Tôi nhìn bốn phía, không khỏi thắc mắc với sắc quỷ chỗ hoàng cung là cái dạng gì, hiện tại mình vừa vặn đang ở âm phủ, không bằng đi xem một chút?
Tôi đem ý nghĩ của mình nói cho huynh muội trước mắt, bọn họ lại lộ ra một chút biểu lộ khó xử.
Hắc vô thường đang muốn cùng giải thích cho tôi thứ gì đó, tiểu Bạch gần như không thể đợi mở miệng:” Nương nương, hiện tại
ngươi tạm thời không thể đi hoàng cung.”
“Vì sao vậy”?
Tôi nghi hoặc mà nhìn bọn họ.
Hắc vô thường thở dài, sắc mặt có chút ngưng trọng, nói:” Gần đây âm phủ sự tình rất nhiều, Diêm Vương đại nhân mỗi ngày đều loay hoay sứt đầu mẻ trán không nói, ngay bên trong thuộc hạ của ngài ấy cũng xuất hiện rất nhiều vấn đề”.
Hắn yên lặng nhìn tôi: “Trong vương cung xuất hiện lòng người mang ý đồ xấu, ý đồ mưu quyền soán vị, thừa dịp trong thời gian trấn quỷ khiến mất đi, đem Diêm Vương đại nhân từ trên vương vị kéo xuống”.
Bạch vô thường bên trên gương mặt non nớt lộ ra tức giận: “Có lần tiểu Bạch cùng ca ca tách ra hành động, thiếu chút nữa bị hãm hại, may mà ta lợi hại!”
Tôi suy tư, trả lời:” Tại sao có thể như vậy, ta cứ nghĩ là âm phủ sẽ không xuất hiện loại tình huống này”.
Hắc vô thường cười khổ: “Nương nương, quỷ hồn âm phủ cũng đã từng là người sống, bọn hắn tự nhiên có thất tình lục dục, cho nên, vậy bọn hắn nhất định cũng sẽ có tham niệm”.
“Nguyên bản trấn quỷ khiến vốn được Diêm Vương đảm bảo, chỉ cần có cái Thần khí này, tất cả quỷ âm phủ cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, hiện tại trấn quỷ khiến trên thân nương nương, cho nên……”
Hắc vô thường không tiếp tục nói hết, nhưng tôi đã nghe hiểu ý hắn.
Hiện tại trấn quỷ khiến ở trên người của tôi, nếu tôi đi hoàng cung, bên người xác định vững chắc nguy cơ tứ phía, chỉ cần bắt được tôi, chẳng khác nào có được trấn quỷ khiến, địa vị sắc quỷ liền khó giữ được.
Trách không được trước đó sắc quỷ nói rất sớm đã muốn mang tôi đến xem biển hoa, khả năng tình thế khi ấy ngay lúc biến động **, cho nên một mực đem chuyện này kéo tới hiện tại.
Anh có việc gấp không thể không rời mình đi, cho nên đem Hắc Bạch Vô Thường phái tới, bảo vệ mình.
“Ca ca, ngươi nghe ta một câu, cái Saya công chúa gì kia tuyệt đối không phải cái gì loại lương thiện, hiện tại trong vương cung nguy hiểm như vậy, nàng ta còn giống như người vô sự, mỗi ngày ngoại trừ cho khiến Diêm Vương đại nhân thêm phiền não, không có tác dụng gì”!
Xem ra Bạch vô thường rất chán ghét Saya, luôn luôn tìm đúng thời cơ muốn châm chọc, rãnh là nói nàng hai câu, không nói ra không thoải mái.
Hắc vô thường vốn sẽ dạy dục muội muội của mình một chút, thế nhưng vừa nhìn thấy khóe mắt của nàng còn mang theo lưu lại vệt nước mắt vừa rồi, lập tức đem lời nói nén trở về, bất đắc dĩ chỉ gõ đầu của em ấy một cái.
“Ngươi bớt nói hai câu đi, Saya địa vị công chúa, ngươi cũng ngầm dám nói như vậy”.
“Hừ! Ta làm sao không thể nói, ta chán ghét nàng ta, dù sao nàng ta bây giờ không có ở đây ”.
Bạch vô thường càng là không kiêng nể gì cả, tôi bị bộ dáng của cô bé chọc cười.
“Để nương nương chế giễu”.
Tôi lắc đầu, trong giọng nói không có một tia trách cứ: “Không có việc gì, ta thích tính cách ngay thẳng, thích liền nói thích, không thích liền nói không thích, tiểu Bạch, ở trước mặt ta ngươi có thể nói với ta những lời này, nhưng ngươi tuyệt đối đừng trong vương cung nói như vậy”.
“Có mấy lời tùy hứng bí mật một chút là được rồi, chủ yếu vẫn là tùy trường hợp, nếu không, dễ dàng rước họa vào thân”.
“Tiểu Bạch biết!”
Bạch vô thường trên mặt lộ ra nụ cười thanh tú, gương mặt mềm mại mặt khiến cho tôi nhịn không được dùng tay nhéo hai cái, nhìn về phía Hắc vô thường.
“Ta sắp phải đi, sắc quỷ còn có rất nhiều sự tình đang bận, ta đem ngài giao phó cho các ngươi, các ngươi cần phải trợ giúp ngài ấy nhiều hơn”.
Hắc vô thường cùng Bạch vô thường gật gật đầu, trên mặt đều lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
Vừa nghĩ tới có đám quỷ dụng ý khó lường, muốn hãm hại sắc quỷ, lòng tôi liền không yên tâm được, luôn cảm thấy có một khối đá lớn đặt ở ngực, khiến cho tôi cảm giác buồn bực muốn chết.
Bảo vệ tốt cho anh, tôi biết sắc quỷ rất mạnh, nhưng tôi vẫn là không yên lòng.
Khóe miệng tôi kéo một cái, đắng chát nói: “ Nếu như ta có thể hầu ở bên cạnh người, trợ giúp cho người ây thì thật tốt”.
Hắc vô thường sốt ruột nói: “Nương nương chớ lo lắng, có chúng ta ở đây, sẽ bảo vệ tốt Diêm Vương đại nhân, trấn quỷ khiến bây giờ tại trên thân nương nương, người tại dương gian cần phải cẩn thận một chút”.
“Được “!
Bạch vô thường rất dùng sức gật đầu hai cái, lông mày nghiêng một cái, lo lắng nhìn qua tôi: “Chúng ta không thể một mực ở dương gian ở lâu, nương nương phải cẩn thận, cố gắng ít lui tới những nơi âm khí nặng, vậy thì sẽ không có chuyện gì lớn”.
Hắc Bạch vô thường đem tôi đưa về dương gian, lúc cáo biệt, Bạch vô thường vung bắp chân ra, chạy đến trước mặt của tôi, hai tay nâng lên, ra hiệu tôi cúi đầu xuống.
Đột nhiên, dùng một cây lông vũ bện thành dây chuyền đeo ở trên cổ của tôi, một cỗ cảm giác rất thoải mái lập tức chảy vào trong cơ thể của tôi.
“Nương nương, đây là đồ vật ta cùng ca ca cùng chế ra, rất sớm đã làm xong,, coi như là lễ gặp mặt tặng cho người, nếu như người gặp nguy hiểm, thông qua cái dây chuyền này gọi chúng ta là được rồi, ta cùng ca ca sẽ mau chóng chạy tới”.
Hắc vô thường ôm lấy muội muội nhà mình, chung quanh thân thể luồn lên một màn sương mù màu xám, thân ảnh chậm rãi biến mất tại trước mắt tôi.
Tôi đứng một lúc lâu ngay dưới tòa nhà mình, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh im ắng, sắc trời hắc ám, nhìn xuống điện thoại, đã hơn ba giờ sáng, dựa theo hiện tại mùa này, thì qua hơn một giờ, trời sẽ sáng.
Mặc dù tôi đã cùng cha mẹ nói qua, nhưng vì không muốn đánh thức bọn họ, thời điểm mở cửa, động tác chuyển động chìa khoá cũng không dám quá mức cấp tốc, dáng vẻ chậm ung dung mở khoá bị người ta nhìn thấy, chắc sẽ tưởng rằng tôi là kẻ trộm.
Tôi thành công vào cửa, cài cửa lại, lặng lẽ chạy vào trong phòng của mình.
Mới tỉnh ngủ tôi không có chút nào buồn ngủ, liền muốn mở máy tính ra, đem luận văn giáo sư bố trí viết một chút, nhưng không viết được mấy chữ, liền bắt đầu mở weibo lên.
Thời điểm lướt Weibo, thấy được tin tức Vương Hồng Duệ về việc tổ chức triển lãm nghệ thuật ở những nơi khác, vượt quá ngoài ý liệu của tôi chính là, một trang tin tức chính thống đã đưa tin của anh ấy. Có hơn một trăm ngàn..
Khi anh ấy đăng tin, tôi cũng tìm thấy bình luận của An Bình trong bình luận của anh ấy, và tôi vẫn tìm thấy nó một cách cẩn thận.
Vương hồng duệ có vẻ như chỉ trả lời một người là cô ấy.
Hứ! bọn hắn yêu đương đến mức thật là khiến người ta ghen tị đây.
Không nói trước trong sinh hoạt, ngay bên cạnh tôi các người còn cho ta ăn cẩu lương, ngay cả trên mạng đều không quên thể hiện một chút ân ái.
Động tác này của Vương Hồng Duệ, chẳng phải minh bạch mà nói rắng, An Bình là bạn gái của anh ta sao.
Cái cách Vô hình là cách trí mạng nhất.
Tôi bĩu môi, đưa điện thoại di động đặt ở một bên, vừa nghĩ tới An Bình, liền nghĩ đến hôn lễ cuối tuần củ chị họ cô ấy.
Mặc kệ như thế nào, làm người tham gia hôn lễ, khẳng định phải chuẩn bị một chút lễ vật đi chúc mừng mới được.
Sau đó, tôi liền bắt đầu phiền muộn.
Lễ vật nên đưa thứ gì, trong lòng tôi một chút ý nghĩ đều không có, hoàn toàn không có ý tưởng.
Thời gian này không phải là thời điểm tốt để hỏi về quà tặng., dù cho tôi gởi tin nhắn Cho An Bình, cô ấy giờ phút này hơn phân nửa còn đang nằm ngáy o o, muốn nhận đến cũng phải ngày mai.
Thôi bỏ đi.
Tôi trực tiếp bỏ xuống luận văn Anh ngữ khiến cho người ta nhức đầu, ném điện thoại qua, đem mình vùi vào trong chăn, tắt đèn một lượt.
Vẫn là ngủ mẹ cho rồi, nghĩ đến mình nửa đêm làm những chuyện này một chút ý tưởng đều không có, không bằng nghỉ ngơi.
Phiền não Cái gì, chờ sáng mai tỉnh lại giải quyết đi.
……
Về sau mấy ngày, tôi ngoại trừ sinh hoạt học tập thường ngày, không có cái việc gì đáng nhắc tới.
Bất quá, khi tôi hỏi An Bình, chị họ cô ấy thích đồ vật gì, An Bình biểu lộ có chút buồn cười.
Cô ấy ngồi trên ghế, một bộ bộ dáng cứ như đang muốn nói lại thôi.
Cô ấy xác định vững chắc biết biểu tỷ mình thích gì đồ vật gì, nhưng là không nói nên lời.
“Kỳ thật, cậu coi như trước kia tới ăn bữa cơm là được rồi, đừng mua cái gì lễ vật, đến lúc đó nhiều xấu hổ “.
Tôi bưng kín cái trán, kích động nói:” Tay không như trước mới xấu hổ đó. An bình đây là sai lầm, không mua lễ vật tới cửa mới là khó xử nhất, về tình về lý, bộ dáng vẫn là phải làm một chút, vả lại mình và chị họ cậu không có một chút quan hệ, cũng không thể đi ăn không ngồi rồi được “?
An bình nhìn thấy bộ dáng của tôi, giấu đến giấu đi, cảm thấy chuyện này cũng không dối gạt được, đành phải nói với tôi: “an gia Chúng ta không thu lễ, cái quy củ này tiếp tục đến bây giờ”.
Cô ấy nhìn thẳng vào tôi, cái ánh mắt kia giống như là muốn truyền cho tôi một loại tin tức nào đó.
“Hơn nữa, hôn lễ lần này cũng không tầm thường, gia gia đã nói, không thu lễ quý khách, đến lúc đó bằng thiệp mời đến là được rồi”.
Tôi nhíu mày, trong lòng cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều cái gì. An gia có loại gia quy này, tôi cũng không phải người ngoài để mà đi chất vấn cùng nghi kỵ.
Chỉ là An Bình nói, hôn lễ chị họ cô ấy không tầm thường, ngược lại là làm tôi thật tò mò.
Không tầm thường trong miệng cô ấy, đến tột cùng là có ý gì?
Vấn đề này, tại thời điểm ngày chủ nhật đó đến, tôi xem như sẽ rõ ràng minh bạch.
Một tuần nay, sắc quỷ một ngày đều chưa từng xuất hiện, tôi cũng đúng lúc giai đoạn thi cử nên tôi vội vàng mà lo chuẩn bị lấy, ngoại trừ mình ôn tập, còn muốn giúp An Bình học bổ túc.
Nha đầu An Bình này lên lớp là cầm điện thoại ở phía dưới,cùng Vương Hồng Duệ anh anh em em, lên lớp cái gì đều không nghe lọt tai, đến kì thi, mới cầm một bản sách giáo khoa mới tinh, đi đến trước mặt tôi, vẻ mặt cầu xin muốn tôi cho cô ấy học bổ túc.
Không thể không nói một chút, một tuần này tôi có thu được tin tức hai huynh muội Hắc Bạch Vô Thường, bọn họ nói cho tôi, sắc quỷ hết thảy đều mạnh khỏe, gần đây công việc mười phần nhiều, lại lộn xộn, có vẻ như mấy ngày nay phán quan bắt được một thủ hạ lòng mang ý đồ xấu, sắc quỷ vì xử lý hắn, phế đi không ít công phu, cho nên không đến gặp tôi được.
Bọn hắn cho tôi một lý do, để cho tôi một mực dẫn theo tâm tình nhẹ đặt xuống.
Kỳ thật tôi ngược lại thật ra không lo lắng về những kẻ sắc quỷ sẽ loại bỏ
Sợ là sợ anh bị tổn thương.
Tôi vừa nghĩ tới có người ra độc thủ với anh, lòng tôi liền không khỏi thắt lại.
Tôi không có chút nào dám nghĩ anh vạn nhất xảy ra chuyện làm sao bây giờ? Tôi nghĩ tới đây, đã cảm thấy l*иg ngực đau đớn, hô hấp đều trở nên khó khăn.
Làm thê tử của anh, tôi không có thực lực, không có năng lực lợi hại đi trợ giúp anh, vừa nghĩ tới tiểu gia hỏa đang trong bụng của mình, tưởng tượng nó là bản thể trấn quỷ khiến, tôi liền không nhịn được sờ lên bụng dưới, đem tất cả hi vọng ký thác vào trên người tiểu gia hỏa.
“Bảo Bảo a, Bảo Bảo, con chừng nào thì mới có thể đi ra ngoài, cha con gần đây gặp phiền toái đó “.
Tôi lẩm bẩm nói, phát hiện mình ngoại trừ an ủi bản thân, có vẻ như đều không làm được gì.
Nhưng nghĩ lại, đám quỷ lòng mang ác ý kia, muốn soán vị, mục tiêu cuối cùng nhất không phải tôi!
Tôi âm thầm cho mình cổ vũ, chỉ cần bảo vệ tốt mình, bảo vệ tốt tiểu gia hỏa, không cho những cái kia quỷ cơ hội nhiều, đây có lẽ là việc hiện tại tôi nên làm nhất!