhưng là tôi biết, một khi mấy người phụ nữ này còn không rời đi, vẫn ở nơi này hùng hổ dọa người, ác ngôn tương hướng, tôi cũng không thể cam đoan sắc quỷ có thể khống chế được nổi mình.
Tôi ra ngoài trong lòng không muốn đem sự tình làm lớn chuyện, nhu hòa ánh mắt cùng ngữ khí, thản nhiên nói: “Dì à, các ngươi tìm nhầm người, thời điểm Sở Thiến Thiến ngâm nước, mực cận căn bản là không có bên cạnh cô ta, ngươi nói làm sao mà hại?”
“Còn không phải cô ta nói những lời kia hù dọa tiểu Thiến a!”
Tôi cười lạnh, không khách khí chút nào nói:” các người đem những lời này đi nói cho cảnh sát , đoán chừng bọn hắn đều sẽ cười đến rụng răng.”
“Ngươi……” nguwoif phụ nữ trẻ tức giận đến nghiến răng, nhìn qua trong ánh mắt tràn đầy hận ý.
Đúng lúc này, trong cầu thang truyền đến tiếng bước chân ồn ào, cùng thanh âm đám người đột nhiên vang lên, dì túc Quản cầm một chuỗi chìa khoá, giẫm lên dép lê chạy tới, thẳng đến sảnh túc xá này chúng tôi.
Khi thấy trong sảnh nho nhỏ đứng đầy người, cô ấy đầu tiên là kinh ngạc , sau đó nhíu lông mày, nghiêm túc nói: “Các ngươi đang làm cái gì?”
Không đợi tôi mở miệng, mấy nữ tử trung niên này liền bắt đầu một thanh nước mũi một thanh nước mắt nói , một câu nói kia có thể nói là bị thêm mắm thêm muối không biết nhiều ít, quả thực là đem Mực Cận tô lại như là nước mực đen, làm sao tẩy sạch sẽ.
Trực tiếp đem Mực Cận nói thành một loại đại ác nhân tội ác tày trời, hại bạn cùng phòng mình trước kia ngâm nước, bọn họ là bạn bè và người thân chỉ là tới đòi cái công đạo.
Quyền nói chuyện bị bọn họ nắm giữ tiên cơ, điều này khiến trong tim tôi bỗng cảm giác không ổn.
Quả nhiên, khiến cho dì túc Quản ánh mắt nghi hoặc cùng nghiêm nghị, như đao hướng phía tôi lúc bắn tới, lòng tôi đập mạnh một chút.
Con mắt không tự chủ được nhìn thoáng qua cửa phòng ngủ đóng chặt, ngay khi tôi coi là dì túc Quản sẽ đích thân dùng chìa khoá mở cửa, đem Mực Cận bắt ra, hỏi tội một phen , nhưng sự việc tiếp theo phát triển làm tôi giật nảy cả mình.
“Các ngươi đừng ảnh hưởng những bạn học khác nghỉ ngơi, xuống văn phòng đem sự tình nói rõ ràng.”
Tôi nghĩ câu này dành cho chúng tôi, ai biết được,
“Chúng tôi” này không bao gồm tôi.
Nó ám chỉ những vị khách không mời bên cạnh tôi.
Mấy người thân thích cùng bằng hữu kia của Sở Thiến thiến còn nghĩ giãy dụa một phen, nhưng dì túc Quản ngữ khí nghiêm khắc quyết tuyệt, thành công khiến mấy người này rời đi trước, tôi lúc này mới khẽ nuốt xuống một ngụm rồi thở ra.
Bốn phía đám người xem náo nhiệt dần dần tán đi, tôi lấy ra chìa khoá, mở cửa phòng ngủ ra.
Trời không sáng như mong đợi, bầu trời tối hẳn nhưng trong phòng vẫn chưa bật đèn.
Ở bàn làm việc mà Mực Cận đang ngồi, có một ngọn đèn màu cam mờ, và quả cầu pha lê đang phát ra ánh sáng nhấp nháy dưới ánh đèn.
Tôi dường như đang thấy ở trong quả bóng có vẻ bình thường đó, thấy một vài ánh sáng vụt qua.
Mà Mực Cận, như vào chỗ không người, một lần nữa đem áo choàng màu đen phủ thêm bên ngoài, đem thân thể nhỏ nhắn xinh xắn che giấu vào trong, và đặt bàn tay phải mảnh mai của mình lên những lá bài tarot đặt trên bàn.
“Làm sao lại…… Làm sao lại thế……”
Cô ấy ở đó không ngừng mà tự lẩm bẩm, tôi đóng cửa lại, lẳng lặng đi qua, thấy được trên bàn miếng vải đen bên trên trưng bày một cái trận, phía trên chỉnh tề lật ra lấy bài Tarot.
Mực cận phảng phất không có chú ý tới tôi giống như, đắm chìm trong thế giới của mình, tôi ở sau lưng cô ấy đứng đấy một hồi, định lấy can đảm nhắc nhở cô ấy một chút, tay còn chưa có đυ.ng phải bờ vai của cô ấy, chỉ thấy cô ấy chậm rãi xoay người lại, khuôn mặt nhỏ tại dưới ánh đèn lờ mờ lộ ra một mảnh trắng bệch.
“Tôi biết Sở Thiến thiến vì sao lại chết đuối.”
Tôi sững sờ, nguyên lai cô ấy biết tôi trở về , tôi còn tưởng rằng đầu cô ấy quá nhập vào chuyện giải bài, cho nên không có chú ý tới tôi đây.
Nguyên nhân Sở Thiến thiến ngâm nước, tôi cũng biết .
Tôi nháy nháy mắt, chú ý tới sắc mặt sắc quỷ, trong lòng trầm xuống.
Xem ra câu nói này còn không phải trọng điểm.
Quả nhiên, ngay khi Mực Cận nói xong câu đó sau, cô ấy đột nhiên lên tiếng, giọng nói rất nhỏ, có chút thô dát, giống như là từ trong cổ họng gạt ra .
Thân thể của cô ấy tại run nhè nhẹ, bờ môi vốn hồng hào lúc đầu cũng đã mất đi huyết sắc vốn có.
“ Mấy thứ bẩn thỉu Bên người cô ấy thích cô ấy! Muốn dìm cô ấy xuống dưới cùng hắn!”
Oanh —— Một tiếng, sự tình phát triển quá quỷ dị, dẫn đến tôi còn chưa kịp phản ứng, cô ấy đã đem lời giải đọc ra cho tôi nghe !
Tôi nuốt một ngụm nước bọt, khó có thể tin lập lại: “Ý của cậu là, quỷ ký sinh tại trên thân Sở Thiến thiến thích cô ấy, cho nên mới hại cô ấy chết đuối ngâm nước, muốn để cô ấy chết, để cho linh hồn của cô ấy có thể cùng hắn vĩnh sinh cùng một chỗ?”
Mực cận gật gật đầu, cô ấy cũng là không thể tin được loại thuyết pháp này, thời điểm cô ấy nhìn thấy những thẻ bài này cái này từng tấm giấy giống như là có linh hồn, giải đọc ra cho cô ấy sự tình muốn biết.
Mà cái chân tướng này, lại là khiến người ta cảm thấy khϊếp sợ không gì sánh nổi, không thể tin được.
Khả năng trong lòng Mực Cận, loại người quỷ luyến tồn tại này, vẫn là vượt ra khỏi phạm vi khả năng tiếp nhận của cô ấy.
Tôi xem ánh mắt sắc quỷ, cúi đầu, suy tư , nhân tiện nói: “Tôi ngay từ đầu còn đang suy nghĩ , cái quỷ ký sinh kia trên thân ai đều được, vì cái gì hết lần này tới lần khác lại trên thân Sở Thiến thiến.”
“Xem ra đây chính là một trong nguyên nhân “.
Cái này quỷ bởi vì thích Sở Thiến thiến, cho nên một mực đi theo cô ấy, ái mộ cô ấy, cuối cùng ký sinh ở trên người cô ấy.
Sự việc này làm tôi nhớ đến một cuốn sách mà tôi đã đọc.
Mọi tình cảm sẽ dần sâu đậm theo thời gian, và cuối cùng trở nên mất kiểm soát.
Có lẽ mấy thứ bẩn thỉu kia ngay từ đầu chỉ là đối với Sở Thiến thiến có hảo cảm, nhưng là theo hắn xâm nhập hiểu rõ cách làm người, tính cách Sở Thiến thiến, phần này hảo cảm liền sẽ dần dần thăng hoa.
Cuối cùng tạo thành loại kết cục này.
Tôi thở dài, không khỏi mắt nhìn sắc quỷ, nghĩ thầm mình cùng sắc quỷ cũng coi là nhân quỷ luyến, chợt nhận ra làm sao thứ tình cảm đó lại lớn như vậy chứ.
Sắc quỷ giống như là nghe được tiếng lòng của tôi, nắm cả eo của tôi tay hung hăng bóp một cái ta bên hông .
Khiến cho tôi kém chút nhảy dựng lên.
Mực cận bình tĩnh một thời gian thật dài, mới đưa bài thu vào, chuẩn bị tắt đèn, tôi đi tới cửa bên cạnh, đem đèn phòng ngủ mở lên.
“Cậu thật là bình tĩnh , cậu không sợ sao?”
Mực cận kinh ngạc nhìn tôi, vừa mới thấy tôi bình tĩnh như vậy phân tích mối quan hệ quỷ ký sinh cùng Sở Thiến thiến, hiển nhiên là không nghĩ tới.
“Loại sự tình này không thể tưởng tượng, cậu vậy mà cũng tin tưởng.”
Cô ấy hiển nhiên là không hiểu đầu óc tôi như thế nào, ở cái thế kỷ hai mươi mốt này, cơ hồ tất cả mọi chuyện đều cần dùng khoa học đi giải thích, không giải thích được, mọi người cũng sẽ không tin tưởng.
Rất khó sẽ có người sẽ đối với một điều mơ hồ như thế tin tưởng vững chắc Động thái của tôi làm cô ấy hoang mang, nhưng càng nghi ngờ hơn.
Tôi gặp chuyện này, nghĩ thầm sự tình Sở Thiến thiến tôi cùng sắc quỷ có thể sẽ nhúng tay, vậy khả năng thân phận tôi sẽ không cách nào lại giấu diếm Mực Cận.
Tuy nhiên , tôi đối với cô ấy ngược lại là hiếu kì càng nhiều một phần.
Cô ấy vậy mà đem nguyên do sự tình bói ra, đây không phải khả nắng nguyên bản bài Tarot có .
Từ hướng dẫn đến tiết lộ kết quả, hai cái này không giống nhau chút nào.
Một là chỉ cho thầy bói một hướng mơ hồ, hai là chỉ trực tiếp kết quả của một số việc đã xảy ra mà chúng ta chưa biết.
Mắt tôi nhìn Ink Sing và nheo lại.
.
Mực cận, cô đến cùng là thần thánh phương nào, có thể nhìn thấy quỷ, có thể đem tính chất bài Tarot phát triển đến loại tình trạng lạ thường này.
Ngay tại thời điểm tôi nhìn kỹ cô ấy, cô ấy giống như là chú ý tới tầm mắt của tôi, hướng tôi quăng tới ánh mắt kỳ quái, tôi vội vàng dời con mắt: “Trước chớ hoài nghi tôi, ngẫm lại làm thế nào chứ, vừa rồi dì túc Quản tới, thân thích cùng bằng hữu đem Sở Thiến mang đi rôi”.
Nhưng sự tình tuyệt đối không có kết thúc đơn giản như vậy, chúng ta phải làm một chút gì đó.
Mực cận trào phúng cười một tiếng, minh bạch ý tứ của tôi: “Chỉ cần Sở Thiến không khỏe mạnh từ bệnh viện ra, bọn hắn liền sẽ không từ bỏ ý đồ.”
Tôi cũng cười xấu hổ , kỳ thật giờ phút này tôi rất muốn cùng sắc quỷ thảo luận một chút, thế nhưng năng lực của tôi không đủ.
Cái đại nhân Diêm Vương này có thể nhìn trộm đến động thái trong tim tôi, nhưng tôi lại không cách nào cùng nội tâm của anh mà giao tiếp, thật đúng là tiếc nuối mà.
Rốt cục, mực cận giống như là làm ra cái đại quyết định gì, hung hăng vỗ tay một cái, đối tôi nói: “ Dung hoa, buổi sáng ngày mai kết thúc khóa, cậu có thể theo giúp tôi đi tới bệnh viện một phen không”?
“Thăm hỏi Sở Thiến ?”
Ai ngờ, Mực Cận trả lời khiến cho tôi giật nảy cả mình.
“uhm, nói chính xác, tôi muốn đi gặp một lần mấy thứ bẩn thỉu kia.”
Câu trả lời này đem tôi kinh động, tôi lăng lăng nhìn cô ấy.
Mực cận gặp vẻ mặt kinh ngạc của tôi, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc bất mãn, quơ quơ quả đấm, mãng đủ sức lực nói: “Đừng nhìn tôi như vậy , tôi rất khỏe.”
Sắc quỷ nhịn không được cười khẽ âm thanh, khóe miệng tôi cũng ngăn không được ngoắc ngoắc.
Tôi thỏa hiệp, gật đầu nói: “Mặc kệ như thế nào, chúng ta đều phải đi một lần.”
Tôi cúi đầu, nhẹ giọng lẩm bẩm nói:” Nếu là ngày mai có thể giải quyết toàn bộ, vậy thì tốt quá”.
———————-