Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 75: Ta không có sai! Hắn là thằng điên!

Theo năng lực sắc quỷ, anh hoàn toàn có thể trực tiếp mang tôi rời đi, không phế chút sức lực.

Thế nhưng tôi biết, chúng tôi không cách nào làm như vậy.

An bình có mạnh khỏe hay không là một ẩn số, cộng thêm An gia gia và những người khác…… Kỳ thật tôi lo lắng hơn chính là an nguy An Bình.

An gia gia một nhóm bốn người, cộng thêm ông là âm dương sư thực lực cao cường, tôi đối với bọn họ càng thêm yên tâm.

“Khặc khặc, các ngươi không có khả năng đi được, hai cô gái kia còn đang trong tay của ta đây! Ta muốn để họ như thế nào, họ liền như thế đó”.

“Hắc hắc hắc, đưa lễ vật cho các ngươi, hài lòng không? Nếu không có muốn vài người vừa rồi nếm thử cùng một hương vị không?”

Tôi sau khi nghe xong, trong lòng vừa vội vừa sợ.

Tôi đương nhiên biết hắn nói chính là cái gì, Vương Tiểu Manh còn có mấy nam sinh kia, chính là bị chủ nhân giọng nói này hại chết!

Hiện tại hắn thậm chí giữ Diệp Dao cùng An Bình làm con tin, uy hϊếp tôi.

“Thả các cô ấy ra! Ngươi tại sao muốn tổn thương họ! Các cô ấy cùng ngươi không oán không cừu, chưa bao giờ tổn thương tới ngươi!”

Tôi kêu lớn, ý muốn khuyên can hắn, ngữ khí cũng không cứng rắn lắm, người còn đang trên tay của hắn, làm hắn phát bực, bất kể là An Bình hay là Diệp Dao, đều không phải một chuyện tốt.

“Thả bọ họ? Có thể a, chỉ cần ngươi đáp ứng ta một cái điều kiện, ta lập tức đưa họ an toàn trả lại cho ngươi, thế nào?”

Tiếng cười Âm trầm truyền đến, tôi cơ hồ không nghĩ, liền biết hắn muốn đem ai tới làm điều kiện trao đổi, chưa dứt lời, sắc quỷ liền giơ tay lên, khí tức trùng thiên hắc ám nhanh chóng hướng phía một phương hướng nào đó đánh tới.

“ Đúng là làm càn! Hài tử Bản vương mà ngươi cũng có thể ngấp nghé? Muốn chết!”

Giọng nói Ác quỷ bỗng nhiên ngưng lại, đột nhiên truyền đến một tiếng tiếng thở dốc, hắn cười khằng khặc quái dị: “A ha, Diêm Vương đại nhân đừng tức giận như vậy mà, đối với ngươi mà nói, nếu là giao dịch, tự nhiên phải có đi có về, ngươi nói có đúng hay không?”

“Đúng cái rắm! Ta sẽ không đem tiểu gia hỏa cho ngươi!”

Ác quỷ này rõ ràng khác biệt khí tức trên thân ác quỷ, đều là làm chuyện xấu, khí tức trên thân ác quỷ là vì báo thù, mà giờ khắc này ác quỷ chỉ là đối với người vô tội ra tay tàn sát! Hoàn toàn không để ý tính mệnh ngườbị hắn gϊếŧ hại chí tử, với hắn mà nói, gϊếŧ chóc chính là niềm vui thú duy nhất hắn lưu tại trên đời này.

Nhìn xem người sống sờ sờ mà chết trong sự sợ hãi vô tận, mặc dù tôi không biết cái này là ác quỷ thế nào giật dây, điều khiển bọn Vương Tiểu Manh đi tự sát, nhưng từ tình trạng Vương Tiểu Manh khi chết nhìn lại, cô ấy khi còn sống từng chịu đựng cái gì, tôi hoàn toàn không dám tưởng tượng!

“Vì ngươi không chấp nhận nó…… Hắc hắc hắc…… Vậy các ngươi đợi đến nhặt xác bọn chúng đi!”

Tiếng cười tà ác Làm càn lại truyền đến, tôi cắn răng, đang muốn hướng phía trên bậc thang xông lên, lại bị sắc quỷ kéo lại.

“Hoa nhi, đừng kích động.”

Tôi sao có thể không xúc động đây, bọn hắn còn đang phía trên đó, tôi phải đi tìm bọn họ!

Sắc quỷ giữ chặt tay của tôi, tôi không cách nào tránh ra khỏi, đành phải cúi đầu, giữ im lặng.

Bên tai truyền đến thanh âm của anh: “Ta cùng nàng đi vào, mặc kệ như thế nào, nàng cũng không được buông tay của ta ra, nghe không”? tôi bất giác nhìn anh, trịnh trọng gật gật đầu.

“Được!”

Một khi tôi buông tay ra, rất có thể sẽ để ác quỷ kia có thừa lúc vắng mà chộp cơ hội, đem tôi cùng sắc quỷ tách rời đến không gian khác biệt.

Mà cầu thang trước mắt, đại khái chính là khu vực trung tâm kết giới ác quỷ.

Tôi cùng sắc quỷ mười ngón tay đan chặt vào nhau, hướng phía bậc thang đi đến, tôi một cái tay khác cầm điện thoại rọi đèn.

Chung quanh chỉ có tiếng bước chân của tôi, còn có âm thanh ma sát giày cùng mặt đất, tôi chậm rãi đi đến thang lầu, dù cho có sắc quỷ làm bạn ở bên người, tôi vẫn như cũ toát ra mồ hôi lạnh.

Nơi này bị phong bế thời gian mười năm gần đây, là chốn không người trong mười năm đều không ai đến qua.

Vùng đất hoang này khiến cho người ta áp lực trong lòng hơn so với trong tưởng tượng.

Ở bước ngoặt của cầu thang từ tầng trệt lên tầng hai, có thể nhìn thấy trên vách tường dùng sơn dầu màu đỏ vẽ lên một số 1, thời điểm đi vào lầu hai, tôi thấy được tro bụi tích đầy mặt đất, vách tường tàn tạ đến rạn nứt ra, trên trần nhà sơn đều tróc ra rớt xuống dưới, rơi trên mặt đất.

hix —— Tôi hít vào ngụm khí lạnh, sắc quỷ đứng bên cạnh tôi, ôm eo của tôi, ôn nhu lại mạnh mẽ nói:” Đừng sợ, ta tại bên cạnh nàng”.

Trong lòng tôi ấm áp, tôi nắm lấy tay anh ấy và siết chặt, trên lầu hai đi chỉ có hai cái hành lang thật dài thông hướng trái phải, bên trên hành lang thường cách một đoạn khoảng cách liền có một cánh cửa Kính trên cửa hiếm khi còn nguyên vẹn. Đại đa số đều bởi vì thời gian quá lâu, bị vật thể bất minh đập bể, trên mặt đất ngoại trừ miểng thủy tinh bên ngoài, còn có nặng nề bùn đất cùng lá cây khô.

Trên bức tường bên ngoài mỗi cánh cửa là một tấm gỗ vụn với chữ “Lab 1”, “Lab 2” v.v. được viết trên đó..

Tôi đem tia sáng chiếu hướng về phía cửa sổ, trong phòng thí nghiệm hết thảy liếc qua thấy ngay.

Những cái thiết bị có quan hệ thí nghiệm hóa học đại khái toàn bộ đều bị dọn đi rồi, bên trong có từng cái bàn rất dài, bày coi như chỉnh tề, còn có bên trong nơi hẻo lánh bày ra thuốc thử hóa học chuyên môn, cũng rỗng tuếch.

Chúng tôi đã xem xét hai phòng thí nghiệm một lần nữa và cách bố trí tương tự nhau. Thực tế, ngoài việc bị phá vỡ một chút, nó thực sự là một phòng thí nghiệm rất bình thường. Nếu nó được cải tạo theo sự sắp xếp của trường, nó thực sự có thể trở thành một tòa nhà thí nghiệm hóa học rất tốt.

Nếu những chuyện kia không có phát sinh, giờ phút này hết thảy đều hẳn là đã thuận lợi tiến hành rồi.

Lầu hai đơn giản tất cả đều là phòng thí nghiệm, chỉ có tại chỗ cuối hành lang, có hai nhà vệ sinh, cùng một cái tương đối nhỏ trên dưới thang lầu.

Tôi thấy nhà vệ sinh nam và nữ, lập tức quay người hướng phía trên bậc thang đi đến, đều không đi quản chúng.

Sắc quỷ giống như là nhìn ra tâm tư của tôi, đột nhiên cười nói: “Hoa nhi là sợ hãi nơi đó sao?”

Cái này không nói nhảm, bên trong nhà vệ sinh vứt bỏ lâu, cộng thêm mình bị rất nhiều phim kinh dị hun đúc qua, đối với loại nhà vệ sinh kia, càng là nên tránh thật xa.

“Anh còn cười, bây giờ không phải là thời điểm cười.”

Bàn tay Sắc quỷ giống như là dỗ dành một đứa trẻ, vỗ vỗ phía sau lưng của tôi, trấn an nói:” Hoa nhi, nàng yên tâm, An Bình cùng Diệp Dao tạm thời không có việc gì.”

Tôi kinh ngạc nhìn qua anh, ý tứ của những lời này là……

Khóe miệng của hắn giương lên: “trước khi chúng ta bước vào, ta tại trên thân mỗi người bọn họ đều cất giữ một tia khí tức, ta có thể cảm giác được tình huống trước mắt bọn hắn, tối thiểu có thể biết có bị thương tổn hay không.”

Sắc quỷ tái nhợt hơi nhấc ngón tay, Hắc Hồ Điệp quen thuộc dừng lại tại bên trên đầu ngón tay của anh, tôi mở to hai mắt, chỉ gặp Hắc Hồ Điệp uỵch lấy cánh của nó, hoa văn màu đỏ tản ra hồng quang yếu ớt, nó bay một vòng vòng quanh chúng tôi, liền hướng phía trên lầu bay đi.

“Đi theo nó, liền có thể tìm tới bọn họ.”

“Anh ……”

Trong lòng tôi có chút cảm động, sắc quỷ vậy mà sớm tại mạo hiểm trước đó, liền hoàn toàn chuẩn bị xong.

Nghĩ lại mình, ngoại trừ không ngừng lo lắng, sốt ruột, cộng thêm cản trở bên ngoài, không có tác dụng khác.

Tôi không khỏi có chút nghĩ đến mặt trái, ngón tay thon dài đột nhiên búng một cái trán của tôi, tôi lập tức lấy tay che lại vùng đỏ, nhíu mày hỏi: “sao vậy…”

Đồ ngốc nghĩ cái gì đâu, cái gì gọi là cản trở, không có tác dụng, nàng đem con của chúng ta bảo vệ rất tốt, tại lúc ta không có ở đây, thực hiện rất nhiều tâm nguyện trói linh, để bọn hắn thành công trở lại âm phủ, nàng quên sao?”

Anh nắm tay của tôi, đi theo quỹ tích bay Hắc Hồ Điệp,

Đi đến.

Tôi cảm giác lòng của mình bị một đôi tay che cho ấm, rõ ràng, nhiệt độ cơ thể sắc quỷ rất thấp, rất lạnh, nhưng anh luôn luôn đối với mình thể hiện ra một mặt ấm áp nhất.

Cho dù là hiện tại, dưới loại tình huống này, anh vẫn như cũ có thể khích lệ tôi, đứng tại bên cạnh tôi, cho tôi sức mạnh.

Không khỏi làm tôi nhớ tới một câu mẹ nói cho tôi biết.

‘Người yêu Chân chính của con, sẽ luôn luôn không đem yêu thương treo ở trên cửa miệng, mà là đang thực hiện hành động bên trên, chuyện mà anh ta làm, tất cả điểm xuất phát cũng là vì tốt cho con.’

Tôi nhìn bóng lưng của anh, hơi híp con mắt, kìm nén cái cay cay nơi mắt và mũi, trấn tỉnh lại mình.

Chúng tôi muốn tìm tới An gia gia và những người đi cùng, còn có An Bình, cùng bọn họ hội hợp.

Đêm nay, thế tất yếu đem oán niệm phát sinh nơi này qua những chuyện lưu lại mà hóa giải, sau đó sẽ không có người bị thương tổn nữa.

Con hắc hồ điệp thẳng tắp hướng phía lầu bốn bay tới, chúng tôi cũng là theo sát lấy nó, nhanh chóng hướng phía trên lầu chạy đi.

Thế nhưng, lòng tin của tôi mới tạo dựng lên không lâu, ngay khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lúc, nhận lấy chấn động.

Trên vách tường đỏ tươi số 3.

Điều này khiến tôi sinh ra một loại ảo giác —— Mình tính sai số tầng lầu.

Không có khả năng, tầng này là lầu ba? Vừa rồi chúng ta đã lên lầu ba a……

Sắc quỷ nhướng mày, âm thanh lạnh lùng nói: “Điêu trùng tiểu kỹ.”

Hắc Hồ không ngừng bay, và tiếp tục chạy lên lầu. Tòa nhà thử nghiệm chỉ cao bốn tầng, nhưng khi chúng tôi chạy tới, ý nghĩ trước kia của tôi được chứng minh.

Không phải tôi nhớ lầm số tầng, mà là gặp quỷ đả tường!

Chúng tôi đã liên tục lang thang trên cầu thang ở tầng ba và tầng bốn, như thể bước vào một vòng lặp vô tận. Sau khi lên tầng ba, chúng tôi không thể chạy lên tầng bốn.

Hắc Hồ Điệp chỉ có thể định vị vị trí khí tức, nhưng nó không có trí lực, cho nên nó không cách nào biết được chúng tôi lại lâm vào một cái không gian, mà chỉ là ra sức hướng phía khí tức bay, lại vĩnh viễn không cách nào đến được.

Trừ khi, thoát khỏi tình huống quỷ đả tường ngay bây giờ!

Cái này, chỉ có thể giao cho sắc quỷ làm.

Bởi vì với thực lực của tôi hoàn toàn không có cách nào.

Ngay tại thời điểm sắc quỷ muốn động thủ, không biết từ cái phương hướng kia bay tới từng tiếng khóc thê lương.

Là giọng của nữ nhân!

Cô ấy ở đó không ngừng mà khóc sụt sùi, khẽ ngâm, bên trong miệng niệm niệm lải nhải, giống như là đang nói cái gì, sau đó cô ấy lại cười, không qua mấy giây, lại khóc lớn.

Tựa như người điên.

Chúng ta tạm thời ngừng chạy, Hắc Hồ Điệp giống như là nhận được chỉ thị sắc quỷ, cũng không có tiếp bộ bay về phía trước, mà là đứng tại trên vai của tôi.

Tiếng khóc là từ một cái tầng lầu trong một gian phòng thí nghiệm nào đó truyền đến, tôi cũng nói không rõ, tầng này đến cùng tính là lầu ba, hay là lầu bốn.

Tôi sợ rằng giọng nói của tôi sẽ làm gián đoạn tiếng khóc, làm phiền người phụ nữ đang khóc, dùng ánh mắt ra hiệu sắc quỷ.

“Chúng ta có muốn đi qua nhìn một chút hay không?”

Đi cầu thang lâu như vậy, tôi hơi thở hổn hển, giờ phút này đột nhiên xuất hiện một tình trạng mới, nói không chừng giúp hiểu được lịch sử bi thảm đã xảy ra ở đây!

Sắc quỷ gật đầu, lôi kéo tay của tôi, đem ta toàn bộ bàn tay ôm trọn lấy bàn tay tôi, cho tôi cảm giác an toàn.

Chúng tôi hướng phía tiếng khóc đi đến, tôi cố ý thả nhẹ bước chân, vào thời khắc này!

Một cô gái trẻ mặc váy đỏ xuất hiện trên lưng và bước ra khỏi cánh cửa phòng thí nghiệm rộng mở, phát ra tiếng rêи ɾỉ trong miệng.

Đột nhiên, cô bé phát ra một tiếng kêu sắc bén, giống như một con khỉ đang la hét chói tai.

“Ta có lỗi gì! Ta không sai! Ngươi chính là người điên! Tên điên!”