Chương 135 lễ vật đặc biệt
Tôi trở lại kí túc xá , thấy được cửa phòng ngủ môn đóng hờ, tôi chạy đi vào, liền thấy An Bình đứng ở nơi đó, đem quần áo đã giặt cất vào trong tủ quần áo.
Cô ấy nghe được thanh âm đẩy cửa lập tức xoay đầu lại, nhìn về phía tôi.
Cô ấy thật như tôi nói tới vậy, thật về trường học.
Tôi cũng nhìn ra hai đầu lông mày cô ấy lưu lại cảm giác mệt mỏi, trên đất rương hành lý mở, đồ đạc chỉ chỉnh lý đến một nửa.
“Cậu đi tắm trước đi, phòng tắm hẳn là có nước nóng.”
An bình mất tinh thần nghiêm mặt, cầm thau giặt quần áo đi hướng phòng tắm, tôi nhìn thấy bóng lưng của cô ấy, thõng xuống con mắt, tại cái rương bên cạnh ngồi xổm xuống, giúp cô ấy cầm quần áo xếp xong, đặt ở trong tủ treo quần áo.
Cô ấy so với trước kia yên tĩnh nhiều lắm, tôi vừa nghĩ tới anh trai An Hiên cửa cô ấy trở về, bọn họ quan hệ cứng ngắc như vậy, cho nên cô ấy hiện tại mới có thể biến thành như vậy đi.
Bất quá, đổi một góc độ suy nghĩ một chút, một người cùng mình có quan hệ thân mật máu mủ trở về, cùng người nhà đoàn tụ, đều là một chuyện khiến người đáng giá sự tình vui vẻ.
Tôi nghe được trong phòng tắm truyền đến tiếng nước tắm gội, đem cái rương không kéo lên, đẩy xuống phía dưới giường.
Tôi không biết An Hiên vì cái gì đối với tôi mâu thuẫn như thế, lần đầu tiên nhìn thấy tôi đều không ngừng khó chịu.
Nhưng tôi cũng sẽ không bởi vì An Hiên mà có thành kiến đối An Bình, hoặc là chán ghét cô ấy.
Aizzz……
Tôi nghiêng đầu ngẫm lại, tôi nghĩ hẳn là cho bọn họ thêm một chút thời gian, bọn họ là thân nhân, có mâu thuẫn gì có thể mang theo cả đời được chứ?
Huynh muội bọn họ hai người nhất định có thể lý giải lẫn nhau, giải thích rõ ràng những cái hiểu lầm kia.
An bình mặc đồ ngủ từ trong phòng tắm ra, vừa vặn bắt gặp Diệp Dao muốn đi nhà vệ sinh.
Cô ấy đầu tiên là sững sờ, có thể là bởi vì cô ấy trốn học mấy ngày, đột nhiên bắt gặp nữ sinh phòng ngủ sát vách, có vẻ hơi xa lánh cùng không được tự nhiên.
Cô ấy rất nhanh dời ánh mắt, trên đầu mang một cái khăn mặt liền đi tiến đến, Diệp Dao giống như là muốn cùng cô ấy nói cái gì, thế nhưng đang muốn mở miệng thì cửa phòng ngủ đã đóng lại.
An bình buồn buồn đi tới, tôi nhìn thấy bộ dáng của cô ấy, tâm tình cũng không tốt, hai tay chống lấy cái cằm, nhìn qua cô ấy: “cậu vẫn còn đang giận ca ca à?”
“Tiểu Hoa, cậu cũng đừng nhắc đến hắn.”
Cô ấy bất đắc dĩ ngồi trên ghế, một mặt không vui.
Tôi buồn cười nói:” Được rồi, cậu không thích mình sẽ không hỏi, nhưng là làm bằng hữu , mình vẫn là phải cùng cậu lải nhải một câu.”
“Hắn nói thế nào cũng đều là ca ca cậu nha, nếu quả như thật có cái gì bất mãn, cậu nên trực tiếp cùng hắn nói.”
An bình đột nhiên trào phúng cười: “Ha ha, mình cùng hắn nói, hắn cái tính tình kia, cưỡng không được, dù sao dù cho mình có nói, hắn cũng sẽ không nghe vào.”
“ Cậu cùng hắn nói chưa ?”
Tôi nghi hoặc mà hỏi thăm, An Bình lại miệng một bĩu, tôi chỉ thấy môi của cô ấy đang ngọ nguậy, nhưng nghe không đến cô ấy nói thứ gì.
Hơn phân nửa là tại lầm bầm, phát ra bực tức .
Cô ấy vừa nói vừa nhìn mắt của tôi, đột nhiên nói: “Tiểu Hoa a, hắn đối cậu như vậy, cậu còn giúp hắn nói chuyện , phải giơ cùi chỏ với hắn chứ”.
Tôi bị câu nói này chọc cười.
“Đến cùng là ai giơ cùi chõ ra ngoài, mình cung là vì tốt cho cậu thôi”.
Tôi xa xa nhìn qua , An Bình cắn cắn răng, kiêu ngạo mà vừa quay đầu, rõ ràng liền không đem tôi coi ra gì.
Tôi không thể làm gì khác hơn là thở dài, nghĩ thầm, có lẽ dần dần, ngăn cách ở giữa huynh muội bọn họ liền sẽ biến mất thôi.
An bình lúc này mới lưu ý tới cái rương trên đất không thấy, tôi phất phất tay, không thèm để ý chút nào nói: “ lúc cậu tắm rửa, mình giúp ngươi xếp xong thả tủ quần áo, cái rương ở gầm giường kìa”.
Trên mặt của cô ấy rốt cục lộ ra nụ cười, kích động nhào về phía tôi, ghìm chặt cổ của tôi lắc lư.
“Tiểu Hoa đối ta tốt nhất rồi!”
Tôi sắp bị nha đầu này siết không thở nổi, đột nhiên, cô ấy bỗng nhiên buông ra hai tay.
“Mình Vừa mới tắm rửa xong, thấy được Diệp Dao.”
Lòng tôi lộp bộp xuống, nhìn cô ấy một chút.
Gặp được Diệp Dao? Vậy là cô ấy không phải đem sự tình trong nhà báo cho nha đầu An bình này?
Bất quá, tôi nhìn bộ dáng An Bình bây giờ, hơn phân nửa không biết nhà Diệp Dao xảy ra chuyện gì.
Nếu không cô ấy vừa mới tắm rửa xong tiến đến xác định vững chắc liền gào to, còn có thể cùng tôi tán gẫu lâu như vậy ?
“Rất kỳ quái nha, cô ấy nhìn mình, mà lại một bộ dáng vẻ muốn cùng mình nói điều gì.”
“Sau đó thì sao?” Tôi trực tiếp hỏi, hai tay bắt lấy cánh tay An Bình, cô ấy kì quái nháy nháy mắt.
“Mình rời về phòng”.
Đầu của tôi lập tức rũ xuống, tôi thoáng quan sát một chút sắc mặt của cô ấy, những ngày này thật khó xử cho cô ấy, mệt mỏi cho cô ấy, tôi đều có thể thấy được dưới hai mắt cô ấy có một vòng nhàn nhạt màu đen nhánh.
Xem ra một mực không làm sao nghỉ ngơi đủ đây mà.
Cũng là, khi phán quan cùng An Hiên đi phòng 402 Trước đó, cô ấy khẳng định một mực trông coi An Ngọc còn có Tư Đồ cảnh.
“Cậu nhanh ngủ đi, nếu như ngày mai còn muốn nghỉ ngơi một ngày, mình lại giúp cậu xin phép nghỉ thôi.”
Thanh âm Máy sấy tóc ong ong ong rung động, tôi mơ hồ từ tạp âm nghe được đến một câu.
“Ngày mai mình đi học , mình ngủ đây”.
Vì để cho cô ấy có thể ngủ ngon giấc, tôi tắt đèn, mình giường dưới trên bàn sách, mở ra máy tính, cắm tai nghe xem phim.
Chỉ chốc lát giường An Bình Liền không có động tĩnh, tôi lấy xuống tai nghe, nghe được trên giường truyền đến tiếng hít thở nhỏ xíu.
Nhẹ nhàng, có quy luật.
Nhanh như vậy liền ngủ mất ?
Tôi ngẩng đầu vừa ngắm một chút, trong lòng hít một câu, thời điểm quay người trở lại, một đồ vật màu đen chính dừng ở trên bàn phím.
Là Hắc Hồ Điệp!
Tôi kinh ngạc vươn tay, nghĩ thầm sắc quỷ là muốn truyền lời gì cho mình a?
Ngay khi tôi sắp chạm đến Hắc Hồ Điệp , đột nhiên, một người từ đằng sau bỗng nhiên ôm lấy tôi.
“Hoa nhi.”
! Tôi cả kinh suýt nữa kêu thành tiếng, vội vàng dùng hai tay che miệng lại, trừng mắt liếc hắn một cái.
Sắc quỷ đều mấy ngàn tuổi , làm sao còn ngây thơ như thế, thế mà dùng loại phương thức này đến làm tôi sợ.
Tôi đập l*иg ngực hắn một chút, giả vờ tức giận, nhẹ giọng nói: “Xuỵt, An Bình đang ngủ, anh làm gì rồi, xuất hiện bình thường không tốt sao, lại muốn làm ta sợ.”
Sắc quỷ chưa trả lời lời tôi nói, mà là vội vàng tại trên má tôi không kịp chuẩn bị khẽ hôn xuống, một thanh ôm eo của tôi, xoay người một cái, máy vi tính mờ ra trước đó lập tức không có một ai.
Chỉ có con Hắc Hồ Điệp kia tại kia phe phẩy cánh, màu đỏ bột phấn trên mặt đất lưu lại một đầu rất dài vết tích.
Nó một cái lắc mình, thân ảnh xinh đẹp biến mất tại vách tường , một giây sau xuất hiện ở sát vách phòng ngủ trên vách tường.
Trên người nó hoa văn màu đỏ không còn sáng lên, nó đem thân thể hồ điệp giấu ở bên trong bóng tối, bí mật quan sát lấy chỗ phòng ngủ Diệp Dao.
Con mắt Hồ điệp một mực nhìn chằm chằm Diệp Dao tại kia bôi trét mỹ phẩm dưỡng da, cánh màu đen thỉnh thoảng lại chấn động hai lần.
Tôi còn không có mở mắt, chóp mũi đã nghe đến một mùi thơm.
Tôi coi là sắc quỷ lại dẫn tôi tới đến biển Bỉ Ngạn Hoa, thế nhưng làm tôi mở to mắt sau, tình cảnh trước mắt kinh diễm đến tôi.
Bầu trời hoàn toàn như trước đây, từng cây từng cây đại thụ xuất hiện tỏa ra quang mang chói mắt.
Nơi này quả thực có thể nói là nơi sáng nhất âm phủ .
Ánh sáng Sáng ngời xoay tròn , tựa như có linh hồn, kết nối lại với nhau, không ngừng
Chảy xuôi ở giữa cây .
Làm cho tôi cảm thấy giật mình nhất chính là, trên những cái cây kia , toát ra các loại tiểu yêu tinh trong suốt .
Không biết bọn chúng có phải là gọi yêu tinh, nhưng tôi luôn cảm thấy rất là không thỏa đáng, âm phủ xuất hiện yêu tinh……
Tôi lại cảm thấy, gọi tiểu quỷ còn tính là tương đối còn nghe được.
Bọn hắn cả đám đều nho nhỏ, chỉ có bàn tay lớn nhỏ, lỗ tai nhọn, hai mắt thật to chiếm hơn nửa khuôn mặt, đen nhánh, miệng rất nhỏ, nhìn không thấy cái mũi.
Đầu của hắn nhỏ, mà lại trần trùng trục, lờ mờ có thể nhìn thấy một tầng lông tơ bao trùm ở phía trên.
Bọn hắn mặc áo vải giống nhau có hình có dạng, chính là hai tay hai chân vô cùng gầy gò, nhìn giống nhánh cây khô.
Những nhóm tiểu quỷ này cũng giống như giống như con khỉ, trên tàng cây cùng trên mặt đất trên nhảy nhót, trong không khí truyền đến âm thanh bọn hắn hi hi ha ha .
Nơi này là……
Sắc quỷ nghiêng đầu hướng phía tôi cười một tiếng:”Nơi này là chỗ thai nghén ra sinh vật âm phủ .”
“Có phải là những cái tiểu quỷ cầm liêm đao kia ?”
“Thông minh!”
Sắc quỷ tiếp tục nói: “Âm phủ cùng dương gian giống nhạ, dương gian nữ nhân có thể sinh con dưỡng cái, âm phủ tự nhiên cũng có nó pháp tắc.
Chỉ bất quá, những tiểu tử này, đều là từ trong mảnh rừng đản này sinh ra.
Tôi hiểu rõ gật gật đầu, đột nhiên, mấy tên vây tại một chỗ xì xào bàn tán, cái đầu nhỏ lập tức quay lại, nhìn về phía chúng tôi.
Sau đó, bọn hắn tựa như là thấy được đồ chơi mới lạ , nhao nhao từ trên cây nhảy xuống , hướng phía chúng tôi chạy tới!
Hì hì ha ha, hì hì ha ha.
Bọn hắn vây quanh chân của tôi tại kia cười, bên cạnh nhảy múa, khoa tay múa chân.
Tôi nhìn thấy lít nha lít nhít tiểu quỷ vây đến cạnh chân mình, có chút sợ về sau lùi lại mấy bước, nhưng sau lưng đại thủ đè lại phía sau lưng của tôi.
“Đừng sợ, Hoa nhi, bọn hắn sẽ không tổn thương nàng.”
Tôi không biết nên làm sao biểu đạt tâm cảnh mình giờ phút này , làm sao có thể không sợ , nhiều tiểu quỷ như vậy…… Tiểu quỷ a.
Bọn hắn nhìn lại nhỏ yếu thế nào , bọn hắn bản chất vẫn như cũ là quỷ.
Hơn nữa những tiểu quỷ này bộ dáng nhìn có điểm giống người ngoài hành tinh, đầu rất lớn, con mắt rất lớn, thân thể rất nhỏ rất gầy, tôi cúi đầu xem xét dưới chân, đã cảm thấy nổi da gà đi lên.
Đột nhiên,tiểu quỷ một mực vây quanh tôi giống như là nhận lấy chỉ dẫn gì, nhao nhao hướng hai bên tản ra, xuất hiện một đầu đường không rộng không hẹp.
Ba tên tiểu quỷ giơ một cái vongg dùng lá cây cùng dây leo bện ra đi tới trước mặt tôi.
Hì hì ha ha.
Bọn hắn không ngừng mà kéo lên đồ vật, hướng tôi ra hiệu nhiều lần.
Tôi có chút không dám tin tưởng, chỉ chỉ mình.
Đưa ta sao?
Sắc quỷ cũng kéo lại cánh tay của tôi, nhếch miệng lên một vòng đường cong.
Nhanh cầm lấy, bọn chúng biết nàng hôm nay đến, chuẩn bị thật lâu đó.
Ta cúi người, ngón tay cầm lấy đầu vòng.
Lễ vật này cầm ở trong tay, khiến cho tôi trong lòng cảm giác là lạ, có một loại cảm giác rất quỷ dị .
Không biết là cảm động hay là mừng rỡ, rất phức tạp.
Những dây leo rắn chắc hữu lực có thứ tự bện thành một cái vòng trang, phía trên tô điểm lá cây còn tản ra hào quang nhỏ yếu.
Lóe lên , chế tác đặc biệt tinh xảo.
Tôi vừa định đem đầu vòng đeo lên trên đầu của mình, sắc quỷ trước một bước cầm tới, giúp tôi đeo lên.
Dưới chân tiểu quỷ đều hoan hô, khoa tay múa chân , chẳng biết tại sao, nguyên bản sợ hãi đang nhanh chóng biến mất.
Cuối cùng lưu tại trong lòng, chỉ có ấm áp cảm động.