Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 174: Có người xin lỗi

Chương 174 Có người xin lỗi

Sắc quỷ gõ đầu của tôi một cái, tay thuận thế nắm ở bờ vai của tôi.

“Hoa nhi, nàng cũng đừng quan tâm, ta đã phái bộ phận Âm sai đi qua hổ trợ, khoảng thời gian này chúng ta hãy nghỉ ngơi cho tốt”.

Tôi lông mày quét ngang, lo lắng nói: Thật được không? Không phải nói sự tình rất nghiêm trọng sao?

Sắc quỷ để cho thân thể tôi tựa ở trên người anh, ôn nhu nói: “ dù nghiêm trọng thế nào, vẫn là cần phải đem thân thể dưỡng tốt trước tiên.

“Vài ngày trước, ta vì âm phủ rất nhiều việc bận bịu mà sứt đầu mẻ trán, nàng cũng vì sự tình Diệp Dao và Hiên Viên thị tổn hại không ít nguyên khí đi?”

Tôi nghe anh nói như vậy, nhẹ gật đầu, hắn sờ lên cánh tay của tôi, nói: “Cho nên , nghỉ ngơi, tình huống bên kia nhất thời bán hội còn sẽ không giải quyết, cũng không phải chúng ta thoáng qua một cái liền có thể giải quyết ngay được”.

“Hãy để khu quỷ sư bên kia nhiều phiền não một hồi, tìm được hành tung ác quỷ, chúng ta lại đi.”

Những lời này của Sắc quỷ, rất có đạo lý, tôi nhẹ gật đầu, cũng liền đồng ý quyết định của anh.

Nhưng trong lòng tôi vẫn là hơi buồn phiền, dù sao tôi đã biết tại M Nước phát sinh sự tình, không lo lắng là không thể nào.

Bên cạnh Bạch vô thường say sưa ngủ, ngủ tới ứa ra bong bóng, tôi cùng sắc quỷ | Giao lưu thanh âm không tính rất nhẹ, nàng cũng không có bị đánh thức.

Cũng vất vả cho hai huynh muội bọn họ rồi.

Tôi vuốt tóc trắng che chắn bên trên gương mặt mềm mềm Bạch vô thường, nàng lúc ngủ đem cái mũ cao cao trên đầu nàng gỡ xuống, cái đầu tròn và bồng bềnh của nàng để cho tôi sinh lòng trìu mến, không khỏi dùng tay sờ soạng nhiều lần.

“Hoa nhi, muốn đi nơi nào chơi không? Ta cùng nàng đi”.

Sắc quỷ đột nhiên đề nghị khiến cho tôi sững sờ, cánh tay đang vuốt ve Bạch vô thường bỗng trì trệ, đảo mắt nhìn về phía nam nhân bên người.

“Nói đi, muốn đi chơi chỗ nào, vi phu cùng nàng đi”.

Tôi hiện tại nghĩ đến đầu tiên , là vấn đề chương trình học của tôi, dù sao trước đó bởi vì cùng An gia gia chạy đông chạy tây, chương trình học vẫn là chểnh màng đi không ít, hiện tại sắc quỷ muốn đưa tôi đi chơi, vậy trước tiên cần phải dựa theo thời gian thời khoá biểu trống không đến thu xếp.

“Nếu vậy, thứ tư đi, em vừa vặn buổi chiều không có lớp.”

Tôi kích động nói, sắc quỷ một mực ôn nhu mà nhìn tôi, chờ tôi nói tôi muốn đi đâu du ngoạn.

Điều lóe lên trong đầu tôi lúc này là những cảnh hẹn hò thường xuyên xảy ra giữa các cặp đôi.

Cùng đi ăn cơm, xem phim, thậm chí là đi công viên trò chơi, vân vân những tràng cảnh thần tượng trên TV kịch thường xuyên sẽ chiếu, hóa thành trong lòng tôi một vài hình tượng tươi đẹp.

Thế nhưng , sắc quỷ thân phận này, anh có thuận tiện tại dương gian hiện hình không ? Còn có khuôn mặt tuấn tú kia khiến điên đảo chúng sinh, tôi không có chút tự tin nào có thể làm cho anh không bị người chú ý tới.

Ngay tại thời điểm tôi buồn rầu, sắc quỷ đem tôi bế lên, đặt ở trên đùi, cười nói: “ Nàng cứ việc nói, không cần lo lắng cái gì, ta đều có thể giải quyết.”

Tôi có liếc trộm anh vài lần, cuối cùng đem suy nghĩ trong lòng mình quyết định đều nói ra.

Kỳ thật, khi mở miệng trước đó, tôi có thể cảm giác được tim của mình đập quả thực muốn đột phá chân trời, tôi thậm chí có thể nghe được trái tim đập đều,nhịp nhàng,nhịp đập,rung động, huyết dịch nhanh chóng trong cơ thể tôi chảy xuôi.

Gương mặt nóng lên, tai phát nhiệt.

Dù cho tôi thừa nhận, tôi đối với anh thích, có cảm tình, nhưng để cho tôi nói thẳng muốn đi làm gì, muốn làm sao hẹn hò, đổi lại là ai cũng sẽ thẹn thùng .

Làm thời điểm tôi nói xong, sắc quỷ cũng không có mở miệng nói chuyện, mà là cười nhẹ nhàng nhìn qua tôi, thật lâu mới mở miệng nói: “ Được”.

Trong giọng nói của anh nhiều một chút tiếc nuối ở bên trong.

“ Ta vốn nghĩ là Hoa nhi sẽ đi địa phương khác âm phủ nhìn một chút “.

Tôi khoát khoát tay chỉ, trả lời:” Không, trước đó anh dẫn em đến xem biển Bỉ Ngạn Hoa, còn có rừng cây nuôi dường nhóm tiểu quỷ kia, vậy lần này ta đổi đi, để cho em dẫn anh đi nhìn xem dương gian một chút .

Thời điểm Chờ tôi trở lại phòng ngủ, sắc trời đã toàn bộ màu đen, tôi nhìn giường An Bình một chút , phát hiện chồng chăn mền chỉnh tề, xem ra cô ấy vẫn chưa có trở về .

Nhưng tôi nghĩ lại, An Bình vừa cùng An Hiên hoà giải, theo An Bình cái tính khí kia, nhất định là mâu thuẫn không chịu được, đem mình nhốt ở trong phòng phụng phịu, một mình để tâm vào chuyện vụn vặt.

Hai ngày này hơn phân nửa đều sẽ để ở nhà, sẽ không tới trường học .

Tôi phỏng đoán như thế , nhưng tôi biết, tôi suy nghĩ nhiều ít không sai .

Tôi từ bên trong tủ quần áo lấy ra quần áo thay giặt, mắt nhìn thời gian, phát hiện còn có nửa giờ nữa sẽ hết nước nóng, liền lập tức chuẩn bị đi tắm.

Mặc dù tôi ở âm phủ đã tắm qua một lần trong cái hồ nước vàng , nhưng để tránh cho một số thứ ở âm phủ bị phơi nắng, tốt hơn hết tôi nên đi tắm lại.

Ngay khi tôi mở ra cửa phòng ngủ thời khắc đó, vừa vặn đυ.ng phải Diệp Dao, cô ấy đang nấu mì ăn liền, trên tay cầm một nồi nước nóng, cô ấy cũng nghe thấy tiếng mở cửa và nhìn về phía tôi.

Tôi nhận thấy rằng tay cô ấy run lên, và nước nóng tràn ra khỏi cái chậu trên mặt đất.

Tôi có chú ý tới tay của cô ấy run một cái, nước nóng từ trong ấm vẩy ra một chút trên mặt đất.

Tôi cầm thau giặt quần áo, cùng cô ấy bốn mắt nhìn nhau mấy giây, liền rất tự nhiên lên tiếng chào hỏi:” Ăn bữa khuya sao ?”

Cô ấy nhẹ gật đầu, vội vàng đem ấm nước buông xuống, cũng mặc kệ chỉ ngâm một nửa mì tôm, hướng phía tôi đi tới.

“ Dung hoa, chuyện các cậu giúp mình , mình cả một đời cũng sẽ không quên, cám ơn các cậu”.

Tôi kinh ngạc nhìn qua cô ấy, moijc huyện đều mới đi qua có mấy ngày, cảm ơn cái gì, khi mấy người chúng tôi rời nhà Diệp Dao đi, đã tiếp nhận, nghe được, cái này không cần tiếp tục nói cám ơn.

“Nói lời cảm ơn đã đủ rồi, tình trạng cơ thể An Bình rất tốt, An Hiên cũng vậy , không cần lo lắng, gần đây mẹ và bà của cậu thế nào? Vẫn tốt chứ? Những người hàng xóm kia không lại tới tìm làm phiền đó chứ”?

Tôi vừa nói, bên cạnh ngẩng đầu nhìn cô ấy một chút, không biết lúc nào, Diệp Dao đã nước mắt giàn giụa,nước mắt ấm áp Vẫn là càng không ngừng từ trong hốc mắt cô ấy chảy ra .

Cái này làm tôi giật nảy mình, tôi hỏi vội: “cậu…… Đừng khóc a, thế nào? Là đã xảy ra chuyện gì sao?”

Cô ấy đột nhiên oa khóc rống lên, một chút nhào tới, ôm lấy tôi kêu khóc nói: “Mình cũng không biết…… Ô ô…… mình cảm thấy thật sự là quá tốt, mẹ và bà không có việc gì thật là quá tốt rồi, quen biết các cậu thật quá tốt rồi.”

“Trước đó mình còn tùy hứng như vậy, mình thật, rất xin lỗi các cậu.”

Tôi còn tưởng rằng nhà Diệp Dao lại xảy ra chuyện gì , đành phải đưa hai tay đến phía sau lưng của cô ấy, vỗ vỗ trấn an nói: “Đều qua rồi, chỉ cần hiện tại hết thảy mạnh khỏe, chính là chuyện tốt.”

“uhm…… uhm……”

Mặt của cô ấy chôn ở đầu vai của tôi, nghe tôi nói như vậy một mực dùng sức gật gật đầu, tôi cảm thấy, loại cảm tình này nhất định cô ấy kiềm chế ở trong lòng rất lâu đi.

Dù sao mấy ngày trước mới giải quyết xong chuyện Tiểu Như , mới khiến cho nhà Diệp Dao khôi phục bình thường, hai ngày này tôi đi theo An Hiên bọn hắn chạy ngược chạy xuôi, cũng không biết cô ấy giải quyết tốt hậu quả sự tình bên trên thế nào, trãi qua cái gì.

Nhưng xem ra, nhà cô ấy hẳn là ổn định lại, bởi vì tôi từ trên thân Diệp Dao, cảm thấy một loại khí tức tên là giải thoát.

Tôi đi trước tắm rửa, cô ấy ngồi trong phòng ngủ, phát ngốc

, đợi khi tôi mặc đồ ngủ về đến phòng , cô ấy vẫn là ngơ ngác ngồi tại trước bàn.

“Không trở về phòng nghỉ ngơi sao?”

Diệp Dao bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía tôi.

“Dung hoa, mình đi cái cô nhi viện kia”. Tôi trên ban công phơi khăn lông ướt, thời điểm nghe được câu này, tôi chỉ là nhíu lông mày.

“Mình thấy được, tại đu dây trước mặt trên mặt đất, chôn một cái đống đất nhỏ, mặt trên còn có cái vòng hoa.

Tôi thõng xuống con mắt, từ trên ban công đi tới, kéo cửa lên.

Cậu làm sao lại nghĩ đến đến đó?

Tôi giương mắt hỏi.

Trên mặt cô ấy lộ ra một nụ cười, bên trong mang theo ưu thương nhàn nhạt: “ Mình cũng không biết, Tiểu Như hoàn toàn chính xác rất đáng thương, rất đáng được để cho người ta thông cảm, thế nhưng mình vốn hẳn nên hận cô ấy”!

“ cô bé ấy không thể làm như vậy, chính thống khổ của cô ấy tại sao muốn thêm tại trên thân người nhà của mình ? Cái này không công bằng.”

Ta ngồi tại bên cạnh cô ấy, cười trấn an nói:” Linh hồn của con người là không có lý trí có thể nói, bọn chúng có, chỉ có chấp niệm khi còn sống, Tiểu Như trước khi chết chỉ hi vọng có được thân tình, cho nên mới để mẹc ùng bà của cậu biến thành cái dạng kia.”

“ MÌnh biết, mình vốn cho là, mình sẽ hận chết cô ấy, nhưng kết quả là, mình vẫn không chịu được thương hại cô ấy, ta đem sự tình nói cho mẹ và bà, bọn họ vốn là không tin quỷ thần , nhưng khi đã trãi qua loại sự tình kia về sau, họ cũng không thể không tin.

Họ đều lựa chọn tha thứ Tiểu Như, cậu biết không, Dung hoa, bà và mẹ mình đều cảm thấy đứa bé kia đáng thương, cho nên về sau mình gặp An hỏi địa chỉ cô nhi viện kia , muốn đi xem một chút.”

Diệp Dao dừng một phút, hai tay kéo lại ống tay áo của tôi, nhẹ giọng hỏi: “vòng hoa kia, là cậu……”

“ uhm “. Tôi quay đầu nhìn về phía cô ấy, nhẹ gật đầu.

Con mắt của cô ấy bắt đầu run rẩy , con ngươi co rụt lại, hai tay bỗng nhiên buông ra, rủ xuống, đặt ở trên đùi. Cô ấy cúi đầu, cực kỳ lâu, ngay lúc tôi cho là cô ấy đã ngủ , Diệp Dao yên lặng mở miệng.

“Ngươi thật tốt thiện lương, Dung hoa.”

……

Đêm đó tôi ngủ được rất ngon, có thể nói một đêm không mộng, an ổn ngủ đến sáng sớm ngày thứ hai, khi tôi chuẩn bị sách vở, chuẩn bị đi lên lớp ngày đầu tiên trở lại, đối diện đυ.ng dì Quản phải túc.

Dì ấy nhận ra mặt của tôi, thời điểm ở trên lâu kiểm tra vệ sinh, tại trên bậc thang gọi tôi lại.

“Aizz, ngươi là ở cái 302 kia…… Dung hoa đúng không? Ta nói với ngươi một việc “. A di từ trên thang lầu đi xuống, nhìn tôi, trong tay cầm bảng điểm.

Dì ấy cầm bút bi tay gõ gõ lên bang , nói: “Cuối tuần sẽ có một người nữ sinh phải đến ở phòng ngủ các ngươi, cho nên ngươi cùng An Bình hơi chú ý một chút vệ sinh phòng ngủ.”

“Trước có đưa cho các người chìa khóa dự phòng , con bé là bị phòng ngủ khác gạt ra khỏi , vốn là dự định học ngoại trú, thế nhưng cấp trên phát hạ xuống mệnh lệnh, nói là muốn sắp xếp chỗ cư trú cho cô bé đó”.

Sau đó, dì ấy nháy mắt với tôi và vẫy tay: “Vào lớp đi, đừng muộn”.

Khi đi xuống cầu thang, tôi nghĩ về những gì cô ấy vừa nói.

Tôi bên cạnh xuống lầu, vừa nghĩ đến những lời dì ấy mới vừa nói .

Lặp đi lặp lại đến lặp đi lặp lại đi nổi lên một phen, xem như phân biệt ra ám chỉ của dì ấy.

Xem ra như vậy là muốn chuyển đến phòng ngủ chúng tôi một tiểu cô nương, tương đối khó làm, nếu là bị gạt ra khỏi ,thì tính cách cùng sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi có thể sẽ tương đối khó chịu.

Càng khó chịu hơn hẳn là thân phận của cô ấy rồi.

Khẳng định là người có đại bối cảnh!

———————-